Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)
Chương 1234: Đầu tiên chị phải thuyết phục bản thân
Editor: Tiện Thần
“Nhưng mà chị làm mẹ thì có chút sớm. Nói thật, ông nội chị đến nay vẫn không biết tình huống chân thật của chị.”
Mạc Tử Nghiên sâu kín nói.
Hiện tại lão gia tử nhà bọn họ còn chẳng hay biết gì, lúc này nếu cô làm ra chuyện chưa kết hôn đã có thai, đại khái ông nội chắc chắn tức chết rồi.
Vốn dĩ Mạc lão gia tử còn đang chờ để chê cười Diệp lão gia tử. Mạc Tử Nghiên cũng không hy vọng vì việc của mình mà khiến hai người lại phun tào thêm vài lần. Đến lúc đó cô thật sự là khó thoát chết.
Nói tới đây, Mạc Tử Nghiên càng thêm cạn ngôn, “Aiz, cô nói xem rốt cuộc tình huống hai chị em chúng ta là sao? Vì sao lúc nói chuyện yêu đương đều phải ngượng ngùng xoắn xít như này?”
“Đều này có lẽ là khả năng chính hấp dẫn đôi ta trở thành bạn tốt tuyệt đối đó.” Diệp Sơ Dương nghiêm trang nói nhảm, “Tôi đi rửa mặt trước một chút, chị tự ngồi chơi một lát đi.”
Vài phút lúc sau chờ đến khi Diệp Sơ Dương từ phòng tắm bước ra, Mạc Tử Nghiên chớp chớp mắt nhìn thiếu niên trước mắt. À không, hiện tại hẳn là thiếu nữ mới đúng. Ánh mắt cô cơ hồ không thể khống chế dừng ngay trước ngực Diệp Sơ Dương.
“Tiểu Cửu, ngực cô thật sự là không nhỏ chút nào nha.”
Giờ phút này, vì trong nhà đều biết Diệp Sơ Dương cô là nữ, ở nhà cô đã không còn phải nịt ngực nữa rồi. Ngày thường ăn mặc rộng rãi thùng thình thoải mái thế nào, lúc này cũng vẫn như vậy. Cô nhìn theo ánh mắt Mạc Tử Nghiên, cúi đầu nhìn nhìn ngực mình. Sau đó ánh mắt lại chậm rãi dừng trên người Mạc Tử Nghiên, một lúc lâu sau mới nói ra một câu,
“Không nhỏ sao? Sao tôi cảm thấy nhỏ hơn chị rất nhiều vậy nhỉ?”
Mạc Tử Nghiên: “…… Vậy thì nhất định là ảo giác của cô rồi.”
*
Diệp lão gia tử cùng Mạc lão gia tử ở trong thư phòng nói chuyện một hồi lâu. Hơn nữa xem tình hình này, Mạc lão gia tử có lẽ là muốn dùng cơm tại nhà cũ Diệp gia rồi.
Vì vậy Diệp Sơ Dương cũng không nhàn rỗi, chuẩn bị cho mình xong liền cùng Mạc Tử Nghiên vào phòng bếp.
Mạc Tử Nghiên hiển nhiên là thiếu nữ mười ngón nay không dính nước xuân, nhìn đồ vật trong phòng bếp đều có vẻ vô cùng mới lạ.
“Ai, người anh em này, ngày thường cô thường livestream trong phòng bếp sao?”
Đột nhiên nghe một câu như vậy, Diệp Sơ Dương giống như nghĩ tới cái gì, tức khắc nheo nheo mắt, sau đó cánh tay đáp trên vai Mạc Tử Nghiên, cười tủm tỉm hỏi, “Thế nào? Có hứng thú bộc lộ tài năng trù nghệ của cưng cho đại gia hay không?”
Mạc Tử Nghiên: “……”
Trù nghệ của cô. Nhìn cô có cái gọi là trù nghệ gì đó sao? Mạc Tử Nghiên dùng biểu tình vẻ mặt phức tạp nhìn chằm chằm Diệp Sơ Dương, nhưng nghĩ lại cũng giống như có chút thú vị.
“Nếu không như vậy đi. Cô nấu cơm, chị làm trợ thủ cho cô, thế nào?”
“Có thể nha.” Diệp Sơ Dương lên tiếng.
Ngay sau đó cúi đầu nhìn quần áo của mình, nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn chạy về phòng, đem ngực nịt lại một chút. Ngay từ đầu, Mạc Tử Nghiên còn có chút nghi hoặc vì sao Diệp Sơ Dương tự dưng lại chạy mất. Nhưng thời điểm nhìn đến khoảng ngực bằng phẳng kia của đối phương, cô ngay lập tức cạn lời, khóe miệng run rẩy.
“Đóng giả là con trai thật mệt nhỉ. Này nếu là đổi thành chị, cải trang một ngày thôi chị đã chịu không được rồi. Thật không biết sao cô có thể kiên trì nhiều năm như vậy.”
Nói thật, vấn đề này Diệp Sơ Dương cũng không biết. Khả năng cải trang đã thành thói quen, sau đó tác phong làm việc đều có giảm giác là con trai.
Nhưng nói rõ một chút thì ——
Diệp Sơ Dương cười một tiếng, “Đầu tiên chị phải thuyết phục bản thân mình. Nói cho bản thân chị biết, chị chính là đàn ông con trai.”
“Nhưng mà chị làm mẹ thì có chút sớm. Nói thật, ông nội chị đến nay vẫn không biết tình huống chân thật của chị.”
Mạc Tử Nghiên sâu kín nói.
Hiện tại lão gia tử nhà bọn họ còn chẳng hay biết gì, lúc này nếu cô làm ra chuyện chưa kết hôn đã có thai, đại khái ông nội chắc chắn tức chết rồi.
Vốn dĩ Mạc lão gia tử còn đang chờ để chê cười Diệp lão gia tử. Mạc Tử Nghiên cũng không hy vọng vì việc của mình mà khiến hai người lại phun tào thêm vài lần. Đến lúc đó cô thật sự là khó thoát chết.
Nói tới đây, Mạc Tử Nghiên càng thêm cạn ngôn, “Aiz, cô nói xem rốt cuộc tình huống hai chị em chúng ta là sao? Vì sao lúc nói chuyện yêu đương đều phải ngượng ngùng xoắn xít như này?”
“Đều này có lẽ là khả năng chính hấp dẫn đôi ta trở thành bạn tốt tuyệt đối đó.” Diệp Sơ Dương nghiêm trang nói nhảm, “Tôi đi rửa mặt trước một chút, chị tự ngồi chơi một lát đi.”
Vài phút lúc sau chờ đến khi Diệp Sơ Dương từ phòng tắm bước ra, Mạc Tử Nghiên chớp chớp mắt nhìn thiếu niên trước mắt. À không, hiện tại hẳn là thiếu nữ mới đúng. Ánh mắt cô cơ hồ không thể khống chế dừng ngay trước ngực Diệp Sơ Dương.
“Tiểu Cửu, ngực cô thật sự là không nhỏ chút nào nha.”
Giờ phút này, vì trong nhà đều biết Diệp Sơ Dương cô là nữ, ở nhà cô đã không còn phải nịt ngực nữa rồi. Ngày thường ăn mặc rộng rãi thùng thình thoải mái thế nào, lúc này cũng vẫn như vậy. Cô nhìn theo ánh mắt Mạc Tử Nghiên, cúi đầu nhìn nhìn ngực mình. Sau đó ánh mắt lại chậm rãi dừng trên người Mạc Tử Nghiên, một lúc lâu sau mới nói ra một câu,
“Không nhỏ sao? Sao tôi cảm thấy nhỏ hơn chị rất nhiều vậy nhỉ?”
Mạc Tử Nghiên: “…… Vậy thì nhất định là ảo giác của cô rồi.”
*
Diệp lão gia tử cùng Mạc lão gia tử ở trong thư phòng nói chuyện một hồi lâu. Hơn nữa xem tình hình này, Mạc lão gia tử có lẽ là muốn dùng cơm tại nhà cũ Diệp gia rồi.
Vì vậy Diệp Sơ Dương cũng không nhàn rỗi, chuẩn bị cho mình xong liền cùng Mạc Tử Nghiên vào phòng bếp.
Mạc Tử Nghiên hiển nhiên là thiếu nữ mười ngón nay không dính nước xuân, nhìn đồ vật trong phòng bếp đều có vẻ vô cùng mới lạ.
“Ai, người anh em này, ngày thường cô thường livestream trong phòng bếp sao?”
Đột nhiên nghe một câu như vậy, Diệp Sơ Dương giống như nghĩ tới cái gì, tức khắc nheo nheo mắt, sau đó cánh tay đáp trên vai Mạc Tử Nghiên, cười tủm tỉm hỏi, “Thế nào? Có hứng thú bộc lộ tài năng trù nghệ của cưng cho đại gia hay không?”
Mạc Tử Nghiên: “……”
Trù nghệ của cô. Nhìn cô có cái gọi là trù nghệ gì đó sao? Mạc Tử Nghiên dùng biểu tình vẻ mặt phức tạp nhìn chằm chằm Diệp Sơ Dương, nhưng nghĩ lại cũng giống như có chút thú vị.
“Nếu không như vậy đi. Cô nấu cơm, chị làm trợ thủ cho cô, thế nào?”
“Có thể nha.” Diệp Sơ Dương lên tiếng.
Ngay sau đó cúi đầu nhìn quần áo của mình, nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn chạy về phòng, đem ngực nịt lại một chút. Ngay từ đầu, Mạc Tử Nghiên còn có chút nghi hoặc vì sao Diệp Sơ Dương tự dưng lại chạy mất. Nhưng thời điểm nhìn đến khoảng ngực bằng phẳng kia của đối phương, cô ngay lập tức cạn lời, khóe miệng run rẩy.
“Đóng giả là con trai thật mệt nhỉ. Này nếu là đổi thành chị, cải trang một ngày thôi chị đã chịu không được rồi. Thật không biết sao cô có thể kiên trì nhiều năm như vậy.”
Nói thật, vấn đề này Diệp Sơ Dương cũng không biết. Khả năng cải trang đã thành thói quen, sau đó tác phong làm việc đều có giảm giác là con trai.
Nhưng nói rõ một chút thì ——
Diệp Sơ Dương cười một tiếng, “Đầu tiên chị phải thuyết phục bản thân mình. Nói cho bản thân chị biết, chị chính là đàn ông con trai.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương