Trọng Sinh Tà Quân Cuồng Thê
Chương 14: Vượt Nóc Băng Tường 2
Nha hoàn to lớn nhất mở miệng nói: "Vương phi, bọn nô tỳ cần thiết lúc nào cũng phải ở bên hầu hạ. Cởi áo cho Vương phi." Nàng ta phân phó ba người vây lấy ta, trong đó hai người dùng hết sức lực bắt lấy tay chân của ta, người còn lại mạnh mẽ tiến lên cởi hết quần áo. Ta giận dữ, tính cởi quần áo cũng không cần phải như vậy chứ, hoàn toàn giống như là bị áp bức."Buông ra." Ta trầm thấp tức giận, đôi tay cũng bắt đầu dùng sức, lão nương không phát huy uy lực, các ngươi lại cho rằng ta là một con mèo bệnh. Những người này tuy rằng to lớn, nhưng căn bản không có luyện qua võ, chỉ là ỷ thế mạnh. Tay nhẹ nhàng ném ra hai người kia, ta tận dụng sức lực hai người hung hăng đánh va vào nhau: "Nếu còn vô lễ, ta sẽ cho các ngươi nếm thử cho biết thế nào là cực hình."Cả bốn người đều sửng sốt, ta vận động đôi tay gân cốt, vặn vẹo cổ: "Bây giờ các ngươi chỉ để quần áo lại, người đều cút ra ngoài hết cho ta."Để thị uy chính mình, không cần to tiếng, chỉ cần hạ thấp giọng và chứng tỏ hết khả năng ta có thể làm là được, dù sao thì ta cũng là Vương phi, ngay cả địa vị bình thường bây giờ cũng là ở trên các ngươi. Bốn người họ không nói thêm gì nữa, đặt đồ dùng để tắm và quần áo xuống rồi nhanh chóng rời đi.Nghe thấy tiếng bọn họ đóng cửa, ta chắc chắn rằng đã không còn ai ở xung quanh, vì vậy nên ta hạ rèm cửa bồn tắm xuống và bắt đầu ngâm mình trong yên bình. Nơi này ở thời cổ đại không lẫn tạp chất thật xứng đáng với tên gọi. Nhìn miệng thần thú chậm rãi chảy ra dòng nước ấm, ngâm trong thời gian dài thế này thật sự cảm giác quá hưởng thụ."Vị Vương phi này không dễ chọc.""Bỏ đi, ai bảo người ta bay lên cành cao rồi được biến thành phượng hoàng.""Hừ, cẩn thận đừng làm cho nàng ta nghe thấy được, vừa rồi chúng ta đều nhìn thấy Phúc quản gia còn bị kéo ra ngoài chịu phạt.""Đúng vậy, Vương gia hầu hạ đã đủ khó, hiện tại lại thêm một vị Vương phi, đây là cái thế đạo gì chứ, ta thấy Vương gia vẫn đầu đầy tóc bạc, không biết cái bệnh quái quỷ kia có phải đã thật sự bị áp chế hay không."Những cái miệng nói chuyện phiếm ngoài cửa kia thật khiến người ta cảm thấy khó chịu. Ta cầm lên chiếc khăn lông bắt đầu chà thân mình, đầu tóc so với trước kia đã dài hơn khá nhiều, nhớ rõ trước khi chết chỉ đến giữa lưng, nhưng hiện tại lại mượt mà như thác nước vậy, thân hình cũng so với hồi trước uyển chuyển nhẹ nhàng hơn rất nhiều, nhưng mặt như cũ vẫn là mặt của chính ta, không tính là khuynh thành, cũng khó được gọi là thanh tú.Y phục cổ trang còn không làm khó được ta, các nàng vì ta đã chuẩn bị một bộ áo váy màu xanh nhạt và nguyên bộ quần áo nửa cánh tay, mặc vào lập tức hiện ra cảm giác huyền ảo. Xõa tung mái tóc dài đẩy cửa ra, bắt đầu phân phó: "Tìm nha hoàn chải tóc tới đây, nhớ rõ phải chọn người có kỹ năng tốt một chút.""Nha hoàn kỹ năng tốt? Từ ngày thân thể Vương gia không còn an toàn, sau này các tiểu nha đầu trong phủ có kỹ năng đều đã bị đưa đi. Nếu Vương phi thật sự muốn yêu cầu nha hoàn có kỹ thuật, sợ cũng chỉ có mấy nha đầu tú phòng kia thôi.""Tú phòng?""Nhưng mà nha đầu tú phòng thân phận thấp kém đê tiện, không xứng được chải đầu cho Vương phi, chi bằng nô tỳ tìm cho người mấy vị kỹ sư từ kính hoa phường tới.""Cũng được, vừa lúc tóc ta đang ướt, nhàn chán nghĩ tới không có việc gì làm ta cũng muốn ra ngoài đi dạo một chút.""Việc này.."Ta nghĩ nếu muốn ra ngoài cũng không cần bất luận kẻ nào cho phép, chỉ là thông báo cho bọn họ biết một tiếng, cũng là muốn tìm cho Ly Vương sự công bằng. "Đi thôi." Nhẹ nhàng nhón chân, muốn tự mình thử thân thủ một chút, không nghĩ tới quả nhiên trong cơ thể có khinh công, lập tức liền dựa theo cây cột nhẹ nhàng nhảy lên xà nhà."Vương phi ở trên đó nguy hiểm lắm! Mau xuống dưới này đi! Nếu người có mệnh hệ gì, bọn nô tài nhận không nổi!"Hiện tại ta nào còn nghe thấy phía dưới người hô to gọi nhỏ Vương phi bay lên, Vương phi phải đi xuống cái gì nữa.. Từ chuyện vừa rồi có thể hai nha đầu đánh ra thành như vậy ta liền biết thân thể của mình ở thời đại này đã xảy ra biến chất, nếu ta suy đoán không nhầm, thì chính là sức mạnh của phượng hoàng đang bắt đầu chậm rãi ngưng tụ.Đứng ở nóc nhà trên cao nhìn xuống cảm giác thật là tuyệt vời, toàn bộ cảnh đẹp trong vương phủ đều rơi vào trong đáy mắt ta, bay từ nóc nhà này qua nóc nhà khác, phía dưới kia bốn nha hoàn đều điên cuồng đuổi theo ta, thậm chí hộ vệ của toàn viện cơ hồ đều được điều động tới đuổi theo sau ta giống như vây bắt một con gà vậy. Mạnh mẽ bắt lại sợ làm ta bị thương, không theo kịp lại sợ ta sẽ ngã xuống. Cảm giác đùa cợt này quả thực quá thú vị.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương