Thông tin truyện
Tiểu Thanh Mai Của Thủ Phụ Đại Nhân
[Phần Nữ Chính]:
Năm A Lê được chín tuổi, bên nhà hàng xóm có một tiểu lang quân bị thương nặng đến ở lại.
Vị tiểu lang quân ấy có dung mạo như tranh vẽ, phong thái tuấn mỹ vô song, A Lê đã lén lút thương mến hắn từ lâu.
Đến năm mười bốn tuổi, nghe đồn tiểu lang quân bị người ta “ruồng bỏ”.
A Lê lấy hết can đảm chạy sang nhà bên, nói với Hoắc Giác: “Huynh đừng buồn, nếu nàng ấy không cần huynh, ta cần.”
Lời vừa dứt, nàng đã bị Hoắc Giác ném ra khỏi cửa.
Dưới ánh xuân tươi đẹp, ánh mắt tiểu lang quân nhìn nàng còn lạnh hơn cả băng đá trên hồ Khai Dương.
Khương Lê ủ rũ bỏ đi, không bao lâu sau lại ôm một túi bạc đến cửa.
Nhưng lần này, tiểu lang quân sau cánh cửa như đã trở thành một người khác.
Hắn lặng lẽ nhìn nàng, ánh mắt thâm trầm như vượt qua dòng thời gian dài đằng đẵng đè nặng lên người nàng.
Hồi lâu.
Hắn vén một lọn tóc trên vai A Lê, đôi mày mắt vốn lạnh lùng nay thoáng nở nụ cười nhẹ nhàng, dịu dàng hỏi: “Lời A Lê nói ngày ấy còn tính không?”
A Lê: “Còn, còn chứ.”
A Lê luôn nghĩ rằng chính mình đã theo đuổi được Hoắc Giác.
Mãi đến sau này, khi lật giở một cuốn sách cũ, bên trong cất giấu vô số bức họa nhỏ: A Lê năm chín tuổi, A Lê năm mười tuổi, A Lê năm mười một tuổi…
Từng nét bút, tất cả đều là hình bóng của nàng.
A Lê mới chợt ngỡ ngàng nhận ra. Có lẽ, trong những tháng ngày nàng không hề hay biết, Hoắc Giác cũng đã lén lút thương mến nàng từ rất lâu rồi.
[Phần Nam Chính]:
Hoắc Giác mang trong mình mối huyết hải thâm cừu.
Kiếp trước, hắn là quyền thần một tay che trời, nhìn kẻ thù lần lượt gục ngã, đại cừu báo được, nhưng hắn lại hối hận.
Hắn chỉ muốn tìm lại thiếu nữ năm xưa, người đã nhiều lần chạy đến Hoàng cung muốn chuộc hắn ra ngay cả khi hắn bị hoạn.
Khi mở mắt lần nữa, Hoắc Giác trở về năm mười sáu tuổi.
Ngoài cửa, thiếu nữ ôm túi bạc, đôi mắt long lanh ướt át, lo lắng nhìn hắn.
Hoắc Giác thoáng ngừng thở, lồng ngực như bị máu nóng thiêu đốt, đau nhói.
Đầu ngón tay run rẩy, hắn cất tiếng gọi khẽ: “A Lê.”
Hắn chưa từng dám mơ.
Sau khi lội qua núi xương sông máu, A Lê của hắn, người mà hắn đã đánh mất trong dòng thời gian dài đằng đẵng, thật sự đã trở về.
[Nàng thanh mai từ thuở nhỏ x Vị Thủ phụ tương lai bề ngoài đoan chính, nhưng thực chất thủ đoạn độc ác]
Danh sách chương
- Chương 1: Nàng có nên thử theo đuổi hắn không?
- Chương 2: Huynh đừng buồn, Tô Dao không cần huynh, ta cần.
- Chương 3: Lời A Lê nói hôm đó còn tính không?
- Chương 4: Giữ lấy nam đức
- Chương 5: Phần thưởng
- Chương 6: Lời đồn về Hoắc Đốc công
- Chương 7: A Lê, lại đây
- Chương 8: Nếu Hoắc Giác thật sự không làm hôn phu từ bé của nàng nữa, nàng hình như… cũng không nỡ trách hắn điều gì.
- Chương 9: Vô Song viện
- Chương 10: Tín vật định tình
- Chương 11: Rơi xuống nước
- Chương 12: Nụ hôn bí mật
- Chương 13: Thay nàng trút giận
- Chương 14: Người xưa trở lại
- Chương 15: Hóa ra những gì nàng từng nói, hắn đều ghi nhớ
- Chương 16: A Lê của hắn đã lớn, khiến người ta để ý rồi
- Chương 17: Tỷ tỷ
- Chương 18: Sau kỳ thi Hương, ta muốn cưới nàng làm vợ
- Chương 19: Liệu có phải Hoắc Giác đã thầm thương trộm nhớ nàng từ rất lâu rồi?
- Chương 20: Sau khi thi Hương, ta cưới nàng có được không?
- Chương 21: Chiêu Minh, Tĩnh Gia
- Chương 22: Cầu thân
- Chương 23: Con vẫn luôn muốn gả cho Hoắc Giác
- Chương 24: Đính hôn
- Chương 25: Kết quả thi Hương
- Chương 26: Thành thân (Phần 1)
- Chương 27: Thành thân (Phần 2)
- Chương 28: A Lê, để ta bình tĩnh một chút
- Chương 29: Hoắc Giác, không ngờ chàng hay ghen tuông thế!
- Chương 30: Xe ngựa chậm rãi
- Chương 31: A Lê nghĩ ta muốn làm gì?
- Chương 32: Ngươi có biết làm vậy sẽ làm tổn thương nàng không?
- Chương 33: Ký kiến A Lê, vân hà bất lạc
- Chương 34: Vào Kinh thành
- Chương 35: Từ nay về sau đây sẽ là nhà của chúng ta ở Thịnh Kinh
- Chương 36: Nghe lời phu nhân
- Chương 37: Chàng đừng nghĩ bậy
- Chương 38: Dường như không còn giống với Hoắc Giác mà nàng vẫn quen biết trước đây nữa
- Chương 39: Nương tử mặt hoa da phấn này sao lại có tài thuần phục phu quân đến thế?
- Chương 40: Nàng không nên gả cho người khác
- Chương 41: Hắn áp sát nàng quá gần, hơi thở ấm nóng phả vào vành tai nàng
- Chương 42: Khương Lê ngồi trên bàn, bị Hoắc Giác ôm chặt, chặt đến mức gần như không thở nổi
- Chương 43: Tất cả những ước nguyện của nàng, hắn đều sẽ thực hiện cho nàng
- Chương 44: Đã không gặp nhiều ngày như vậy, chẳng lẽ không nhớ ta sao?
- Chương 45: Tiên Thái tôn còn sống không?
- Chương 46: Đừng ở đây, lên giường đi
- Chương 47: Con lừa già trọc(*) này chính là kẻ giúp Hoàng gia cướp thê tử của hắn ta
- Chương 48: Động đất
- Chương 49: Chỉ thấy người đó vẻ mặt bình thản, mi dài rủ xuống, không hoảng sợ trước cơn địa chấn kinh thiên động địa,
- Chương 50: Vòng ôm này thật quen thuộc, không cần ngẩng đầu lên, nàng đã biết đó là ai
Thể loại truyện
- Ngôn Tình
- Trọng Sinh
- Cổ Đại
- Tiên Hiệp
- Ngược
- Khác
- Dị Giới
- Huyền Huyễn
- Xuyên Không
- Sủng
- Cung Đấu
- Gia Đấu
- Điền Văn
- Đô Thị
- Truyện Teen
- Hài Hước
- Kiếm Hiệp
- Đông Phương
- Trinh Thám
- Quan Trường
- Linh Dị
- Đam Mỹ
- Quân Sự
- Khoa Huyễn
- Mạt Thế
- Xuyên Nhanh
- Hệ Thống
- Truyện Nữ Cường
- Truyện Việt Nam
- Truyện Bách Hợp
- Truyện Dị Năng
- Truyện Võng Du
- Truyện Nữ Phụ
- Truyện Phương Tây
- Truyện Thám Hiểm
- Truyện Đoản Văn
- Truyện Sắc
- Truyện Lịch Sử
- Truyện GG Dịch
- Light Novel
- Mỹ Thực
- Tổng Tài
- review-sach
- Blog