Tướng Công Mạnh Mẽ Phu Lang Ngoan Ngoãn
Chương 11
Thu Nghiên trải xong đệm chăn liền có chút sững sờ, lúc trước lúc Hồng ma ma làm mai ghép đôi có nói với y là thợ săn có ngôi nhà tranh, tuy rằng không lớn, nhưng cũng đủ chỗ cho bọn họ ở, cho nên y ngay cả giấy khế ước sỡ hữu ngôi nhà cũng chưa từ trong tay thúc phụ lấy lại được, huống chi là giấy sở hữu đất. Nhưng hôm nay nơi ở của y lại là một nhà lầu nhỏ, phía bên ngoài y không biết thế nào nhưng bên trong tất cả vách tường đều làm bằng trúc, ngay cả dưới chân đều là sàn được ghép bằng trúc, trong phòng thực sạch sẽ, trên cửa sổ dán không phải là giấy mà là màn mỏng được căng chặt tạo cảm giác hơi trong suốt, một chỗ ở như thế này là điều trước kia y nằm mơ cũng không dám. Lúc trước y ở nhà thúc phụ là ở trong một phòng kề, cũng chỉ là tùy tiện ghép lại thành bộ dáng một ngôi nhà, đông lạnh hè nóng, mưa liền dột nước, còn nơi này? Ngẩng đầu nhìn nóc nhà, ngay cả trên nóc đều được ghép chặt bằng hàng loạt cây trúc, hiện tại bên ngoài đang có mưa, trong phòng lại không có một giọt nước lọt vào. Mạc Thiên Hàm đi vào liền thấy tân phu lang của hắn giống như một chú mèo con đang tò mò đánh giá tân phòng của bọn họ, ngẫu nhiên còn ngây người trong chốc lát, dùng tay chạm vào vách tường đan từ trúc thay cho giấy dán tường, thật đáng yêu. "Khụ khụ." Cố ý khụ ra tiếng, Thu Nghiên liền rút lại đôi tay đang muốn sờ vải mỏng che cửa sổ, ngoan ngoãn xoay người cúi đầu, cũng không biết tướng công có tức giận hay không. "Nghiên nhi, nước nấu xong rồi, ngươi đi tắm đi, đây là quần áo, tắm rồi mặc vào, đã cuối thu, bên ngoài lại có mưa, đừng để bị cảm lạnh." Đưa áo ngủ mềm mại cho tân phu lang, nhìn người ta đỏ mặt nhận quần áo, nói: "Dạ, cảm ơn tướng công." Dẫn tân phu lang đến cửa phòng tắm: "Nơi này là chỗ để tắm rửa hàng ngày, bên trong đã có nước ấm, vào đi thôi, ta đi xem lòng bếp, nếu lát nữa mưa vẫn chưa tạnh, ta liền đốt một chậu than để trong phòng tránh cho tối bị lạnh." "Dạ." Dọc đường đi chưa từng ngẩng đầu, Thu Nghiên đi vào phòng tắm mới ngắm nhìn trang trí bên trong, một bể tắm to được gắn kèm bậc thang, bên trong hơi nóng không ngừng bốc lên, bên cạnh còn có khá nhiều vật nhỏ, khăn tắm, hoa khô cùng bồ kết, chỗ gần cửa còn có giá để quần áo, bên trên có mấy hộp mỡ thơm đã mở nắp, đều là những loại ca nhi hay dùng để thoa mặt thoa tay. Nhìn này đó, trong mắt Thu Nghiên dâng đầy nước, y không nghĩ tới, tướng công của y lại tốt như vậy, hôm qua lúc y xuất giá tắm vẫn còn dùng nước lạnh, tuy rằng là vào lúc mặt trời lên cao nhất có nhiệt độ ấm nhất lén đến bên dòng suối nhỏ tắm rửa, nhưng nước vẫn rất lạnh, chỉ một ngày, nước tắm không chỉ biến thành ấm áp còn có cánh hoa khô cùng mấy hộp mỡ thơm. Lén ở trong lòng nói với song thân đã qua đời, hiện tại Nghiên nhi đã thành thân, gả cho một người thợ săn, hắn đối với hài nhi thật tốt, ít nhất tân hôn hôm nay thực tốt, không chỉ dùng kiệu hoa đón dâu, hiện tại nước tắm của hài nhi đều là nước ấm, còn có cánh hoa khô để ngâm mình cùng mỡ thơm thoa cơ thể. Lau lau nước mắt, Thu Nghiên nhanh chóng cởi đồ cưới trên người, vào bồn tắm, nước bên trong có nhiệt độ vô cùng ấm áp, ném vào chút cánh hoa khô, y lén ngửi ngửi, rất thơm. Tắm xong mặc vào quần áo tướng công đưa, sờ sờ chất vải, còn tốt hơn đồ cưới của y, cũng thực mềm mại, ôm đồ cưới vào trong ngực, mở cửa, liền thấy tướng công đang đứng chờ bên ngoài, gương mặt đang hơi ửng hồng do nước nóng lập tức chuyển sang màu đỏ. "Tắm xong?" "Dạ."
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương