Tù Nhân Tồi Tệ Của Thiếu Tướng
Chương 62: Chương 62
Poland*vào phòng bệnh*Nazi đang ngất tạm thời do thuốc mê,miệng được đeo máy thở,tay chuyền nước.Đầu cùng phần má được bác sĩ băng bó cẩn thận.Chăn đắp nửa người.Poland nhẹ nhàng kéo chăn ra,phát hiện trên cơ thể tiền tụy ấy đầy những miếng băng.Từ cánh tay,cổ,vai,!.đến bụng và phần nặng nhất là chân.Poland:(Trời ạ!.)Poland*kiểm tra*Poland:(Gãy cả hai chân,chân phải có lẽ nhẹ hơn!.Khắp người chi chít vết đánh,có lẽ là do roi! )Poland:(Cái giá mà Nazi phải trả vì chạy trốn là quá lớn!..Nếu có thể,mình chỉ cứu được chân phải của cô ấy.Chân trái sẽ liệt cả đời,vì cộng cả vết thương sắp nhiễm trùng trước đây của cô ấy nữa!.)Poland:(Dược phẩm mình mất hết!.nhưng vẫn có thể cứu được.Chỉ cần cô ta chịu phẫu thuật sống!.)(*Phẫu thuật sống là phẫu thuật ko tiêm thuốc mê.)Nazi:Ưm!.*lờ mờ tỉnh dậy*Poland:!!!!.Nazi:Ah!!.*đau nhói*Poland:Từ từ thôi!.Nazi:Đây!.là đâu?!.Sao lại!.có máy thở?!.Nazi:(Người mình đau nhức nhiều quá! )Poland:Bệnh viện.Nazi:!!..Poland:Xi đưa bà tới đây,và bà được phẫu thuật.Nazi:P!.Poland?Poland:Ừ,là tôi.Nazi:Xi!.sao?!.Poland:Cậu ấy đang đi lấy kết quả phẫu thuật cho bà.Nazi:!..Nazi:Chân tôi gãy rồi,đúng ko?Poland:!..Ừ!.Poland:Chân trái liệt hoàn toàn,chân phải thì có thể cứu được,nhưng cứ xác định là từ bây giờ đến cuối đời,bà sẽ phải ngồi xe lăn.Nazi:USSR!.hắn có ở đây ko?!.*sợ*Poland:Ko,hắn đi họp rồi.Xi*mở cửa*Poland:Có kết quả rồi,phải ko?Xi*đưa cho Poland hồ sơ*:Đây là toàn bộ kết quả,ngài xem qua đi.Poland*đọc hồ sơ*Xi:Nazi,cô!.tỉnh rồi à?*hạ giọng*Nazi*gật nhẹ đầu*Nazi:Ưm!.*đau đầu nhẹ*Xi:C! cô có sao!.Nazi:Ko!.tôi ko sao nữa rồi!.Pol nhìn chằm chằm hồ sơ kết quả một lúc lâu.Nazi thì trầm mặc,chẳng cất lên tiếng gì.Sau đó,Pol đứng dậy,đến gần cô! Poland:Cứu được chân phải.Xi:V! vậy sao?!!.Poland:Chỉ có điều,cô có chịu phẫu thuật sống ko thôi!.Nazi:!..Poland:Sẽ rất đau đó!.Nazi:!.Được,tôi chịu!.Xi:!!!.Nazi:Poland!.tôi biết cậu rất giỏi!.Nazi:Đau tôi cũng chịu,cậu làm đi!.Poland:!..Poland:Xi,gọi bác sĩ mang dụng cụ tới.!.Poland*tập trung cao độ*Nazi*nhịn đau*Poland:Cậu,giúp tôi cần máu,:Rõ.Nazi*nắm chặt tay Xi*Xi*nói nhỏ*:Bình tĩnh!.ko sao đâu!.Poland:Thả lỏng ra.Dù Poland đã tiêm thuốc giảm đau,nhưng Nazi vẫn chẳng thể kìm nổi nước mắt.Cơn đau vẫn cứ thế dai dẳng,hành hạ cô đến sống chết,nhưng cô vẫn can chịu,để Pol thực hiện ca phẫu thuật có lẽ là khó khăn nhất đời cậu! Xi*nói nhỏ*:Ko sao hết,cố lên!! Nazi*khóc thầm*!.Poland*khâu vết phẫu thuật*Nazi*nói nhỏ*:Đ!.đau! Poland:Sắp xong rồi! :Băng đây,thưa ngài.Poland*băng lại cẩn thận*Poland*thở phào*Poland:Xong rồi.Xi:Xong rồi kìa,ko sao nữa!Xi*gạt nước mắt cho Nazi*:Ổn rồi,ko đau nữa,đừng khóc! Nazi:Hức! Poland:!..Poland*vỗ vai Nazi,an ủi*:10 điểm dũng cảm!.!.3 tiếng sau!.*Tháo máy thở*Nazi:Phù!.Xi:Bác sĩ!.giờ cô ấy có thể ăn được chưa?! :À!.giờ thì được rồi!.:Cô cứ nghỉ ngơi,còn tôi thì xin phép.*rời đi*Xi:Tôi mang cháo đến cho bà nè!.Ăn đi!.Nazi*cầm thìa*:Ăn!.Poland:Ăn hết đi,bà nhịn 2 ngày rồi đó.*điện thoại đổ chuông*Xi:Tôi ra ngoài đã!.*rời đi*!.Xi*gọi điện*:Nazi đã được phẫu thuật xong.Chân trái liệt,còn chân phải thì được Poland cứu! USSR:! ! *cúp máy*Xi:Ủa:D?!.Poland:Khuya rồi,bà nên nghỉ ngơi đi! Poland:Tôi ở đây trông bà 1 đêm,mai tôi phải về Warsaw.Tầm 2 tuần sau tôi lại đến.Nazi:Hai người à! Xi:???Poland:???Nazi:Tôi!.xin lỗi!.Nazi:Tôi đã gây ra quá nhiều thứ với hai người!.Nazi:Xi,tôi đánh mất tình yêu của cậu!.Pol,tôi hủy hoại cả gia tài quý báu của cậu! Nazi:Poland còn cả trước đây nữa!.Nazi:Khi nào khỏe lại,tôi sẽ bù đắp cho cả hai,nha?! Poland:!..Xi:Thôi nào,Nazi!.Poland:Bà nghĩ bà bù đắp được ko?Poland:Kể cả được thì liệu USSR có cho?Nazi:!..Poland:Tôi dù hận bà,hận lắm chứ!!.Nhưng tôi ko thể kìm lòng nổi khi thấy bất kì ai trên đời này bị bệnh! hay bị thương!.Poland:Dù gia tài của tôi mất,nhưng tình yêu của tôi với việc cứu người vẫn còn! Poland:Tôi sẽ chữa bệnh,phẫu thuật,đỡ đẻ,!.miễn phí.Vì phí mà tôi muốn nhận hơn cả là nụ cười của bệnh nhân của tôi!.Poland:Đó là lý do mà tôi cứu bà khi bà chạy trốn,giờ cứu chân phải của bà!.Xi:! ! Xi:Ngủ đi,muộn rồi.Xi:Xin lỗi từ lúc trong ngục,trên đường tới bệnh viện,và giờ là trước khi đi ngủ! Xi:Mạng Slov có lẽ sẽ phải trả bằng mạng bà,nhưng USSR mới là tử thần quyết định số mệnh của cả hai!.Nazi:! ! Nazi*bật khóc*Poland:Thôi đừng khóc!.*ôm Nazi*Xi*thở dài*.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương