Tửu Thần (Âm Dương Miện)
Chương 29: Chín Ngày Địa Ngục (Thượng)
Tính cách Cơ Động tuy rằng có chút bướng bỉnh, chấp nhất, nhưng tuyệt đối không có nghĩa là một kẻ tự cao tự đại. Hắn hiểu được, Liệt Diễm sở dĩ ở trong này chỉ đạo cho hắn, nhất định là bởi vì lần này mình đối mặt với Lưu Tuấn hiểm tử nhất sinh nhưng vẫn còn sống, làm cho nàng lo lắng. Liệt Diễm vì hắn lo lắng, Cơ Động cũng đã vô cùng thỏa mãn rồi. Thầm hạ quyết tâm, bất luận là chín ngày nay gian nan đến thế nào, mình tuyệt đối không lùi bước.Liệt Diễm đi đến trước mặt Cơ Động, tay trái bưng chén rượu, ánh mắt nghiêm khắc tràn ngập áp lực cường đại:- Nhớ kỹ, khi sử dụng ma kỹ, phải ngay khi cất bước lên trong nháy mắt liên hoàn toàn bộc phát ra. Ngay khi ngươi cất bước ra, tuy rằng đã bắt đầu dẫn động ma lực trong cơ thể, nhưng tại sao lại không vận dụng hết toàn lực ra? Tại sao lại đến lúc đánh quyền ra mới bắt đầu điều động toàn lực? Chỉ một điểm này thôi, sẽ làm cho ma lực của ngươi giảm mất một thành. Còn nữa, khi ngươi thi triển ra Liệt Dương Phệ cùng với Ám Nguyệt Trảo, vì sao lại phóng thích ra cùng lúc cả hai loại ma lực? Ta không phải đã sớm nói cho ngươi biết rồi sao, ngươi có Âm Dương lốc xoáy, ngươi có thể tùy thời khống chế cho ma lực của ngươi chuyển hoán thành một loại ma lực hay sao? Chỉ có như vậy, ngươi mới có thể phát huy toàn bộ uy lực của hai loại Cơ Chuẩn Kỹ này. Uy lực của nó ít nhất sẽ tăng lên ba thành so với hiện tại.Cơ Động giật mình nói:- Ý ngươi là, ta đầu tiên phải đem toàn bộ ma lực chuyển hóa thành Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa, sau khi phát động Liệt Dương Phệ xong, mới chuyển hoán toàn bộ thành Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa rồi phát động ra Ám Nguyệt Trảo à? Nhưng mà hai loại cực hạn song hỏa này cần một khoảng thời gian mới chuyển hóa được, như vậy hai cái kỹ năng này sẽ không liên tục được.Liệt Diễm hừ lạnh một tiếng:- Đó là bởi vì ngươi còn chưa đủ thuần thục. Hai cái Cơ Chuẩn Kỹ này đều là các kỹ năng cận thân, chẳng những cần phải có lực công kích đầy đủ, mà tốc độ cũng cần phải nhanh. Vấn đề lớn nhất hiện tại của ngươi chính là phương pháp phát lực cùng với tốc độ phát lực. Khi ngươi đối mặt với Lưu Tuấn, hai kích cuối cùng ngươi đánh kỳ thật đã làm được hai yêu cầu mà ta vừa nói. Nhưng khi nãy ngươi đánh ra hai kích lại kém lúc đó rất xa. Cẩn thận cảm thụ ký ức của hai đại quân vương kia, tiếp tục tu luyện đi.Những ngày cực khổ của Cơ Động đã bắt đầu, sự ôn nhu không màng mọi chuyện lúc trước của Liệt Diễm trong chín ngày này đây đã hoàn toàn biến mất không còn sót lại chút nào. Trên cái bục chính giữa Địa Tâm Hồ, không lúc nào không vang lên tiếng Liệt Diễm răn dạy Cơ Động....- Ngươi là heo hả? Phát lực như vậy thì phát lực làm gì? Nói bao nhiêu lần rồi, mỗi lần chuẩn bị ra chiêu, trong nháy mắt phải điều động từng phân lực lượng trong cơ thể ngươi....- Tiểu tử chết tiệt, ngươi sao không chịu thay đổi suy nghĩ của ngươi đi? Chẳng lẽ ngươi không biết là trước dùng Ám Nguyệt Trảo, sau đó mới dùng đến Liệt Dương Phệ thì hiệu quả sẽ càng mạnh hơn sao? Nửa giây tê dại của Ám Nguyệt Trảo chỉ có tác dụng trang trí hay sao?...- Không cần tìm cách phóng thích hỏa diễm của ngươi ra, ngươi còn chưa có đạt đến trình độ đó. Ngươi làm như vậy chỉ có lãng phí càng nhiều ma lực vô ích mà thôi....- Ngu ngốc, với ma lực hiện tại của ngươi, dưới tình huống bình thường cũng chỉ có thể phát động ra hai lần hai cái Cơ Chuẩn Kỹ kia mà, vì sao ngươi chỉ mới có dùng một lần mà ma lực cũng không còn nữa thế? Ngươi không biết cân nhắc chút nào hết vậy?...- Nơi này nhiều Hỏa nguyên tố như vậy, mà tốc độ khôi phục của ngươi lại chậm đến như vậy? Ngươi không biết dùng ý niệm dẫn đường một chút hay sao?...Những âm thanh như thế kia, trong chín ngày này cũng chưa bao giờ gián đoạn lần nào. Liệt Diễm lúc này đã hóa thành một vị lão sư vô cùng nghiêm khắc. Chỉ cần Cơ Động xuất hiện bất cứ vấn đề nào dù nhỏ nhất đi nữa, nàng cũng phẫn nộ quát lên.Cứ từng lần từng lần luyện tập liên tiếp, mỗi một lần kiệt sức, Cơ Động lại ngồi xuống đất khôi phục lại ma lực, sau đó lại đứng dậy luyện tập tiếp, Cơ Động căn bản là không biết đã trôi qua bao nhiêu lâu. Nhưng đồng hồ sinh học trong người hắn lại cùng một thời điểm thích hợp nhất lại nhắc nhở hắn, phải trở về học viện một chút.- Liệt Diễm, ta phải trở về một chút.Cơ Động chống thân thể hắn đứng dậy, hai mắt hắn đã hoàn toàn biến thành màu đỏ cả.Liệt Diễm nhìn hắn nhíu nhíu mày:- Uhm.Hồng Liên xuất hiện, mang theo thân thể Cơ Động truyền tống đi. Ngay tại một khắc hắn biến mất, thần sắc trên mặt Liệt Diễm cũng đã thả lỏng xuống. Tay phải vẽ lên không trung một cái vòng tròn lớn, quang mang lóe lên, đúng là bộ dáng thân thể của Cơ Động đang được Hồng Liên bảo hộ bay xuyên qua lòng đất.- Tiểu Cơ Động, đừng trách ta quá ác. Bởi vì ta không nghĩ lại một lần nữa lại cảm nhận được sự đau lòng. Ngươi biết không, ngày đó ta chính mắt thấy ngươi suýt bị giết chết, ta lại không thể đi lên đó cứu ngươi, loại cảm giác đau lòng ta chưa bao giờ gặp phải kia thật sự vô cùng thống khổ a. Đến khi đó ta mới biết được, nguyên lai là ta sợ mất ngươi a. Ngươi sắp đi đến một địa phương xa lạ rồi, chỉ khi có thể có nhiều năng lực một chút mới có thể tự bảo vệ mình được, mới có thể sinh tồn tốt một chút ở xã hội nhân loại. Ngay cả hiện tại mình cũng không biết là đã xem hắn là cái gì? Bạn bè? Đệ đệ? Hoặc là cái gì khác nữa đây?Thì thào nói đến chỗ này, thân thể Liệt Diễm đột nhiên run rẩy nhè nhẹ một chút, ánh mắt nhìn chăm chú vào quầng sáng kia cũng nhất thời đọng lại vài phần.Bởi vì nàng chứng kiến rõ ràng, Cơ Động cơ hồ chủ là dùng tay để lết tới quầy rượu, cầm lấy cạnh của quầy rượu mới miễn cưỡng đứng lên được. Thân thể hắn cũng không ngừng run lên cầm cập, cánh tay cũng run rẩy không ngừng. Nhưng hắn vẫn cố cầm lấy bầu pha chế rượu. Cắn chặt môi dưới, hai mắt đỏ bừng tràn ngập quang mang cố chấp.Miễn cưỡng mở nắp bình điều chế rượu, lấy một bình rượu, muốn đổ vào bình điều chế, nhưng mà, bởi vì tay hắn quá run rẩy, nên không thể nào nắm giữ mục tiêu chính xác. Đối với một gã Điều Tửu Sư mà nói, tay chân run rẩy, căn bản là không có khả năng điều chế rượu thành công.Chín ngày, không ngừng không nghỉ liên tục tu luyện, tuy rằng trong Địa Tâm Hồ có Hỏa nguyên tố cực kỳ nồng đậm bổ sung sự tiêu hao ma lực, thậm chí là bổ sung vài phần thể lực nhất định, nhưng mà trạng thái tinh thần đã sớm trên bờ vực sụp đổ. Ý thức của Cơ Động mơ hồ có chút không thể không chế hai tay mình được nữa rồi.Nhưng mà, hắn lại không chịu từ bỏ, mạnh mẽ cầm lấy một cái chén uống rượu, ba một tiếng, đã đập lên trên mặt quầy rượu, nhất thời vỡ thành từng mảnh nhỏ bay tán loạn. Cơ Động bốc lấy một mảnh nhọn nhỏ, dùng sức đâm mạnh lên đầu ngón tay trái của mình. Cũng ngay trong một khắc này, ánh mắt Liệt Diễm cũng đã hoàn toàn ngưng đọng lại.Tay đứt ruột đau, sự thống khổ kịch liệt làm cho tinh thần Cơ Động trong nháy mắt chợt thanh tỉnh lại. Hắn không chậm trễ nửa phần, căn bản không quan tâm đến vết thương ở đầu ngón tay, thừa dịp tinh thần thanh tỉnh ngắn ngủi này, rất nhanh đem vài loại rượu ngon theo tỉ lệ nhất định đổ vào trong bình điều chế, cấp tốc điều chế rượu.- Vì cái gì, vì cái gì mà mũi ta tê ngứa như vậy? Đây là cảm giác muốn khóc của nhân loại hay sao? Nhưng mà, ta sẽ không khóc. Vì sao mà cổ họng ta lại nghẹn lại như vậy? Tiểu Cơ Động, ngươi thật sự là ma tinh của cuộc đời ta hay sao? Không, không thể, ta không thể tiếp tục lâm vào tình trạng như vậy nữa. Nếu không, về sau khi ta thật sự phải rời khỏi hắn, chỉ sợ sẽ càng thêm đau khổ hơn mà thôi.Liệt Diễm mạnh mẽ vung tay lên, đánh ta quầng sáng trong không trung, hào quang trong mắt chợt lóe, tựa hồ như đã quyết định cái gì đó.Không lâu sau, Cơ Động dưới sự bảo hộ của Hồng Liên đã trờ về Địa Tâm Hồ, cầm trong tay một ly Kê Vỹ Tửu hoàn hảo được đến trước mặt Liệt Diễm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương