Trùng Sinh Quốc Dân Nam Thần

Chương 7: Nam thần thành vua



Thứ kiểu như diễn đàn trường này, bình thường mọi người đều biết chủ nhân đằng sau những nick ID này là ai, trừ phi mang thêm một bí danh nhỏ.

Ví dụ như cái ID có vẻ khá là hung hăn ‘Phong Hoàng’ của Tư Hoàng, vừa nhìn là có thể liên tưởng đến Tư Hoàng. Còn như cái ID chỉ sợ thiên hạ không loạn "Mắt bao quát nhân gian ha hả" này, Tư Hoàng cũng nhận ra, đây là một trong những tên đồng bọn của Tư Hoa, tên là Tôn Nhị.

Hắn thường xuyên hoạt động sôi nổi trong diễn đàn, am hiểu nhất chính là cướp đoạt chế tạo đề tài dư luận. Căn cứ vào ký ức sau này của Tư Hoàng, biết được Tôn Nhị đã ký hợp đồng với giải trí Phong Hoa từ sớm, cũng thường xuyên làm việc cho Tư Hoa, nâng cao hắn trong mỗi diễn đàn, cũng là một trong những kẻ sau này đùa bỡn khống chế Tư Hoàng.

Sự giày vò của hắn không phải là đánh đập trên thân thể mà là dùng dư luận công kích tinh thần của Tư Hoàng. Chỉ cần đôi tay của hắn gõ ra một loạt khuếch đại chân thật hoặc giả tạo "Tư Hoàng bát quái", dẫn tới sự chú ý của toàn dân đưa Tư Hoàng vào trong làn sóng dư luận, tựa như không có cột buồm để dựa vào, bị sóng lớn phá thành mảnh nhỏ, rất nhanh có thể bị người có tâm tu bổ trở lại vinh quang bên ngoài.

Chuyện Tôn Nhị gây nên, Tư gia cũng không ngăn cản - - chỉ cần hắn bảo đảm được danh tiếng của Tư Hoàng không thay đổi.

Mặc dù trong diễn đàn trường, phần lớn mọi người cũng sẽ gọi hắn một tiếng Cẩu gia, cũng có một nhóm người ghét hắn gọi hắn là Nhị Cẩu Tử.

Tư Hoàng không nằm trong hai loại người này.

Từ giây phút ID này xuất hiện trong tầm mắt cô, trong lòng cô đã quyết định vận mệnh của Tôn Nhị.

Lấy một loại thái độ thoải mái tựa như đang xem chuyện của người khác mở ra chủ đề mà Tôn Nhị tạo nên, rất hài lòng nhìn nội dung được miêu tả đặc biệt cặn kẽ bên trong.

Chuyện mấy hôm trước Tư Hoàng "Lừa gạt" Tư Hoa lại bị đào ra, trình độ miêu tả cặn kẽ sinh động, thật làm cho người ta cảm thấy người viết khi đó như đang ở hiện trường. Tư Hoàng càng xem càng cảm thấy buồn cười, Tôn Nhị thậm chí ngay cả suy nghĩ của cô và Tư Hoa cũng miêu tả ra.

Hắn nghĩ hắn có khả năng đọc suy nghĩ của người khác hay đang viết tiểu thuyết?

Lướt nhanh như gió nhìn xuống nội dung phía dưới của chủ đề, viết đến đoạn hoài nghi Tư Hoàng phẫu thuật thẩm mĩ, nói là hoài nghi, nhưng nhìn kỹ cách viết kia thể hiện ra sự chắc chắn, kết hợp với tấm ảnh Tư Hoàng che mặt u ám tầm thường trước kia và tấm ảnh ngày hôm qua trong phòng học diễn xuất, lấy một loại thuật ngữ chuyên nghiệp để kết luận Tư Hoàng phẫu thuật thẩm mĩ.

Cuối cùng lấy một câu vô cùng đau đớn "Thật không phải là đàn ông, thật làm mất mặt đàn ông chúng ta" kết thúc.

Bình luận phía dưới cũng đã sớm quậy lật trời, có người hoài nghi, có người hả hê, cũng có không ít nữ sinh bất bình vì Tư Hoàng, trong đó có vài ID cực kì kiên trì, Tư Hoàng nhìn ra cảm thấy quen thuộc nhưng im lặng.

Pudding Caramel: "Nhị Cẩu Tử! Đừng vô nghĩa với lão nương! Ngươi biết phẫu thuật thẩm mĩ là gì sao? Nói thật hay giống như chuyên nghiệp gọi thú vậy, hay ngươi mới chính là kẻ phẫu thuật thẩm mĩ? Chao ôi! Sửa lại thành bộ dáng gian giảo này, khó trách tâm lý hắc ám không công bằng!"

Yêu bánh ngọt: "Pudding giải thích rất chính xác!"

Nước trái cây việt quất: “Dựa vào con mắt thẩm mỹ độc đáo trời sinh của tôi, thánh nhan của bệ hạ là thượng đế ban ân, đường cong lưu loát nào có một chút dấu vết bị người ta làm ra? A! Nói phẫu thuật thẩm mĩ, ngươi nếu có thể chỉnh ra được nhan sắc như thế này, tôi cũng có thể quỳ lạy ngươi, gọi ngươi một tiếng bệ hạ!"

Pudding Caramel: "Tôi tin tưởng bệ hạ! Bệ hạ vạn tuế!"

Có lẽ là các cô gái ấy không biết rõ chân tướng của chuyện này, cho nên không nói một chữ đến chuyện huynh đệ tàn sát kia.

(bệ hạ...) Suy nghĩ bay xa của Tư Hoàng bị giọng nói quyến rũ cổ quái của Ngũ Bảo cắt đứt, cô nhíu mày chờ Ngũ Bảo nói tiếp (vàng óng lại tăng một cái!)

Tư Hoàng: "Vàng óng có ích lợi gì?"

(bệ hạ thánh minh! Ngài cuối cùng cũng hứng thú với cái này, nói đến vàng óng đây chính là...)

Tư Hoàng: "Nói tiếng người."

Ngũ Bảo: (một miếng vàng óng có thể thay thế mười ngàn điểm hồng phấn, thế nhưng mười ngàn điểm hồng phấn lại không thể đổi thành vàng óng! Là điểm quan trọng khi cô đạt được lợi ích và sống sót, trước mắt chỉ cần tích góp đến 5 miếng vàng óng, cô có thể đạt được cơ hội một lần cường hóa thân thể. 5 miếng, chỉ cần 5 miếng! Như thế nào có thể bỏ qua? Cô không muốn toàn bộ vết thương sau lưng bình thường như trước sao? Sau lần đầu cường hóa thân thể, nhất định bóng loáng không thấy sẹo! Còn có tác dụng cường thân kiện thể, nâng cao ký ức nha!)

Tư Hoàng quét mắt về phía quảng cáo tìm báu vật trên websites máy tính, tán thưởng năng lực học tập ngôn ngữ của Ngũ Bảo.

"Tôi biết rồi." Tầm mắt cô lại trở về phía ba nick ID đáng yêu kia.

Tại một khu dân cư bên ngoài trường Hoa Tinh Nghệ, trong phòng khách của ngôi nhà chung cư ba phòng.

Ba nữ sinh sức sống thanh xuân tư thế khác nhau ngồi trên ghế sofa, trên đùi mỗi người đặt một cái laptop.

"Ninh Ninh, còn muốn tiếp tục không?" Chu Tiêu Văn mặc một chiếc áo lông liền mũ hồng phấn đáng yêu với một cái quần bò bó sát màu xanh nghiêng đầu về phía bên trái hỏi.

Đầu Lục Ninh Ninh cũng không nâng: "Thề bảo vệ danh tiếng của bệ hạ!"

Liễu Yên ngồi bên phải một đầu tóc đen thẳng dài, vẻ mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng không có hứng thú nói: "Nhập diễn quá sâu." Thế nhưng mười ngón tay di chuyển còn nhanh hơn hai người kia.

6 giờ chiều, Tư Hoàng xuống lầu rót nước uống, nhìn lướt qua phòng khách đã được thay đổi nhẹ nhàng sạch sẽ khoan khoái không ít, tâm tình cũng khoáng đạt hơn.

"Tiên sinh." Triệu Lỵ Hồng có vẻ đã chờ ở chỗ từ sớm.

Tư Hoàng vừa rót nước vừa nói: "Tôi gọi là Tư Hoàng. Có ý kiến gì cứ nói ra."

Triệu Lỵ Hồng nhẹ giọng nói: "Tư thiếu, nhà của tôi có hai đứa bé phải chăm sóc, cho nên về vấn đề thời gian tôi muốn thương lượng với cậu một chút."

Tư Hoàng mỉm cười: "Tôi cũng đang định nói chuyện này, về sau bà chỉ cần chịu trách nhiệm làm đồ ăn Trung Quốc và bữa tối, trước 12 giờ trưa đến đây, 6 giờ tối thì về, có tình huống đặc biệt tôi sẽ gửi tin cho bà gửi tin tức. Thẻ ra vào dự trữ tôi còn chưa xử lý, mấy ngày này tôi sẽ ở nhà nên bà không cần lo lắng không vào được."

Cô nói một hơi không nhanh không chậm, giọng nói trầm thấp giống như lụa đỏ trơn bóng, không hỏi ý kiến Triệu Lỵ Hồng nhưng lại không khiến người ta có cảm giác bị mệnh lệnh cưỡng ép. Vì vậy Triệu Lỵ Hồng nghe xong, liền bản năng nghe theo phân phó của cô, không có một chút ý kiến.

Tư Hoàng uống xong, lại rót một chén lên lầu, rất hài lòng với việc Triệu Lỵ Hồng rửa sạch dụng cụ thường ngày trước.

Việc Tư Hoàng muốn làm tiếp theo chính là mua quần áo và vật dụng hằng ngày cần dùng trên mạng.

Lúc rời đi Tư gia, cô chỉ đem theo thẻ căn cước của mình.

Khi đó cô cũng không định mang theo thứ gì ở Tư gia, cũng không có gì đáng giá để mang theo. Mà thẻ tiêu vặt ngày thường của đại thiếu gia Tư gia là cô đây đều bị vú Trương khống chế, cô dù muốn cầm đi cũng không có cách gì.

(bệ hạ ~ giá trị tín ngưỡng ~) Ngũ Bảo lại lảm nhảm ở trong đầu.

Tư Hoàng tắt hết những trang mạng mua sắm vừa nãy, sau đó mở ra thị trường chứng khoán, nhìn cẩn thận: "Nghe qua câu tiền có thể ma xui quỷ khiến sao?"

Những chuyện mười năm sau cô không thể nhớ rõ mọi thứ nhưng ấn tượng mơ hồ vẫn có, chỉ còn cách từ từ theo dõi...

Mười mấy phút sau, Tư Hoàng mới tìm được vài cổ phiếu có thể có lợi nhuận nhỏ, còn như cổ phiếu dẫn tới chấn động lợi nhuận lớn lại không phải ở năm này.

Tư Hoàng cũng không cảm thấy hụt hẫn, vài cổ phiếu nhỏ trước mắt này cũng đủ để cô sinh sống và làm được rất nhiều việc.
Chương trước Chương tiếp
Maxvin

W88

Game bài nhiều người chơi
Tele: @erictran21
Loading...