Tùy Tùng
Chương 11: Xem phim
Lúc Kỷ Thư đi lên, Bùi Tẫn còn chưa ngủ.
Học sinh lớp Một đã tới không ít người, vừa nghỉ cuối tuần xong các bạn học đều rất hưng phấn, không phải túm năm tụm ba ngồi cùng một chỗ huyên thuyên thì là chạy khắp nơi mượn tập chép bài, trong phòng học ầm ĩ như cái chợ.
Bùi Tẫn lười biếng chống cằm giảng bài cho Thẩm Đình Vĩ đang chăm chỉ làm bài tập, kỳ thực Bùi Tẫn không phải một tên giáo bá điển hình chỉ biết đánh đấm, mấy môn tự nhiên của hắn phi thường giỏi, môn xã hội kém hơn chút, nhưng viết văn thì hoàn toàn có thể dùng đến chữ "Kém" kia.
Chỉ là Bùi Tẫn cũng không quan tâm đến chuyện đó, lúc hắn hứng thú thì làm mấy câu, tâm tình không tốt liền trực tiếp gục đầu ngủ trong phòng thi.
Có lúc có thể thấy tên hắn trên đầu bảng điểm, cũng có lúc sẽ thấy tên hắn được ghi ở cuối danh sách.
Lúc Kỷ Thư tiến vào, Bùi Tẫn vừa vặn giảng xong một câu, phong cách giảng bài của hắn rất tùy tính, chỉ nêu ý chính của điểm kiến thức quan trọng trong câu hỏi, người khác có nghe hiểu hay không hắn cũng mặc.
Bạn cùng bàn của Bùi Tẫn chính là Dư Hiểu, không biết ở tầng dưới làm gì còn chưa lên, cũng thuận tiện cho Kỷ Thư, cậu đặt mông ngồi lên ghế Dư Hiểu, mở ra cặp lấy vài đồ vật.
Bùi Tẫn thích ý híp mắt, việc sáng sớm Kỷ Thư đã lên tìm hắn hiển nhiên làm hắn rất vui, tay lại không an phận ở dưới bàn bắt đầu sờ Kỷ Thư.
Thẩm Đình Vĩ nghe không hiểu cách hắn giảng bài, muốn hỏi nhiều hơn lại sợ Bùi Tẫn bật chế độ độc miệng, đành phải cùng Kỷ Thư nói câu "Chào" rồi trở về chỗ ngồi rầu rĩ, cắn đầu bút nghĩ cách giải.
Kỷ Thư móc ra đồ ăn vặt, hỏi Bùi Tẫn: "Anh có ăn gì chưa?"
Bùi Tẫn hôm nay vì muốn dạy dỗ người khác nên phá lệ tới sớm, đến ngụm nước còn chưa uống, "Chưa."
"Biết mà, " Kỷ Thư giận dữ liếc hắn một cái, thả vài túi đồ ăn nhẹ lên bàn, "Ăn đi."
Bùi Tẫn tùy tiện mở bao khoai tây chiên, lấy ra một miếng đưa đến bên mép Kỷ Thư, chờ cậu há mồm cắn một miếng nhỏ liền đưa phần còn lại vào miệng mình.
Kỷ Thư đỏ mặt nói: "Anh tự ăn đi, đừng đút em..."
Người này sao lại đem đồ ăn ra trêu ghẹo cậu.
Bùi Tẫn "Ồ" một tiếng, lại lấy ra một lát khoai tây tự mình cắn một cái, rồi đưa đến miệng Kỷ Thư.
Kỷ Thư không làm gì được hắn, chỉ có thể làm bé ngoan há mồm ăn.
Ngồi chéo phía trên Bùi Tẫn, Thẩm Đình Vĩ mới vừa quay đầu không cam lòng muốn hỏi bài lại lần nữa, không ngờ cư nhiên bản thân nhìn thấy một màn xúc động như thế.
Thẩm Đình Vĩ mắt trừng sững sờ, nhìn cách Bùi ca cao lãnh cho cậu ăn, trong lòng dấy lên một cơn sóng kinh hoàng.
Mẹ ơi!
Bùi Tẫn không bao giờ ăn đồ người khác đã chạm qua!
Thẩm Đình Vĩ máy móc xoay quay đầu lại, chôn mình vào đại dương tri thức rửa mắt, tuy rằng trong đầu không biết đang suy nghĩ lung ta lung tung gì.
Chuông vào học còn mấy phút nữa sẽ đánh, Kỷ Thư đứng dậy đi về lớp.
Buổi chiều tan học, cả đám người cùng nhau về nhà.
Dư Hiểu đi trước nhất, xoay người lại đi ngược, cười xấu xa: "Đến nhà tôi a!"
Sáng sớm Thẩm Đình Vĩ đã bị cảnh tượng đó kích thích đầu óc cả ngày đều miên man đâu đâu, nghe vậy ngờ vực hỏi anh: "Làm gì?"
"Nhà tôi hôm nay không có ai!" Dư Hiểu thập thò thần bí như trộm, "Cho các cậu xem vài thứ thú vị."
Lời vừa nói, mấy người ở đây ngoại trừ Kỷ Thư toàn bộ đều hiểu rõ.
Cái "Thứ thú vị" đó, đối với nam sinh ở cái tuổi này còn có thể là "Thứ thú vị" gì.
Bùi Tẫn liếc mắt nhìn cậu một cái, nói: "Không đi, đừng làm hỏng mắt tôi."
"Làm sao lại hỏng mắt được!" Dư Hiểu bất mãn, "Anh em tập hợp cùng nhau xem phim điện ảnh là chuyện bình thường, còn nữa A Tẫn cậu quá giống khổ hạnh tăng rồi, cũng phải tìm cơ hội giải toả đi chứ."
Bùi Tẫn thầm nghĩ, anh đây đã sớm khai trai rồi, tên xử nam ngu ngốc như cậu đòi dạy anh cái gì, thế nhưng lời này đương nhiên không thể nói trước mặt Kỷ Thư, đành phải giả bộ cười nói: "Cậu nghĩ muốn dạy hư Kỷ Thư?"
Dư Hiểu lắc đầu nguầy nguậy, liếc nhìn Kỷ Thư ngơ ngác đứng bên cạnh.
Anh thật sự không dám làm hư Kỷ Thư.
Kỷ Thư lại thật thà không hiểu, sao xem vài bộ phim có thể dạy hư mình?
Cậu kéo góc áo Bùi Tẫn, ngước đôi mắt lấp lánh nhìn hắn: "Em muốn đi."
Bùi Tẫn: "..."
Dư Hiểu giải quyết: "Ha ha ha Kỷ Thư lớn rồi, để tôi dẫn cậu đi học hỏi thêm ít kiến thức! Đi thôi A Tẫn?"
Bùi Tẫn nghiến răng nghiến lợi hỏi Kỷ Thư lần nữa: "Em thật sự muốn đi?"
Kỷ Thư dùng sức gật đầu.
Có một bộ phim khoa học viễn tưởng cậu vừa vặn muốn xem cùng bọn hắn!
"Được, " Bùi Tẫn sâu xa nhìn cậu, "Dẫn em đi trải nghiệm."
Chỉ là cách phát âm của chữ "Trải nghiệm" đặc biệt nặng, cơ hồ là bị rít ra.
Dư Hiểu cười chết, tốc độ bước đi nhanh hơn không ít. Thẩm Đình Vĩ ngược lại kinh ngạc nhìn Bùi Tẫn, trên mặt xoắn xuýt như sắp vo thành một nắm.
Bốn người trong lòng đều mang ý xấu hướng đến nhà Dư Hiểu, trên đường Kỷ Thư còn không quên nhắn cho ba mẹ nói mình muộn một chút mới về, có bạn học mời cậu qua nhà xem phim.
Tới nhà, Dư Hiểu lấy notebook ra, đóng hết rèm cửa trong phòng, lại phi thường săn sóc đưa cho ba người mỗi người một cái khăn lông, ân cần nói: "Chờ chút nếu không nhịn được có thể che lại."
Thẩm Đình Vĩ áng chừng bản thân, không chút nghĩ ngợi liền nhận lấy, Kỷ Thư không hiểu muốn che cái gì, cũng nhận, Bùi Tẫn giương mắt nhìn Dư Hiểu, Dư Hiểu liền yên lặng thu hồi khăn lông sắp đưa tới.
Dư Hiểu ngồi sang một bên, cũng lấy khăn lông nhẹ nhàng che lên bộ vị trọng yếu của mình, mở trang web yêu thích trên notebook, ấn chạy video, quay đầu chuẩn bị ngồi xuống, phát hiện Kỷ Thư vừa mới người trên ghế salon không biết lúc nào đã đổi lên chân Bùi Tẫn rồi.
Tuy rằng giữa anh em vắt chân ngồi chen chúc với nhau cũng không phải chuyện lạ gì, nhưng ở thời khắc này lại ngồi như vậy... Cũng không sợ lát nữa thất thố?!
Video đã bắt đầu phát tiêu đề, Dư Hiểu không quan tâm chuyện một lát ai trong bọn họ sẽ mất mặt nữa, thoải mái nằm trên ghế salon đơn.
Kỷ Thư vốn định xem phim khoa học viễn tưởng trước, kết quả còn chưa mở miệng đã bị Bùi Tẫn kéo vào ngực hắn ngồi, nhịp tim đột ngột tăng nhanh, lời muốn nói cũng quên mất.
Cậu đành tập trung xem bộ phim Dư Hiểu chọn, kết quả cái tiêu đề trang web, còn có quảng cáo phía dưới — AV* mới nhất nên xem trước.
*AV (Adult Video): phim người lớn.
Kỷ Thư: "..."
Cơ hồ trong nháy mắt cậu liền hiểu bọn họ nói xem phim là có ý gì, tiêu đề thô tục của bộ phim được viết lớn trên màn hình, sau đó chuyển cảnh tối đen chuẩn bị vào phim, Kỷ Thư theo phản xạ muốn dời tầm mắt, đằng sau đã có một bàn tay đưa tới bưng kín mắt cậu.
Giọng Bùi Tẫn từ phía sau rầu rĩ truyền đến: "Không cho phép nhìn."
Kỷ Thư thật sự không thấy gì, cả một bóng người cũng không thấy, nghe vậy sốt ruột gật gật đầu nhỏ giọng giải thích: "Em không biết... Tại sao lại là loại phim này."
Bùi Tẫn nhếch môi cười: "Anh đã sớm biết em là đứa trẻ ngốc, nếu em hiểu mà còn dám tới, anh liền làm chết em."
Kỷ Thư mặt đỏ bừng, hai mắt còn bị che kín, miệng lại kiên cường nói: "Vậy cũng không cho anh nhìn."
Bùi Tẫn thậm chí còn chưa liếc mắt nhìn màn nhìn, "Em đang ở trong lòng anh, anh nhìn người khác làm gì, để anh sờ xem có phải em cứng rồi không, nếu dám xem AV mà cương, anh sẽ chơi em trước mặt họ."
Tuy rằng hai người bọn họ không nhìn màn hình, thế nhưng vẫn âm thanh nghe được, chẳng qua vừa mở đầu nam nữ chính còn đang nhỏ giọng nói chuyện.
Bùi Tẫn đem khăn mặt che lên quần Kỷ Thư, đứa tay vào quần đồng phục của cậu sờ soạng nam căn, vật kia ngoan ngoãn nằm ở giữa hai chân, đối với người không nên cương thì không cương, Bùi Tẫn hài lòng, nhẹ nhàng nặn nặn nơi kia, Kỷ Thư trừng mắt nhìn hắn.
Khi hắn còn đang ngồi lục lọi đáy quần cậu, ngồi trên ghế salon kế bên Thẩm Đình Vĩ cũng không để tâm vào AV, mà lặng lẽ chú ý Bùi Tẫn cùng Kỷ Thư.
Xem AV ngồi lên chân nhau cũng không tính gì, nhưng còn chưa bắt đầu mà Bùi ca đã duỗi tay vào trong đũng quần người ta thì có chút không ổn — mấu chốt là Kỷ Thư lại đỏ mặt mặc hắn mò.
Oh!Shit!
Đây tới xem AV chứ không muốn xem hai tên nam sinh diễn ân ái đâu!
Những người khác hoàn toàn không biết phẫn nộ trong lòng anh, Bùi Tẫn càng không có tâm tư tiếp tục ở đây xem những thứ này, lôi kéo người trong ngực đứng dậy nói: "Tôi với Kỷ Thư đi trước."
Dư Hiểu giũ giũ khăn tay giữ bọn họ lại: "Phim còn của chính thức bắt đầu mà! Đừng đi a... Đừng đi a..."
Bùi Tẫn nhìn Kỷ Thư, thấp giọng nói: "Tới nhà anh?"
Tim Kỷ Thư khẽ giật, đợi nửa ngày mới run rẩy gật đầu.
Kỷ Thư cúi đầu nhìn cổ tay bị thiếu niên đi phía trước siết chặt, Bùi Tẫn đi cực nhanh, chỉ cảm thấy bụng dưới bốc hỏa, cả người đều đang kêu gào muốn làm chết tên yêu tinh phía sau.
Nhà Bùi Tẫn cách đó không xa, sau khi ra khỏi thang máy Kỷ Thư liền căng thẳng không thôi, trong lòng thầm vui vẻ bản thân vừa nói cho ba mẹ mình sẽ về nhà muộn, nếu không mọi chuyện không thuận lợi như bây giờ.
Dù sao cái gật đầu đáp ứng kia, hai người đều hiểu nó có ý nghĩa gì.
Vào cửa, Kỷ Thư còn chưa đứng vững liền bị người đè lên tường hôn.
Bùi Tẫn không vội vã thâm nhập, chỉ liếm mút viền môi cậu, chậm chạp không vói đi vào.
Kỷ Thư rầm rì hơi há mồm, muốn Bùi Tẫn đưa đầu lưỡi vào. Bùi Tẫn cố ý muốn dằn vặt cậu mãi không chịu vào, chính là không cho cậu toại nguyện, trong cổ họng Kỷ Thư phát ra tiếng nức nở, sốt ruột chủ động duỗi đầu lưỡi, vừa vặn bị bờ môi Bùi Tẫn ngậm lấy.
Khoang miệng triệt để Kỷ Thư bị xâm chiếm, mới vừa rồi không chịu vào, bây giờ lại vào quá sâu, đầu lưỡi gắt gao quấn quýt khiến cậu không tự chủ được chảy nước bọt, làm ướt một mảng cổ áo.
Cậu như bị nghiện, chỉ cảm thấy chân tay như nhũn ra, cả người ngã vào người ngực trước mặt.
Bùi Tẫn nâng mông đem người ôm lên, chân cậu tự giác quấn lấy hông hắn, Kỷ Thư đột nhiên ôm chặt đầu hắn, cúi đầu cùng hắn hôn tiếp.
Miệng hai người tưởng chừng không thể tách rời.
Mãi đến khi cậu nằm lên lại chiếc giường lớn có phần quen thuộc, đuôi mắt Kỷ Thư đỏ hoe, mặt mày đều mang ý xuân, ngây người nhìn Bùi Tẫn từ tủ đầu giường lấy gel bôi trơn cùng bao cao su.
"Bé cưng, " Bùi Tẫn âm thanh trầm thấp như có như không, "Em thích tư thế nào?"
Kỷ Thư không biết đáp lời thế nào, trong đầu quay cuồng hình ảnh lần trước bị hắn tàn phá, không tự chủ liền xoay người cong mông bò về hướng đầu giường muốn trốn.
Bùi Tẫn bóp đùi non của cậu, "Chạy cái gì? Lẽ nào bé cưng thích anh vào từ phía sau?"
Kỷ Thư lắc đầu nghoày nghoạy, cái mông mát lạnh, quần đã bị kéo xuống.
Bùi Tẫn đổ gel bôi trơn, sờ sờ cái động nhỏ tiêu hồn còn hơi sưng đỏ, đưa tay quệt hết lên.
Dị vật tiến vào làm Kỷ Thư cảm thấy lạ lẫm, cậu đem mặt chôn chặt vào gối, cái mông nâng lên rất cao, hậu huyệt phun ra nuốt vào ngón tay hắn.
Trên gối tựa hồ còn lưu mùi của Bùi Tẫn, khiến cậu cảm thấy khoan khoái dễ chịu, Kỷ Thư như chú cún con lặng lẽ ngửi, để cậu có thể thoáng bớt đi một chút khó chịu ở mặt sau.
Ngón tay thứ hai của Bùi Tẫn chầm chậm đi vào, hai ngón tay bắt chước động tác giao hợp ra vào, gel bôi trơn quá nhiều, kia nơi phát tiếng nước không ngừng.
Cắm một lát sau, kia huyệt rốt cục trở nên ẩm nhuyễn, Bùi Tẫn liền biết đến lúc rồi, hắn dùng tay xé bao, kích cỡ to lớn vị dâu tây, là vị Kỷ Thư yêu thích.
Cảm thấy cây gậy của Bùi Tẫn đang đặt trước cửa động, Kỷ Thư mới ngẩng đầu lên khỏi gối, sợ hãi hướng về phía sau.
Bùi Tẫn liếc nhìn Kỷ Thư, cố ý chọc nhẹ mấy cái vào hậu huyệt, chậm chạp không đi vào, Kỷ Thư bị treo không trên không dưới, giận dữ nhìn hung thủ.
Bùi Tẫn cười cười, thời điểm thật sự đi vào đưa tay giúp Kỷ Thư tuốt côn th*t đang cương ngạnh phía trước.
Mặt trước mặt sau đều bị người chèn ép, Kỷ Thư thất thần nhỏ giọng rên rỉ, mở rộng chân nghênh đón, lúc tiến vào không đau nhiều như lần trước, khoái cảm cũng tới đặc biệt nhanh.
Cậu cắn gối, nỗ lực không để cho mình phát ra âm thanh xấu hổ, nước bọt thấm ướt một mảng, phần eo bị người gắt gao ấn chặt lại mạnh mẽ xông vào, khoái cảm xa lạ liền cuồn cuộn tràn vào đại não, hàm răng tựa hồ muốn mềm nhũng, yếu ớt nhả gối ra, không biết làm sao nha nha khóc lên.
Kỷ Thư bị làm đến khóc.
Bùi Tẫn cứ thế đâm sâu vào người cậu, mỗi một nhịp đều hướng tới điểm mẫn cảm của cậu, làm Kỷ Thư co rút hậu huyệt, sảng khoái phát run.
"A... ưm... Tẫn..." phía trước Kỷ Thư bị nước mắt làm cho mơ hồ, nhỏ giọng gọi Bùi Tẫn, muốn cho hắn nhìn mình.
Bùi Tẫn nhìn Kỷ Thư khóc lớn, tạm thời đem dương cụ rút ra, cảm giác trống rỗng thoáng chốc quét qua, Kỷ Thư lại khóc dữ dội hơn.
Bùi Tẫn kéo Kỷ Thư đang nằm úp sấp lên, hai người rốt cục mặt đối mặt, hắn dìu Kỷ Thư dựa vào đầu giường, bốn cái chân dài quấn quýt, hậu huyệt Kỷ Thư hơi mấp máy, không ngừng chảy nước.
Thay đổi tư thế xong, hắn liền nhanh chống bị chen vào, Kỷ Thư bám lấy vai Bùi Tẫn, chỉ cảm thấy mỗi lần hắn đỉnh vào, lưng chính mình liền chạm vào tấm ván lạnh lẽo đầu giường phía sau.
Nóng lạnh không ngừng đan xen, dằn vặt lồng ngực cậu chập trùng lợi hại.
Bùi Tẫn đưa đầu lưỡi liếm nước mắt trên mặt Kỷ Thư, thấp giọng dỗ dành: "Bảo bối đừng khóc, khóc ở trên giường chỉ khiến anh muốn làm em hơn."
Kỷ Thư nghe vậy, miễn cưỡng dừng lại nước mắt, tròn vo mắt trừng to cực kỳ khó chịu.
Bùi Tẫn bị bộ dạng đáng yêu của cậu chọc không nhẹ, hơi nghiêng đầu chạm môi Kỷ Thư.
Phía dưới còn kịch liệt giao hợp, Bùi Tẫn kéo áo Kỷ Thư, ngậm một bên đầu nhũ, nhẹ nhàng cắn, mà chính hắn ăn mặc chỉnh tề, một thân đồng phục học sinh không loạn chút nào, ngoại trừ dương cụ dưới thân đang xen vào huyệt thịt tiêu hồn kia.
Kỷ Thư bị làm chảy nước dãi, gần như ngay lúc đầu v* bị hút, phía dưới cũng gắt gao co giật, vầng trán của thiếu niên căng lên, khoái cảm tột độ ập đến, tính khí phía trước cũng động thịt phía sau đồng thời cao trào.
Đồng phục Bùi Tẫn nhiễm phải vài giọt tinh dịch của Kỷ Thư, hắn cúi đầu liếc nhìn, đẩy càng ngày càng mạnh, đỉnh cho người đang cao trào linh hồn xuất khiếu.
"Bé cưng bắn thật nhiều, giỏi lắm, " Bùi Tẫn một bên cổ vũ Kỷ Thư, một bên kiên trì đẩy eo, sói xám trẻ tuổi như động cơ vĩnh viễn không biết mệt đánh thẳng vào trái tim thiếu niên dưới thân, "Bé cưng mau kêu anh, gọi anh liền cho em ăn ngon."
Kỷ Thư đưa đầu lưỡi thở dốc, tâm lý mơ hồ nghĩ đến đồ ăn ngon, cái gì ngon?
Lòng hiếu kỳ bị câu lên, Kỷ Thư dùng giọng ngọt ngào nhỏ tiếng gọi "A Tẫn", "Bùi Tẫn".
Phía dưới lại càng thêm dùng sức va chạm, Bùi Tẫn không vừa lòng nói: "Không muốn nghe câu này, đổi thứ khác, bé cưng thông minh như vậy, nhất định biết anh thích nghe cái gì."
Kỷ Thư lại bị hắn gây khó dễ đỉnh cho cao trào thay nhau kéo tới, đành lớn tiếng xin tha: "A Tẫn ca ca, a nha em sắp bị ca ca làm hỏng ân..."
Kỷ Thư nói năng lộn xộn gọi ca ca, "Hôn em, nha... Ca ca hôn."
"Chết tiệt, là em câu dẫn anh." Bùi Tẫn như ước nguyện của cậu, cúi đầu niêm phong lại đôi môi đỏ không ngừng quấy phá.
Tiếng nước hôn môi phía trên cùng với âm thanh "Bộp bộp" phía dưới thanh chồng chéo lên nhau vang vọng khắp căn phòng, tựa như một khúc giao hưởng đầy dâm mỹ.
Kỷ Thư thực sự bị làm không chịu được, phía trước liền cứng, bị thiếu niên dùng tay tuốt sảng khoái cực kỳ.
Sau mấy chục cú va chạm Bùi Tẫn mới có ý bắn, hắn đem nửa người trên Kỷ Thư ấn vào ngực mình, hắn nhanh chóng cởi áo chính mình, lòng ngực hai người lõa thể dán vào nhau, Bùi Tẫn cắn vành tai mềm mại của Kỷ Thư, như chú chó con ngậm lấy thức ăn của mình, dưới thân ra sức đỉnh, rốt cục bắn ra.
Cuộc hoan ái tạm dừng, Bùi Tẫn bắn xong sảng khoái, trong không khí đều là hơi thở mang theo mùi vị của hai người.
Hắn rút ra khí cụ, đem dương v*t bán cương đến trước mặt Kỷ Thư đã bị làm đến thất thần, đầu độc nói: "Bé ngoan, giúp anh cởi bao ra."
Kỷ Thư nghe lời cực kỳ, đem áo mưa chứa đầy tinh dịch gỡ xuống, bởi vì tay có chút run rẩy làm tràn ra vài giọt, rơi trên mu bàn tay của chính mình.
Kỷ Thư không chú ý tới mấy giọt dịch trắng trên mu bàn tay, nhìn chăm chăm thứ bị bại lộ trước mắt mình — dương cụ Bùi Tẫn.
"Bé cưng, " Bùi Tẫn khàn tiếng gọi cậu, "Ngậm giúp ông xã... Có được không?"
Học sinh lớp Một đã tới không ít người, vừa nghỉ cuối tuần xong các bạn học đều rất hưng phấn, không phải túm năm tụm ba ngồi cùng một chỗ huyên thuyên thì là chạy khắp nơi mượn tập chép bài, trong phòng học ầm ĩ như cái chợ.
Bùi Tẫn lười biếng chống cằm giảng bài cho Thẩm Đình Vĩ đang chăm chỉ làm bài tập, kỳ thực Bùi Tẫn không phải một tên giáo bá điển hình chỉ biết đánh đấm, mấy môn tự nhiên của hắn phi thường giỏi, môn xã hội kém hơn chút, nhưng viết văn thì hoàn toàn có thể dùng đến chữ "Kém" kia.
Chỉ là Bùi Tẫn cũng không quan tâm đến chuyện đó, lúc hắn hứng thú thì làm mấy câu, tâm tình không tốt liền trực tiếp gục đầu ngủ trong phòng thi.
Có lúc có thể thấy tên hắn trên đầu bảng điểm, cũng có lúc sẽ thấy tên hắn được ghi ở cuối danh sách.
Lúc Kỷ Thư tiến vào, Bùi Tẫn vừa vặn giảng xong một câu, phong cách giảng bài của hắn rất tùy tính, chỉ nêu ý chính của điểm kiến thức quan trọng trong câu hỏi, người khác có nghe hiểu hay không hắn cũng mặc.
Bạn cùng bàn của Bùi Tẫn chính là Dư Hiểu, không biết ở tầng dưới làm gì còn chưa lên, cũng thuận tiện cho Kỷ Thư, cậu đặt mông ngồi lên ghế Dư Hiểu, mở ra cặp lấy vài đồ vật.
Bùi Tẫn thích ý híp mắt, việc sáng sớm Kỷ Thư đã lên tìm hắn hiển nhiên làm hắn rất vui, tay lại không an phận ở dưới bàn bắt đầu sờ Kỷ Thư.
Thẩm Đình Vĩ nghe không hiểu cách hắn giảng bài, muốn hỏi nhiều hơn lại sợ Bùi Tẫn bật chế độ độc miệng, đành phải cùng Kỷ Thư nói câu "Chào" rồi trở về chỗ ngồi rầu rĩ, cắn đầu bút nghĩ cách giải.
Kỷ Thư móc ra đồ ăn vặt, hỏi Bùi Tẫn: "Anh có ăn gì chưa?"
Bùi Tẫn hôm nay vì muốn dạy dỗ người khác nên phá lệ tới sớm, đến ngụm nước còn chưa uống, "Chưa."
"Biết mà, " Kỷ Thư giận dữ liếc hắn một cái, thả vài túi đồ ăn nhẹ lên bàn, "Ăn đi."
Bùi Tẫn tùy tiện mở bao khoai tây chiên, lấy ra một miếng đưa đến bên mép Kỷ Thư, chờ cậu há mồm cắn một miếng nhỏ liền đưa phần còn lại vào miệng mình.
Kỷ Thư đỏ mặt nói: "Anh tự ăn đi, đừng đút em..."
Người này sao lại đem đồ ăn ra trêu ghẹo cậu.
Bùi Tẫn "Ồ" một tiếng, lại lấy ra một lát khoai tây tự mình cắn một cái, rồi đưa đến miệng Kỷ Thư.
Kỷ Thư không làm gì được hắn, chỉ có thể làm bé ngoan há mồm ăn.
Ngồi chéo phía trên Bùi Tẫn, Thẩm Đình Vĩ mới vừa quay đầu không cam lòng muốn hỏi bài lại lần nữa, không ngờ cư nhiên bản thân nhìn thấy một màn xúc động như thế.
Thẩm Đình Vĩ mắt trừng sững sờ, nhìn cách Bùi ca cao lãnh cho cậu ăn, trong lòng dấy lên một cơn sóng kinh hoàng.
Mẹ ơi!
Bùi Tẫn không bao giờ ăn đồ người khác đã chạm qua!
Thẩm Đình Vĩ máy móc xoay quay đầu lại, chôn mình vào đại dương tri thức rửa mắt, tuy rằng trong đầu không biết đang suy nghĩ lung ta lung tung gì.
Chuông vào học còn mấy phút nữa sẽ đánh, Kỷ Thư đứng dậy đi về lớp.
Buổi chiều tan học, cả đám người cùng nhau về nhà.
Dư Hiểu đi trước nhất, xoay người lại đi ngược, cười xấu xa: "Đến nhà tôi a!"
Sáng sớm Thẩm Đình Vĩ đã bị cảnh tượng đó kích thích đầu óc cả ngày đều miên man đâu đâu, nghe vậy ngờ vực hỏi anh: "Làm gì?"
"Nhà tôi hôm nay không có ai!" Dư Hiểu thập thò thần bí như trộm, "Cho các cậu xem vài thứ thú vị."
Lời vừa nói, mấy người ở đây ngoại trừ Kỷ Thư toàn bộ đều hiểu rõ.
Cái "Thứ thú vị" đó, đối với nam sinh ở cái tuổi này còn có thể là "Thứ thú vị" gì.
Bùi Tẫn liếc mắt nhìn cậu một cái, nói: "Không đi, đừng làm hỏng mắt tôi."
"Làm sao lại hỏng mắt được!" Dư Hiểu bất mãn, "Anh em tập hợp cùng nhau xem phim điện ảnh là chuyện bình thường, còn nữa A Tẫn cậu quá giống khổ hạnh tăng rồi, cũng phải tìm cơ hội giải toả đi chứ."
Bùi Tẫn thầm nghĩ, anh đây đã sớm khai trai rồi, tên xử nam ngu ngốc như cậu đòi dạy anh cái gì, thế nhưng lời này đương nhiên không thể nói trước mặt Kỷ Thư, đành phải giả bộ cười nói: "Cậu nghĩ muốn dạy hư Kỷ Thư?"
Dư Hiểu lắc đầu nguầy nguậy, liếc nhìn Kỷ Thư ngơ ngác đứng bên cạnh.
Anh thật sự không dám làm hư Kỷ Thư.
Kỷ Thư lại thật thà không hiểu, sao xem vài bộ phim có thể dạy hư mình?
Cậu kéo góc áo Bùi Tẫn, ngước đôi mắt lấp lánh nhìn hắn: "Em muốn đi."
Bùi Tẫn: "..."
Dư Hiểu giải quyết: "Ha ha ha Kỷ Thư lớn rồi, để tôi dẫn cậu đi học hỏi thêm ít kiến thức! Đi thôi A Tẫn?"
Bùi Tẫn nghiến răng nghiến lợi hỏi Kỷ Thư lần nữa: "Em thật sự muốn đi?"
Kỷ Thư dùng sức gật đầu.
Có một bộ phim khoa học viễn tưởng cậu vừa vặn muốn xem cùng bọn hắn!
"Được, " Bùi Tẫn sâu xa nhìn cậu, "Dẫn em đi trải nghiệm."
Chỉ là cách phát âm của chữ "Trải nghiệm" đặc biệt nặng, cơ hồ là bị rít ra.
Dư Hiểu cười chết, tốc độ bước đi nhanh hơn không ít. Thẩm Đình Vĩ ngược lại kinh ngạc nhìn Bùi Tẫn, trên mặt xoắn xuýt như sắp vo thành một nắm.
Bốn người trong lòng đều mang ý xấu hướng đến nhà Dư Hiểu, trên đường Kỷ Thư còn không quên nhắn cho ba mẹ nói mình muộn một chút mới về, có bạn học mời cậu qua nhà xem phim.
Tới nhà, Dư Hiểu lấy notebook ra, đóng hết rèm cửa trong phòng, lại phi thường săn sóc đưa cho ba người mỗi người một cái khăn lông, ân cần nói: "Chờ chút nếu không nhịn được có thể che lại."
Thẩm Đình Vĩ áng chừng bản thân, không chút nghĩ ngợi liền nhận lấy, Kỷ Thư không hiểu muốn che cái gì, cũng nhận, Bùi Tẫn giương mắt nhìn Dư Hiểu, Dư Hiểu liền yên lặng thu hồi khăn lông sắp đưa tới.
Dư Hiểu ngồi sang một bên, cũng lấy khăn lông nhẹ nhàng che lên bộ vị trọng yếu của mình, mở trang web yêu thích trên notebook, ấn chạy video, quay đầu chuẩn bị ngồi xuống, phát hiện Kỷ Thư vừa mới người trên ghế salon không biết lúc nào đã đổi lên chân Bùi Tẫn rồi.
Tuy rằng giữa anh em vắt chân ngồi chen chúc với nhau cũng không phải chuyện lạ gì, nhưng ở thời khắc này lại ngồi như vậy... Cũng không sợ lát nữa thất thố?!
Video đã bắt đầu phát tiêu đề, Dư Hiểu không quan tâm chuyện một lát ai trong bọn họ sẽ mất mặt nữa, thoải mái nằm trên ghế salon đơn.
Kỷ Thư vốn định xem phim khoa học viễn tưởng trước, kết quả còn chưa mở miệng đã bị Bùi Tẫn kéo vào ngực hắn ngồi, nhịp tim đột ngột tăng nhanh, lời muốn nói cũng quên mất.
Cậu đành tập trung xem bộ phim Dư Hiểu chọn, kết quả cái tiêu đề trang web, còn có quảng cáo phía dưới — AV* mới nhất nên xem trước.
*AV (Adult Video): phim người lớn.
Kỷ Thư: "..."
Cơ hồ trong nháy mắt cậu liền hiểu bọn họ nói xem phim là có ý gì, tiêu đề thô tục của bộ phim được viết lớn trên màn hình, sau đó chuyển cảnh tối đen chuẩn bị vào phim, Kỷ Thư theo phản xạ muốn dời tầm mắt, đằng sau đã có một bàn tay đưa tới bưng kín mắt cậu.
Giọng Bùi Tẫn từ phía sau rầu rĩ truyền đến: "Không cho phép nhìn."
Kỷ Thư thật sự không thấy gì, cả một bóng người cũng không thấy, nghe vậy sốt ruột gật gật đầu nhỏ giọng giải thích: "Em không biết... Tại sao lại là loại phim này."
Bùi Tẫn nhếch môi cười: "Anh đã sớm biết em là đứa trẻ ngốc, nếu em hiểu mà còn dám tới, anh liền làm chết em."
Kỷ Thư mặt đỏ bừng, hai mắt còn bị che kín, miệng lại kiên cường nói: "Vậy cũng không cho anh nhìn."
Bùi Tẫn thậm chí còn chưa liếc mắt nhìn màn nhìn, "Em đang ở trong lòng anh, anh nhìn người khác làm gì, để anh sờ xem có phải em cứng rồi không, nếu dám xem AV mà cương, anh sẽ chơi em trước mặt họ."
Tuy rằng hai người bọn họ không nhìn màn hình, thế nhưng vẫn âm thanh nghe được, chẳng qua vừa mở đầu nam nữ chính còn đang nhỏ giọng nói chuyện.
Bùi Tẫn đem khăn mặt che lên quần Kỷ Thư, đứa tay vào quần đồng phục của cậu sờ soạng nam căn, vật kia ngoan ngoãn nằm ở giữa hai chân, đối với người không nên cương thì không cương, Bùi Tẫn hài lòng, nhẹ nhàng nặn nặn nơi kia, Kỷ Thư trừng mắt nhìn hắn.
Khi hắn còn đang ngồi lục lọi đáy quần cậu, ngồi trên ghế salon kế bên Thẩm Đình Vĩ cũng không để tâm vào AV, mà lặng lẽ chú ý Bùi Tẫn cùng Kỷ Thư.
Xem AV ngồi lên chân nhau cũng không tính gì, nhưng còn chưa bắt đầu mà Bùi ca đã duỗi tay vào trong đũng quần người ta thì có chút không ổn — mấu chốt là Kỷ Thư lại đỏ mặt mặc hắn mò.
Oh!Shit!
Đây tới xem AV chứ không muốn xem hai tên nam sinh diễn ân ái đâu!
Những người khác hoàn toàn không biết phẫn nộ trong lòng anh, Bùi Tẫn càng không có tâm tư tiếp tục ở đây xem những thứ này, lôi kéo người trong ngực đứng dậy nói: "Tôi với Kỷ Thư đi trước."
Dư Hiểu giũ giũ khăn tay giữ bọn họ lại: "Phim còn của chính thức bắt đầu mà! Đừng đi a... Đừng đi a..."
Bùi Tẫn nhìn Kỷ Thư, thấp giọng nói: "Tới nhà anh?"
Tim Kỷ Thư khẽ giật, đợi nửa ngày mới run rẩy gật đầu.
Kỷ Thư cúi đầu nhìn cổ tay bị thiếu niên đi phía trước siết chặt, Bùi Tẫn đi cực nhanh, chỉ cảm thấy bụng dưới bốc hỏa, cả người đều đang kêu gào muốn làm chết tên yêu tinh phía sau.
Nhà Bùi Tẫn cách đó không xa, sau khi ra khỏi thang máy Kỷ Thư liền căng thẳng không thôi, trong lòng thầm vui vẻ bản thân vừa nói cho ba mẹ mình sẽ về nhà muộn, nếu không mọi chuyện không thuận lợi như bây giờ.
Dù sao cái gật đầu đáp ứng kia, hai người đều hiểu nó có ý nghĩa gì.
Vào cửa, Kỷ Thư còn chưa đứng vững liền bị người đè lên tường hôn.
Bùi Tẫn không vội vã thâm nhập, chỉ liếm mút viền môi cậu, chậm chạp không vói đi vào.
Kỷ Thư rầm rì hơi há mồm, muốn Bùi Tẫn đưa đầu lưỡi vào. Bùi Tẫn cố ý muốn dằn vặt cậu mãi không chịu vào, chính là không cho cậu toại nguyện, trong cổ họng Kỷ Thư phát ra tiếng nức nở, sốt ruột chủ động duỗi đầu lưỡi, vừa vặn bị bờ môi Bùi Tẫn ngậm lấy.
Khoang miệng triệt để Kỷ Thư bị xâm chiếm, mới vừa rồi không chịu vào, bây giờ lại vào quá sâu, đầu lưỡi gắt gao quấn quýt khiến cậu không tự chủ được chảy nước bọt, làm ướt một mảng cổ áo.
Cậu như bị nghiện, chỉ cảm thấy chân tay như nhũn ra, cả người ngã vào người ngực trước mặt.
Bùi Tẫn nâng mông đem người ôm lên, chân cậu tự giác quấn lấy hông hắn, Kỷ Thư đột nhiên ôm chặt đầu hắn, cúi đầu cùng hắn hôn tiếp.
Miệng hai người tưởng chừng không thể tách rời.
Mãi đến khi cậu nằm lên lại chiếc giường lớn có phần quen thuộc, đuôi mắt Kỷ Thư đỏ hoe, mặt mày đều mang ý xuân, ngây người nhìn Bùi Tẫn từ tủ đầu giường lấy gel bôi trơn cùng bao cao su.
"Bé cưng, " Bùi Tẫn âm thanh trầm thấp như có như không, "Em thích tư thế nào?"
Kỷ Thư không biết đáp lời thế nào, trong đầu quay cuồng hình ảnh lần trước bị hắn tàn phá, không tự chủ liền xoay người cong mông bò về hướng đầu giường muốn trốn.
Bùi Tẫn bóp đùi non của cậu, "Chạy cái gì? Lẽ nào bé cưng thích anh vào từ phía sau?"
Kỷ Thư lắc đầu nghoày nghoạy, cái mông mát lạnh, quần đã bị kéo xuống.
Bùi Tẫn đổ gel bôi trơn, sờ sờ cái động nhỏ tiêu hồn còn hơi sưng đỏ, đưa tay quệt hết lên.
Dị vật tiến vào làm Kỷ Thư cảm thấy lạ lẫm, cậu đem mặt chôn chặt vào gối, cái mông nâng lên rất cao, hậu huyệt phun ra nuốt vào ngón tay hắn.
Trên gối tựa hồ còn lưu mùi của Bùi Tẫn, khiến cậu cảm thấy khoan khoái dễ chịu, Kỷ Thư như chú cún con lặng lẽ ngửi, để cậu có thể thoáng bớt đi một chút khó chịu ở mặt sau.
Ngón tay thứ hai của Bùi Tẫn chầm chậm đi vào, hai ngón tay bắt chước động tác giao hợp ra vào, gel bôi trơn quá nhiều, kia nơi phát tiếng nước không ngừng.
Cắm một lát sau, kia huyệt rốt cục trở nên ẩm nhuyễn, Bùi Tẫn liền biết đến lúc rồi, hắn dùng tay xé bao, kích cỡ to lớn vị dâu tây, là vị Kỷ Thư yêu thích.
Cảm thấy cây gậy của Bùi Tẫn đang đặt trước cửa động, Kỷ Thư mới ngẩng đầu lên khỏi gối, sợ hãi hướng về phía sau.
Bùi Tẫn liếc nhìn Kỷ Thư, cố ý chọc nhẹ mấy cái vào hậu huyệt, chậm chạp không đi vào, Kỷ Thư bị treo không trên không dưới, giận dữ nhìn hung thủ.
Bùi Tẫn cười cười, thời điểm thật sự đi vào đưa tay giúp Kỷ Thư tuốt côn th*t đang cương ngạnh phía trước.
Mặt trước mặt sau đều bị người chèn ép, Kỷ Thư thất thần nhỏ giọng rên rỉ, mở rộng chân nghênh đón, lúc tiến vào không đau nhiều như lần trước, khoái cảm cũng tới đặc biệt nhanh.
Cậu cắn gối, nỗ lực không để cho mình phát ra âm thanh xấu hổ, nước bọt thấm ướt một mảng, phần eo bị người gắt gao ấn chặt lại mạnh mẽ xông vào, khoái cảm xa lạ liền cuồn cuộn tràn vào đại não, hàm răng tựa hồ muốn mềm nhũng, yếu ớt nhả gối ra, không biết làm sao nha nha khóc lên.
Kỷ Thư bị làm đến khóc.
Bùi Tẫn cứ thế đâm sâu vào người cậu, mỗi một nhịp đều hướng tới điểm mẫn cảm của cậu, làm Kỷ Thư co rút hậu huyệt, sảng khoái phát run.
"A... ưm... Tẫn..." phía trước Kỷ Thư bị nước mắt làm cho mơ hồ, nhỏ giọng gọi Bùi Tẫn, muốn cho hắn nhìn mình.
Bùi Tẫn nhìn Kỷ Thư khóc lớn, tạm thời đem dương cụ rút ra, cảm giác trống rỗng thoáng chốc quét qua, Kỷ Thư lại khóc dữ dội hơn.
Bùi Tẫn kéo Kỷ Thư đang nằm úp sấp lên, hai người rốt cục mặt đối mặt, hắn dìu Kỷ Thư dựa vào đầu giường, bốn cái chân dài quấn quýt, hậu huyệt Kỷ Thư hơi mấp máy, không ngừng chảy nước.
Thay đổi tư thế xong, hắn liền nhanh chống bị chen vào, Kỷ Thư bám lấy vai Bùi Tẫn, chỉ cảm thấy mỗi lần hắn đỉnh vào, lưng chính mình liền chạm vào tấm ván lạnh lẽo đầu giường phía sau.
Nóng lạnh không ngừng đan xen, dằn vặt lồng ngực cậu chập trùng lợi hại.
Bùi Tẫn đưa đầu lưỡi liếm nước mắt trên mặt Kỷ Thư, thấp giọng dỗ dành: "Bảo bối đừng khóc, khóc ở trên giường chỉ khiến anh muốn làm em hơn."
Kỷ Thư nghe vậy, miễn cưỡng dừng lại nước mắt, tròn vo mắt trừng to cực kỳ khó chịu.
Bùi Tẫn bị bộ dạng đáng yêu của cậu chọc không nhẹ, hơi nghiêng đầu chạm môi Kỷ Thư.
Phía dưới còn kịch liệt giao hợp, Bùi Tẫn kéo áo Kỷ Thư, ngậm một bên đầu nhũ, nhẹ nhàng cắn, mà chính hắn ăn mặc chỉnh tề, một thân đồng phục học sinh không loạn chút nào, ngoại trừ dương cụ dưới thân đang xen vào huyệt thịt tiêu hồn kia.
Kỷ Thư bị làm chảy nước dãi, gần như ngay lúc đầu v* bị hút, phía dưới cũng gắt gao co giật, vầng trán của thiếu niên căng lên, khoái cảm tột độ ập đến, tính khí phía trước cũng động thịt phía sau đồng thời cao trào.
Đồng phục Bùi Tẫn nhiễm phải vài giọt tinh dịch của Kỷ Thư, hắn cúi đầu liếc nhìn, đẩy càng ngày càng mạnh, đỉnh cho người đang cao trào linh hồn xuất khiếu.
"Bé cưng bắn thật nhiều, giỏi lắm, " Bùi Tẫn một bên cổ vũ Kỷ Thư, một bên kiên trì đẩy eo, sói xám trẻ tuổi như động cơ vĩnh viễn không biết mệt đánh thẳng vào trái tim thiếu niên dưới thân, "Bé cưng mau kêu anh, gọi anh liền cho em ăn ngon."
Kỷ Thư đưa đầu lưỡi thở dốc, tâm lý mơ hồ nghĩ đến đồ ăn ngon, cái gì ngon?
Lòng hiếu kỳ bị câu lên, Kỷ Thư dùng giọng ngọt ngào nhỏ tiếng gọi "A Tẫn", "Bùi Tẫn".
Phía dưới lại càng thêm dùng sức va chạm, Bùi Tẫn không vừa lòng nói: "Không muốn nghe câu này, đổi thứ khác, bé cưng thông minh như vậy, nhất định biết anh thích nghe cái gì."
Kỷ Thư lại bị hắn gây khó dễ đỉnh cho cao trào thay nhau kéo tới, đành lớn tiếng xin tha: "A Tẫn ca ca, a nha em sắp bị ca ca làm hỏng ân..."
Kỷ Thư nói năng lộn xộn gọi ca ca, "Hôn em, nha... Ca ca hôn."
"Chết tiệt, là em câu dẫn anh." Bùi Tẫn như ước nguyện của cậu, cúi đầu niêm phong lại đôi môi đỏ không ngừng quấy phá.
Tiếng nước hôn môi phía trên cùng với âm thanh "Bộp bộp" phía dưới thanh chồng chéo lên nhau vang vọng khắp căn phòng, tựa như một khúc giao hưởng đầy dâm mỹ.
Kỷ Thư thực sự bị làm không chịu được, phía trước liền cứng, bị thiếu niên dùng tay tuốt sảng khoái cực kỳ.
Sau mấy chục cú va chạm Bùi Tẫn mới có ý bắn, hắn đem nửa người trên Kỷ Thư ấn vào ngực mình, hắn nhanh chóng cởi áo chính mình, lòng ngực hai người lõa thể dán vào nhau, Bùi Tẫn cắn vành tai mềm mại của Kỷ Thư, như chú chó con ngậm lấy thức ăn của mình, dưới thân ra sức đỉnh, rốt cục bắn ra.
Cuộc hoan ái tạm dừng, Bùi Tẫn bắn xong sảng khoái, trong không khí đều là hơi thở mang theo mùi vị của hai người.
Hắn rút ra khí cụ, đem dương v*t bán cương đến trước mặt Kỷ Thư đã bị làm đến thất thần, đầu độc nói: "Bé ngoan, giúp anh cởi bao ra."
Kỷ Thư nghe lời cực kỳ, đem áo mưa chứa đầy tinh dịch gỡ xuống, bởi vì tay có chút run rẩy làm tràn ra vài giọt, rơi trên mu bàn tay của chính mình.
Kỷ Thư không chú ý tới mấy giọt dịch trắng trên mu bàn tay, nhìn chăm chăm thứ bị bại lộ trước mắt mình — dương cụ Bùi Tẫn.
"Bé cưng, " Bùi Tẫn khàn tiếng gọi cậu, "Ngậm giúp ông xã... Có được không?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương