Thông tin truyện

Bệ Hạ Của Trẫm.

Bệ Hạ Của Trẫm.

"Lăng Vương Thần!" Nghe tiếng gọi, Lăng Vương Thần rời khỏi tấu chương nhìn về phía đối diện. Trước mắt hắn là nữ nhân to gan dám tuỳ tiện khoác long bào lên người, nhìn mớ vãi thùng thình trùm lên cơ thể nhỏ bé của nàng thật hài hước. Lăng Vương Thần có vẻ như không hài lòng đứng dậy rời khỏi long tràng, tới gần Thiên Tưởng Lam. "Tôi muốn làm vua!" Thiên Tưởng Lam chỉ tay lên long mão trên đầu Lăng Vương Thần, vì chiều cao nàng so với hắn khá khiêm tốn, nàng nghến chân lên. "Anh đội cho tôi cái đó!"Nhìn bản mặt than của Lăng Vương Thần, xem ra nàng đã chọc giận hắn. Chắc chắn hắn sẽ không đáp ứng yêu cầu trẻ con này của nàng đâu!Tháo long mão trên đầu mình xuống, Lăng Vương Thần cẩn thận đội lên đầu Thiên Tưởng Lam. Hắn dịu dàng nhìn khuôn mặt nàng ngây ngốc một lúc sau đó bật cười thành tiếng, âm thanh như tiếng phong linh, trong veo."Thấy đương kim Hoàng thượng còn không mau hành lễ?" Thiên Tưởng Lam càng lúc càng quá trớn. Nàng bày ra bộ dạng của bậc đế vương, nhìn Lăng Vương Thần cao giọng. Thấy hắn không có động tĩnh, Thiên Tưởng Lam cuối cùng cũng nhận ra bản thân đi quá xa. Nào ngờ Lăng Vương Thần lùi lại vài bước, kéo vạt áo khuỵu một chân, chắp hai tay kính cẩn hô: "Hoàng thượng vạn tuế, vạn, vạn tuế!""Miễn lễ!" Thoáng bất ngờ một lúc. Thiên Tưởng Lam lấy lại bộ dạng nghiêm nghị của một vị vua hô. "Tạ Hoàng thượng!" Lăng Vương Thần đứng dậy đi tới gần Thiên Tưởng Lam nắm lấy cổ tay nàng kéo nàng ngã vào lòng. Thiên Tưởng Lam theo phản xạ dùng hai tay chống lên lồng ngực hắn tạo khoảng cách, nàng khó hiểu nhăn mày ngước nhìn nam nhân trước mặt. "Bệ hạ..." Lăng Vương Thần cất giọng trầm, ma mị lạ thường. Hắn cúi xuống, ghé sát tai nàng thì thầm. "Trẫm muốn thị tẩm nàng!""Hả?" Thiên Tưởng Lam trừng lớn mắt nhìn kẻ vô sỉ vừa phát ngôn. "Trẫm là sủng nam của nàng, Bệ hạ mau mau truyền trẫm thị tẩm nàng!""Anh lại giở trò biến thái nữa sao? Thị tẩm gì chứ?" Thiên Tưởng Lam lườm kẻ mặt dày đang cười trước mặt. Hận không thể đấm cho hắn tới chết. "Hèm! Trẫm hôm nay mệt rồi, cho khanh lui!" Nàng hắng hơi nghiêm giọng xua xua tay, nàng kiêu ngạo quay lưng một mạch rời đi. Chưa được vài bước cả cơ thể Thiên Tưởng Lam được nhấc bổng lên không trung, nàng thoáng bất ngờ hai tay ôm long mão trên đầu nhìn Lăng Vương Thần khó chịu. Hai bên ống tay tụt xuống quá khuỷu khiến đôi cánh tay trắng bóc lộ ra ngoài. Nàng không vui mắng: "To gan dám phạm thượng!""Bệ hạ của trẫm..." Vẫn cái giọng yêu mị chết người kia, Lăng Vương Thần lẳng lặng nhấc chân giảo bước "Trẫm muốn được thị tẩm nàng, trẫm hứa sẽ không để bệ hạ thất vọng!""Hỗn xược!" Thiên Tưởng Lam gào lên tay chân giãy đành đạch cũng may Lăng Vương Thần tuy trông nho nhã lại có thể lực hơn người nên mới có thể giữ chặt nàng trên tay. "Bay đâu mau đem ả tiện tì này ra ngoài chém đầu!!!""Buông ta ra! Cẩu nô tài dám phạm thượng!""Bệ hạ hãy nghỉ ngơi thật tốt, trẫm hứa sẽ nhẹ nhàng!"(Truyện được đăng tại Hải Vương Web) http://haivuongtruyen.vn/ngon-tinh/be-ha-cua-tram.html
Xem thêm
Thu gọn

Danh sách chương

W88

SAO WIN

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...