Tuổi Học Trò - Những Năm Tháng Thật Đẹp
Bà Chị Rắc Rối
Sáng hôm sau mở mắt dậy thì chả thấy ai trong phòng cả ngoài Tiên vẫn còn đang nằm cạnh em ngủ, mở điện thoại xem mấy giờ thì có tin nhắn của bà Linh :_Bọn chị đi chơi, hai đứa mày dậy ăn sáng xong cũng đi chơi luôn đi đúng 12h quay lại đây để về Đà Nẵng..Em vào nhà WC vscn, vừa ra Tiên cũng dậy :_Oáp, mọi người đâu rồi anh._Đi cả rồi, em vào vscn đi rồi mình đi ăn sáng.Đợi một lúc thì nhỏ cũng ra, cả hai vẫn mặt cái áo trắng có in chữ I Love Hội An rồi đi ăn sáng, ăn sáng ở resort có khác, ăn buffet nhìn đồ ăn thì hoa cả mắt, mỗi đứa cái dĩa đi chọn đồ ăn, em thì ăn đủ dinh dưỡng thôi chứ chả hấu như cái thằng Mỹ Trắng mập ục ịch đang gấp lấy gấp để đống thịt xông khói bên cạnh, khiếp, ăn kiểu này đừng hỏi vì sao chết sớm. Cả hai ngồi cái bàn trong góc gần hồ bơi, đang ăn thì có ai điện thoại đến :_Alô, có phải số nhóc dễ thương không ?_Huh, ai thế, chắc chị nhầm người rồi._Haha, đúng rồi, cái giọng nhóc sao chị quên được, nhớ chị không cưng._Nhớ con lợn gợi tình ? chắc lộn số rồi chị ơi._Là chị hôm giao thừa nè, khiếp sao cưng mau quên thế, đến nhà thì chả gặp cưng, thì ra cưng đi chơi, nhơ cưng quá mới gọi đây._Thứ nhất em không quen chị, thứ hai em méo phải cưng gì cả và thứ ba sao chị cố sđt của em._Điều thứ nhất thì giờ quen rồi, điều thứ hai không cưng thì nhóc, điều thứ ba nhóc không cần biết._Ờ, vậy chào chị.Em cúp luôn, méo hiểu sao bà đó dai như đĩa thế không biết, cứ tưởng hôm đó khùng khùng thế thôi chứ, ai dè khùng thiệt :_Ai vậy anh ?_Cái bà hôm giao thừa ấy, chả biết sao bã có được số điện thoại của anh, kiểu này chắc đổi sim quá._Thôi kệ chị đó đi anh, em ăn xong rồi nè mình đi chơi thôi nhưng sao em thấy cái chị đó quen lắm anh, hình như trc đây em có gặp ở đâu rồi._Thì mới hôm giao thừa chứ đâu, thôi đi nào.Em tắt nguồn điện thoại rồi cùng Tiên thuê xe đạp đôi đạp quanh ngóc ngách của Hội An, phải nói rất vui, hai đứa còn xuống ghe chơi nữa, còn chụp rất nhiều hình, cũng có khá nhiều người nhìn em và Tiên nhưng cũng kệ có vẻ quen rồi. Đi chơi được một lúc thì cũng đến 12h, cả hai phải trờ về resort để lên xe về Đà Nẵng, ngồi trên xe có vẻ ai cũng mệt sau chuyến đi chơi, thằng Long kia thì cũng không nhòm ngó gì đến Tiên nữa mà nằm ngủ lì bì, Tiên cũng ngủ rồi, em thì ngồi trên xe thì không ngủ được nên lôi ipod ra nghe nhạc tiện thể lướt facebook tí, mở bài Blue, giai điệu nhẹ nhàng và sâu lắng đi vào tâm thức, nhìn qua người con gái bên cạnh mình. Âm nhạc quả là cách tốt nhất để nói lên cảm xúc con người, một cảm xúc không thể nói bằng lời. Bỗng có tin nhắn facebook từ một người em không quen trong list nhưng chả biết đã chấp nhận kết bạn từ lúc nào :_Chào nhóc._Lại là chị sao ?_Phải là chị._Sao chị dai như đĩa vậy._Vì chị muốn làm quen với em._VÌ sao lại muốn làm quen với em ?_Vì chị thích nhóc, không được à ?_Nhưng em đâu biết gì về chị._Thì giờ biết, chị tên Bảo, đang học lớp 10 trường Phan Châu Trinh......bla bla._Kể một loạt tất tần tật các thứ về bã._Thôi được rồi, stop, em chỉ cần biết tên lớp trường là đủ rồi._Về nhóc thì chị biết hết rồi, con nhỏ ở chung là bạn gái nhóc chứ gì, haha chị mày sẽ dựt hoa chui vào chậu, đợi đấy._Cái gì ? chị nói lung tung cái gì thế ?_Cưng thích lái máy bay không ?_Cưng thích lái máy bay không ?_Méo thích._Thì cũng phải thích, haha, chị chấm nhóc làm phi công cho chị rồi._Chị thích em thật sao ?_Thế nhóc nghĩ chị rảnh đến độ bỏ cả tối giao thừa để đi theo nhóc thôi sao._Chị không làm được đâu._Chị mày đây chưa có gì là không làm được hết, đợi đấy, chị bận rôi, pp nhóc nhé, yêu nhóc dễ thương.Lại thêm một bà đẹp mà bị khùng, lớn hơn em những hai tuổi. Vừa lúc đó thì Tiên cũng tỉnh, em đưa đoàn inb đó cho Tiên đọc :_A đúng rồi, chị này hồi trung thu có thi học sinh thanh lịch nè, hình chỉ lúc đó trên facebook quá trời luôn, hèn gì em thấy quen quen, công nhận chỉ đẹp thiệt, chắc anh thích chỉ rồi chứ gì._Này em đừng có trêu anh, bà này đẹp mà bị khùng, anh sợ mấy người như bã lắm._Hihi, về nhà rồi anh kìa, xuống xe thôi.Về nhà thì thấy ai đứng trước cổng nhà ấy, cái dáng người cao cao này không lẻ.....bỗng bà Linh chạy đến ôm chật người đó :_Anh Tuấn, sao qua không báo cho em._Hihi, anh muốn bất ngờ ấy mà.Thế méo nào, là ông Tuấn người yêu của bà Linh, ông này hồi xưa nhờ em mới yêu được bã chứ không thì....... :_Ớ, thằng nào đây Linh, đừng nói với anh là........_Haha, là thằng ngày xưa lấy quà của anh ăn hết đây chứ đâu._Chà, 3 năm rồi chú mày trắng với ốm hơn hẳn lúc xưa, giờ nhìn đẹp trai phết, lại còn có cả bạn gái kia à._Này, mới về mà anh đã móc em rồi à._Haha, dù sao sau này anh sẽ là anh rễ mày, có gì đâu phải xoắn._Thôi thôi, em là em sợ hai người lắm, mà anh về đây làm gì, mình bà này là em đã mệt lắm rồi._À anh với chị mày tính đi vòng quanh Việt Nam chơi ấy mà, chú mày muốn đi không ?_Ớ, haha, thế thì tốt quá, em cảm ơn, anh xách chỉ đi dùm em._Ờ, chị mày đi, ở nhà chắc nhờ Tiên trông hộ rồi Tiên nhỉ ?_Ơ, dạ, hihi.Nói xong bã lên nhà xách vali xuống rồi ôm em :_Chị mày đi, chắc đến lúc cưới mới về, ở lại mạnh khỏe nghe nhóc._Uầy nói lắm thế, xùy xùy, đi nhanh đi, haha._Thằng quỷ, Tiên này, chị giao nó lại cho em đấy._Vâng ạ.Bỗng ông Tuần kéo em ra chỗ cái cây :_Này, chú mày cũng có mắt nhìn phết, kiếm được em vừa xinh lại vừa hiền lành lễ phép._Này, chú mày cũng có mắt nhìn phết, kiếm được em vừa xinh lại vừa hiền lành lễ phép._Em mà, ai như anh, nhờ một thằng nhóc lớp 5 mới có người yêu, haha._Rồi chú mày giỏi hơn anh, thôi anh đi, chú mày ở lại vui vẻ, tiền lì xì của chú mày đây._Ừm, cảm ơn anh, năm mới vui vẻ, tạm biệt.Nói rồi cả hai lao lên chiếc taxi đi vút, cả em và Tiên vào nhà tắm rửa rồi lau lại nhà cửa đến 2h chiều thì cả hai đều đói cả, nên nấu nồi mì bốn trứng luôn cho nó máu, bưng lên sân thượng ăn không quên hai lon sting dâu. Vẫn cái lều cũ và hai con người miệng đang xì xụp ăn mì lâu lâu lại làm một ngụm sting, lúc đó chả biết hứng thế nào em lại hát bài Blue trong miệng :_Chà, anh hát tiếng Hàn chuẩn đấy chứ._Em đừng trêu anh, anh hát cho vui thôi chứ chuẩn gì, tại bài này đi sâu vào tâm trí anh._Ừm, em muốn nghe anh hát, hát tiếp đi."Đông đang dần đi quaVà mùa xuân đang đến gần...Chúng ta ngày một phai tànTrái tim héo hắt vì mãi mòn chờ đợiAnh hát với nỗi suy tư trong riêng mìnhĐã từng là giọt nước mắt buồn, nỗi đau ngày một tê táiAnh hát với nỗi suy tư cho riêng mìnhTình yêu anh gắm gửi giờ trôi theo đám mây bồng bềnh"_Giờ đến lượt em hát cho anh nghe._Anh hát nhạc của Big Bang vậy thì em cũng thế.Nhỏ hát bài "Let me hear your voice""Cơn mưa mới vừa tạnhMùi nhựa đường vẫn lan tỏa khắp thành phốAnh này, ở bên đó thời tiết cũng ổn rồi phải không ?Từ phía tây kia bầu trời cũng quăng đảng hơn rồiAnh không phải là con người của buổi sángLiệu mỗi ngày anh có thức dậy đúng giờ ?Em vẫn lo lắng về những điều nhỏ nhặt như thếBầu trời bao la sự tự doChẳng có điều gì trong hai thứ đó là thây đổi cảChỉ là bây giờ....anh không còn ở bên em nữaHãy để em nghe giọng nói của anhNếu hai ta trở nên thành thậtChắc chắn chúng ta sẽ hiểu nhau hơnHãy để em nghe giọng nói của anh"Hãy để em nghe giọng nói của anh"Cứ như vậy hai đứa cứ hát qua hát lại cho đến lúc ngủ thiếp đi.Thắm thoát trôi qua mấy ngày nghỉ tết thì cũng đến lúc đi học lại, trời vẫn còn lạnh, em đèo nhỏ đến trưởng trên cổ vẫn là sợi dây em tặng, vừa mới bước chân xuống xe thì nghe một giọng nói :_Haha, cuối cùng cũng gặp được nhóc rồi nhé.Em quay nhìn, phải nói tất cả mọi học sinh đều ngước mắt nhìn cô gái đó, cô gái trong tà áo dài thướt tha, bên khoài là cái áo khoác mỏng, phải nói gương mặt rất đẹp pha chút tinh nghịch, là chị Bảo, trong bộ áo dài nhìn chị thật khác với con người quyến rũ em gặp hôm giao thừa._Này không phải chị đến đây để nhìn nhóc đứng đực ra đấy đâu, máu cất xe rồi đi ăn sáng vợi chị nào.Rồi chị nhìn sang Tiên :_Cạnh tranh công bằng nhé cô bé.Lúc đó em kiểu "WTF", éo hiểu cái mô tê gì sất, may mà có Tiên kéo nên em mới bước vào quán xôi quen thuộc đó, vào trong thì thấy lũ chiến hữu ngồi ăn rồi :_Chào năm.....ôi cha mẹ ơi_NghĩaCả đám đang nhìn chị Bảo, chị không nói gì, chỉ cười rồi kéo ghế ngồi xuống, em vừa ngồi thì bị bốn thằng Hoàng,Huy,Nghĩa,Phương kéo ra hỏi :_Này, sao mày quen được chị Bảo thế ?_Nghĩa_Bà đó là hồi trung thu có thi thanh lịch ở trường PCT, chậc, đúng là gặp ngoài đời nó đẹp gì đâu_Hoàng.Em kể lại đầu đuôi câu chuyện cho cả lũ thì nhận được một câu trả lời đồng thanh :_CÁI GÌ ?_Đm bé mồm thôi._Mẹ nó, sao cái số mày nó sướng thế không biết_Huy_Thôi tao không ham, thằng nào thích thì vào mà tán, chúng mày biết tao chỉ có Tiên thôi mà._Thôi, bà này thuộc loại "Hoa Hồng có gai" mày được bã để ý là phúc đấy con_Phương_Vào ăn đi, tao đói rồi.Chúng em vào lại quán thì cha mẹ ôi, cái quán nó đông nghẹt luôn, bình thường quá chỉ lác đác vài người ăn thôi, méo hiểu hôm nay sao đông vãi ra, lại toàn đực rựa, chúng nó cứ đi qua đi lại cái bàn chị Linh với Tiên đang ngồi, em ráng lắm mới chen vào ngồi được, vừa mới đặt cái ass xuống thì nhận được ánh mắt của đám đó kiểu " Lại là mày", "Cút ra chổ khác", kệ mẹ chúng nó, đang đói, ăn đã.Trong lúc ăn thì Tiên với chị Bảo cứ thây nhau mà trót nước súp với thịt trứng qua dĩa của em, được một lúc thì tành bành dĩa xôi làm méo ăn được gì cả, em bức quá vứt muỗng rồi đi vào trường luôn, lúc đó thì Tiên cũng lật đật chạy theo :_Em....xin lỗi, chỉ tại chị đó...._Em đừng có ghen tuông ngốc nghếch như thế, anh biết nhận thức là chị Bảo đang làm gì, em không cần phải lo._Ừm, em biết rồi, hihi, cười lên em xem nào._Cười nè, hô hô._Hihi, ngốc.Bỗng lúc đó nữa mặt bên trái em nóng bừng, có cảm giác ướt và nóng chạm vào má, " Chụt". Là.....là chị Bảo đã hôn vào má em :_Tạm biệt nhóc dễ thương nhé, chị đi học đây, yêu nhóc nhiều.Bã nói rõ to luôn, trước bàn dân thiên hạ, và đặc biệt là trước mặt nhỏ Tiên nữa, tất cả mọi người đều nhìn em với ánh mắt rõ to chứng tỏ sự ngạc nhiên tột độ cho hành động và những lời nói chị Bảo vừa mới làm với em. Rắc rối đến đúng lúc thật.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương