Bách Luyện Thành Tiên
Chương 2463: Liễu ám hoa minh
Dịch: Hungprods
Nguồn: bachngocsach
Mặc dù Thảo Mộc cũng có thể tu tiên, nhưng dù sao cơ duyên đối với bọn chúng thực sự quá nhỏ bé. Số lượng kỳ Hoa dị Thảo có thể bước lên con đường tu tiên có thể dùng Phượng mao Lân giác để hình dung. Huống chi đẳng cấp linh Hoa kỳ Mộc phù hợp để tu sĩ đẳng cấp cao đoạt xá lại không thể quá thấp, thậm chí yêu cầu còn hết sức hà khắc.
Hơn nữa, đôi khi đã tìm được Linh Khu nhưng tu sĩ lại không thể tiến hành đoạt xá. Bởi nếu thuộc tính công pháp tu luyện của tu sĩ không phù hợp với tính chất của Linh Khu, thân thể tu sĩ và Linh Khu sẽ có thể xuất hiện hiện tượng bài xích lẫn nhau.
Hai cản trở này tựa như hai ngọn núi lớn chắn trước mặt tu sĩ, khiến cho không ít bậc Đại năng cho dù hiểu rõ chỗ tốt khi luyện chế Thân Nội Hóa Thân, nhưng bởi vì điều kiện quá mức ngặt nghèo nên cũng chỉ có thể lực bất tòng tâm mà thôi.
Mặc dù Thân Ngoại Hóa Thân không huyền diệu như vậy, nhưng việc luyện chế lại đơn giản hơn rất nhiều.
Lúc này Lâm Hiên đang lấy tay xoa xoa cằm, trên mặt lộ rõ vẻ do dự.
Tuy mình tu luyện Thân Ngoại Hóa Thân thì đệ nhị Nguyên Anh cũng có thể tu luyện độc lập với bản thể, nhưng ưu khuyết điểm của hai loại Hóa Thân lại rõ ràng như thế, nếu trong khả năng thì Lâm Hiên đương nhiên sẽ lựa chọn tu luyện Thân Nội Hóa Thân.
Đương nhiên việc gì cũng có nặng có nhẹ, muốn luyện thành Thân Nội Hóa Thân nào có dễ dàng như vậy. Nhưng với tính cách của Lâm Hiên, nếu hắn không cố gắng một phen thì thực sự rất không cam lòng.
Trong hai yếu tố cản trở, yếu tố thứ nhất đương nhiên không thể làm khó Lâm Hiên. Hắn không chỉ có đệ nhị Nguyên Anh, mà hơn nữa còn tu luyện đến cảnh giới Động Huyền Kỳ.
Điều khó khăn nhất chính là tìm được Linh Khu phù hợp để đệ nhị Nguyên Anh đoạt xá, điều này ngay cả một chút manh mối Lâm Hiên cũng không có. Mà loại nan đề này, cho dù mình có buồn bực trong phòng cũng không thể giải quyết được. Lâm Hiên suy nghĩ một lát rồi quyết định đi tới Tàng Thư Các lần nữa.
Quá trình tiếp theo không cần phải nói, với thân phận của Lâm Hiên hôm nay đương nhiên tiến nhập Tàng Thư Các không chút khó khăn nào. Toàn bộ Vân Ẩn Tông đã không còn nơi nào là cấm địa với hắn.
Lâm Hiên dành trọn vẹn ba tháng thời gian để tìm đọc đủ loại điển tịch. Tuy không thể nói không thu hoạch được gì, nhưng đại bộ phận tin tức thu được đều vô dụng.
Nói thí dụ như, trong một quyển điển tịch tên là “Tu Tiên Dị Chí”, hắn đã biết được hơn mười vạn năm trước, tán tu Lôi Hạc chân nhân nhờ cơ duyên xảo hợp đã tìm được một cây "Thất Xảo Chu Quả." Cây này chính là một vật Thông Linh, vì vậy Lôi Hạc chân nhân hết sức chú trọng bồi dục, cuối cùng sau một thời gian dài cũng tạm coi là một Linh Khu. Gã đã để cho đệ nhị Nguyên Anh đoạt xá Linh Khu này, rút cuộc luyện thành bí thuật tuyệt đỉnh Thân Nội Hóa Thân.
Cây Thất Xảo Chu Quả này được gã tìm thấy trong một ao đầm ở miền biên hoang. Ngay khi tin tức gã luyện thành Thân Nội Hóa Thân được truyền ra ngoài, đủ loại tu sĩ nhao nhao chạy tới ao đầm này, hi vọng tìm được cây Thất Xảo Chu Quả thứ hai. Nhưng nào có chuyện trùng hợp như thế, tất cả Tu tiên giả lớn bé đều tay không mà về.
Trong một quyển sách cổ khác cũng ghi lại sự tình một tên tu sĩ đã tìm được một Linh Khu có thể dùng để đoạt xá ở nơi nào đó, sau đó tu luyện thành công Thân Nội Hóa Thân. Chúng tu sĩ cũng tức thì tìm tới nhưng cũng không thu hoạch được gì.
Còn có mấy quyển điển tịch khác cũng ghi lại sự việc tương tự, nhưng tất cả đều vụn vặt, khiến cho Lâm Hiên không thể tìm được bất kỳ tin tức nào quan trọng. Hay nói một cách khác, thu hoạch của hắn trong mấy tháng này chỉ là chuyện vài tên tu sĩ có vận khí cực tốt mà thôi.
Đã không thu hoạch được gì, Lâm Hiên cũng không tiếp tục ở Tàng Thư Các nữa. Tuy nhiên khi hắn vừa mới ra tới cửa chính của Tàng Thư Các, một thân ảnh quen thuộc bỗng xuất hiện trước mắt.
"Sư tỷ, sao ngươi cũng tới nơi này?"
Lâm Hiên hơi bất ngờ mở miệng, hắn thật sự không ngờ lại gặp Ngân Đồng thiếu nữ ở đây.
"Ồ, Lâm sư đệ, chẳng phải sư đệ cũng đang bế quan hay sao?"
"À, tiểu đệ đã kết thúc bế quan. Hôm nay ta đến Tàng Thư Các để tra cứu một ít thư tịch."
"Thì ra là thế, ta cũng đến đây để tra cứu một ít thư tịch. Nhưng ta cũng không vội lắm, khó lắm mới gặp được sư đệ, nếu sư đệ không ngại thì đi tới động phủ của ngu tỷ ngồi một chút được chứ!" Ngân Đồng thiếu nữ cười tươi mời Lâm Hiên.
"Cũng tốt."
Trong nội tâm Lâm Hiên đang rất phiền não, nhân đây nói chuyện cùng đối phương xem ra cũng không tệ, vì vậy nên hắn mới vui vẻ đồng ý.
Ngân Đồng thiếu nữ rất vui mừng, nàng còn đang sợ Lâm Hiên không đồng ý. Lần này mình cũng nên vì tông môn thử lung lạc Lâm Hiên một phen xem sao. Sau đó nàng ta đi trước dẫn đường, Lâm Hiên nhàn nhã bay theo sau.
Không lâu sau đã tới động phủ của Ngân Đồng thiếu nữ, phong cảnh ưu nhã vô cùng, nồng độ linh khí càng không cần nói. Với tư cách là Đại Trưởng lão Vân Ẩn Tông, tài nguyên nàng có thể hưởng thụ đương nhiên lớn nhất bổn tông.
Động phủ hết sức rộng rãi, nói là chỗ thanh tu, nhưng kỳ thật lại như một cung điện nhỏ vậy.
Bên trong động phủ cũng được bố trí một cách hết sức hoàn hảo, mỹ lệ vô cùng. Trên đường đi, Lâm Hiên còn trông thấy không ít thị nữ, nhưng bọn chúng không phải tu sĩ mà chính là một đám khôi lỗi hình người. Chỉ có điều thuật khôi lỗi ở Linh giới thật sự huyền diệu hơn Nhân giới rất nhiều. Thực lực những khôi lỗi này tạm không nói đến, chỉ riêng vẻ bề ngoài, nếu là một tu sĩ có tu vi hơi thấp một chút thì chỉ e sẽ tưởng bọn chúng là người thật.
Một thoáng sau, hai người đã tới một gian đại sảnh rộng lớn, tự nhiên có khôi lỗi dâng lên linh trà, hương vị quả thực rất thơm ngon. Linh trà Phân Thần kỳ tu sĩ dùng để chiêu đãi khách nhân đương nhiên không thể tầm thường.
Hai người trước tiên nói về một ít chuyện đông tây trong tu tiên giới, sau đó dần dần mới quay trở lại vấn đề chính: "Sư đệ, vừa rồi ngươi đến Tàng Thư Các tra cứu về điều gì vậy? Có thể thuận tiện nói cho ngu tỷ biết một chút được không?"
Cái này đâu có gì khó nói. Cho dù đối phương không hỏi thì Lâm Hiên cũng chuẩn bị dẫn dắt câu chuyện tới vấn đề này. Một cây làm chẳng nên non ba cây chụm lại nên hòn núi cao, thực lực Ngân Đồng thiếu nữ tuy không bằng mình, nhưng dù sao cũng đã sống vài vạn năm ở đây, Lâm Hiên tuyệt không có nửa điểm khinh thị về kiến thức của nàng. Trong lòng của hắn còn đang có ý định thỉnh giáo nàng này một phen. Không ngờ đối phương lại mở miệng hỏi trước.
"Sư tỷ, chuyện là như vầy..."
Lâm Hiên cũng không giấu diếm cái gì, trực tiếp nói ra vấn đề mình đang phiền não.
"Ra là thế, khó trách thực lực của sư đệ lại mạnh mẽ như vậy. Thì ra sư đệ tu luyện thần thông đệ nhị Nguyên Anh."
Lâm Hiên cười cười không nói thêm gì, mình đâu chỉ có tu luyện đệ nhị Nguyên Anh, còn có cả Yêu Đan. Đương nhiên hắn sẽ không nói ra điều này, càng ít người biết về mình là nguyên tắc của hắn.
"Việc này thực sự có chút khó khăn, tuy nhiên nếu sư đệ muốn tu luyện Thân Nội Hóa Thân thì vẫn có biện pháp."