Truyện Kinh Dị Ngắn
Chương 154: C154: Mỉm Cười
1 cô sinh viên trẻ đến gặp thầy giáo của mình..." Thưa thầy, điểm môn của em quá thấp thầy có thể cho em xin gỡ được không ạ...?"Thầy giáo lướt nhìn toàn thân cô sinh viên rồi dừng lại ở ngực cô rồi nói."Được nhưng ở nhà thầy nhé, ở đây không được...?"Cô sinh viên trẻ đẹp im lặng trong chốc lát rồi gật đầu.Trên đường đi cô sinh viên bảo phải gọi điện thoại và đi ra một góc xa. Tên giáo viên đứng từ xa nhìn cô thèm thuồng,bỗng hắn có điện thoại:" À xin lỗi tụi mày, hôm nay tao có việc đột xuất nên không đi nhậu cùng tụi mày được nhé." Rồi hắn mỉm cười một cách nham nhở.Ở góc xa kia cô sinh viên cũng đang gọi cho mẹ của mình." Alo mẹ à , hôm nay con không về ăn cơm nhé, con sắp có thức ăn rồi, con sẽ đem về cho mẹ 1 ít." Rồi cô mỉm cười sờ vào chiếc cặp đang đeo.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương