Vạn Linh Chi Chủ
Chương 125: Vĩnh Hằng Và Bất Diệt
Đến khi Vương Minh chuẩn bị đột phá thì đầu của hắn đột nhiên đau nhói, sau đó cơn đau lan tỏa khắp toàn thân, chỉ thấy trong cơ thể hắn có hai luồng năng lượng rất quen thuộc bắt đầu trỗi dậy.Đồng thời trong đầu hắn bắt đầu xuất hiện những hư ảnh mới, đầu tiên là một bóng ma với đôi cánh khổng lồ, từ người hắn toát ra hơi thở cổ xưa khiến Vương Minh như lạc trở vào thời tuyên cổ xa xôi.Chỉ thấy hư ảnh khổng lồ nằm yên trong tinh không tĩnh mịch, mỗi một động tác đều khiến cho tinh thần phá diệt, một hơi thở đều khiến thời không đảo lưu.Không biết đã trả qua bao nhiêu lâu, chỉ biết xung quanh hắn các hành tinh mới ra đời rồi lại hủy diệt cứ như vậy lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần nhưng hắn vẫn tồn tại ở đó cứ như thời gian không ảnh hưởng đến hắn một chút nào cả.Tiếp đến là hư ảnh một quyển sách cổ, không biết bên trong ghi những chữ gì mà chỉ thấy nó toát ra khí tức cổ xưa, mỗi khi lật ra một trang lại thấy bên trong như chứa một vị thánh hiền đang giảng đạo.Hai hư ảnh cứ như thế thay phiên nhau xuất hiện cho đến khi hình ảnh bọn chúng bắt đầu hiện ra ngày càng rõ hơn chiếm cứ hai nửa thức hải của Vương Minh.Đến khi hai hình ảnh đã trở nên rất rõ nét, hắn có thể chứng kiến được từng đường nét trên cơ thể đầu ma thần cũng như từng đường vân trên quyển sách cổ.Trong đầu hắn cũng hiện ra hai quyển công pháp, đầu tiên là Bất Diệt Thiên Ma Công, hắn từng nhìn thấy những chữ cái này trước đây thế nhưng bây giờ mọi thứ trở nên rõ ràng hơn trước rất nhiều.Đây là một quyển công pháp tu luyện thân thể thông qua hấp thụ Hủy Diệt chi khí để rèn luyện thân thể, sau đó bằng các bí pháp đặc biệt để sinh ra Bất Diệt Chân Khí, đây là cốt lõi cũng như thứ làm nên tên tuổi của Bất Diệt Thiên Ma Công.Bất Diệt Chân Khí có thể khiến cho thân thể của người tu luyện dường như bất tử, khi đạt đến một đẳng cấp cực cao có thể hồi phục chi cụt hoặc thậm chí Tích Huyết Trọng Sinh trở nên bất tử bất diệt, vạn pháp bất xâm, tuế nguyệt bất phạm.Một quyển công pháp khác gọi là Vĩnh Hằng Chân Tự Quyết, nó là một bản công pháp tối cao của nho đạo, bản công pháp này yêu cầu người tu luyện lựa chọn một chữ cái hay được gọi là Chân Tự để bắt đầu tu luyện.Chân tự có ý nghĩa càng rộng thì các năng lực sản sinh ra càng nhiều, người tu luyện khám phá càng nhiều về bản chất của Chân Tự thì uy lực của công pháp càng mạnh.— QUẢNG CÁO —Cả hai cuốn công pháp đều không ghi phẩm cấp, phẩm cấp của bọn chúng đều phụ thuộc vào độ phù hợp của người tu luyện với chúng nó, độ phù hợp càng cao thì phẩm cấp càng cao và uy lực càng mạnh.Vương Minh không ngờ tới đột nhiên trong đầu mình lại xuất hiện hai quyển công pháp mới. bọn chúng không giống như công pháp chủ tu mà là một dạng phụ tu công pháp dùng để tu luyện kèm theo với công pháp chính.Nhìn qua miêu tả của bọn chúng cũng khiến Vương Minh cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, đây có khác gì hai quyển thần kỹ rơi trúng đầu mình đâu, niềm vui bất ngờ khiến Vương Minh cảm thấy choáng váng.Vương Minh đoán ra được đây có thể là công pháp được truyền thừa thông qua huyết mạch của mình, điều này cho thấy huyết mạch của hắn không đơn giản từ đó dấy lên sự nghi ngờ của hắn về thân thế của bản thân mình.Rốt cục ba mẹ hắn là ai mà có thể truyền thừa cho hắn hai loại công pháp khủng bố như vậy chứ, thế nhưng càng suy nghĩ thì mọi thứ lại như rơi vào sương mù, hắn biết rằng mình phải quay lại Trái Đất để tìm kiếm thân thế thật sự của bản thân, thế nhưng phải đợi hắn đủ khả năng để sinh tồn đã.Vứt bỏ tạp niệm trong đầu hắn bắt đầu nghiên cứu hai bản công pháp mới, Bất Diệt Thiên Ma Công cần phải tìm Hủy Diệt Khí để tu luyện mà hắn không biết phải tìm chúng ở đâu nên đành phải gác sang một bên, với lại cơ thể của hắn cũng chưa đạt tiêu chuẩn để tu luyện nó nên cần phải đợi một thời gian đã.Còn về Vĩnh Hằng Chân Tự Quyết thì hắn có phần đắn đo không biết nên chọn chân tự gì, hắn có nghĩ tới từ Thú hoặc từ Thương vì hắn là ngự thú sư và có sử dụng thương thế nhưng hắn thấy như vậy quá hạn hẹp mà hắn cũng không phải chuyên tu thương pháp nữa, đấy chỉ là vũ khí hắn lựa chọn mà thôi.Cuối cùng hắn chọn chữ Linh vì theo hắn là vạn vật hữu linh, tìm hiểu Linh tức là tìm hiểu bản chất của vạn vật, bản chất của thế giới này, nó có thể không phải là Chân Tự mạnh nhất nhưng có lẽ là thứ phù hợp nhất với hắn.Sau khi quyết định Vương Minh bắt đầu lựa chọn đột phá, chỉ thấy năng lượng toàn thân hắn dũng động, vách ngăn giữa thức hải và thân thể dần dần biến mất và hòa nhập với nhau.Thế giới bên trong đan điền của Vương Minh bắt đầu xuất hiện những biến đổi rất nhỏ, vạn vật dường như sinh động hơn có sức sống hơn, đặc biệt là có hồn hơn.Vách ngăn biến mất khiến thức hải và thân thể Vương Minh kết nối với nhau, thần hồn của hắn bắt đầu chìm xuống đan điền nhập vào Thế Giới Thụ khiến nó bắt đầu sinh trưởng, đến khi mọi thứ kết thúc thì Thế Giới Thụ đã lơn hơn trước một vòng, phẩm chất cũng có sự thay đổi nhỏ từ Hiếm Gặp lên Chuẩn Tinh Anh.Vương Minh cảm thấy linh hồn mình xuất hiện thêm một thứ gì đó, hắn có thể cảm nhận được vạn vật trong thế với này đang vận động, từng nhành cây ngọn cỏ như cũng chứa một mảnh linh hồn của hắn. Hắn thấy được từ những loài côn trùng nhỏ bé ẩn sâu dưới lòng đất cho đến những loài động vật đang chạy nhảy trên thảo nguyên, những con cá đang bơi lội trong các dòng sông và biển cả.Hắn thấy được Ngân Nguyệt đang nằm ngủ trên một phiến đá xung quanh là Ngân Lang Vương, Phong Lang Vương, Kim Lang Vương, Tuyết Lang Vương cùng với Tử Lôi Lang Vương, bên dưới là hàng loạt đầu sói là hậu duệ của nó.Hắn thấy được Long Huyền đang nằm trong một hang động dưới sâu một ngọn núi lửa, hơi nhiệt bốc lên khiến không khí trở nên vặn vẹo thế nhưng không ảnh hưởng gì đến bản thân của nó cả.Hắn thấy được Bạch Vân đang đuổi theo một đầu hươu trong rừng, chỉ thấy ánh sáng trắng lóe lên nó đã cắn vào cổ con mồi của mình bắt đầu xả thịt ăn tươi.Hắn cảm thấy được Bạo Quân đang ở một nơi rất xa rất xa, tuy liên kết hai bên rất mơ hồ nhưng hắn vẫn cảm nhận được đối phương vẫn còn sống, không chỉ vậy tu vi còn tăng trưởng rất nhiều.Hắn cảm nhận được Thiên Ma đang đứng ngay cạnh hắn, nó nhập vào cái bóng của hắn lẳng lặng hộ vệ cho hắn, hai người nhìn nhau không nói một lời nào cả.Cuối cùng thần hồn của hắn cũng đặt chân đến khu vực trung tâm của Đan Điền Thế Giới, nơi đây là chỗ ở của Thế Giới Thụ, hắn có thể cảm nhận được bên trong nó đang thai nghén một linh hồn bé nhỏ, nó còn rất nhỏ linh trí lại mơ hồ thế nhưng khi Vương Minh đặt chân đến đây thì cảm nhận được nó đang tỏ ra vui mừng.Hắn nhìn thấy Lão Lang già chủ nhân cũ của Thiên Lang Sơn, nó dựa vào khí tức tỏa ra từ Thế Giới Thụ nên vẫn còn sống không chỉ vậy còn đột phá giới hạn đạt đến cấp 6, từ khí tức tỏa ra ít nhất cũng là cấp 6 trung kì, thế nhưng không hiểu sao Vương Minh cảm thấy chỉ cần mình động một ý niệm thôi cũng có thể khiến đối phương hồn phi phách tán.Có vẻ như cảm nhận được sự tồn tại của hắn Lão Lang lên tiếng: "Người trẻ tuổi chúng ta nước sông không phạm nước giếng, chỉ cần ngươi để ta sống ta có thể giúp ngươi làm việc thế nhưng mỗi lần giúp ngươi thì ta muốn một đầu rễ của cây thần làm thù lao."Nói rồi đối phương quay trở lại hang ổ của mình ở một cái hang động gần gốc của Thế Giới Thụ, Vương Minh bình tĩnh quan sát hắn thấy hắn không có ý định phá hoại thì cũng từ bỏ ý định giết lão, dù sao lão nói cũng đúng hai người không có thù hằn gì với nhau cả, giữ hắn lại biết đâu sau này hữu dụng, còn vấn đề thù lao thì đến lúc đó phải bàn bạc kỹ hơn.Vương Minh tiến lại gần Thế Giới Thụ rồi bước xuyên qua thân cây để vào bên trong cơ thể của nó, chỉ thấy nơi đây là một vùng không gian rộng lớn nhưng lại trống rỗng, hắn nhìn thấy một cánh cổng.— QUẢNG CÁO —Phía bên kia gây cho hắn cảm giác quen thuộc, đấy là cổng không gian thông đến Phong Ma Giới, phía bên kia là vị trí của Cây Linh Hồn do Mellia bảo vệ.Vương Minh bỗng cảm thấy thần hồn nặng trĩu, cơn buồn ngủ ập đến khiến hắn không giữ được tỉnh táo mà bắt đầu lâm vào trạng thái ngủ say, năng lượng linh hồn bắt đầu tụ tập xung quanh hắn tạo thành một cái kén.Trên bầu trời Đan Điền Thế Giới bắt đầu xuất hiện những vì sao, đặc biệt có 6 ngôi sao sáng hơn hẳn những vì sao khác, ánh sáng của chúng chiếu rọi xuống mặt đất khiến vạn vật bắt đầu sinh sôi.Có vẻ như cảm ứng được điều gì đó đám linh thú của Vương Minh bắt đầu nhìn lên bầu trời, đàn sói xung quanh Ngân Nguyệt cũng tỉnh lại ngước nhìn lên bầu trời, dường như cảm ứng được thứ gì đó liền bắt đầu hướng về một vì sao trong đó hú lên, bọn chúng cảm nhận được khí tức của vương tỏa ra từ nó.Các đầu linh thú khác cũng tương tự, bọn chúng nhận ra được cảm ứng giữa bản thân cùng Vương Minh được tăng cường, thậm chí là mối liên kết với những đầu linh thú khác.Ở một nơi xa xôi một người đàn ông mặc áo bào màu đen ngồi trên vương tọa được xây dựng bằng xương đang tựa đầu vào cánh tay ngái ngủ, bỗng nhiên ông ta choàng tỉnh lại nhìn lên bầu trời xa xăm rồi thốt ra hai tiếng: "Chủ nhân"Cầm lấy bội kiếm đang gác ở bên cạnh vương tọa Bạo Quân bước chân ra khỏi lâu đài nhìn xuống bên dưới, ở phía xa là doanh trại nơi từng đám từng đám khô lâu binh đang diễn luyện chiến trận, một đầu khô lâu kị sĩ đang chạy tới chạy lui điều hành mọi thứ.Nhận thấy sự xuất hiện của Bạo Quân trên chiến trường tất cả binh linh đều hành lễ, khô lâu kỵ sĩ cũng rời lưng ngựa quỳ một chân hành lễ, bên cạnh Bạo Quân là hai bóng người trùm kín thân thể tay cầm pháp trượng."Xuất phát Vong Hồn Cốc" Bạo Quân vừa ra lệnh thì bên cạnh hắn tiếng tù và bắt đầu nổi lên, một tên thây ma to lớn tay cầm dùi lớn gõ vào một cái trống không biết làm từ da loài động vật nào, từng tiếng trống vang lên khắp doanh trại.Ngay lập tức từng toán lính được tập hợp, tinh kỳ phấp phới, trong đó có một lá cờ in hình một đầu sói, một lá cờ in hình một đầu rồng, lá cờ to nhất chỉ in một chữ Vương từ bên trong tỏa ra âm khí um tùm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương