Trọng Sinh Thập Niên 80 Làm Giàu
Chương 18: Ăn Trộm Gà Không Được Còn Mất Nắm Gạo
Đầu thôn Mai Sa.Sắc trời hơi u ám, sắp tối đen, Phong Kiến Thiết khiêng xẻng đi về phía nhà mình.Hai ngày trước nhận được điện báo của con trai gửi về, ông không chút suy nghĩ nào, vội vàng tìm đến anh cả của mình nhờ một nhà anh cả hỗ trợ chăm sóc một chút đất của nhà mình.Trong đất lúa nước đã trổ đòng chỉ cần rải hai lần phân lớn và làm cỏ phun thuốc trừ sâu một lần nữa là xong, bình thường chỉ cần xem nước nữa là đủ.Đương nhiên, ông cũng không phải để cho anh cả ông hỗ trợ không công, kể cả anh cả của ông đồng ý thì người chị dâu cả của ông cũng không đồng ý. Cho nên, ông đã đưa mười đồng tiền như một khoản phí hỗ trợ. Ông không có đủ tiền cho nên đưa trước cho anh cả 5 đồng, chờ sau khi trở về thu hoạch lại cấp năm đồng nữa.Đất nhà Phong Kiến Thiết không nhiều lắm, chỉ có năm mẫu ruộng nước, cho nên anh cả của Phong Kiến Quốc vẫn rất sẵn lòng đồng ý.Rải chút phân heo và làm cỏ cũng không phải chuyện gì, nhìn nước tưới tiêu lại càng dễ dàng, ruộng nhà em hai cũng gần ruộng nhà ông ấy, thuận đường đi nhìn nước tiếu tiêu là được.Hôm nay là ngày cuối cùng Phong Kiến Thiết đi chăm sóc ruông nhà ông.Ông có chút luyến tiếc nhưng con trai cũng đã gửi điện báo nhờ ông đi hỗ trợ, nếu ông lại đi muộn thì sẽ trì hoãn việc Thanh Thanh đi học.So sánh với lúa nước ngoài ruộng, tự nhiên Thanh Thanh đọc sách càng quan trọng hơn một chút.Ông đi nhìn một chút lại tiện tay làm cỏ một chút nên lúc này mới trở về.Phong Kiến Thiết vừa nghĩ thành phố S sẽ là thế nào, vừa đi về phía nhà mình.Kết quả, ông còn chưa đi đến đầu thôn, bỗng nhiên từ bên cạnh đường nhảy ra bốn bóng người.Phong Kiến Thiết bị dọa lùi lại sau một bước, tay vừa động đã chộp cái xẻng vừa khiêng ở trên vai xuống, nắm chặt trong lòng bàn tay.Mấy tên nhóc này thật giỏi, trên tay bốn người này đều cầm mấy cây gậy gỗ.Trong lòng Phong Kiến Thiết lập tức lộp bộp một cái, còn chưa chờ mấy người kia vọt tới trước mặt ông, ông đã cầm xẻng chuẩn bị xong tư thế.Chờ mấy người kia vọt tới bên cạnh ông, Phong Kiến Thiết lập tức vung xẻng lên đánh về phía mấy người đang tiến lên kia.Vốn dĩ ông đã có nhiều sức lực, lại dưới tình huống căng thẳng cao độ như thế kia cho nên sức lực lại càng lớn hơn trước kia.Mà những người đánh bất ngờ về phía ông kia cũng không nghĩ tới Phong Kiến Thiết lại không bị bọn họ làm cho sợ hãi, ngược lại phản ứng cực kỳ mau, đánh cho bọn họ một cái trở tay không kịp, một trong số bọn họ chưa kịp chuẩn bị đã bị một xẻng của Phong Kiến Thiết quét ngã xuống đất.“Hừ, muốn đánh lén lão Phong ông đây, trước đó cũng không đi hỏi thăm một chút, lão Phong ông đây là người như thế nào?” Phong Kiến Thiết thấy có người bị ông quét ngã xuống đất, tự tin của ông tăng cao, hừ lạnh một tiếng nói.Những người đánh lén kia còn có ba người đứng trên mặt đất, sau khi nghe thấy Phong Kiến Thiết nói như vậy thì đúng là có chút khiếp đảm.Nhưng khi nghĩ đến sự tín nhiệm của Trần An Chí, ba người bọn họ cắn răng, tiếp tục đánh về phía trước.Phong Kiến Thiết thấy bọn họ sau khi nghe thấy ông nói như vậy mà vẫn dám tiến lên, lập tức hét lớn một tiếng, cầm chiếc xẻng trong tay xông lên. Xẻng của ông có một đoạn sắc bén, ba người kia không dám cứng đối cứng nên vội vàng né tránh.Phong Kiến Thiết nhìn chuẩn thời cơ, lại tăng nhanh tốc độ.Ông không ngại bị vây công, lại có một người bị đánh trúng.Sức mạnh của ông rất nặng, người thứ nhất bị đánh trúng cho tới bây giờ còn chưa bò dậy được.Dư lại hai người kia đang hai mặt nhìn nhau, không biết lúc này nên rút lui hay vẫn là tiếp tục tiến công nữa. Chỉ chần chờ một chút này thôi, Phong Kiến Thiết lại giết tới.Mặc dù xẻng trong tay ông dùng không linh hoạt bằng gậy gỗ của hai người kia, nhưng xẻng kia lại là ngày ngày sử dụng cho nên vô cùng sắc bén, đây là điều mà những cấy gậy gỗ đó không thể so sánh được. Thừa dịp hai người kia đang trong lúc tự hỏi, ông lại mạnh mẽ vung xẻng về phía hai người bọn họ.Bốn người này vây công ông, ngay cả khi ông đánh bốn người bọn họ tàn phế thì nhiều lắm cũng chỉ cần bồi thường ít tiền là xong việc. Nghĩ như vậy, Phong Kiến Thiết càng thêm anh dũng, xẻng trong tay càng vung lên mạnh mẽ oai phong.Hai người kia bị đánh trúng, tay đau đớn đến nỗi cũng không cầm nổi gậy gỗ nữa.Lúc này Phong Kiến Thiết ném xẻng trong tay xuống, chạy lên, vung nắm tay, bắt lấy một trong số hai người kia tung mấy cú đấm, rồi sau đó lại một quyền đánh người nọ ngã xuống đất, tiếp theo, ông lại nhanh chóng chạy tới bắt lại người cuối cùng đang chuẩn bị chạy trốn, dùng sức đấm mấy quyền thật mạnh.Ông vừa định buông người này ra thì bỗng cảm thấy trên lưng đau xót, ông vội vàng bắt lấy người trong tay xoay người anh ta lại, sau đó ông nghe thấy một tiếng “bốp” vô cùng lớn tiếng, rồi sau đó là răng rắc một tiếng.Hoá ra một gậy này là muốn đánh ở trên người Phong Kiến Thiết, lại trời xui đất khiến đánh vào trên cơ thể người của bọn họ.Tên nhóc cầm gậy gỗ kia há hốc mồm.Hình như vừa rồi cậu ta đã đánh gãy eo của Đại Thành.Gã há hốc mồm nhưng Phong Kiến Thiết không có há hốc mồm, ông ấy lớn tiếng kêu lên: “Cứu mạng, cứu mạng, có bốn người chạy đến đây đánh lão nhị nhà họ Phong ta!” Ông vừa kêu, vừa nhanh chóng ném người trên tay người xuống, sau đó đánh tên còn đang cầm gậy gộc kia một trận.Người thứ hai bị đánh trúng thấy tình thế không ổn, bò dậy chạy trốn được mấy mét nhưng vẫn bị Phong Kiến Thiết đuổi theo bắt trở về.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương