Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống
Chương 551: Ngủ Lại
"Cố Mai, đồ sao chổi nhà cô, nơi này không có phần cô nói chuyện. Cô khắc chết con và chồng mình, lúc này còn muốn tới khắc chúng tôi?" Dương Kim Đệ vẻ mặt xem thường nhìn người vừa mới lên tiếng nói chuyện, cũng chính là Cố Mai."Thím..." Cố Mai tức không nói lên lời, sắc mặt trắng bệch.Bên kia, Vương Ổn Ổn lôi kéo Tần Nhất hóng biến, Tần Nhất liếc mắt liền trông thấy Phượng Khuynh Ca một thân váy đỏ trong đám người.Hai mắt cô sáng lên, trong lòng cực kỳ kích động, cô không nghĩ tới lúc còn sống còn có thể nhìn thấy Phượng Khuynh Ca.Cô ấy là chị em có số mệnh giống hệt cô."Khuynh Ca." Tần Nhất không khỏi lên tiếng, trong mắt phượng tràn đầy hoài niệm.Thính giác của Phượng Khuynh Ca cực kỳ linh mẫn, nghe thấy có người gọi mình, quay đầu nhìn lại, lập tức đối diện với đôi mắt phượng cực kỳ giống mình."Tiểu Nhất Nhất."Tần Nhất còn chưa kịp phản ứng đã bị người ôm vào trong ngực."Tiểu Nhất Nhất, nhân gia tìm ngươi thật khổ, mỗi ngày ăn không ngon, ngủ không yên." Phượng Khuynh Ca ai oán nhìn Tần Nhất, chỉ thiếu không nói Tần Nhất là đàn ông phụ tình.Khóe miệng Tần Nhất giật giật, lâu như vậy không gặp, Phượng Khuynh Ca vẫn là bộ dáng cũ."Sao cô lại tới đây?" Trong lòng Tần Nhất mặc dù vui mừng, nhưng vẫn không rõ tại sao Phượng Khuynh Ca đến nơi này.Phượng Khuynh Ca chưa trả lời, Dương Kim Đệ ngược lại nhịn không được: "Này, mày là đàn ông của con nhỏ này hả, nó đè hỏng phòng ở nhà tao, bọn mày bồi thường cho tao đi, bằng không đừng nghĩ rời khỏi đây."Dương Kim Đệ tham lam nhìn ba người Tần Nhất, ở trong mắt bà ta, ba người này đều là con dê béo tốt.Tần Nhất tuy không biết chuyện gì xảy ra, nhưng cô là người bao che khuyết điểm, hơn nữa vừa nhìn liền biết Dương Kim Đệ này chả phải người tốt lành gì, trên mặt còn tràn đầy tham lam cùng oán hận.Tần Nhất nhìn phòng ở đã biến thành một đống đổ nát, lông mày thanh tú khẽ nhướn, tà khí cười: "Thím à, có phải đầu óc thím không dùng được nữa hay không? Thím thử nói cho tôi, một cô gái tay chân mảnh dẻ như này làm sao có thể đè sập phòng ở nhà thím được."Tần Nhất khuôn mặt tuấn lãng, cười một tiếng như thế khiến không ít cô gái nhỏ xung quanh mặt đỏ tim run, ngay cả những thím lớn tuổi trong lòng cũng có hảo cảm với tiểu soái ca này."Này...sao tao biết được." Đôi mắt Dương Kim Đệ lấp lóe, không biết tại sao, bà ta luôn cảm thấy thiếu niên này không dễ chọc."Thím đã không biết, vậy sao thím dám khẳng định là Khuynh Ca làm? Tôi thấy, rõ ràng là thím muốn lừa bịp người ta." Lông mày Tần Nhất chợt lạnh, cho dù Tần Nhất thu liễm khí thế trên người, Dương Kim Đệ cũng cảm thấy không chịu đựng nổi.Bà ta chỉ là người bình thường, sao có thể đỡ nổi một chiêu này của Tần Nhất.Sát khí vô hình bao vây lấy Dương Kim Đệ, khiến bà ta cảm nhận được sự kinh khủng: "Là, là tôi nhìn nhầm."Dương Kim Đệ chung quy là sợ, nhưng trong mắt vẫn lấp lóe sự tham lam cùng không cam tâm. Con nhỏ đáng chết này thế mà tìm người tới, chờ xem bà ta sẽ xử lý bọn họ như thế nào."Mẹ, đây..." Vương Cường không vui, dê béo tới tay lại để tuột mất, gã làm sao cam tâm, gã còn muốn nếm thử tư vị của Phượng Khuynh Ca."Câm miệng, là chúng tôi làm sai." Dương Kim Đệ trợn mắt nhìn con trai nhà mình, tuy nói vậy, nhưng ác độc dưới đáy mắt bà ta ba người Tần Nhất đều nhìn thấy rất rõ ràng.Thế nhưng ba người các cô quả thực không sợ, chỉ là hiện tại trời đã tối rồi, ba người giờ mà đi đường có chút không tiện. Nghĩ vậy, Tần Nhất hướng Cố Mai trước đó nói đỡ giúp Khuynh Ca hỏi chuyện."Chào cô, giờ cũng muộn rồi, ba người chúng cháu muốn ngủ lại ở đây một đêm, không biết có được không?"Khóe môi Tần Nhất hơi cong lên, khuôn mặt sạch sẽ trắng nõn, rất biết điều.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương