Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống
Chương 598: Anh Hùng Khó Qua Ải Mỹ Nhân
Nhưng ở cái tuổi này, trừ khi là thiên tài, bằng không thực lực cũng sẽ chả ra hồn.Song, Dương Trình thế nào cũng không ngờ tới, thiếu niên nhìn không lớn lắm trước mặt hắn là một thiên tài danh xứng với thực."Được, tôi biết rồi." Tần Nhất nhàn nhạt gật đầu, đối với Dương Trình không mấy nhiệt tình.Nhưng thái độ này của Tần Nhất lại khiến cho Dương Trình càng thêm kích động, bởi vì hắn càng thêm xác định bối cảnh của thiếu niên này bất phàm."Ưm, ưʍ." Trong xó, một người phụ nữ bẩn thỉu đang nhìn chòng chọc vào Tần Nhất, trong mắt là ánh lửa nồng đậm.Cảm giác của Tần Nhất rất nhạy bén, cô cảm nhận được có người đang nhìn mình, hơn nữa bên trong ánh mắt kia còn xen lẫn từng tia hận ý.Hàng lông mày thanh tú khẽ nhíu, ánh mắt chuyển qua nơi góc xó, phát hiện người nhìn cô chằm chằm là một người phụ nữ gầy gò, trong lúc mơ hồ cô còn cảm thấy đối phương có chút quen mắt.Dương Trình nhìn thấy Tần Nhất nhìn đám phụ nữ bên trong góc xó tường, cho rằng Tần Nhất có chút thèm. Tuy bên cạnh có hai mỹ nhân như hoa như ngọc, lại thêm một thiếu nữ nhỏ thanh tú, nhưng đàn ông mà, bao nhiêu người cũng không chê ít. Với lại, hoa nhà nào có thơm như hoa dại.Dương Trình đen tối nháy mắt với Tần Nhất, giữa hai đầu lông mày đều toát lên ý hèn mọn: "Người anh em Tần Nhất, cậu coi trọng ai rồi, nói với anh đây, anh đảm bảo sẽ cho cậu chơi tận hứng. Để anh giới thiệu cho cậu, chỗ của anh đây thì kỹ thuật của Lan Hoa là tốt nhất, còn Hoa Hồng thì lớn lên xinh đẹp nhất.""Đương nhiên, không so được với ba người bên cạnh cậu rồi." Dương Trình nói xong vẫn không quên tâng bốc ba người Vương Ổn Ổn.Trong mắt hắn ta, ba cô gái đều là phụ nữ của Tần Nhất. Có những lúc, lời thổi gió bên gối của phụ nữ rất lợi hại. Nếu như hắn ta có thể lôi kéo được một người trong đó, rồi bảo cô ta ở bên tai Tần Nhất nói một vài lời hữu ích cho bản thân, Dương Trình hắn còn sợ không ngóc đầu lên được sao?Nghe thấy Dương Trình nói như vậy, hai kẻ già đời lão luyện như Phượng Khuynh Ca và Vương Ổn Ổn hoàn toàn không có cảm giác gì, nhưng khuôn mặt nhỏ của em gái Hoàng Oanh lại đỏ lên.Cô, cô nào dám trèo cao lên người anh Tần Nhất chứ.Nào ngờ, vẻ mặt này của Hoàng Oanh khiến Dương Trình cho rằng hắn ta đoán đúng."Thân ái~, anh khẳng định muốn tìm những người phụ nữ này à, các cô ấy đều không xinh đẹp bằng em." Mắt phượng của Phượng Khuynh Ca chớp chớp, cơ thể mềm mại không xương nhào vào trong ngực Tần Nhất, hơi bĩu đôi môi đỏ, thoạt nhìn rất không vui.Giọng nói ngọt ngào tê tê dại dại khiến đám đàn ông ở đây si mê, ngay cả Dương Trình cũng hơi ngẩn ngơ.Chỉ có Tần Nhất nhìn thấy trong mắt Phượng Khuynh Ca chợt lóe lên tia sáng lạnh."Muốn chơi như vậy?" Tần Nhất nhéo vành tai Phượng Khuynh Ca, bỗng nhiên cúi đầu nói thầm, nhưng ở trong mắt người ngoài thì là Tần Nhất hôn lên vành tai Phượng Khuynh Ca, đồng thời đang tìm kiếm sự tha thứ của mỹ nhân."Đương nhiên, trên đường đi rất buồn chán, phải tìm chút việc vui chứ, cậu cũng đừng làm hỏng trò vui của tôi." Phượng Khuynh Ca mắt phượng chớp chớp.Thật ra ngay từ đầu Tần Nhất đã chuẩn bị tốc chiến tốc thắng, biết được thực lực của đám người Dương Trình, cô có thể cứu những người phụ nữ này.Loại chuyện như này có rất nhiều, cô không đủ khả năng giải quyết toàn bộ, nhưng gặp được chắc chắn sẽ không mặc kệ, đây là nguyên tắc của cô.Không phải thánh mẫu, chỉ là không phụ lòng mình.Không thể không nói, ở chung với Trần Á Bình nhiều năm như vậy, thói quen của cô ấy bắt đầu chậm rãi ảnh hưởng tới cô.Nhưng bây giờ Phượng Khuynh Ca muốn chơi một chút, cô đành phải để cô ấy chơi vậy, xem xem rốt cuộc cô nàng đánh cái chủ ý gì.Tần Nhất sờ nhẹ mái tóc của Phượng Khuynh Ca, khóe miệng khẽ nhếch, thiếu niên tuấn mỹ rạng ngời, ánh mắt lại cưng chiều như vậy, phảng phất có thể làm cho người ta chết chìm trong đó."Không có nói có thể so sánh được với em, trong lòng tôi em vĩnh viễn là người đẹp nhất."Giọng nói của thiếu niên vô cùng ôn nhu, tương phản hoàn toàn với cái người đạm mạc lúc bước vào cửa.Đám người Dương Trình nhìn mà ê cả răng, nhưng lại không thể không cảm khái, quả nhiên anh hùng khó qua ải mỹ nhân.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương