Trọng Sinh Cung Chủ Yêu Vật Thật Bá Đạo
Chương 28: Thống Soái
@[email protected] Hôm nay, Du up truyện lên thay cho bữa rài. Tại vì bận nên không up được... xin lỗi mọi người nhiều ạ ^0^-------- giải phân cách Vô Tâm &_*---------**** Khi hắn ra khỏi điện Cần Chính Thanh cung, đi sắp tới cửa cung thì những người đi trước cũng đã bàn luận về việc ở trên buổi chầu rầm rộ khắp mọi nơi rồi, không biết sự việc này có lan nhanh ra khắp các nơi trong hai nước và một số nước bé nhỏ khác không nữa. Thị vệ cận thân của những người quan khác cũng phải ở ngoài cửa cung mà đứng chờ, trong cung không được đem binh khí hay người có võ công vào. Khi hắn đi cũng gần sắp đến cửa cung hai người hộ vệ cận thân của hắn là Đường Tuyên và Đường Duệ vội chạy tới hỏi có phần hơi gấp gáp một chút. " Vương gia, thuộc hạ vẫn không hiểu sao người rõ ràng biết đó hẳn là một âm mưu, người lại nhận lệnh đi chiến trường " Đường Duệ hắn khi nghe được tin từ những vị quan kia bèn phải nghĩ lúc gặp chủ nhân phải hỏi ngay. Hắn lo người tuổi còn nhỏ thân thể chưa phát triển tốt nhất mà lại phải bôn ba mệt nhọc, hắn là thuộc hạ được chủ Thượng quá cố tín nhiệm nên những việc có sức gây ảnh hưởng bất lợi cho điện hạ hắn phải diệt trừ tất cả . Vương gia là hắn đây không hề bận tâm hay lo lắng về loại chuyện này, ấy vậy mà thuộc hạ của hắn còn lo sốt vó hơn cả hắn nữa. Thật là khiến cho người Vương gia là hắn đây không biết phải cư xử làm sao đây nữa. Chưa kịp trả lời Đường Duệ thì ca ca của hắn là Đường Tuyên lại tiếp nối sau lời của đệ đệ hắn lại nói. " Đúng đấy Vương gia, chúng thuộc hạ tin là người không sợ không sống nổi ở cái chiến trường khốc liệt đó. Nhưng đệ đệ thần nói cũng có một phần đúng trong đó, bây giờ thân thể điện hạ đang là thời điểm̀ để phát triển tốt nhất nếu vì việc này mà bôn ba đường xá xa xôi này nếu dẫn đến...." Hắn không đợi Đường Tuyên nói hết lời, hắn liền giơ tay lên ngăn lại lời nói của người thuộc hạ này... Khiến cho ý nghĩ trong lòng của cả hai người thuộc hạ của hắn vốn là hai người họ đang định nói tiếp gì đó, bỗng thấy một cái nhất tay này của hắn cũng phải nuốt lại những lời đã dâng lên tới cổ họng xong lại phải nuốt xuống trở lại. " Các ngươi lo nhiều rồi, bổn vương không yếu đến mức đó." hắn dứt lời nói xong cũng không thèm quản đến hai người thuộc hạ này nửa, vốn họ đang định nói gì thêm ̀ nữa, hắn cứ thẳng hướng cửa ra của hoàng cung mà thẳng bước đi. Làm cho hai người kia cũng vội vội vàng vàng đuổi theo vị điện hạ, tích chữ như vàng này. Cuối cùng bọn họ cũng đuổi kịp vị điện hạ, mặt mày lạnh ngắt như mặt băng này của bọn họ rồi. Đường Tuyên ra hiệu bằng ánh mắt cho Đường Duệ ngụ ý là, " Duệ sau này, đệ nói ít một chút trước mặt điện hạ đi, nghe rõ chưa." Hắn còn tặng kèm theo một ánh mắt răng đe hâm dọa đối với người đệ đệ này. Đường Duệ thấy những lời được ẩn hiện sâu trong ánh mắt của ca ca hắn và kèm theo ánh mắt đe dọa đó, hắn vội hướng ca ca gật đầu liên tục. Đường Tuyên thấy, điện hạ từ lúc ở cửa cũng đi ra chỉ nói đúng có một câu, sau khi lên xe ngựa cũng một mặt trầm tĩnh không có nói thêm một lời gì nữa. Hắn không biết điện hạ đang̣ suy nghĩ chuyện gì̃ hay dự tỉnh cái gì nữa. Chưa kịp hỏi điện hạ xem người có gì phân phó không thì điện hạ đã lên tiếng rồi. " Đường Tuyên ngươi đi tìm năm trăm người đặc biệt là thân phận cô nhi, chọn những người có tư chất nhất để tập võ công, nhớ phải hết sức bí mật." " Đường Duệ ngươi ở lại, đi theo ta làm một số việc khác ." " Vâng thuộc hạ tuân mệnh." Đường Tuyên nhận được mệnh lệnh của điện hạ xong lập tức đi ngay sau đó. Hắn giao phó xong xuôi mọi việc. Ngồi ở bên trong xe một tay chống thái dương ngồi trên nhuyễn tháp bộc lông trắng muốt mà nhắm mắt tu luyện nội công, người ngoài nếu nhìn vào thì chỉ thấy hắn đang nhắm mắt dưỡng thần thôi chứ chẳng ai nghĩ ra rằng hắn đang tu luyện nội công cả. Khi hắn về tới nhị phủ thì tin tức của buổi triều sớm hôm nay cũng đã về trước hắn tựa lúc nào luôn rồi. Tình hình chiến sự đang căng thẳng giữa hai nước Thiên Hiên quốc và Đường Yến quốc càng ngày càng gây gắt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương