Trọng Sinh: Trở Thành Phu Nhân Của Hàn Thiếu
Chương 45
Sở Diệu Linh bước ngang qua anh, đi đến chổ Ngọc Nhi, cô nàng say đến không còn biết gì nữa..Dìu cô bạn thân của mình ra khỏi bar, chiếc xe nhanh chóng vụt nhanh trên đường..Đưa Ngọc Nhi vào nhà an toàn xong rồi cô mới quay về nhà.._______________Tại biệt thự Thanh Uyển..Sở Diệu Linh tự mình lái xe về biệt thự trong tình trạng vẫn còn đang say rượu..Chiếc xe từ từ lái vào khuôn viên biệt thự, cô bước xuống xe cả người loạng choạng như đứng muốn không vững..Không nhìn thấy xe của anh trong sân, cô biết chắc rằng anh vẫn chưa về, nhưng cô vẫn không muốn về phòng, vẫn đứng thẫn thờ dưới hoa viên của biệt thự..Cô bây giờ thật sự rất khó chịu, cảm giác bị phản bội khiến tim cô như bóp nát, rất đau,..Anh vậy mà hết lần này đến lần khác lừa dối cô, đối với anh cô là gì chứ.."Không phải anh luôn miệng nói yêu cô sao, anh nói chỉ có cô mới là người cùng đi đến cuối đời hay sao".."Không phải anh từng nói đừng nghe anh nói mà hãy xem cách thể hiện tình yêu của anh với cô sao"."Hóa ra cách mà anh thể hiện là như vậy, anh thật nhẫn tâm mà..Sự dịu dàng ôn nhu của anh tất cả đều là giả dối".."Tất cả đều là do cô tự mình ngộ nhận"..Sở Diệu Linh cứ nghĩ rằng mình sẽ làm anh thay đổi, vốn tưởng rằng bản thân có thể vượt mọi rào cản mà đến gần với anh một chút..Cứ luôn cho rằng mình là người con gái duy nhất có thể đến gần và ở bên cạnh anh, có thể cùng anh vun đắp tổ ấm của riêng mình..Nhưng tất cả những đều đó chỉ chứng tỏ rằng cô đã sai, sai ngay từ lúc bắt đầu..Nhưng giờ nhìn anh quan tâm, ân cần chăm sóc cô gái khác như vậy khiến cô rất đau lòng, cô làm sao để chấp nhận sự thật này đây..Càng nghĩ đến khiến cô như muốn phát điên lên, cười như điên như dại.Cố gắng kiềm nén tiếng khóc của mình, không muốn để ai nhìn thấy nhìn thấy cô yếu đuối, tay bóp chặt vào tim mà khụy xuống, nước mắt không ngừng tuôn rơi.."Đối với anh cô chỉ là người thay thế thôi sao, cô ta nói đúng người anh cần bây giờ là cô ta không phải cô".."Anh có thể vì cô ta mà bỏ lại cô, chỉ cần cô ta gọi anh nhất định sẽ đến, chỉ vì cô ta mà hết lần này đến lần khác lừa dối cô".. Lúc nào cũng như vậy, mỗi khi cô cảm thấy hạnh phúc ở ngay trước mắt, chỉ cần cố gắng một chút nữa thôi, là tay của cô có thể chạm vào hạnh phúc, thì đột nhiên tất cả đều tan biến, khiến cô vô cùng hụt hẳng đầy hoang mang.Cả cơ thể như mất trọng lực mà dựa vào xe, không biết cô đã khóc qua bao lâu, mọi sự dồn nén bây giờ như được châm ngòi khiến nó bùng phát, càng khóc càng dữ dội hơn..Sau khi đã khóc đến cạn nước mắt, cả người mệt mỏi cố vịnh vào xe mà đứng dậy..Nhìn lên bầu trời ánh trăng đêm khuya lúc này cũng đã lên cao, chiếu sáng rực rỡ, màn đêm như bao phủ, nhấn chìm cả thành phố nhộn nhịp vào màn đêm..Sương xuống mang cho đến người ta cảm giác lạnh đến thấu xương, khiến cô cả người run rẩy, trên người chỉ mặc một chiếc váy mỏng..Lê tấm thân mệt mỏi trở về phòng, căn phòng trống không, tất cả chỉ còn là bóng tối, chỉ còn lại một mình cô, khiến cô sợ hãi.Muốn trốn tránh hiện thưc đang xảy ra, muốn buông bỏ tất cả mọi thứ, nhưng cô lại không thể buông tay anh được..Cô phải làm sao đây, làm sao để đối mặt với anh như trước, hai chân run rẩy ngã xuống dựa vào bức tường lạnh lẽo, cô cuộn người lại, co chân lên mà ôm lấy hai đầu gối.Nước mắt không ngừng tuôn xuống, nấc nghẹn lên từng cơn, bóng tối lúc này bao trùm như ôm lấy cô mà vỗ về, đầy cô đơn và lạnh lẽo.Tay vô thức chạm vào nơi trái tim đang rỉ máu, cảm nhận như nó đang bị bóp nghẹn lại, sau một lúc như kiệt sức, bóng tối dần dần ập đến khiến cô bất tĩnh lúc nào không hay..Hơn hai giờ sáng anh mới quay về nhà, sau khi đưa Lâm Tiểu Nhu về nhà, giao cô ta lại cho Lâm phu nhân xong, anh cũng nhanh chóng quay về nhà tìm cô.Vừa bước vào phòng thấy cô nằm bất tĩnh dưới nền sàn mà hốt hoảng, bế cô lên giường, sau đó gọi bác sĩ đến khám cho cô..Bác sĩ nói cô không sao, chỉ bị xúc động mạnh dẫn đến ngất xỉu, chỉ cần nghỉ ngơi sẽ khỏe lại..Hàn Hạo Dương nghe bác sĩ nói mà tự trách mình, tại anh nên cô mới xúc động mạnh như vậy, nằm xuống bên cạnh ôm cô thật chặt vào lòng, dịu dàng hôn lên trán cô.._Xin lỗi em, đã khiến em phải đau lòng..!____________Sáng hôm sau..Đến khi cô tĩnh dậy đã thấy mình nằm trên giường, được bao bọc bởi vòng tay ấm áp của anh..Cô sực tĩnh tối hôm qua không phải cô ngất dưới nền sàn hay sao, anh về khi nào cô cũng không hay biết gì..Vẫn còn tức giận chuyện hôm qua, cô ngồi dậy, bắt lấy cánh tay đang đặt ở eo cô quăng mạnh một cái về phía anh.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương