Vạn Thánh Yêu Vương Chi Chiến Thần Tại Thượng: Trùng Sinh Ta Làm Lại Tất Cả
Chương 46: Bảy Kiếp Luân Hồi: Kiếp Thứ 7
Kiếp thứ bảy. Lần này là sau khi nàng phong ấn Cửu Lâu Xà Tà Thần, dẫn đến phản phệ, bản thân ngủ mất một ngàn năm. Mà nguyên thần cũng lần nữa lịch kiếp xuống phàm trần. Bọn họ tìm thấy nàng trong chính học viện của Cùng Kỳ - hắn lúc này là một người thầy dạy luyện đan rất có tiếng. Mà Cùng Kỳ trong mắt của cô chính là một idol luyện đan vô cùng xuất chúng, khiến cô ái mộ không thôi. Còn Cùng Kỳ khi đó đối với cô, chẳng qua cũng chỉ là một học trò giống người thầy mà hắn kính trọng bằng cả sinh mạng trước của mình. Cùng Kỳ hắn không tin tưởng chuyện kiếp sau, mặc dù đôi Thiên Thanh Đồng Nhãn của hắn có thể nhìn thấu vạn vật, thấy rõ quá khứ, hiện tại và tương lai của một người. Tất nhiên, lúc này cả Đào Ngột, Hỗn Độn và Thao Thiết đều có những thân phận khác nhau. Hỗn Độn là một ông chủ, Đào Ngột trở thành một ca sĩ có tiếng còn Thao Thiết thì tiếp tục phát triển sự nghiệp mafia của người cha ở kiếp thứ sáu của nàng. Kiếp này, cô cũng không biết cha mẹ mình là ai, sống với bà ngoại đến năm cô mười hai tuổi thì bà mất, từ đó cuộc sống vô cùng khó khăn và tàn khốc. Cũng may đã có một nhà hảo tâm luôn chu cấp cho cô, để cô có thể yên tâm học hành. Một phần là do hoàn cảnh, một phần là do thiên phú luyện đan trong người của cô. Cùng Kỳ biết được gia cảnh của cô học trò, cũng vô cùng chiếu cố cô. Bởi vì trong các học trò của hắn, cô là đứa trẻ siêng năng, hiểu chuyện và yêu thảo dược. Nhưng quan trọng hơn một chút thì đó là cô có đôi nét giống với vị sư phụ trước đây của Cùng Kỳ. Cùng Kỳ sống cả đời, cũng chưa từng nghĩ có ngày hắn sẽ thấy ba tên hỗn thế ma vương Hỗn Độn, Thao Thiết và Đào Ngột lại đến học viện của hắn. Không chỉ như vậy mà còn muốn hắn đáp ứng giúp ba tên đầu óc có bệnh này theo đuổi học trò của hắn, hơn nữa còn là đứa trẻ xuất sắc nhất, khiến bản năng làm cha trong người Cùng Kỳ nổi dậy, hắn hận không thể đem ba tên này đá vào Hồng Liên Nghiệp Hỏa. Nhưng hắn cũng không muốn biết vì sao ba tên hỗn thế ma vương này lại nhắm vào học trò của hắn, hắn chỉ biết ba tên này là ba tên có bệnh. Mà Cùng Kỳ càng cho rằng ba tên này đầu óc bệnh không chỉ rất nặng mà hình như mắt còn có vấn đề rất nghiêm trọng. Ba tên có bệnh cứ khăng khăng nói rằng học trò của hắn chính là ái nhân của ba tên đó luân hồi chuyển kiếp, xem có tức chết hắn không chứ? Hỗn Độn, Thao Thiết, Đào Ngột đều xin vào học viện của Cùng Kỳ không được, liền chơi mánh khóe khác, trực tiếp công khai trước học viện của Cùng Kỳ tỏ tình cô. Chỉ là không ngờ cô lại đáp lại bọn hắn rằng: “Tôi sau này phải gả cho Mục đại thiếu gia để trả nợ ăn học từ nhỏ.” Người chu cấp cho cô tiền học chính là Mục gia, điều kiện sau này chính là trước năm hai mươi tuổi cô không trả được hết nợ thì phải gả cho đứa con trai bị bệnh ngốc của họ. Thế là Cùng Kỳ đành ra mặt, hắn đến Mục gia thương lượng, xong rồi đem cô trở về, dưới danh nghĩa cô trở thành con nuôi của hắn. Và hơn hết để tránh cho đứa học trò được hắn quan tâm nhiều nhất bị lừa đi mất, hắn đã cảnh cáo rằng, bất cứ ai dám tỏ tình học trò của hắn, hắn liền không nhân nhượng. Vì thế, câu chuyện giữa cha vợ và các chàng rể bắt đầu. Cho đến cái ngày, cô vô tình tạo ra một loại đan dược. Thứ này không chỉ khiến ma thú trở thành hình dạng người, mà còn khiến bọn chúng thật sự trở nên giống người hơn bao giờ hết. Cùng Kỳ cảm thấy kỳ lạ, liền hỏi cô cách luyện ra loại đan dược này. Cô hào hứng nói cho Cùng Kỳ nghe, đồng thời càng có ý tưởng hơn về những loại đan dược kỳ lạ. Cùng Kỳ nhìn cô đầy khó tin. Những loại dược để luyện ra thứ đan khiến thú hóa người mà cô nói, liền giống với những loại đan dược mà sư phụ của hắn đã làm ra, chỉ là những đan dược đó chưa từng được công cáo ra bên ngoài và cũng chỉ có một mình hắn biết được công dụng của những đan dược này. Hắn hoài nghi về cô. Sau đó, dưới sự hoài nghi của hắn, cộng thêm việc ba tên đầu óc có bệnh không nhẹ Hỗn Thao Đào kia suốt ngày đòi hắn chứng minh thân phận thật sự của cô để còn nhanh chóng ôm lão bà về, khiến Cùng Kỳ cũng tò mò về cô không kém. Cùng Kỳ dùng đôi mắt của mình, hắn nhìn thấy tổng cộng cô có bảy kiếp. Kiếp đầu tiên, cô chính là người đầu tiên cùng Hỗn Độn ký khế ước. Kiếp thứ hai, lại chính là nữ nhân mù trong lòng Thao Thiết. Kiếp thứ ba, cô chính là sư phụ khi trước của hắn. Kiếp thứ tư, cô chính là ca kỹ mà Đào Ngột đã ngày đêm trông chờ. Kiếp thứ năm, cô cùng Thao Thiết và Hỗn Độn trải qua một chặng đường yêu hận tình thù. Kiếp thứ sáu, lại là một cuộc đời đầy thăng trầm cùng những vết thương và đau đớn. Cuối cùng, chính là kiếp thứ bảy này. Cùng Kỳ nhìn thấu mọi chuyện xong, cảm thấy thiên ngôn vạn ngữ cũng khó mà diễn tả lại hết mọi thứ. Hắn liền gọi Hỗn Độn, Thao Thiết và Đào Ngột đến nói chuyện. Từ đó, bọn họ mới biết, suốt mười lăm vạn năm qua, bọn họ đã trải qua yêu hận tình thù, sâu đậm biết bao nhiêu, đau khổ biết bao nhiêu, từ đầu đến cuối cũng chỉ có một nữ nhân suy nhất. Nhưng…. Cô lúc này không hề để mắt đến bọn họ mà lại yêu sâu đậm tiền bối của mình. Mà tiền bối này của cô có đôi nét tương đối giống Ma Tôn Tiêu Nguyệt Dạ. Nhưng cái tên này lại tương đối trăng hoa, thậm chí còn có cả những kẻ dự bị khác ngoài cô. Cho dù bốn người bọn họ khuyên cô thế nào, cô cũng khó lòng từ chối được kẻ dụ dỗ kia. Cho đến khi, cô có thai. Mà tên kia lại chối bỏ trách nhiệm. Bị người đời chỉ trích, cô đành bỏ đi, cùng với đứa bé. Còn đi đâu thì không ai biết. Chuyện này bất ngờ đến độ, bọn họ không biết phải làm gì. Hỗn Độn, Đào Ngột và Cùng Kỳ tức giận đem cái tên tra nam kia giết chết. Thao Thiết dùng thế lực của hắn khi đó đi khắp nơi tìm cô. Nhưng… Cô vì khó sinh, băng huyết mà chết. Cả đứa trẻ cũng yểu mệnh, không thể sống quá ba tháng. Lần này, bọn họ đã quá sơ suất rồi. Sơ suất đến độ đã đem cô lơ đi mất, cũng không ai trong số họ quá để mắt đến cô và cho rằng cô vẫn sẽ luôn bên họ như những kiếp trước. Đáng tiếc, không hề có chuyện nào lại đơn giản như vậy. Cùng Kỳ nói rằng, hắn đã bị giam lại Minh giới ba vạn năm vì hắn chỉ muốn đi khắp nơi tìm sư phụ, và mỗi khi hắn làm loạn ở một nơi, phán quan Minh giới lại giam hắn lại một ngàn năm, cho nên mới mất nhiều thời gian như vậy, hắn mới quyết định trở về Lục Địa, mở trường dạy học, an phận thủ thường, tiếp tục phát triển những gì mà sư phụ của hắn đã từng rất tự hào. Chỉ là, Cùng Kỳ chỉ có tiếc nuối chứ không hề cảm thấy đau thương. Hắn có một quyết định táo bạo hơn bao giờ hết, chính là nếu như kiếp sau có tìm lại được nàng, bọn họ hãy khiến nàng trở thành người bán bất tử. Điều này đã được chấp thuận, chỉ là, bọn họ thật sự chịu kiếp đa phu sao? “Hãy để nàng quyết định nàng sẽ lựa chọn ai.” Và bọn họ đã thống nhất như vậy. Điều này đến bây giờ ngẫm lại, bọn hắn vẫn còn cả thấy buồn cười. 62
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương