Từ Bỏ Tra Nam Về Làm Thiên Kim Nhà Giàu
Chương 2
2.
Đây là lần đầu tiên tôi nhập lại dãy số này sau một khoảng thời gian dài.
"Mẹ, tiệc tối của Từ gia vài ngày nữa là đến phải không ạ?
Mẹ tôi vui vẻ hỏi: "Sao? Cuối cùng con cũng giác ngộ rồi? Không muốn ở bên tên tiểu tử nghèo đó nữa?"
Tôi mỉm cười, Tần An, tôi đã nói rồi, anh đã đưa ra một lựa chọn hết sức sai lầm.
Mẹ tôi sau khi cúp máy đã cưng chiều gửi cho tôi một tin nhắn thoại: "Con gái cưng đừng giận. Mẹ đã chuẩn bị lễ phục cho con xong hết rồi. Đợi vài ngày nữa, đảm bảo nữ nhi bảo bối của mẹ sẽ kinh diễm toàn trường."
Vài ngày sau, tôi đứng ở lầu một nhìn xuống bên dưới.
Bạn trai cũ, Tần An, như hạc giữa bầy gà vô cùng bắt mắt đứng ở giữa đám đông.
Hiện tại hắn đang cùng Từ Tuệ mắt đi mày lại, trò truyện vô cùng vui vẻ.
Thật sự buồn cười chết đi được, thiên kim nhà Từ gia trong miệng Tần An không lẽ là Từ Tuệ? Nếu vậy thì hôm nay có drama để xem rồi.
Ánh mắt tôi vừa chuyển không ngờ nhìn thấy bóng dáng một người quen thuộc.
Kia không phải là học trưởng bí ẩn nhất trường chúng tôi, Tần Lĩnh sao?
Bọn họ đều họ Tần còn ở cùng một chỗ, nói vậy Tần Lĩnh chính là thiếu gia giả nhà họ Tần ư?
Cẩn thận nhìn kĩ thì giữa bọn họ đang có một đợt sóng ngầm không ngừng dâng lên.
Tần An rõ ràng đối Tần Lĩnh có địch ý, Tần Lĩnh thì lại một bộ dạng thản nhiên không quan tâm.
"Đại Đại, sao con còn ở trên đó? Xuống đây cắt bánh đi. Nãy giờ mẹ tìm con khắp nơi, xuống đây nhanh nào."
Tôi ngoan ngoãn nghe lời đi xuống.
Mẹ nhìn tôi khó hiểu hỏi: "Sao hôm nay con ngoan ngoãn thế?"
"Con không nghe lời mẹ thì nghe lời ai đây? Con vừa mới gặp được Tần Lĩnh mà mẹ hay khen ngợi, đúng thật là rất đẹp trai."
Mẹ tôi có chút muốn nói lại thôi, tôi cười cười kéo cánh tay của bà.
Lúc đứng chờ ở góc cầu thang, tôi nhờ mẹ chỉnh lại tà váy cùng mái tóc được uốn nhẹ bồng bềnh, sau đó đẩy cửa ra.
"Ra ngoài thôi con gái cưng của mẹ."
Sau đó tôi bước ra ngoài gian phòng tràn ngập ánh sáng, ngẩng cao đầu nở một nụ cười tiêu chuẩn đứng trước mọi người. Chí𝗻h chủ, rủ bạ𝗻 đọc ch𝙪𝗻g ﹍ T r ù m T r 𝙪 y ệ 𝗻.VN ﹍
Tôi vô cùng hài lòng nhìn ánh mắt từ ngạc nhiên, đến kinh ngạc cuối cùng sợ hãi của Tần An.
"Sao lại là cô? Sao cô đến được đây?"
Đây là lần đầu tiên tôi nhập lại dãy số này sau một khoảng thời gian dài.
"Mẹ, tiệc tối của Từ gia vài ngày nữa là đến phải không ạ?
Mẹ tôi vui vẻ hỏi: "Sao? Cuối cùng con cũng giác ngộ rồi? Không muốn ở bên tên tiểu tử nghèo đó nữa?"
Tôi mỉm cười, Tần An, tôi đã nói rồi, anh đã đưa ra một lựa chọn hết sức sai lầm.
Mẹ tôi sau khi cúp máy đã cưng chiều gửi cho tôi một tin nhắn thoại: "Con gái cưng đừng giận. Mẹ đã chuẩn bị lễ phục cho con xong hết rồi. Đợi vài ngày nữa, đảm bảo nữ nhi bảo bối của mẹ sẽ kinh diễm toàn trường."
Vài ngày sau, tôi đứng ở lầu một nhìn xuống bên dưới.
Bạn trai cũ, Tần An, như hạc giữa bầy gà vô cùng bắt mắt đứng ở giữa đám đông.
Hiện tại hắn đang cùng Từ Tuệ mắt đi mày lại, trò truyện vô cùng vui vẻ.
Thật sự buồn cười chết đi được, thiên kim nhà Từ gia trong miệng Tần An không lẽ là Từ Tuệ? Nếu vậy thì hôm nay có drama để xem rồi.
Ánh mắt tôi vừa chuyển không ngờ nhìn thấy bóng dáng một người quen thuộc.
Kia không phải là học trưởng bí ẩn nhất trường chúng tôi, Tần Lĩnh sao?
Bọn họ đều họ Tần còn ở cùng một chỗ, nói vậy Tần Lĩnh chính là thiếu gia giả nhà họ Tần ư?
Cẩn thận nhìn kĩ thì giữa bọn họ đang có một đợt sóng ngầm không ngừng dâng lên.
Tần An rõ ràng đối Tần Lĩnh có địch ý, Tần Lĩnh thì lại một bộ dạng thản nhiên không quan tâm.
"Đại Đại, sao con còn ở trên đó? Xuống đây cắt bánh đi. Nãy giờ mẹ tìm con khắp nơi, xuống đây nhanh nào."
Tôi ngoan ngoãn nghe lời đi xuống.
Mẹ nhìn tôi khó hiểu hỏi: "Sao hôm nay con ngoan ngoãn thế?"
"Con không nghe lời mẹ thì nghe lời ai đây? Con vừa mới gặp được Tần Lĩnh mà mẹ hay khen ngợi, đúng thật là rất đẹp trai."
Mẹ tôi có chút muốn nói lại thôi, tôi cười cười kéo cánh tay của bà.
Lúc đứng chờ ở góc cầu thang, tôi nhờ mẹ chỉnh lại tà váy cùng mái tóc được uốn nhẹ bồng bềnh, sau đó đẩy cửa ra.
"Ra ngoài thôi con gái cưng của mẹ."
Sau đó tôi bước ra ngoài gian phòng tràn ngập ánh sáng, ngẩng cao đầu nở một nụ cười tiêu chuẩn đứng trước mọi người. Chí𝗻h chủ, rủ bạ𝗻 đọc ch𝙪𝗻g ﹍ T r ù m T r 𝙪 y ệ 𝗻.VN ﹍
Tôi vô cùng hài lòng nhìn ánh mắt từ ngạc nhiên, đến kinh ngạc cuối cùng sợ hãi của Tần An.
"Sao lại là cô? Sao cô đến được đây?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương