Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm
Chương 989: Nghe vậy
Thanh niên mặc đạo bào mỉm cười nhưng không trả lời.
Có rất nhiều câu chuyện bí mật về thời kỳ hắc ám, nhưng hầu hết được ghi chép qua loa.
Thấy thanh niên mặc đạo bào không muốn nói, Trân Mộc định lên tiếng nhưng cuối cùng cũng không tiếp tục hỏi nữa. Với thực lực hiện giờ của hắn, dù biết quá nhiều bí mật cũng không có tác dụng gì. Chỉ có thể đợi đến khi hắn trở về Thần Vực Giới mới có tư cách tiếp cận với sự thật đó.
“Ngươi vừa mới nói ngươi vừa là yêu quái canh giữ thánh mộ, vừa là người trấn thủ thánh mộ nghĩa là sao?" Trần Mộc lại hỏi.
Thanh niên mặc đạo bào bình tĩnh nói: “Những đại yêu yêu tộc đó đều cho rằng ta bị chủ nhân của thánh mộ này trấn áp ở đây. Bọn họ không hề biết rằng ta chính là kẻ đã trấn áp chủ nhân của thánh mộ này. Tất nhiên, bây giờ nó cũng không có đủ năng lực để ra ngoài làm loạn nữa.”
Nghe vậy, đồng tử Trần Mộc hơi giãn ra, tỏ vẻ không thể tin: "Ngươi nói vậy là có ý gì? Thánh nhân trong mộ thánh này vẫn chưa chết sao?”
Thanh niên mặc đạo bào lắc đầu, cười nói: “Có thể bước vào hàng ngũ Thánh Hiền Giả thì làm sao có thể chết dễ dàng như vậy được? Chủ nhân của thánh mộ này cũng là một trong những người tham gia vào thời đại hắc ám. Bây giờ, hắn ta chỉ đang ngủ say mà thôi, còn ta là người chịu trách nhiệm trấn áp hắn ta.
Nghe vậy, sắc mặt Trần Mộc hơi thay đổi, sức sống của một người đã đạt đến cấp bậc thánh nhân lại trở nên mạnh mẽ đáng sợ như vậy sao? Dù sao cũng đã hàng vạn năm trôi qua rồi mà.
"Không ngờ thánh nhân lại đáng sợ như vậy." Trần Mộc cảm thán.
Nghe vậy, thanh niên mặc đạo bào chỉ cười nói: "Ngươi quá coi thường thánh nhân rồi. Từ trước tới nay, những người có thể đạt đến cảnh giới thánh nhân đều là những sinh vật mạnh nhất trên thế giới. Cho dù người như vậy có chết thì cũng có vô số cách để sống lại.”
"Đương nhiên, điều này không có nghĩa là họ tồn tại vĩnh cửu, nhưng họ vẫn có thể sở hữu tuổi thọ đến ba bốn vạn năm."
Trần Mộc im lặng gật đầu, đối với nhân vật cấp thánh mà nói, người duy nhất mà hắn tiếp xúc nhiều nhất chính là A Lộ. Tuổi thọ của một thánh nhân rất cao, sống ba bốn vạn năm đối với các thánh nhân là rất bình thường.
Nhưng A Lộ thuộc về các thánh giả của thế hệ sau chứ không phải các thánh hiền giả cổ xưa.
Các thánh giả đời sau rất khác với các vị thánh hiền giả thời xưa.
Thời thượng cổ, trời đất tràn đầy linh khí, đại đạo như tiếng sấm vang vọng giữa bầu trời, có vô số người tu hành. So với thế hệ sau thì đây giống như thời kỳ hoàng kim của người tu hành cho nên sinh ra rất nhiều đạo giả.
Khi đó, không chỉ có kiếm đạo mà còn có thư đạo, cờ đạo, họa đạo, các thiên tài ở các lĩnh vực khác nhau đều sáng như sao, cùng nhau xuất hiện, có thể gọi là một cuộc cạnh tranh khủng khiếp, người có thể đắc đạo sẽ có thể trở thành thánh.
Ở thế hệ sau, đất trời đã xảy ra biến hóa lớn, linh khí suy giảm, không còn sức. mạnh như xưa nữa. Cho dù có thể chất yêu quái nhưng cũng không thể tạo ra những anh tài như thời thượng cổ được nữa.
Những tu sĩ ngày nay thực ra không thể được gọi là tu sĩ được, họ chỉ là những võ giả mà thôi.
So với thời xưa, bây giờ giống như thời mạt pháp, người có thể lĩnh hội được sức mạnh quy luật đã hiếm lại càng hiếm hơn, người có thể trở thành đạo giả cũng chưa từng có.
Ít nhất thì A Lộ là vị thánh giả duy nhất mà Trần Mộc nhìn thấy cho đến nay.
Thanh niên mặc áo đạo nhân nói: "Đạo là vô biên, không thể ước lượng, vượt qua vạn vật, ở trong đất trời nhưng cũng vượt ra ngoài trời đất!"
"Đại đạo năm mươi, thiên hàng bốn chín. Nếu một người thoát khỏi dù chỉ một trong số đó thì đạo sẽ không còn hoàn chỉnh và xảy ra biến số!"
“Cho nên, người đắc đạo sẽ lập tức thành thánh!”. Truyện Võng Du
"Mặc dù thế giới đã thay đổi, nhưng vẫn có những người tài giỏi, có thể đắc đạo thành thánh, nhưng cơ hội đó thực sự rất hiếm!"
"Tuy nhiên, lịch sử là một vòng tuần hoàn, thời gian cũng vậy, thời kỳ hoàng kim giống như thời thượng cổ sẽ không còn lâu nữa đâu!"
"Khi đó, hậu duệ của các thánh hiền giả đang ngủ say sẽ đồng loạt xuất hiện, vô cùng chói mắt, một thế chiến mới sẽ tái hiện hoàn toàn!”
“Vốn dĩ, thánh chủng chủ nhân thánh lăng này đáng lẽ phải ngủ yên cho đến khi thời đại hoàng kim bắt đầu mới tái xuất hiện, nhưng không ngờ các ngươi lại ép hản ra khỏi giấc ngủ”
Thanh niên mặc đạo bào lắc đầu mỉm cười. Đối với sự thay đổi đột ngột này, ngay cả thanh niên mặc đạo bào cũng có chút bất ngờ.
Trước đây, trong thánh mộ đã xảy ra quá nhiều náo động, hắn ta cũng biết khi thánh chủng ra đời, vô số cường giả yêu tộc đều ngăn cản. Thanh niên đạo bào cũng từng muốn ra tay nhưng sau này vẫn từ bỏ.
Các võ giả của thế hệ sau vẫn còn quá thoải mái.
Hắn ta cảm thấy rằng thế hệ tương lai cần phải trải qua thử thách trước khi thời kỳ hoàng kim đến! Và thánh chủng của đại thánh yêu tộc là một viên đá mài rất tốt.
"Ta nghĩ về sau các ngươi có thể sẽ gặp rắc rối lớn. Đối với con người các ngươi, huyết mạch của yêu tộc đã có ưu thế đặc biệt, và thánh chủng sở hữu dòng máu cấp thánh thậm chí còn mạnh mẽ hơn! Ta nghĩ, trước khi thời kì hoàng kim bắt đầu, hắn ta sẽ là đối thủ đáng gờm của con người!” Thanh niên mặc đạo bào. nói.
Hắn ta đã từng được lĩnh giáo sức mạnh những thánh chủng có huyết thống cấp thánh đó. Khi còn trẻ, hắn ta đã chiến đấu chống lại vô số thánh chủng, đương nhiên biết được sự đáng sợ trong sức mạnh huyết thống của họ!
Trần Mộc mỉm cười: "Tiền bối, hàng triệu năm trước, vô số thánh hiền giả đã đặt nền móng vững chắc cho loài người chúng ta. Loài người hiện tại đã không còn giống như một triệu năm trước nữa. Có lẽ thánh chủng yêu tộc có thể có ưu thế huyết mạch mạnh mẽ, nhưng ta nghĩ linh căn của loài người sẽ không dễ dàng bị bọn họ chà đạp đâu!"
Thanh niên mặc áo đạo nhân không phản bác mà chỉ cười nói: “Đúng vậy, hàng triệu năm trước, vô số tổ tiên của loài người đã lần lượt đặt nền móng vững chắc cho các ngươi, giúp loài người có được báu vật của tu đạo đó là linh căn. Ta rất mong chờ thấy được cảnh tưởng vô số các thánh nhân loài người xuất hiện lần nữa!”
"Nếu không, khi khi thời đại đen tối ập đến, loài người có thể sẽ sẽ bị diệt chủng!"
"Diệt chủng?" Trần Mộc cau mày: "Ý của ngươi là?"
Thanh niên mặc đạo bào mỉm cười, nhưng không muốn nhắc tới, chỉ xua tay nói: "Được rồi, không cần phải nói nhiều nữa. Nhóc con, ngươi đã đột phá được ba mộng cảnh cực lạc, đủ tư cách tiến vào hang thánh mộ thật sự để khám phá rồi!”
Thanh niên mặc đạo bào vung tay áo lên, thần quang tỏa sáng rực rỡ, ngay lập tức vang lên tiếng núi sông chuyển động. Không ngờ trong ngọn núi thiêng hùng vĩ này lại có một cung điện cổ bằng đồng.
Cung điện cổ bằng đồng này vô cùng hùng vĩ, giống như một tòa thành, mọc lên từ đỉnh núi thánh, như thể ẩn sâu bên dưới lòng đất. Tuy rằng có một ít vết gỉ xanh lốm đốm do thời gian để lại, nhưng nó trông vẫn khá hoàn chỉnh, đơn giản nhưng lại hoành tráng, mang lại cho người ta cảm giác hoang vu và cổ kính.
Trần Mộc nhìn cung điện cổ xưa bằng đồng này, trong lòng có phần ngạc nhiên.
Có rất nhiều câu chuyện bí mật về thời kỳ hắc ám, nhưng hầu hết được ghi chép qua loa.
Thấy thanh niên mặc đạo bào không muốn nói, Trân Mộc định lên tiếng nhưng cuối cùng cũng không tiếp tục hỏi nữa. Với thực lực hiện giờ của hắn, dù biết quá nhiều bí mật cũng không có tác dụng gì. Chỉ có thể đợi đến khi hắn trở về Thần Vực Giới mới có tư cách tiếp cận với sự thật đó.
“Ngươi vừa mới nói ngươi vừa là yêu quái canh giữ thánh mộ, vừa là người trấn thủ thánh mộ nghĩa là sao?" Trần Mộc lại hỏi.
Thanh niên mặc đạo bào bình tĩnh nói: “Những đại yêu yêu tộc đó đều cho rằng ta bị chủ nhân của thánh mộ này trấn áp ở đây. Bọn họ không hề biết rằng ta chính là kẻ đã trấn áp chủ nhân của thánh mộ này. Tất nhiên, bây giờ nó cũng không có đủ năng lực để ra ngoài làm loạn nữa.”
Nghe vậy, đồng tử Trần Mộc hơi giãn ra, tỏ vẻ không thể tin: "Ngươi nói vậy là có ý gì? Thánh nhân trong mộ thánh này vẫn chưa chết sao?”
Thanh niên mặc đạo bào lắc đầu, cười nói: “Có thể bước vào hàng ngũ Thánh Hiền Giả thì làm sao có thể chết dễ dàng như vậy được? Chủ nhân của thánh mộ này cũng là một trong những người tham gia vào thời đại hắc ám. Bây giờ, hắn ta chỉ đang ngủ say mà thôi, còn ta là người chịu trách nhiệm trấn áp hắn ta.
Nghe vậy, sắc mặt Trần Mộc hơi thay đổi, sức sống của một người đã đạt đến cấp bậc thánh nhân lại trở nên mạnh mẽ đáng sợ như vậy sao? Dù sao cũng đã hàng vạn năm trôi qua rồi mà.
"Không ngờ thánh nhân lại đáng sợ như vậy." Trần Mộc cảm thán.
Nghe vậy, thanh niên mặc đạo bào chỉ cười nói: "Ngươi quá coi thường thánh nhân rồi. Từ trước tới nay, những người có thể đạt đến cảnh giới thánh nhân đều là những sinh vật mạnh nhất trên thế giới. Cho dù người như vậy có chết thì cũng có vô số cách để sống lại.”
"Đương nhiên, điều này không có nghĩa là họ tồn tại vĩnh cửu, nhưng họ vẫn có thể sở hữu tuổi thọ đến ba bốn vạn năm."
Trần Mộc im lặng gật đầu, đối với nhân vật cấp thánh mà nói, người duy nhất mà hắn tiếp xúc nhiều nhất chính là A Lộ. Tuổi thọ của một thánh nhân rất cao, sống ba bốn vạn năm đối với các thánh nhân là rất bình thường.
Nhưng A Lộ thuộc về các thánh giả của thế hệ sau chứ không phải các thánh hiền giả cổ xưa.
Các thánh giả đời sau rất khác với các vị thánh hiền giả thời xưa.
Thời thượng cổ, trời đất tràn đầy linh khí, đại đạo như tiếng sấm vang vọng giữa bầu trời, có vô số người tu hành. So với thế hệ sau thì đây giống như thời kỳ hoàng kim của người tu hành cho nên sinh ra rất nhiều đạo giả.
Khi đó, không chỉ có kiếm đạo mà còn có thư đạo, cờ đạo, họa đạo, các thiên tài ở các lĩnh vực khác nhau đều sáng như sao, cùng nhau xuất hiện, có thể gọi là một cuộc cạnh tranh khủng khiếp, người có thể đắc đạo sẽ có thể trở thành thánh.
Ở thế hệ sau, đất trời đã xảy ra biến hóa lớn, linh khí suy giảm, không còn sức. mạnh như xưa nữa. Cho dù có thể chất yêu quái nhưng cũng không thể tạo ra những anh tài như thời thượng cổ được nữa.
Những tu sĩ ngày nay thực ra không thể được gọi là tu sĩ được, họ chỉ là những võ giả mà thôi.
So với thời xưa, bây giờ giống như thời mạt pháp, người có thể lĩnh hội được sức mạnh quy luật đã hiếm lại càng hiếm hơn, người có thể trở thành đạo giả cũng chưa từng có.
Ít nhất thì A Lộ là vị thánh giả duy nhất mà Trần Mộc nhìn thấy cho đến nay.
Thanh niên mặc áo đạo nhân nói: "Đạo là vô biên, không thể ước lượng, vượt qua vạn vật, ở trong đất trời nhưng cũng vượt ra ngoài trời đất!"
"Đại đạo năm mươi, thiên hàng bốn chín. Nếu một người thoát khỏi dù chỉ một trong số đó thì đạo sẽ không còn hoàn chỉnh và xảy ra biến số!"
“Cho nên, người đắc đạo sẽ lập tức thành thánh!”. Truyện Võng Du
"Mặc dù thế giới đã thay đổi, nhưng vẫn có những người tài giỏi, có thể đắc đạo thành thánh, nhưng cơ hội đó thực sự rất hiếm!"
"Tuy nhiên, lịch sử là một vòng tuần hoàn, thời gian cũng vậy, thời kỳ hoàng kim giống như thời thượng cổ sẽ không còn lâu nữa đâu!"
"Khi đó, hậu duệ của các thánh hiền giả đang ngủ say sẽ đồng loạt xuất hiện, vô cùng chói mắt, một thế chiến mới sẽ tái hiện hoàn toàn!”
“Vốn dĩ, thánh chủng chủ nhân thánh lăng này đáng lẽ phải ngủ yên cho đến khi thời đại hoàng kim bắt đầu mới tái xuất hiện, nhưng không ngờ các ngươi lại ép hản ra khỏi giấc ngủ”
Thanh niên mặc đạo bào lắc đầu mỉm cười. Đối với sự thay đổi đột ngột này, ngay cả thanh niên mặc đạo bào cũng có chút bất ngờ.
Trước đây, trong thánh mộ đã xảy ra quá nhiều náo động, hắn ta cũng biết khi thánh chủng ra đời, vô số cường giả yêu tộc đều ngăn cản. Thanh niên đạo bào cũng từng muốn ra tay nhưng sau này vẫn từ bỏ.
Các võ giả của thế hệ sau vẫn còn quá thoải mái.
Hắn ta cảm thấy rằng thế hệ tương lai cần phải trải qua thử thách trước khi thời kỳ hoàng kim đến! Và thánh chủng của đại thánh yêu tộc là một viên đá mài rất tốt.
"Ta nghĩ về sau các ngươi có thể sẽ gặp rắc rối lớn. Đối với con người các ngươi, huyết mạch của yêu tộc đã có ưu thế đặc biệt, và thánh chủng sở hữu dòng máu cấp thánh thậm chí còn mạnh mẽ hơn! Ta nghĩ, trước khi thời kì hoàng kim bắt đầu, hắn ta sẽ là đối thủ đáng gờm của con người!” Thanh niên mặc đạo bào. nói.
Hắn ta đã từng được lĩnh giáo sức mạnh những thánh chủng có huyết thống cấp thánh đó. Khi còn trẻ, hắn ta đã chiến đấu chống lại vô số thánh chủng, đương nhiên biết được sự đáng sợ trong sức mạnh huyết thống của họ!
Trần Mộc mỉm cười: "Tiền bối, hàng triệu năm trước, vô số thánh hiền giả đã đặt nền móng vững chắc cho loài người chúng ta. Loài người hiện tại đã không còn giống như một triệu năm trước nữa. Có lẽ thánh chủng yêu tộc có thể có ưu thế huyết mạch mạnh mẽ, nhưng ta nghĩ linh căn của loài người sẽ không dễ dàng bị bọn họ chà đạp đâu!"
Thanh niên mặc áo đạo nhân không phản bác mà chỉ cười nói: “Đúng vậy, hàng triệu năm trước, vô số tổ tiên của loài người đã lần lượt đặt nền móng vững chắc cho các ngươi, giúp loài người có được báu vật của tu đạo đó là linh căn. Ta rất mong chờ thấy được cảnh tưởng vô số các thánh nhân loài người xuất hiện lần nữa!”
"Nếu không, khi khi thời đại đen tối ập đến, loài người có thể sẽ sẽ bị diệt chủng!"
"Diệt chủng?" Trần Mộc cau mày: "Ý của ngươi là?"
Thanh niên mặc đạo bào mỉm cười, nhưng không muốn nhắc tới, chỉ xua tay nói: "Được rồi, không cần phải nói nhiều nữa. Nhóc con, ngươi đã đột phá được ba mộng cảnh cực lạc, đủ tư cách tiến vào hang thánh mộ thật sự để khám phá rồi!”
Thanh niên mặc đạo bào vung tay áo lên, thần quang tỏa sáng rực rỡ, ngay lập tức vang lên tiếng núi sông chuyển động. Không ngờ trong ngọn núi thiêng hùng vĩ này lại có một cung điện cổ bằng đồng.
Cung điện cổ bằng đồng này vô cùng hùng vĩ, giống như một tòa thành, mọc lên từ đỉnh núi thánh, như thể ẩn sâu bên dưới lòng đất. Tuy rằng có một ít vết gỉ xanh lốm đốm do thời gian để lại, nhưng nó trông vẫn khá hoàn chỉnh, đơn giản nhưng lại hoành tráng, mang lại cho người ta cảm giác hoang vu và cổ kính.
Trần Mộc nhìn cung điện cổ xưa bằng đồng này, trong lòng có phần ngạc nhiên.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương