Vạn Cổ Ma Đế, Kiếm Thể Trời Sinh
Chương 6: Thư kiêu chiến
Vẻ mặt mỗi người đều rất hăng hái đi vào trong truyền tống trận, từng người đều rất nghiêm
tuy pháp hỏa thần này là một nơi tu luyện rất tốt nhưng cấp độ cao nhất cũng trỉ có gấp hai mươi lần linh khí bên ngoài.
TRần Hạo đi vào bên trong trận pháp màu đỏ trên đánh dấu gấp hai mươi lần linh khí, để vào một khối linh thạch nhất thời xung quang chấn động, bên trong dung lắc kịch xong có một ánh sáng xanh bao quanh thân thể hắn, đem cả bao vậy toàn vẹn, rất nhanh hình bóng hắn cũng biến mất.
Sau nữa khắc hắn đặt chân đến một nơi có sức nóng kinh người, nhất thời một luồn linh khí ào tới, thân thể hắn không kịp thích nghi mà đã phải quy xuống, một lát sau xong khi đã thích nghi được với luồn linh khí dày đặc.
Hắn bắt đầu ngồi sếp bằng tu luyện.
- Với lượng linh khí như thế này nếu ta vận dụng công pháp Nhất Niệm Hóa Vạn Đạo Thân thì há phải là ta sẽ nhất nhanh đạt tới luyện gân cảnh.
- Với lượng linh hồn hiện tại, ta đây cũng chỉ có thể hóa ra được ba đạo phân thân, nhưng đạo phân thân này sẽ giúp ta hấp thu linh khí nhanh hơn rất nhiều.
Chớp mắt hắn liền phân thân là thành ba người cùng hấp thụ linh khí, nhưng vốn dĩ là người kiếp trước là võ đế.
Lên sức hấp tụ linh khí của hắn vốn đã gấp mấy lần so với người thường.
Sau vài canh giờ trôi qua, người hắn giờ đây chỉ toàn là mồ hôi, như thể người ba năm không tắm nhưng bù lại hắn cũng đã đạt tới cảnh giới luyện gân
hắn điềm tĩnh thở hộc hộc nói:
- Đã đạt tới cảnh giới luyện gân rồi ư! ( vốn hắn đã luyện THần Vương Cường Thức đến tầng thứ nhất với cả kiếp trước hắn là võ đế nên hắn có thể bỏ qua cảnh giới luyện thể).
- Xem ra biện pháp này nhanh hơn ta dự tính, nhưng dù gì bây giờ đã là cực hạn của cơ thể này, muốn đạt cảnh giới luyện cốt thì cũng phải chờ cái tên luyện đan Cổ Dung đó!
Sau đó hắn liền trở về khí túc xá, ấy vậy khi hắn đang đi trên sân thế mà lại gặp lại tên Lâm Thiên nhưng lần này lại tên Lâm Thiên hắn không đi một mình, lần này hắn mang theo tầm sáu, bảy người nữa, trong đó có cả tu vi luyện thể cửu tầng.
Hắn nhìn Trân Hạo một lúc lâu rồi cũng lên tiếng uy hiếp:
- Tiểu tử ngươi hôm trước là ngươi gặp may nhưng hôm nay hứ ta xem ngươi chạy đường nào!
- Hứ ngươi à ngươi là cái tên mà bị ta sút hạ bộ ý hả, không ngờ nhanh vậy đã khỏi rồi ư!
vẻ mặt Lâm Thiên biến sắc, cay cú nói:
- Ngươi!
Vẻ mặt hắn bộc lỗ rõ tia sát kí muốn giết chết Trần Hạo.
- Tất cả các ngươi lên hết cho ta.
Bọn chúng liền lao lên cùng một lúc nhưng vốn tất cả đều không phải đối thủ của hắn rất nhanh hắn cũng đã hạ hết nhưng tên đó.
Với khí thế áp đảo hắn liền ép cho tên Lâm Thiên e sợ đừng còn không vững hắn liền ngã luôn xuống đất hai chân run rẩy.
Bỗng nhiên có một hình bỏng nam nhân đằng sau thân áo bào đỏ lộng lẫy nộ rõ vẻ quý tộc bỗng lên tiếng:
- Thật không ngờ một tên phế vật như ngươi lại có để đạt tới luyện gân cảnh thật không ngờ, giờ đây Lâm Lang ta cũng có phần không nắm trắc khi chiến đâu với ngươi.
- Nhưng không biết vị thiên tài đây có nhận thư khiêu chiến từ La Thiên hành hay không.
La Thiên Hành một tên mang danh ác ma trong võ viện hắn mang danh ác ma vốn là do nếu có thiên tài nào suốt hiện thì hắn ta sẽ lập thức gửi thư khiêu chiên nếu không đồng ý hắn sẽ dùng thế lực của gia tộc sẽ cho chuy sát và diệt cả nhà hắn lên vốn dĩ không ai từ chối được hắn cả.
- Thất tội nghiệp của tiểu tử ngươi mới vừa bộc lộ một tý tài năng vậy mà hazz
- La Thiên Hành chỉ là một tên vừa mới lên.kim đan cảnh nếu hắn muốn chết thì cứ việc
- Mạnh mồm nghê nhỉ không hổ là thiên tài.
- Ngươi Lâm Lang nói với hắn 2 ngày sau ta đợi hắn tại đấu trường của võ viện.
Trần Hạo vẻ mặt chế diễu chán ghét nói:
- Bảo hắn nhớ sửa sạch cổ đi không tới lúc đó..
Không đợi Trần hạo nói hết Lâm Lang đã vội cáo từ rời đi, hắn mang theo tên đệ đệ của mình liền vội rời đi một cách nhanh chóng.
Sau khi hắn đi Trần Hạo liền. Rơi vào chầm tư.
- Với tu vi hiện tại vốn không phải là đối thủ của một kim đan kì vậy xem ra ta cũng cần có một món vũ khí, kiếp trước ta tung hoành thiên hạ với một kiếm. Kiếp này ta thề ta sẽ dùng chính thanh kiếm để giết chết kiếm tổ.
Trần Hạo từ tốn nói:
- Nhìn lâu như vậy, cũng lên đi ra đi a!
Sau mấy tức trên hành lang bỗng có một âm thanh vang lên, Cổ Dung thân áo bào từ trong đi ra, mặt đầy phức tạp nhìn Trần Hạo trong hai mắt hiện rõ vẻ khó tin.
Trần Hạo từ tốn nói:
- Đồ vật ta dặn trắc đều tập hợp đủ rồi a!
Sắc mặt Cổ Dung nghiêm túc đến cực điểm, vừa nãy hết thảy hắn đều nhìn ở trong mắt, hớn thế việc mấy cảnh giờ từ luyện khí cảnh nhảy lên luyện gân cảnh quả thực là yêu nhiệt, vốn định ẩn núp để tìm ra điểm yếu của hắn, lại ép hỏi phương thức giải độc, bây giờ nhìn nào còn giám động mảy may.
tuy pháp hỏa thần này là một nơi tu luyện rất tốt nhưng cấp độ cao nhất cũng trỉ có gấp hai mươi lần linh khí bên ngoài.
TRần Hạo đi vào bên trong trận pháp màu đỏ trên đánh dấu gấp hai mươi lần linh khí, để vào một khối linh thạch nhất thời xung quang chấn động, bên trong dung lắc kịch xong có một ánh sáng xanh bao quanh thân thể hắn, đem cả bao vậy toàn vẹn, rất nhanh hình bóng hắn cũng biến mất.
Sau nữa khắc hắn đặt chân đến một nơi có sức nóng kinh người, nhất thời một luồn linh khí ào tới, thân thể hắn không kịp thích nghi mà đã phải quy xuống, một lát sau xong khi đã thích nghi được với luồn linh khí dày đặc.
Hắn bắt đầu ngồi sếp bằng tu luyện.
- Với lượng linh khí như thế này nếu ta vận dụng công pháp Nhất Niệm Hóa Vạn Đạo Thân thì há phải là ta sẽ nhất nhanh đạt tới luyện gân cảnh.
- Với lượng linh hồn hiện tại, ta đây cũng chỉ có thể hóa ra được ba đạo phân thân, nhưng đạo phân thân này sẽ giúp ta hấp thu linh khí nhanh hơn rất nhiều.
Chớp mắt hắn liền phân thân là thành ba người cùng hấp thụ linh khí, nhưng vốn dĩ là người kiếp trước là võ đế.
Lên sức hấp tụ linh khí của hắn vốn đã gấp mấy lần so với người thường.
Sau vài canh giờ trôi qua, người hắn giờ đây chỉ toàn là mồ hôi, như thể người ba năm không tắm nhưng bù lại hắn cũng đã đạt tới cảnh giới luyện gân
hắn điềm tĩnh thở hộc hộc nói:
- Đã đạt tới cảnh giới luyện gân rồi ư! ( vốn hắn đã luyện THần Vương Cường Thức đến tầng thứ nhất với cả kiếp trước hắn là võ đế nên hắn có thể bỏ qua cảnh giới luyện thể).
- Xem ra biện pháp này nhanh hơn ta dự tính, nhưng dù gì bây giờ đã là cực hạn của cơ thể này, muốn đạt cảnh giới luyện cốt thì cũng phải chờ cái tên luyện đan Cổ Dung đó!
Sau đó hắn liền trở về khí túc xá, ấy vậy khi hắn đang đi trên sân thế mà lại gặp lại tên Lâm Thiên nhưng lần này lại tên Lâm Thiên hắn không đi một mình, lần này hắn mang theo tầm sáu, bảy người nữa, trong đó có cả tu vi luyện thể cửu tầng.
Hắn nhìn Trân Hạo một lúc lâu rồi cũng lên tiếng uy hiếp:
- Tiểu tử ngươi hôm trước là ngươi gặp may nhưng hôm nay hứ ta xem ngươi chạy đường nào!
- Hứ ngươi à ngươi là cái tên mà bị ta sút hạ bộ ý hả, không ngờ nhanh vậy đã khỏi rồi ư!
vẻ mặt Lâm Thiên biến sắc, cay cú nói:
- Ngươi!
Vẻ mặt hắn bộc lỗ rõ tia sát kí muốn giết chết Trần Hạo.
- Tất cả các ngươi lên hết cho ta.
Bọn chúng liền lao lên cùng một lúc nhưng vốn tất cả đều không phải đối thủ của hắn rất nhanh hắn cũng đã hạ hết nhưng tên đó.
Với khí thế áp đảo hắn liền ép cho tên Lâm Thiên e sợ đừng còn không vững hắn liền ngã luôn xuống đất hai chân run rẩy.
Bỗng nhiên có một hình bỏng nam nhân đằng sau thân áo bào đỏ lộng lẫy nộ rõ vẻ quý tộc bỗng lên tiếng:
- Thật không ngờ một tên phế vật như ngươi lại có để đạt tới luyện gân cảnh thật không ngờ, giờ đây Lâm Lang ta cũng có phần không nắm trắc khi chiến đâu với ngươi.
- Nhưng không biết vị thiên tài đây có nhận thư khiêu chiến từ La Thiên hành hay không.
La Thiên Hành một tên mang danh ác ma trong võ viện hắn mang danh ác ma vốn là do nếu có thiên tài nào suốt hiện thì hắn ta sẽ lập thức gửi thư khiêu chiên nếu không đồng ý hắn sẽ dùng thế lực của gia tộc sẽ cho chuy sát và diệt cả nhà hắn lên vốn dĩ không ai từ chối được hắn cả.
- Thất tội nghiệp của tiểu tử ngươi mới vừa bộc lộ một tý tài năng vậy mà hazz
- La Thiên Hành chỉ là một tên vừa mới lên.kim đan cảnh nếu hắn muốn chết thì cứ việc
- Mạnh mồm nghê nhỉ không hổ là thiên tài.
- Ngươi Lâm Lang nói với hắn 2 ngày sau ta đợi hắn tại đấu trường của võ viện.
Trần Hạo vẻ mặt chế diễu chán ghét nói:
- Bảo hắn nhớ sửa sạch cổ đi không tới lúc đó..
Không đợi Trần hạo nói hết Lâm Lang đã vội cáo từ rời đi, hắn mang theo tên đệ đệ của mình liền vội rời đi một cách nhanh chóng.
Sau khi hắn đi Trần Hạo liền. Rơi vào chầm tư.
- Với tu vi hiện tại vốn không phải là đối thủ của một kim đan kì vậy xem ra ta cũng cần có một món vũ khí, kiếp trước ta tung hoành thiên hạ với một kiếm. Kiếp này ta thề ta sẽ dùng chính thanh kiếm để giết chết kiếm tổ.
Trần Hạo từ tốn nói:
- Nhìn lâu như vậy, cũng lên đi ra đi a!
Sau mấy tức trên hành lang bỗng có một âm thanh vang lên, Cổ Dung thân áo bào từ trong đi ra, mặt đầy phức tạp nhìn Trần Hạo trong hai mắt hiện rõ vẻ khó tin.
Trần Hạo từ tốn nói:
- Đồ vật ta dặn trắc đều tập hợp đủ rồi a!
Sắc mặt Cổ Dung nghiêm túc đến cực điểm, vừa nãy hết thảy hắn đều nhìn ở trong mắt, hớn thế việc mấy cảnh giờ từ luyện khí cảnh nhảy lên luyện gân cảnh quả thực là yêu nhiệt, vốn định ẩn núp để tìm ra điểm yếu của hắn, lại ép hỏi phương thức giải độc, bây giờ nhìn nào còn giám động mảy may.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương