Tu Chân Liêu Thiên Quần
Chương 991: Động Thiên Phúc Địa
Theo khoa học kỹ thuật phát triển, trong chiến tranh hiện đại hóa, trừ chiến tranh vũ trang ở mặt ngoài, còn bao gồm cả chiến tranh tình báo điện tử trong bóng tối. Tin tức tình báo chiếm một vị trí cực kỳ trọng yếu trong chiến tranh hiện đại hóa.
Nếu tình báo và tin tức của bên phe mình bị đối phương nắm được, đồng nghĩa với việc điểm yếu trí mạng của mình đã bị đối phương bóp chặt, hậu quả khó mà tưởng tượng nổi.
Mà bây giờ, những tin tức tình báo mà đám tu sĩ tà đạo cứ cho là đáng tin kia, trên thực tế phần lớn đều là tin tức giả do Linh Điệp Tôn Giả truyền tới, đúng là chuyện bi thương biết bao.
Chờ đến khi đám tu sĩ tà đạo kia phát động tấn công Sở gia trong lúc mà bọn chúng cho là hoàn mỹ nhất, Linh Điệp Tôn Giả sẽ mang theo con gái ra sân, giảng một khóa “bàn về tầm quan trọng của cuộc chiến tin tức tình báo” cho đám tu sĩ tà đạo kia nghe.
Tôn giả thất phẩm giảng bài miễn phí, ngài ấy có tư cách làm điều này!
××××××××××××××××××××
Ở một nơi khác.
Tống Thư Hàng ngủ một giấc thẳng đến trưa.
Khi hắn tỉnh lại thì không thấy Diệp Tư và đao cổ vô hình đâu cả, chỉ thấy con Cách Đấu Thú chuột túi kia đang bày ra một tư thế mất hồn nằm nghiêng qua một bên, chen vào trong chăn hắn.
Bộ dạng lúc ngủ của con Cách Đấu Thú cơ bắp này đúng thật là khó coi.
Đậu xanh, hèn gì lúc ngủ hắn cứ có cảm giác giường hôm nay thật chật chội, muốn trở người cũng khó, hóa ra là do tên khốn này chen lên giường hắn.
Nghe nói sủng vật loài mèo đều thích chui lên trên giường của chủ nhân để ngủ, nhưng tên này là chuột túi chứ không phải mèo, cớ sao cũng trèo lên trên giường hắn ngủ thế này?
Ngoài ra mới một đêm không thấy, hình như vóc dáng của con Cách Đấu Thú chuột túi này lại to hơn một vòng rồi. Vốn là một con Cách Đấu Thú khá nhỏ nhắn đáng yêu, bây giờ đã cao đến gần một thước ba.
Bạch tiền bối đút nó ăn phân bón NPK tăng trưởng hay sao mà lớn thế này?
Bạch tiền bối two trong thế giới Cửu U thì nuôi một con chuột hamster nhỏ làm sủng vật, còn Bạch tiền bối trong hiện thế lại nuôi một con chuột túi lớn làm sủng vật. Hai vị Bạch tiền bối đều có duyên với “chuột” ghê nhỉ?
Tống Thư Hàng nhẹ nhàng đứng dậy, để cho con Cách Đấu Thú chuột túi này tiếp tục ngủ ở trên giường.
Giờ tên này đã cao một thước ba, nếu như nó còn dùng cái đuôi quân lấy thân thể rồi đá hắn, hắn có linh cảm mình sẽ bị đá vào một bộ phận không hay lắm, vậy nên cứ để nó ngủ tiếp cho lành.
...
Vừa mới ra khỏi phòng ngủ, Tống Thư Hàng đã ngửi thấy một hương thơm mê người, mùi hương là từ trong phòng bếp bay ra.
Đồng thời hắn cũng cảm ứng được khí tức của Bạch Tôn Giả và Diệp Tư, cả hai đều đang ở trong phòng bếp.
Ngoại trừ Bạch tiền bối và Diệp Tư, còn có một khí tức mạnh mẽ khác.
“Có khách tới chơi sao?”
Tống Thư Hàng thẫm nghĩ, hắn đứng dậy đi về phía phòng bếp.
Đi chưa được mấy bước, hắn đã nghe thấy tiếng nói chuyện của Bạch tiền bối và Diệp Tư.
Bạch Tôn Giả:
- Trực giác của ta nói rằng hẳn là phải cho chồi non ánh trăng nhiều hơn nữa, như vậy thì thành phẩm khi nấu xong sẽ có hiệu quả hơn.
- Đừng mà Bạch tiền bối, thật sự không thể cho thêm nữa đâu. Lần trước thức ăn linh thú nhất phẩm thông dụng mà ngài thí nghiệm ra cuối cùng đều bị biến dị, Cách Đấu Thú chuột túi mới ăn một chút mà khổ người đã to ra, bây giờ còn chưa tỉnh lại. Lần này chúng ta nhất định phải tuân thủ theo phân lượng trên công thức chế biến, tiến hành đun nấu cẩn thận, tuyệt đối không thể để cho đao cổ biến thành cự kiếm.
Diệp Tư nói.
-...
Bạch Tôn Giả:
- Thật ra lần trước cũng không hoàn toàn là lỗi của ta. Rõ ràng là do Hằng Hỏa đạo hữu lấy sai chủng loại linh mễ, công thêm việc phẩm chất của xương hải yêu cất trong kho ta quá cao mới thành ra như vậy.
Hằng Hỏa Chân Quân bình tĩnh tiếp lời:
- Không chỉ phẩm chất của xương hải yêu khá cao, thật ra tất cả các nguyên liệu mà Bạch đạo hữu ngươi cung cấp đều có phẩm chất cao vượt chỉ tiêu.
- Chuyện này không thể trách ta được, trong kho dự trữ của ta có những tài liệu này đã là may lắm rồi, còn việc phẩm chất của chúng quá tốt thì có liên quan gì đến ta chứ, ta đâu thể nào khống chế vấn đề này được.
Bạch Tôn Giả đáp lại.
- Tóm lại là không thể bỏ thêm vào nữa, lần này chúng ta nhất định phải luyện chế ra loại thức ăn linh thú nhất phẩm thông dụng bình thường, sau đó cho đao cổ vô hình nếm thử. Bây giờ đối tượng thí nghiệm trong tay chúng ta chỉ có mỗi đao cổ thôi.
Diệp Tư nói.
- Về điểm này thì ngươi không cần lo lắng, nếu đao cổ cũng ăn không nổi, ta lại ấp ra thêm một nhóm kiếm cổ vô hình nữa, chúng ta có thể đút cho kiếm cổ ăn.
Bạch Tôn Giả đáp.
Tống Thư Hàng:
-...
Hóa ra Bạch tiền bối và Diệp Tư đang thử chế ra thức ăn linh thú nhất phẩm thông dụng.
Từ cuộc nói chuyện có thể nghe ra được, trước đó Bạch tiền bối và Diệp Tư đã thử chế biến thức ăn cho thú cưng qua một lần, cũng cho Cách Đấu Thú chuột túi ăn thử. Chẳng qua là lô thức ăn thông dụng cho thú cưng đầu tiên lại thành phân bón NPK... Bây giờ Bạch Tôn Giả và Diệp Tư đang chế biến lô thức ăn cho thú cưng thứ hai.
Còn người khách trong phòng bếp chính là Hằng Hỏa Chân Quân của Nho gia.
...
Tống Thư Hàng gõ cửa phòng bếp lên tiếng chào hỏi:
- Bạch tiền bối, Hằng Hỏa tiền bối, Diệp Tư, chào buổi sáng.
- Qua buổi sáng rồi.
Bạch Tôn Giả đáp.
- Đã trưa rồi.
Diệp Tư xoay đầu lại, mỉm cười nói.
- Chào buổi trưa, Bá Đao đạo hữu.
Hằng Hỏa Chân Quân bình tĩnh chào lại.
- Ha ha.
Tống Thư Hàng cười trừ hai tiếng.
- Được rồi, đậy nắp lại đun thêm mười phút nữa, lần này nhất định có thể thành công.
Bạch Tôn Giả nói.
Hằng Hỏa Chân Quân hỗ trợ đậy nắp nồi lại, sau đó thành thật nói:
- Bạch đạo hữu, thật ra trong các cứ điểm của Nho gia chúng ta đều có bán thức ăn linh thú nhất phẩm thông dụng. Ngoại trừ thức ăn linh thú nhất phẩm, chúng ta còn có thức ăn linh thú từ nhị đến ngũ phẩm.
- Vốn dĩ lúc đầu ta cũng muốn đi mua thức ăn linh thú làm sẵn.
Bạch Tôn Giả xoa cằm nói:
- Nhưng sau đó ta nghĩ lại, thức ăn linh thú phải tự tay chế biến thì mới thú vị, nếu như đi mua hàng có sẵn thì lại mất đi cảm giác thú vị khi tuần dưỡng linh thú.
Hằng Hỏa Chân Quân gật đầu cười, cũng đúng, Bạch tiền bối nuôi linh thú là nuôi chơi mà.
Sau đó chân quân quay qua ngoắt tay với với Tống Thư Hàng:
- Thư Hàng tiểu hữu, buổi chiều có rãnh không?
- Ừ rãnh, hôm nay vẫn là ngày nghỉ, ngày mai mới đi học.
Tống Thư Hàng gật đầu đáp.
- Vậy chiều này Thư Hàng tiểu hữu đi theo ta một chuyến, ta sẽ chuyển nhượng quyền sở hữu của mười một tiểu động thiên phúc địa cho ngươi.
Hằng Hỏa Chân Quân nói.
Trong mười một động phủ mà Hằng Hỏa Chân Quân chọn lựa, trừ một động phủ ở thành phố Văn Châu, thật ra mười động phủ cò lại đều là mảnh vỡ nhỏ của Thiên Đình viễn cổ.
Một số mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ lớn vẫn đang được Nho gia nghiên cứu, còn những mảnh vỡ khá nhỏ này thì không có giá trị nghiên cứu lớn bằng các mảnh lớn. Vì đền đáp ân huệ của Tống Thư Hàng, lần này Nho gia cắn răng chuyển nhường toàn bộ mười động thiên phúc địa do mảnh vỡ nhỏ Thiên Đình quý giá hình thành cho Tống Thư Hàng.
Trong khi phần lớn các tu sĩ còn đang phấn đấu góp nhặt vốn liếng để kiếm cho mình một cái động thiên phúc địa, Tống Thư Hàng đã là một nam nhân có mười một động thiên phúc địa khi mới ở cảnh giới tam phẩm.
- Ok.
Tống Thư Hàng đáp.
Trước đây hắn cũng từng có ý định gom góp linh thạch để đổi lấy một cái động thiên phúc địa. Sau đó chờ đến lúc thích hợp hắn sẽ mang cha mẹ vào sống trong động thiên phúc địa, tránh cho một số tu sĩ tà đạo thương tổn tới người nhà. Bây giờ, mười một động phủ mà Nho gia tặng vừa hay hoàn thành một tâm nguyện của Tống Thư Hàng.
Chờ tiếp quản động thiên phúc địa xong, hắn có thể tìm cơ hội để cho cha mẹ dọn nhà đến sống trong động thiên phúc địa.
Nếu tình báo và tin tức của bên phe mình bị đối phương nắm được, đồng nghĩa với việc điểm yếu trí mạng của mình đã bị đối phương bóp chặt, hậu quả khó mà tưởng tượng nổi.
Mà bây giờ, những tin tức tình báo mà đám tu sĩ tà đạo cứ cho là đáng tin kia, trên thực tế phần lớn đều là tin tức giả do Linh Điệp Tôn Giả truyền tới, đúng là chuyện bi thương biết bao.
Chờ đến khi đám tu sĩ tà đạo kia phát động tấn công Sở gia trong lúc mà bọn chúng cho là hoàn mỹ nhất, Linh Điệp Tôn Giả sẽ mang theo con gái ra sân, giảng một khóa “bàn về tầm quan trọng của cuộc chiến tin tức tình báo” cho đám tu sĩ tà đạo kia nghe.
Tôn giả thất phẩm giảng bài miễn phí, ngài ấy có tư cách làm điều này!
××××××××××××××××××××
Ở một nơi khác.
Tống Thư Hàng ngủ một giấc thẳng đến trưa.
Khi hắn tỉnh lại thì không thấy Diệp Tư và đao cổ vô hình đâu cả, chỉ thấy con Cách Đấu Thú chuột túi kia đang bày ra một tư thế mất hồn nằm nghiêng qua một bên, chen vào trong chăn hắn.
Bộ dạng lúc ngủ của con Cách Đấu Thú cơ bắp này đúng thật là khó coi.
Đậu xanh, hèn gì lúc ngủ hắn cứ có cảm giác giường hôm nay thật chật chội, muốn trở người cũng khó, hóa ra là do tên khốn này chen lên giường hắn.
Nghe nói sủng vật loài mèo đều thích chui lên trên giường của chủ nhân để ngủ, nhưng tên này là chuột túi chứ không phải mèo, cớ sao cũng trèo lên trên giường hắn ngủ thế này?
Ngoài ra mới một đêm không thấy, hình như vóc dáng của con Cách Đấu Thú chuột túi này lại to hơn một vòng rồi. Vốn là một con Cách Đấu Thú khá nhỏ nhắn đáng yêu, bây giờ đã cao đến gần một thước ba.
Bạch tiền bối đút nó ăn phân bón NPK tăng trưởng hay sao mà lớn thế này?
Bạch tiền bối two trong thế giới Cửu U thì nuôi một con chuột hamster nhỏ làm sủng vật, còn Bạch tiền bối trong hiện thế lại nuôi một con chuột túi lớn làm sủng vật. Hai vị Bạch tiền bối đều có duyên với “chuột” ghê nhỉ?
Tống Thư Hàng nhẹ nhàng đứng dậy, để cho con Cách Đấu Thú chuột túi này tiếp tục ngủ ở trên giường.
Giờ tên này đã cao một thước ba, nếu như nó còn dùng cái đuôi quân lấy thân thể rồi đá hắn, hắn có linh cảm mình sẽ bị đá vào một bộ phận không hay lắm, vậy nên cứ để nó ngủ tiếp cho lành.
...
Vừa mới ra khỏi phòng ngủ, Tống Thư Hàng đã ngửi thấy một hương thơm mê người, mùi hương là từ trong phòng bếp bay ra.
Đồng thời hắn cũng cảm ứng được khí tức của Bạch Tôn Giả và Diệp Tư, cả hai đều đang ở trong phòng bếp.
Ngoại trừ Bạch tiền bối và Diệp Tư, còn có một khí tức mạnh mẽ khác.
“Có khách tới chơi sao?”
Tống Thư Hàng thẫm nghĩ, hắn đứng dậy đi về phía phòng bếp.
Đi chưa được mấy bước, hắn đã nghe thấy tiếng nói chuyện của Bạch tiền bối và Diệp Tư.
Bạch Tôn Giả:
- Trực giác của ta nói rằng hẳn là phải cho chồi non ánh trăng nhiều hơn nữa, như vậy thì thành phẩm khi nấu xong sẽ có hiệu quả hơn.
- Đừng mà Bạch tiền bối, thật sự không thể cho thêm nữa đâu. Lần trước thức ăn linh thú nhất phẩm thông dụng mà ngài thí nghiệm ra cuối cùng đều bị biến dị, Cách Đấu Thú chuột túi mới ăn một chút mà khổ người đã to ra, bây giờ còn chưa tỉnh lại. Lần này chúng ta nhất định phải tuân thủ theo phân lượng trên công thức chế biến, tiến hành đun nấu cẩn thận, tuyệt đối không thể để cho đao cổ biến thành cự kiếm.
Diệp Tư nói.
-...
Bạch Tôn Giả:
- Thật ra lần trước cũng không hoàn toàn là lỗi của ta. Rõ ràng là do Hằng Hỏa đạo hữu lấy sai chủng loại linh mễ, công thêm việc phẩm chất của xương hải yêu cất trong kho ta quá cao mới thành ra như vậy.
Hằng Hỏa Chân Quân bình tĩnh tiếp lời:
- Không chỉ phẩm chất của xương hải yêu khá cao, thật ra tất cả các nguyên liệu mà Bạch đạo hữu ngươi cung cấp đều có phẩm chất cao vượt chỉ tiêu.
- Chuyện này không thể trách ta được, trong kho dự trữ của ta có những tài liệu này đã là may lắm rồi, còn việc phẩm chất của chúng quá tốt thì có liên quan gì đến ta chứ, ta đâu thể nào khống chế vấn đề này được.
Bạch Tôn Giả đáp lại.
- Tóm lại là không thể bỏ thêm vào nữa, lần này chúng ta nhất định phải luyện chế ra loại thức ăn linh thú nhất phẩm thông dụng bình thường, sau đó cho đao cổ vô hình nếm thử. Bây giờ đối tượng thí nghiệm trong tay chúng ta chỉ có mỗi đao cổ thôi.
Diệp Tư nói.
- Về điểm này thì ngươi không cần lo lắng, nếu đao cổ cũng ăn không nổi, ta lại ấp ra thêm một nhóm kiếm cổ vô hình nữa, chúng ta có thể đút cho kiếm cổ ăn.
Bạch Tôn Giả đáp.
Tống Thư Hàng:
-...
Hóa ra Bạch tiền bối và Diệp Tư đang thử chế ra thức ăn linh thú nhất phẩm thông dụng.
Từ cuộc nói chuyện có thể nghe ra được, trước đó Bạch tiền bối và Diệp Tư đã thử chế biến thức ăn cho thú cưng qua một lần, cũng cho Cách Đấu Thú chuột túi ăn thử. Chẳng qua là lô thức ăn thông dụng cho thú cưng đầu tiên lại thành phân bón NPK... Bây giờ Bạch Tôn Giả và Diệp Tư đang chế biến lô thức ăn cho thú cưng thứ hai.
Còn người khách trong phòng bếp chính là Hằng Hỏa Chân Quân của Nho gia.
...
Tống Thư Hàng gõ cửa phòng bếp lên tiếng chào hỏi:
- Bạch tiền bối, Hằng Hỏa tiền bối, Diệp Tư, chào buổi sáng.
- Qua buổi sáng rồi.
Bạch Tôn Giả đáp.
- Đã trưa rồi.
Diệp Tư xoay đầu lại, mỉm cười nói.
- Chào buổi trưa, Bá Đao đạo hữu.
Hằng Hỏa Chân Quân bình tĩnh chào lại.
- Ha ha.
Tống Thư Hàng cười trừ hai tiếng.
- Được rồi, đậy nắp lại đun thêm mười phút nữa, lần này nhất định có thể thành công.
Bạch Tôn Giả nói.
Hằng Hỏa Chân Quân hỗ trợ đậy nắp nồi lại, sau đó thành thật nói:
- Bạch đạo hữu, thật ra trong các cứ điểm của Nho gia chúng ta đều có bán thức ăn linh thú nhất phẩm thông dụng. Ngoại trừ thức ăn linh thú nhất phẩm, chúng ta còn có thức ăn linh thú từ nhị đến ngũ phẩm.
- Vốn dĩ lúc đầu ta cũng muốn đi mua thức ăn linh thú làm sẵn.
Bạch Tôn Giả xoa cằm nói:
- Nhưng sau đó ta nghĩ lại, thức ăn linh thú phải tự tay chế biến thì mới thú vị, nếu như đi mua hàng có sẵn thì lại mất đi cảm giác thú vị khi tuần dưỡng linh thú.
Hằng Hỏa Chân Quân gật đầu cười, cũng đúng, Bạch tiền bối nuôi linh thú là nuôi chơi mà.
Sau đó chân quân quay qua ngoắt tay với với Tống Thư Hàng:
- Thư Hàng tiểu hữu, buổi chiều có rãnh không?
- Ừ rãnh, hôm nay vẫn là ngày nghỉ, ngày mai mới đi học.
Tống Thư Hàng gật đầu đáp.
- Vậy chiều này Thư Hàng tiểu hữu đi theo ta một chuyến, ta sẽ chuyển nhượng quyền sở hữu của mười một tiểu động thiên phúc địa cho ngươi.
Hằng Hỏa Chân Quân nói.
Trong mười một động phủ mà Hằng Hỏa Chân Quân chọn lựa, trừ một động phủ ở thành phố Văn Châu, thật ra mười động phủ cò lại đều là mảnh vỡ nhỏ của Thiên Đình viễn cổ.
Một số mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ lớn vẫn đang được Nho gia nghiên cứu, còn những mảnh vỡ khá nhỏ này thì không có giá trị nghiên cứu lớn bằng các mảnh lớn. Vì đền đáp ân huệ của Tống Thư Hàng, lần này Nho gia cắn răng chuyển nhường toàn bộ mười động thiên phúc địa do mảnh vỡ nhỏ Thiên Đình quý giá hình thành cho Tống Thư Hàng.
Trong khi phần lớn các tu sĩ còn đang phấn đấu góp nhặt vốn liếng để kiếm cho mình một cái động thiên phúc địa, Tống Thư Hàng đã là một nam nhân có mười một động thiên phúc địa khi mới ở cảnh giới tam phẩm.
- Ok.
Tống Thư Hàng đáp.
Trước đây hắn cũng từng có ý định gom góp linh thạch để đổi lấy một cái động thiên phúc địa. Sau đó chờ đến lúc thích hợp hắn sẽ mang cha mẹ vào sống trong động thiên phúc địa, tránh cho một số tu sĩ tà đạo thương tổn tới người nhà. Bây giờ, mười một động phủ mà Nho gia tặng vừa hay hoàn thành một tâm nguyện của Tống Thư Hàng.
Chờ tiếp quản động thiên phúc địa xong, hắn có thể tìm cơ hội để cho cha mẹ dọn nhà đến sống trong động thiên phúc địa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương