Trọng Sinh Làm Đạo Tặc

Chương 19: Sinh Ra Là Kẻ Có Tiền



Đi vào điểm truyền tống, Nhiếp Ngôn truyền tống trở về Tạp La Nhĩ thành, quẹo vào trong một ngõ nhỏ, sau đó tiến vào trạng thái tiềm hành, xác định phía sau không có người theo dõi, ở trong ngõ nhỏ đi lòng vòng, mới đến tiệm rèn của Tạp Địch.

Bài học thất bại, hắn là tuyệt đối sẽ không để lộ ra tiệm rèn của Tạp Địch.

Nhiếp Ngôn chuyển từng nhóm răng nanh Biên bức thu mua đến đây, bán cho Tạp Địch.

Hơn hai trăm ba mươi tổ bán được 4 bạc, mới hơn nửa giờ, 2 bạc biến thành 4 bạc, mặt khác còn cho hơn chín trăm điểm kinh nghiệm, Nhiếp Ngôn nhìn cấp bậc, đã có 5%.

Sau khi giao xong răng nanh Biên bức, Nhiếp Ngôn tiếp tục về Ma Đa tiểu trấn, thu mua răng nanh Biên bức.

Các ngoạn gia này thấy Nhiếp Ngôn đến đúng hẹn, chỉ sợ Nhiếp Ngôn lại đi mất, đều tiến lên giao dịch.

Ma Đa tiểu trấn bởi vì Nhiếp Ngôn mà trở nên náo nhiệt lạ thường.

“Mọi người không nên gấp gáp, sáng hôm nay thu mua xong, khoảng tám giờ tối ta còn có thể đến thu mua.” Nhiếp Ngôn phát thông báo cho các ngoạn gia này, hôm nay đánh quái cả ngày, đến lúc chập tối, những ngoạn gia này khẳng định có thể kiếm không ít răng nanh Biên bức.

Rất nhanh thu mua hơn hai trăm tổ, giao dịch mới dần dần ít lại, lục tục lại thu mua thêm một trăm tổ, Nhiếp Ngôn thấy không có người đến đây, liền truyền tống trở lại Tạp La Nhĩ thành.

Có hai tên Đạo Tặc lén lút theo sau Nhiếp Ngôn, Nhiếp Ngôn một lần thu mua nhiều răng nanh Biên bức như vậy, nhưng lại có vẻ không đủ dùng, muốn khiến người khác không chú ý là rất khó.

Nhiếp Ngôn phát giác có người theo dõi, khóe miệng hơi nhếch, Đạo Tặc có thể theo dõi hắn, bây giờ còn chưa sinh ra.

Nhiếp Ngôn lách vô ngõ nhỏ, tiến vào trạng thái Tiềm hành, rất nhanh biến mất không thấy.

Lúc hai tên Đạo Tặc kia đi lên tìm, Nhiếp Ngôn biến mất không tung tích.

“Tên kia đâu?”

“Không thấy.”

“Ca, ngươi nói tên kia thu mua nhiều răng nanh Biên bức như vậy rốt cuộc làm gì?”

“Quỷ mới biết được, khẳng định không phải luyện kỹ năng rèn, luyện kỹ năng rèn vốn không cần nhiều răng nanh Biên bức như vậy, buổi chiều hắn còn muốn thu mua răng nanh Biên bức, đến lúc đó chúng ta lại theo dõi.”

Hai tên Đạo Tặc kia đứng ở góc tường nói vài câu, quay đầu rời đi.

Ớ vách tường cách hai tên Đạo Tặc kia không xa, một thân ảnh từ từ hiện ra, chính là Nhiếp Ngôn Tiềm hành biến mất, Nhiếp Ngôn cách hai tên Đạo Tặc này khoảng hai thước, nhưng hai tên Đạo Tặc này lại không chút nào phát hiện.

Nhìn bóng dáng hai tên Đạo Tặc kia rời đi, Nhiếp Ngôn lạnh lùng cười, muốn dòm ngó bí mật của hắn, quả thực si tâm vọng tưởng, hắn sẽ không ngu ngốc như vậy lộ ra cao cấp thợ rèn Tạp Địch, hắn xoay người tiến vào bên trong ngõ nhỏ.

Lấy tất cả hơn ba trăm tổ răng nanh Biên bức giao dịch cho Tạp Địch, tiền trong ba lô Nhiếp Ngôn biến thành 7 bạc. Ở cấp bậc bây giờ nhiều tiền như vậy, được cho là một khoản không nhỏ.

Nhiếp Ngôn lại chạy tới Tạp Đặc tiểu trấn, Dạ Mị tiểu trấn thu mua răng nanh Biên bức, sau đó bán cho Tạp Địch, cho tới 26 bạc.

Nhiếp Ngôn lĩnh hội được một câu, gọi là tiền vào như nước.

“Chậc chậc, quá sảng khoái.”

Tiền tài giai đoạn đầu, đối với phát triển tương lai của ngoạn gia, là cực kỳ trọng yếu.

Kiếp trước tên Thánh Kỵ Sĩ kia bởi vì khoản mua bán này, kiếm được gần 10 vàng, Nhiếp Ngôn lúc đầu cảm thấy không thể tin được, nhưng hiện tại xem như lĩnh hội đầy đủ. Ngoạn gia khác biết giá Nhiếp Ngôn thu mua Biên bức răng nanh, khẳng định sẽ không bán răng nanh Biên bức cho NPC, hắn có thể tiếp tục kiếm được càng nhiều tiền!

Có tiền, không còn lo lắng nữa, Nhiếp Ngôn đi tới nhà đấu giá lớn nhất của Tạp La Nhĩ thành, nơi đó đấu giá, ít nhất đều là trang bị Thanh Đồng cấp trở lên, còn có các loại sách kỹ năng hi hữu, nguyên liệu, ở trong đó giao dịch, phần lớn là một số đoàn đội thường xuyên hạ phó bản.

Nhiếp Ngôn trước tiên ở ven đường dùng giá hơi thấp mua chín mươi tinh ti, cất vào bên trong kho hàng, chuẩn bị dùng để giao nhiệm vụ, cất bước đi vào đại sảnh đấu giá.

Nhà đấu giá lớn nhất Tạp La Nhĩ thành, xây dựng rất hùng vĩ, trong đại sảnh mấy chục trụ cao, chống đỡ nóc nhà thật lớn, chu vi toàn bộ đại sảnh trăm thước, thoạt nhìn tựa như một tòa thần điện rộng rãi.

Kiếp trước đã không ít lần tới nơi này, Nhiếp Ngôn quen thuộc địa hình ở trong đại sảnh đấu giá tìm vị trí ở góc ngồi xuống, cầm lấy bảng giá, chỗ ngồi trước màn hình ma pháp lật xem giá các thương phẩm.

Lật từng tờ từng tờ, trên màn hình ma pháp các loại thương phẩm được phân loại liệt kê ra, các ngoạn gia có thể thoải mái mà tìm được thứ mình muốn.

Nhiếp Ngôn nhấn nút lọc, bên này bán ra, là thứ các chức nghiệp thông dụng, tỷ như hộ thân chủy thủ, khiên tròn nhỏ, ba lô vân vân.

Từng ngoạn gia có thể trang bị năm ba lô, không gian ba lô chia làm mười sáu ô, hai mươi ô, hai mươi bốn ô, hai mươi tám ô vân vân, không gian càng lớn, giá càng cao.

Từng ngoạn gia đều có một ba lô hai mươi ô trụ cột, mà ở trên thị trường, giá một ba lô mười sáu ô, lên đến hơn 10 đồng, còn ba lô hai mươi ô, giá rất cao, nhưng mà hiện tại, tiền đối với Nhiếp Ngôn mà nói không là vấn đề gì.

Tiền tiêu hết còn có thể kiếm trở về, cất tiền trong túi mới là một cách làm không đáng giá nhất.

Nhiếp Ngôn muốn dùng số tiền đó, sắm cho mình trang bị hoàn mỹ nhất.

Trong nhà đấu giá to như vậy mà đấu giá ba lô hai mươi ô mười chỉ có một cái mà thôi, giá mỗi một lần đấu giá đều ở khoảng 20 đồng, Nhiếp Ngôn đấu giá bốn ba lô hai mươi ô.

Ba lô hai mươi ô ở dưới sự thúc đẩy của Nhiếp Ngôn thong thả tăng lên, cuối cùng hắn lấy giá từng cái 22 đồng, chụp được bốn ba lô hai mươi ô.

“Con mẹ nó may vá thực có lời.” Nhiếp Ngôn không khỏi thầm nghĩ, nhưng mà muốn làm một chức nghiệp cuộc sống thành công, phải có phương pháp mới được, đầu nhập vào nghiệp đoàn nào đó, để nghiệp đoàn không ngừng cung cấp tài liệu, bọn họ mới có thể an tâm không lo luyện tập kỹ năng cuộc sống, may vá cũng đúng như thế. Tuy nói có rất nhiều chiến đấu ngoạn gia cũng sẽ học tập kỹ năng cuộc sống, nhưng cuối cùng bọn hắn so ra kém các ngoạn gia chức nghiệp cuộc sống chuyên nghiệp.

Nhiếp Ngôn còn không có suy bại đến mức đi làm ngoạn gia chức nghiệp sinh hoạt.

Tiêu hết 1 bạc, Nhiếp Ngôn lại mở ra trang chuyên môn bán ra vật phẩm Đạo Tặc.

Mắt hắn tìm tòi, tìm kiếm thứ cảm thấy hứng thú, chỉ cần dùng được, không chút do dự mua xuống, mặc dù hơi đắt một chút, cũng không sao.

+3 mẫn tiệp Thanh Đồng Nhuyễn bì hộ thối, +2 lực lượng Thanh Đồng Trạm lam bì giáp, +2 cân bằng Thanh Đồng Mã Cách giày, +3 lực lượng Thanh Đồng Ngân phong chủy, Nhiếp Ngôn mua cả bốn kiện 0 cấp Thanh Đồng trang, trên người đổi mới hoàn toàn, toàn bộ Thanh Đồng trang, bốn kiện trang bị mỗi một kiện đều khiến cho một ngoạn gia bình thường táng gia bại sản. Nếu không phải lợi dụng nhiệm vụ buôn bán kia lời nhiều tiền như vậy, Nhiếp Ngôn thật không dám tiêu tiền như vậy.

Sau khi thay trang bị, nhìn qua phụ trọng, mười sáu cân, còn thuộc loại trạng thái nhẹ nhàng, cũng không ảnh hưởng động tác.

Nhiếp Ngôn lại mua ba bản kỹ năng Đạo Tặc. Bản đầu tiên, bị động kỹ năng Tiềm hành cường hóa, tiềm hành và ẩn nấp đạt được 3 điểm giá trị thêm vào; bản thứ hai, công kích kỹ năng Kích vựng, chính diện đánh choáng đối thủ, liên tục 3 giây, sau khi công kích sẽ không tỉnh lại, thời gian phục hồi kỹ năng 30 giây; bản thứ ba, Muộn kích, ở sau lưng địch nhân xuất kỳ bất ý đánh trúng đối thủ, liên tục 6 giây, nhưng sau khi công kích sẽ tỉnh lại, thời gian phục hồi kỹ năng 60 giây.

Ba bản kỹ năng này là trụ cột kỹ năng của Đạo Tặc 0 cấp, nhưng mà mỗi bản giá thị trường lên đến 20 đồng, đám Đạo Tặc giai đoạn đầu là quỷ nghèo, cùng với các Pháp Sư có thể nói một đôi người cùng cảnh ngộ xứng nhất, bởi vì mua bản kỹ năng gần như lấy hết tiền của bọn họ.

Đám Đạo Tặc không thể không có kỹ năng, nhưng mà mỗi bản kỹ năng lại đều rất mắc, bọn họ chỉ có thể sống khổ từng ngày, bớt ăn tiết kiệm tiền mua kỹ năng, đôi khi không thể không mang trang bị rách nát. Những Đạo Tặc trong hiện thực rất có tiền, cũng không thể có chỗ giao dịch tiêu tiền mua sắm.

Chỉ có sống qua đoạn ngày gian khổ, sau khi mua được kỹ năng, uy lực cường khống của chức nghiệp đám Đạo Tặc, mới chính thức hiện ra.

Trước khi trọng sinh, Nhiếp Ngôn cũng từng chút từng chút chịu đựng đi lên, nhưng mà hiện tại, hắn thoải mái mà bước qua đoạn khó khăn đó.

Học xong ba bản kỹ năng, bảng kỹ năng coi như phong phú hơn nhiều, Nhiếp Ngôn kéo trang kỹ năng qua tiếp, nhìn xem còn có bán kỹ năng thư khác hay không, một bản hi hữu kỹ năng đập vào mắt Nhiếp Ngôn.

Sách kỹ năng: Đón đỡ.

Miêu tả kỹ năng: sử dụng chủy thủ chống đỡ công kích vật lý của địch nhân.

Yếu tố thi triển kỹ năng: động tác ( cần vũ khí)

Thời gian phục hồi kỹ năng: 30 giây.

Giới hạn người sử dụng: Đạo Tặc, Chiến Sĩ, Thánh Kỵ Sĩ, trận doanh nào cũng có thể sử dụng.

Nhiếp Ngôn sẽ không quên bản kỹ năng đa số chức nghiệp cận chiến tha thiết ước mơ, đây là chí bảo của chức nghiệp cận chiến, mặc kệ là ở lúc nào, chiến đấu, PK, một chiêu đón đỡ gần như là kỹ năng cứu mạng.

Kỹ năng Đón đỡ là ở trên người quái vật ác ma hệ rớt ra, xác suất sẽ không cao hơn một phần mười vạn.

Ở đời trước, trong chức nghiệp cận chiến 160 cấp, mới có hai người học được kỹ năng Đón đỡ, này giá trị chỉ hơi thấp so với Yếu hại công kích.

Mặc kệ thế nào, mua xuống nó!

Nhiếp Ngôn nhìn thoáng qua giá đấu giá, 2 bạc, nhưng đang liên tục tăng lên, mỗi lần tăng giá ít nhất 50 đồng.

Đấu giá hi hữu kỹ năng, phần lớn là ngoạn gia có tiền, hoặc là đoàn đội, đầu lĩnh nghiệp đoàn, rất nhiều thời điểm, bọn họ vì một bản kỹ năng, nhưng không cần vài bạc như vậy.

2 bạc 50 đồng, 3 bạc, 3 bạc 50 đồng…

Kỹ năng Đón đỡ đấu giá quyết liệt khiến các ngoạn gia chú ý.

“Là hi hữu kỹ năng!”

“Trách không được giá cao như vậy.”

3 bạc, một đoàn đội đánh xuyên qua một phó bản 3 cấp bình thường có được tiền lời, cũng khoảng 3 bạc mà thôi, cao nhất cũng không quá 5 bạc.

Chậm chạp không ai tăng giá, nếu mười phút không ai tăng giá, này bản kỹ năng Đón đỡ sẽ thuộc về người đấu giá.

“4 bạc.” Nhiếp Ngôn bỏ thêm một lần giá, hắn đối với bản kỹ năng Đón đỡ là tình thế bắt buộc.

“4 bạc 50 đồng.” Không biết là ai, lại bỏ thêm một lần giá.

Giá như vậy, đã làm đại đa số ngoạn gia đều nhìn thấy mà sợ.

Lúc này chỉ là so ai bỏ được nhiều tiền.“5 bạc.” Nhiếp Ngôn lại bỏ thêm một lần giá, dù sao hắn còn có rất nhiều cơ hội kiếm tiền, không thiếu số tiền như vậy.

“Sao, ai lại có tiền như vậy, đến mức đó, một bản kỹ năng Đón đỡ mà thôi.”

Chúng ngoạn gia bên dưới đã thầm nghị luận, một bản kỹ năng Đạo Tặc giá đấu giá như vậy, rất khủng bố.

“Kẻ có tiền thật nhiều.”

Qua hồi lâu đều không có người tăng giá, xem ra tên kia bị giá Nhiếp Ngôn đưa ra dọa lui, mười phút sau, kỹ năng Đón đỡ vào ba lô của Nhiếp Ngôn.

Học kỹ năng Đón đỡ xong, Nhiếp Ngôn lại xài 30 đồng mua một lọ nọc độc Đạo Tặc chuyên dụng bôi lên chủy thủ, có thể sử dụng ba lượt, sau khi trúng độc phòng ngự đối thủ -10%.

Mua đồ xong, một số trang bị lúc trước đánh ra được phần lớn đều được bán đi, trong ba lô Nhiếp Ngôn còn còn lại 16 bạc.

Tăng thêm nhiều kỹ năng mới như vậy, lấy trình độ quen thuộc của Nhiếp Ngôn đối với kỹ năng Đạo Tặc, căn bản không cần luyện tập, liền có thể thi triển những kỹ năng đó thật sự thuận lợi, thực lực lập tức tăng mạnh.

So sánh với khi mới vào du hí, Nhiếp Ngôn càng thêm tự tin, có từng trải của du hí kiếp trước, hắn có thể đặt ra lộ tuyến phát triển về sau, sau đó dựa theo lộ tuyến này đi tiếp.

Nhiếp Ngôn dùng tơ lụa trong ba lô chế tạo mười băng vải, để chuẩn bị bất cứ tình huống nào. Lại mua một ít bánh mì thứ linh tinh, có thể dùng khôi phục thể lực. Hơn nữa chuẩn bị một ba lô thuấn hồi dược tề cấp thấp và thong thả hồi phục dược tề.

Kỹ năng trung cấp Chiến đấu băng vải : độ kỹ năng thuần thục 10/500.

Kế tiếp đi đâu luyện cấp? Nhiếp Ngôn lập tức nghĩ ra vài địa điểm luyện cấp, đều rất thích hợp cho Đạo Tặc luyện cấp.
Chương trước Chương tiếp
Maxvin

W88

Game bài nhiều người chơi
Tele: @erictran21
Loading...