Truyện Kinh Dị Ngắn
Chương 158: C158: Trốn Tìm
- Chán cậu quá, người bạn đáng ghét của tôi ơi, đã dặn rồi mà, trốn thì phải trốn cho kĩ vào. Bàn tay của cậu đang lò ra khỏi mặt đất kia kìa!?!- Cậu trốn ở đây phải không? Không cần phải làm nhỏ mình tới mức đó đâu, chỉ cần cậu chui vào tủ lạnh là được rồi mà!- À, người cuối cùng đây rồi. Tôi tìm thấy cậu rồi nhé ! Cậu định dọa tôi sao? Ừ, trò đó cũng đáng sợ đấy chứ, nhưng đáng tiếc là cậu chọn sai địa điểm rồi đó ! Một nụ cười nham nhở với màu tóc đỏ rủ rượi dưới bồn cầu không thể làm cho tôi sợ được đâu!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương