Trùm Tài Nguyên
Quyển 6 - Chương 50: Một cuộc điện thoại
Hoa Quốc Hùng sắc mặt xanh mét ngồi trên sô pha, nhả từng vòng khói thuốc ngột ngạt. Bên cạnh hắn là hai người trung niên một nam một nữ! Ở bên ngoài phòng khách, còn có bảy tám người sắc mặt âm trầm hoặc đứng hoặc ngồi, thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn sang bên này. -Đại ca, Luyến Anh bọn họ đến giấy đăng ký kết hôn cũng đã nhận rồi, cho dù là hôm nay không tổ chức hôn lễ, lập tức ly hôn, thì trên hồ sơ cũng tính là hai lần kết hôn rồi, anh cảm thấy đùa giỡn như thế này còn có ý nghĩa gì sao? Được rồi, cô ta hy vọng Luyến Anh được gả cho con trai Chủ tịch công ty bất động sản Ngạn Long, cho dù hiện tại Luyến Anh cũng hồi tâm chuyển ý rồi, người ta còn nguyện ý cưới một nữ nhân đã hai lần kết hôn sao? Người nữ trung niên căm tức nói: -Luyến Anh từ nhỏ đã mất đi mẫu thân, những năm gần đây, sự quan tâm của anh với cháu như thế nào, em không nói nữa, nhưng cháu dù sao cũng là con gái của anh, hôn lễ của nó anh cũng không thèm tham gia, anh còn không cho phép chúng em tham gia, anh rốt cuộc muốn thế nào? Thật sự muốn khiến cho Luyến Anh và anh đoạn tuyệt quan hệ cha con sao? -Quốc Như, rõ ràng là nó không tôn trọng người làm cha như anh đấy chứ! Anh cũng đã nói cho nó biết rồi, bảo nó hoãn thời gian hôn lễ lại, nhưng nó có nghe không? Nó cò còn coi anh là phụ thân sao? Hừ hừ, muốn anh tác thành sao? Hoa Quốc Hùng này từ trước đến nay chỉ ăn mềm không ăn cứng! Hoa Quốc Hùng vung tay lên nói: -Nó nếu còn coi anh là cha thì phải nghe theo lời anh! -Nghe theo lời anh? Hoa Quốc Như cười lạnh nói: -Tất cả đều chuẩn bị xong rồi, khách sạn cũng được đặt trước rồi, ngày nghỉ cũng xin rồi, khách nhân cũng mời rồi, sắp cử hành hôn lễ tới nơi rồi, cũng bởi vì một câu nói của anh, mà tất cả đều phải dừng lại! Anh cho anh là ai chứ? Chủ tịch nước hay là Trưởng ban thư ký liên hiệp quốc! Anh đã nghĩ với tôn nghiêm của anh, làm như vậy, khiến cho Luyến Anh và Bằng Trình rơi vào hoàn cảnh xấu hổ như vậy! Ngày sau hai đứa nó sao có thể đối mặt với thân gia, bằng hữu và đồng sự? Anh không đặt mình vào hoàn cảnh của chúng mà suy nghĩ một chút sao? Chỉ vì một quyết định tức thời của anh, mà vợ chồng chúng cả đời không ngẩng đầu lên được? Bằng Trình ngày sau sao có thể tiếp tục công tác ở đài truyền hình? Tôn nghiêm của anh thật đúng là vô cùng quan trọng! -Không công tác được thì đã sao? Hoa gia ta còn có thể thiếu hắn một miếng cơm sao? Hoa Quốc Hùng vỗ bàn một cái nói. -Đại ca, lời này của anh nói sai rồi! Người đàn ông trung niên ngồi một bên, cũng chính là em trai của Hoa Quốc Hùng, Hoa Quốc Hạo, bất mãn nói: -Một mặt, anh chướng mắt với Ngụy Bằng Trình, tức thời thay đổi chủ ý! Anh nghĩ Ngụy gia sẽ nghĩ sao về việc này? Một mặt, anh nói Hoa gia không thiếu hắn một miếng cơm! Ý này của anh chẳng phải là đồng ý cho việc hôn nhân của Luyến Anh rồi sao? Anh cũng đồng ý rồi, sao phải làm náo loạn như vậy? Đây chẳng phải là tự cởi quần mình đánh rắm sao! -Quốc Hạo! Cậu ăn nói kiểu gì vậy! Hoa Quốc Hùng đùng đùng tức giận, chỉ vào mặt Hoa Quốc Hạo nói: -Cậu rốt cuộc là đứng về phía ai? -Em chẳng đứng về phía ai hết! Hừ! Ngụy Bằng Trình cũng ba mươi tuổi đầu rồi, đã là cán bộ trung tầng của đài truyền hình tỉnh rồi, chỉ một câu của anh, người ta phải buông bỏ tiền đồ, đến nhà anh ở rể sao! Không có miếng cơm anh bố thí thì người ta hiện tại sống vẫn rất tốt! Đừng quên, năm anh ba mươi tuổi vẫn mới chỉ là một tên buôn lậu! Hoa Quốc Hạo gay gắt nói. Hắn đã sớm không vừa mắt với thái độ của vợ chồng người anh với hôn sự của cháu gái! Nếu không phải là chị dâu qua đời sớm, bởi vì nữ nhân kia châm ngòi ly gián, anh liệu có làm khó dễ cho nữ nhi ruột thịt của mình như vậy không! -Cậu! Hoa Quốc Hùng tức giận đến mức nói không nên lời! -Chị, anh ấy không đi, không làm tròn trách nhiệm của người làm cha thì em đây làm chú cũng không thể anh ấy, ngày sau bị người đời chỉ mặt, xuống dưới suối vàng, không còn mặt mũi đi gặp đại tẩu! Chị có đi hay không? Hoa Quốc Hạo nói với Hoa Quốc Như. -Đi! Chị đương nhiên là đi! Chị là cô của Luyến Anh. Đây là sự thật dù ai muốn thay đổi cũng không được! Chị cũng không muốn giống ai đó ngày sau không còn mặt mũi gặp ba mẹ dưới cửu tuyền! Hoa Quốc Như tức giận nói: -Khi ba mẹ qua đời, đã dặn anh phải chăm sóc kỹ lưỡng cho Luyến Anh, anh chăm sóc như vậy sao! -Hai người đều đứng lại cho tôi! Hoa Quốc Hùng nổi giận đứng dậy, một cước đá đổ chiếc bàn trà trước mặt. Chén trên bàn lăn đầy trên đất! -Ối! Từ trên cầu thang truyền đến một tiếng kinh hô của nữ nhân, tiếp theo, một người phụ nữ xinh đẹp tuổi chừng ba mươi từ thang lầu đi xuống. -Quốc Hùng, anh sao vậy, sao lại cáu như vậy? Nữ nhân nhẹ giọng mà nói: -Quốc Hạo, Quốc Như, hai người cũng thật là, sao lại làm anh của hai người cáu tiết như vậy? Bây giờ anh ấy cũng hơn năm mươi tuổi rồi, lại mắc bệnh cao huyết áp, tim cũng không tốt, không được phép tức giận! Nếu có chuyện không hay xảy ra, thì hai người sẽ phải nuối tiếc cả đời đấy! -La Mỹ Anh, tôi cho chị biết, đừng có ở đây mà nói bóng nói gió! Hoa Quốc Như không chút khách khí nói: -Nếu không phải chị ở nơi này làm mưa làm gió, sao có nhiều chuyện như vậy! Đối với người vợ sau của anh mình, Hoa Quốc Như luôn rất chướng mắt! Tuy rằng gương mặt xinh đẹp, nhưng phẩm tính so với người đại tẩu đã qua đời thì tuyệt đối là một trời một vực! Chẳng qua, trước kia nể mặt Hoa Quốc Hùng nên không muốn cùng cô ta so đo. Hôm nay, cô và Hoa Quốc Hùng cũng đã to tiếng rồi, đương nhiên cũng cần phải nhường nhịn gì La Mỹ Anh rồi! La Mỹ Anh bị Hoa Quốc Như mắng cho một trận, đôi mắt lập tức đỏ ngầu lên, oan ức vạn phần nhìn về phía Hoa Quốc Hùng! -La Mỹ Anh, việc này chị dính dáng ít thôi! Hoa Quốc Hạo cười lạnh nói: -Chị ở trước mặt chúng tôi đã chảy nhiều nước mắt lắm rồi! Mèo khóc chuột! Chị, đừng lôi thôi dài dòng với chị ta làm gì, chậm thêm chút nữa thì chúng ta sẽ cản không nổi đâu! Nơi kết hôn mặc dù cách đó không xa, nhưng lái xe đi cũng khá mất thời gian. Mấy người Ngụy Bằng Trình cũng đã đi được một lúc rồi, cho dù tới được khách sạn cũng chưa lập tức bắt đầu hôn lễ, nhưng thời gian cũng không còn nhiều nữa rồi! -Không được đi! Hoa Quốc Hùng dùng ngón tay chỉ thẳng vào mặt hai người, gào lên một tiếng. -Anh nói... Hoa Quốc Như còn chưa dứt lời, liền thấy thư ký của Hoa Quốc Hùng vẻ mặt khẩn trương từ bên ngoài vọt vào. -Đi ra ngoài! Ai cho ngươi vào! Hoa Quốc Hùng đang trong cơn tức giận, không khỏi lại nổi trận lôi đình, hét lớn. -Ông chủ, điện thoại của tổng giám đốc Hạng! Viên thư ký bịt đầu di động, thấp giọng nói: -Nói là có việc gấp tìm ngài! -Hả? Hoa Quốc Hùng giật mình kinh hãi, người mà viên thư ký nói, ngoại trừ Tổng giám đốc Hạng Quân nhà hàng chi nhánh của Phương gia ở tỉnh Tần Tây thì không còn ai khác. Mà nhà hàng của Phương gia lại chính là khách hàng quan trọng nhất của tập đoàn Thanh Phong, hàng năm chí ít có 50% trở lên nghiệp vụ của Thanh Phong đều có quan hệ với nhà hàng của Phương gia. Cho nên mặc dù là đang nổi giận, Hoa Quốc Hùng cũng chỉ có thể nín nhịn, giơ tay nhận lấy điện thoại, bước vài bước về phía cửa sổ. -Tổng giám đốc Hạng, tôi là Hoa Quốc Hùng! Hoa Quốc Hùng cười lớn nói. -Ông chủ Hoa, chuyện này ông sai rồi! Trong điện thoại truyền đến tiếng cười của một người đàn ông: -Quý thiên kim hôm nay kết hôn, sao lại không cho tôi biết một tiếng, sợ tôi tới cửa đòi rượu mừng sao? Nếu không phải là cậu Phương gọi điện cho tôi, tôi còn bị ông giấu đến lúc nào! Bây giờ tôi mới bắt đầu đi, nếu đến chậm, mong ông chủ Hoa lượng thứ vài phần! -Hả? Hoa Quốc Hùng lập tức ngây dại, Hạng Quân vừa nói gì vậy? Là ai nói cho hắn? -Hả cái gì cơ? Ông chủ Hoa, ông không hoan nghênh tôi sao? Trong điện thoại vang lên thanh âm nghi hoặc của Hạng Quân. Hoa Quốc Hùng giật mình vội vàng nói: -Sao tôi dám chứ! Tổng giám đốc Hạng đại giá quang lâm, là khách quý của tiểu nữ! Sao có thể không chào đón được! Tổng giám đốc Hạng, ngài vừa nói là ai thông báo cho ngài cơ? Cậu Phương? Hoa Quốc Hùng tim đập thình thịch, cậu Phương mà Hạng Quân nói, chẳng lẽ lại là người đó? -Ông chủ Hoa, ông lại giả bộ hồ đồ rồi! Còn có thể là ai cơ chứ? Hạng Quân cười nói: -Nói cho ông biết, cậu Phương hiện cũng đang có mặt tại buổi hôn lễ của quý thiên kim rồi, bây giờ đang ở trong khách sạn rồi! Nếu không phải cậu ấy nói cho tôi biết, thì tôi còn bị ông giấu chẳng hay biết gì! Được rồi, không nhiều lời nữa, ông là cố ý khiến tôi phải trở tay không kịp đúng không? Trong thời gian ngắn như vậy, tôi phải đi đâu mà tìm món quà mừng thích hợp đây! Hạng Quân cúp điện thoại, Hoa Quốc Hùng cũng ngây ra như phỗng! Cậu Phương, tôn trưởng của Phương gia, một tay sáng lập sản nghiệp của Phương gia, sao đột nhiên lại xuất hiện ở hôn lễ con gái mình? Đó là một đại nhân vật mà ngày thường Hoa Quốc Hùng hắn có muốn gặp mặt một lần cũng không được! Hắn là do con gái của mình mời sao? Hay là do Ngụy Bằng Trình mời? Nếu là do con gái mời đến, sao cho tới giờ nó không hề đề cập đến việc quen biết cậu Phương? Nếu là bạn bè của Ngụy Bằng Trình... Hoa Quốc Hùng rùng mình một cái, không dám nghĩ tiếp! Trong lòng hắn rất rõ, tập đoàn Thanh Phong hiện giờ ở Phụng Nguyên cũng được coi như là nổi danh có tiếng, nhưng so với Phương gia thì chẳng là cái gì cả! Mà khách hàng chủ yếu của công ty lại chính là Phương gia, mấy năm nay tập đoàn Thanh Phong sở dĩ có thể thuận lợi mở rộng ra thành phố Phụng Nguyên, cũng là bởi vì bám víu được vào Phương gia! Giống như có hai công ty, thực lực hơn kém chẳng là bao, nhưng trong đó có một công ty có khách hàng là Fortune 500, người bên ngoài tự nhiên sẽ đối với nó xem trọng hơn một chút! Chính bở vì nó là một trong những nhà cung cấp hàng chủ yếu cho Phương gia, cho nên rất nhiều xí nghiệp ẩm thực ở Phụng Nguyên đều rất xem trọng nó, giao nghiệp vụ cho nó, mà nếu tập đoàn Thanh Phong mất vị khách hàng lớn này, chỉ sợ sẽ là tai hoạ ngập đầu! Là tai hoạ ngập đầu! Đến lúc đó chỉ sợ các khách hàng khác cũng sẽ vứt bỏ tập đoàn Thanh Phong mà đi! Nghĩ đến đây, Hoa Quốc Hùng toàn thân lập tức toát mồ hôi lạnh, hắn lập tức lớn tiếng quát: -Chuẩn bị xe! Chuẩn bị xe! Mọi người nhanh lên! Đến tham dự hôn lễ của Luyến Anh!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương