Thông tin truyện

Màu Xám Đen

Màu Xám Đen

Một bàn tay từ dưới vươn lên, cầm cổ chân tôi: “Đừng nhúc nhích”Tiếng nói ngăn tôi đang giãy dụa, một bàn tay nắm chặt cô chân tôi, một cái khác nắm ở bậc cầu thang, cả cở thể treo giữa không trung: “Xin cậu, đừng nhúc nhích.”Tôi im lặng nhìn ta, cậu nghiêm mặt nhìn tôi, ở trên trán chỗ bị tôi đạp đang chảy máu, chảy qua má xuống dưới sàn.“Có thể kéo tớ lên không? Tớ đảm bảo sẽ không làm gì cậu.” Cậu ta nhẹ nhàng dụ đỗ tôi.“Tớ cảm thấy có lỗi với những gì đã xảy ra, nhưng này là do cậu.”Tôi không nói gì.“Đỡ tớ lên, được không?” Cậu ta hiện ra khuôn mặt đáng thương.“Chúng ta là bạn học. Cậu không hi vọng bạn học chết trong khi mình đứng nhìn chứ ? Cha tớ đã chết vào năm trước ở Bộ Pháp thuật. Tớ không có người nhà. Đỡ tớ lên được không, tớ không muốn chết…”Tôi muốn hạ chú Avarda vào hắn.“Ngươi đi chết đi”. Tôi nói. Tôi đá một cước vào tay hắn.Hắn nhếch miệng, những chiếc răng lóe sáng trong bóng đêm, nhanh chóng rơi xuống.Ở phía dưới rất nhanh vang lên tiếng “Đông”, sau đó không còn tiếng động nào nữa.
Xem thêm
Thu gọn

Danh sách chương

Maxvin

W88

Game bài nhiều người chơi
Tele: @erictran21
Loading...