Tiểu Bạch sửng sốt một cái, xoay chuyển tức bế nàng lên.
"Xin lỗi, tiểu muội, là ta không tốt, tối hôm qua làm muội đau, ta hôm nay đã tự trách một ngày, các triều thần nói gì ta đều không nghe lọt, đừng trách Tam ca được không?"
Văn Khương hướng tới chui vào ngực hắn.
"Muội không trách Tam ca, chỉ là hôm nay nghe nói Bào Thúc Nha muốn Tam ca lập phu nhân, không biết Tam ca có tâm ý gì?! "
Tiểu Bạch đem nàng nhẹ nhàng đặt ở giường.
"Hậu cung ta chỉ vì một người là muội mà bỏ trống, năm đó mặc dù không có muội bên cạnh ta cũng thủ thân không hề sủng qua nữ nhân khác"
"Tam ca thân là vua của một nước, nên cần có con nối dõi, tiểu muội sẽ không bởi vì vậy cố tình gây sự."
Ngoài miệng tuy là nói như thế trong lòng lại càng chua xót.
"Đồ ngốc."
Hắn vén lên làn váy.
"Tiểu muội vẫn là như vậy, nửa câu nói dối cũng biết nói."
"Đừng, "
Văn Khương co ro, chỉ lo hắn lại làm đau miệng vết thương.
"Ta xem một chút, "
Tiểu Bạch cười yếu ớt, dùng ngón tay nhẹ nhàng đẩy ra hoa kính
"Ta hỏi qua nữ y, bị sưng một ít, bôi thuốc mấy ngày liền tốt"
Văn Khương mặt đỏ hồng, xoá sạch hắn tat
"Lỗ Quốc bên kia có động tĩnh gì không?"
Tiểu Bạch đem nàng kéo vào trong ngực nhẹ nhàng hôn hôn.
"Tiểu muội không cần lo lắng chuyện tiền triều, giao cho ta xử lý tất cả"
Văn Khương tới gần lồng ngực hắn, nghe tiếng tim đập đầy hữu lực, nước mắt lại không cầm được chảy xuống, nàng cũng không muốn có bất kỳ thay đổi gì, chỉ cần có thể ở chung với Tiểu Bạch, chỉ là, cuộc chiến Tề - Lỗ đã giữ tư thế chờ phát động binh đao, Cơ Đồng mượn danh tiếng Khương Củ, muốn ép mẫu thân trở về, nàng thì sao có thể đặt mình ngoài cuộc?!
Năm 685 TCN. mùa thu, Cơ Đồng cùng Khương Củ dẫn binh tiến đánh Tề Quốc. Tề - Lỗ hai quân giao tranh, quân Tề đánh bại Lỗ quân. Cơ Đồng vứt bỏ áp chế chiến xa, trốn về.
Không lâu, đại phu Bào Thúc Nha suất quân Tề đến Lỗ Quốc, Bào Thúc Nha tự tay viết tin nổi cho Cơ Đồng, trong thư nói: "Công tử Củ chính là vương huynh của Tề vúơng, vương không nở giết hắn, cố thỉnh Lỗ quốc xử trí công tử Củ. Công tử Củ mưu sĩ Quản Trọng là mối nguy hại của người Tề, phiền Lỗ vương đưa bọn họ về Tề Quốc băm thành ngàn mảnh. Nếu như không theo mệnh, Tề quốc sắp sửa xuất binh thảo phạt Lỗ Quốc."
Cơ Đồng sợ hãi binh Tề tương mạnh, ngầm sát hại công tử Củ, riêng Quản Trọng bị đóng tù mang đến Tề Quốc.
Văn Khương sau khi biết được tin công tử Củ bị giết, một bên nàng muốn lên án mạnh mẽ Cơ Đồng nhu nhược, một bên khác đối với tiểu Bạch cùng Bào Thúc Nha chi còn lại vô tình cũng như vô cùng đau đớn.
Tiểu Bạch nghe theo Bào Thúc Nha đề nghị cho Quản Trọng hồi Tề, bất quá là ngăn phương án cách mắt, Bào Thúc Nha trước kia cùng Quản Trọng quen biết nên có phần khâm phục khả năng chính trị của Quản Trọng, cố gắng khuyên bảo tiểu Bạch không nên để Quản Trọng lưu lại Lỗ Quốc trở thành trụ cột của Lỗ quốc được.
Văn Khương biết chính mình đã khó thay đổi ý của tiểu Bạch, mấy phen khuyên bảo Tang Du cùng Tiểu Đào, thừa dịp bận việc chính sự, cùng Tiểu Đào trao đổi y phục, từ trong cung thoát ra, dưới sự trợ giúp của Tang Du, theo đường nhỏ trở về Lỗ Quốc.
Tiểu Bạch khi biết Văn Khương mất tích, tức giận không dứt, đem Tang Du cùng Tiểu Đào giam cầm lại. Lại phái lính đuổi nhưng không kịp, Văn Khương từ lịch hạ A Thành, nhờ Tuyên Khương tiếp ứng đã trực tiếp về Lỗ Quốc.
Điềm đạm nho nhã về Lỗ chỉ có Cơ Đồng cùng thân tín biết, Cơ Đồng biết mấy thân bao năm không găp đã trở lại Lỗ Quốc thì mừng rỡ trong lòng.
Tiểu Bạch biết Văn Khương về nước Lỗ trong lòng giận dữ, gấp rút chuẩn bị chinh phạt Lỗ quốc.
Năm 684. Trước công nguyên.
Quân đội Tề Quốc lần nữa tiến công Lỗ Quốc. Văn Khương lúc này đối với lần xuất binh của tiểu Bạch đã nản lòng thoái chí, cố mệnh Tào Bọt thành tiên phong, quân Tề ỷ vào binh hùng tướng mạnh, xâm nhập lãnh thổ Lỗ quốc. Cơ Đồng nghe theo mẫu thân cùng đề nghị của Tào Bọt tránh đi quân Tề, án binh chờ thời cơ thuận lợi.
Bởi vì trước đã chiến thắng Lỗ quốc một lần nên Tiểu Bạch cùng tướng Tề quốc rất khinh thường binh tướng nước Lỗ, cho rằng không chịu nổi một trận tấn công, ngay sau đó khởi xướng thanh thế công kích mãnh liệt. Cơ Đồng thấy quân Tề công kích Lỗ quân, vốn đã muốn nổi trống truyền mệnh lệnh ứng chiến.