Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Chương 535: Đặt Sính Lễ



Khóe môi Tần Nhất cong lên: "Một thời gian ngắn không gặp, bụng đã lớn như vậy rồi."

Trần Á Bình cúi đầu sờ bụng tròn vo của mình: "Còn không phải sao, đứa bé này rất hiếu động, mỗi ngày động không ngừng, cũng không biết giống ai."

Tuy Trần Á Bình oán giận không ngừng, nhưng trên mặt là hạnh phúc cùng vui mừng không thể che giấu.

Tần Nhất hơi xúc động, cô bỗng nhiên nghĩ đến Trần Á Bình đời trước, tiêu sái tùy ý, là một cô gái mạnh mẽ có nguyên tắc, nay đã có gia đình nhỏ của riêng mình.

Nhanh như vậy, còn sắp trở thành mẹ của một sinh mệnh nhỏ.

Mà cô, cũng tìm được hạnh phúc của mình.

Một đoạn thời gian không gặp, hai người có chuyện nói mãi không hết, Tần Nhất và Vân Hoán làm một bữa ăn tối thịnh soạn, Lâm Thanh ăn tới mức bụng căng tròn.

Lâm Thanh ợ một cái, giống như đại gia ngồi phịch trên ghế: "Thật sự là ăn quá ngon. Lão Đại, anh không biết đâu, những ngày không có anh ở đây, em ăn cái gì cũng không vô, đã gầy đi một vòng lớn rồi."

Trần Á Bình ghét bỏ liếc nhìn ông chồng nhà mình một cái, không biết lúc trước khi Vân Hoán vừa mới học làm đồ ăn, là ai mỗi ngày đều kêu khổ với cô, còn nói lần sau sẽ không tiếp tục ăn đồ ăn Vân Hoán làm nữa.

Bây giờ tiết tháo đâu, cô cảm thấy xấu hổ thay cho anh đấy.

Lâm Thanh quả thực gầy đi không ít, lúc đầu bởi vì Trần Á Bình mang thai mà "vú em" mập mạp triệt để không còn. Nhưng sau đó không phải là anh ta ăn không vô, mà là vì thu thập tinh hạch cho Tần Nhất.

Anh ta không quên bản thân còn thiếu Tần Nhất một đống lớn tinh hạch đâu, quả nhiên không ngoài dự đoán, Tần Nhất thật sự hướng anh ta đòi tinh hạch.

Tần Nhất duỗi bàn tay trắng mềm, mắt phượng híp híp: "Hồ Ly, tinh hạch của tôi đâu?"

Cô suýt thì quên, mình còn có một khoản "tiền để dành" lớn, ừ, hẳn là đủ dùng để cưới Vân Hoán.

Lâm Thanh liếc trắng Tần Nhất một cái: "Biết cậu sẽ nhớ kỹ mà, trong nhà, ngày mai sẽ mang đến cho cậu, tôi còn làm cho cậu một cái rương to để đựng đấy."

Tần Nhất mặt mày cong cong: "Cảm ơn, nhưng anh đưa thẳng cho Vân Hoán là được rồi, đó là sính lễ của tôi."

"Phụt!" Lâm Thanh phun luôn ngụm nước vừa mới uống ra ngoài, cũng may đối diện không có ai: "Cậu muốn cưới lão Đại?"

Tần Nhất bình tĩnh ăn miếng hoa quả Vân Hoán đưa tới, đôi mi thanh tú hơi nhướng lên: "Thế nào, không được à?"

Lâm Thanh nhìn bộ dáng thê nô của lão Đại anh minh thần võ nhà mình, vội vàng gật đầu: "Được được được, đương nhiên là được, là người nhà của cậu, chút sính lễ ấy đủ không, không đủ tôi lại chuẩn bị thêm."

Đậu xanh rau má, đây chính là Đế thiếu đó, sính lễ giá trên trời cũng không cưới nổi! Nhưng người kia là Tần Nhất, đừng nói sính lễ, kể cả phải đưa ngược lại lão Đại cũng đồng ý.

"Không cần, nhiều như vậy là đủ rồi." Tần Nhất lắc đầu.

Dù sao những thứ này cuối cùng vẫn là cho cô, mới nghĩ chút thôi đã có hơi kích động rồi.

"Công tử nam thần, hôn lễ của cậu và Đế thiếu đã định thời gian chưa?" Vương Ổn Ổn xán lại.

Tần Nhất có thể tìm được hạnh phúc của mình, cô rất vui mừng. Cô một đường đi cùng bọn họ tới giờ, tự nhiên biết thiếu niên này không dễ dàng đến cỡ nào, hiện tại rốt cuộc cô ấy tìm được nửa kia của mình, cô vui cho cô ấy từ tận đáy lòng.

"Hỏi anh ấy, tôi chỉ phụ trách đặt sính lễ." Tần Nhất cắn một miếng dâu tây, dâu tây không gian sản xuất vừa ngọt lại rất mọng nước, ăn thật ngon. Tần Nhất trong lúc vô tình híp híp mắt, giống như mèo con lấy được món đồ chơi yêu thích.

Vương Ổn Ổn nhìn mà khóe môi cong lên, Công tử nam thần thật đáng yêu, dư quang khóe mắt lại theo thói quen liếc nhìn người kia, phát hiện đôi mắt ôn hòa lại hiện lên từng tia ôn nhu.
Chương trước Chương tiếp
Maxvin

W88

Tele: @erictran21
Loading...