Trùm Tài Nguyên
Quyển 2 - Chương 95: Phương án một
Miyamoto tự tin cười rồi nói:- Cậu Phương, chú tin là sau khi nghe chú nói xong cậu chắc chắn sẽ rất hài lòng. Công ty mẹ đã xếp cháu vào trường hợp đặc biệt, những trường hợp thế này trên thương trường ở Nhật là rất hiếm gặp.- Ồ?Phương Minh Viễn nhìn Miyamoto với ánh mắt đầy ẩn ý, một lúc lâu sau hắn mới nói:- Lẽ nào công ty muốn cho cháu cổ phần?Nếu đúng như vậy thì đúng là ngoài dự liệu của hắn. nếu như có được cổ phần của công ty Enics hay Thiếu niên nguyệt san thì địa vị của Phương Minh Viễn ở Thiếu niên nguyệt san sẽ khác xa so với bây giờ. Theo như những gì hắn biết ở kiếp trước thì trong giới truyện tranh Nhật Bản cũng có một số tác giả xuất sắc được nhà xuất bản nhượng cho một số cổ phần, nhưng đó phải là những người thật sự xuất sắc, hơn nữa cũng không phải tất cả các nhà xuất bản đều làm như vậy. Có thể trở thành cổ đông của một công ty điều đó có nghĩa người đó phải có tầm quan trọng và rất được nể trọng ở công ty.Đối với sự thông minh kiệt xuất của Phương Minh Viễn Miyamoto đã từng được lĩnh hội nên lần này ông ta cũng không ngạc nhiên lắm:- Cậu Phương, cậu đúng là thông minh hơn người, công ty chú đúng là có ý định này.Thì ra công ty Enics và Thiếu niên nguyệt san đã thương lượng và đều cảm thấy nên cho phương Minh Viễn một số cổ phần nhất định, đây là cách tốt nhất để kéo Phương Minh Viễn lên cùng một chiếc thuyền. Nhưng lại xuất hiện rắc rối khác, nếu cho cổ phần của Thiếu niên nguyệt san thì có phần hơi sớm, bởi vì chuyện này ở Nhật dù là có tiền lệ nhưng những người nhận được đãi ngộ này đều là những tác giả thành danh đã lâu. Dù ai cũng nhìn thấy được tiềm lực của Phương Minh Viễn nhưng tiềm lực vẫn chỉ là tiềm lực, nếu Phương Minh Viễn nhận được đãi ngộ này quá sớm, e rằng giới truyện tranh sẽ cười chê rằng ban lãnh đạo tạp chí chưa đủ kiên định, hơn nữa nếu sau này Phương Minh Viễn đạt được thành tích cao hơn thì lấy gì ra để khuyến khích hắn tiếp tục cống hiến?Còn nếu nhượng cổ phần của công ty Enics thì mọi người càng cảm thấy không thỏa đáng, là công ty mẹ của rất nhiều công ty, làm sao có thể dễ dàng nhường cổ phần cho người khác được? Hơn nữa Phương Minh Viễn lại là một người Hoa Hạ, nếu làm như vậy e rằng công ty Enics sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ. Với khả năng tài chính của Phương Minh Viễn thì e rằng chưa đạt được 0,1% cổ phần của Enics, vẽ cho hắn một cái bánh mì rỗng thật to không bằng cho hắn một số lợi ích thực tế, ít nhất sẽ làm hắn cảm thấy mình có thành ý.Sau khi thảo luận tới thảo luận lui, mọi người cũng đưa ra được một biện pháp, đối với trò chơi Buble của Phương Minh Viễn công lớn nhất của hắn nằm ở ý tưởng, việc chế tạo ra nó tương đối đơn giản, giá tạo ra nó không cao, khi tung ra thị trường công ty Enics chỉ mất phí quảng cáo và phí đưa nó vào khuôn khổ vì vậy lợi ích hai bên là năm mươi năm mươi. Thật ra ban đầu công ty Enics định mua luôn cả trò chơi này về cho mình nhưng nghĩ đến tiềm lực của Phương Minh Viễn và để tránh tạo cơ hội cho các công ty khác vì thời kỳ đó ở Nhật không hiếm chuyện các nhà sản xuất trò chơi hay thay đổi công ty làm việc, thậm chí là rời bỏ công ty cũ lập công ty mới, vì vậy công ty Enics mới nghĩ đến chuyện nhượng cho những người đó một số cổ phần mặc dù đây là một quyết định vô cùng khó khăn.Sau đó, công ty Enics sẽ lập ra một công ty con cùng với Thiếu niên nguyệt san góp cổ phần, và với những gì đạt được nhờ trò chơi Buble Phương Minh Viễn sẽ có tiền góp cổ phần vào công ty mới, cao nhất có thể góp tới 40% cổ phần công ty, phần còn lại là do công ty Enics và Thiếu niên nguyệt san nắm giữ.- Vậy quyền sở hữa trò chơi Buble sẽ thuộc về ai?Sau khi trầm ngâm một lát Phương Minh Viễn đột nhiên hỏi.Điều này liên quan đến lợi ích sau này khi trò chơi online đã thành phong trào thì những loại như Buble vẫn là một trò chơi không thể thiếu.- Vì đây là ý tưởng của cháu và công ty tôi có công phát triển nên cả hai cùng có quyền trao quyền cho người khác, nhưng lợi ích lúc nào cũng ngang nhau.Miyamoto đáp.Phương Minh Viễn trầm ngâm một lúc khá lâu sau đó mới gật đầu, kết quả này cũng có thể chấp nhận được. Hắn vốn định độc chiếm quyền sở hữu trò chơi về mình, chỉ ủy thác quyền chế tác, quảng cáo và phân phối cho công ty Enics nhưng nghĩ đến chuyện mười năm đầu của thế kỷ sau ngành trò chơi điện tử của Hoa Hạ vẫn chưa có thành tích gì xuất sắc, hơn nữa sau khi loại máy game tràn vào thì các công ty Hoa Hạ xem như là nhường chỗ cho các công ty của Mỹ, Nhật, điều này đã ăn sâu vào xã hội Hoa Hạ. Lĩnh vực trò chơi điện tử ở các nước Âu Mỹ là một nghành công nghiệp không khói thu hút được khá nhiều lao động nhưng ở Hoa Hạ nó lại bị coi là những thứ không ra gì. Đối với người lớn, trẻ con mà chơi game thì bị cho là sa đọa, không biết chơi lại được xem như là thiên tài, ai ngờ nếu bạn càng áp đặt nó, nó càng hiếu kỳ vì con người ai cũng có tâm lý phản kháng, con nít lại càng không hiểu dựa vào cái gì mà buổi tối người lớn thì được ra ngoài nhậu nhẹt, hát hò, kéo bè kéo lũ đánh nhau trong khi mình lại phải ngồi dán vào bàn học làm những bài tập mà có làm cả đời cũng không hết.Muốn thay đổi điều này có nghĩa là phải phản kháng lại cả xã hội, kể cả với người đã từng trải qua cũng là một vấn đề rất đau đầu. Dù sao mình cũng chẳng có khả năng này, nên tốt nhất đành mượn tổ đẻ trứng vậy. Enics là một công ty lớn, có thể lấy được 50% lợi nhuận của họ cũng là một điều hiếm thấy rồi, với lòng tham vô đáy của mình người Nhật bình thường không thể nào cho mình đãi ngộ đặc biệt như vậy, mình có thể đạt được địa vị như vậy cũng là đáng nể lắm rồi.- Vốn đầu tư ban đầu của công ty con dự định là mười triệu yên, bên chú có thể tạm thời bỏ vốn vào phần của cháu nhưng lúc nào cháu chưa trả xong món nợ đó cho công ty và tạp chí thì cháu không được đụng đến lợi nhuận.Những câu nói của Miyamoto làm Phương Minh Viễn ngẩn ra, người Nhật Bản quả là muốn khai thác hết giá trị của mình.Nếu như là người khác nghe xong điều kiện này chắc chắn đầu tiên sẽ rút lui, ít nhất cũng sẽ suy nghĩ lại những được mất trong đó, nhưng giờ đây điều Phương Minh Viễn lo lắng nhất là, với máy tính và máy chơi game hiện thời thì loại trò chơi nào mới thích hợp với trình độ của chúng. Cần phải biết về máy tính và máy chơi game ở năm 88Miyamoto căng thẳng nhìn Phương Minh Viễn, đây xem như là bước thăm dò đầu tiên đối với Phương Minh Viễn, nếu hắn vì điều kiện này mà rút lui vậy thì với phương án thứ hai hắn có thể bình tĩnh mà chấp nhận.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương