VAN's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần
Chương 121: Natyr đấu với Folsier
Darmil bước trên hành lang, theo sau nó chỉ chừng một mét vẫn là cô nhóc Neh, còn hai con vật nuôi của cô ta thì đã được thu lại bằng cách thần bí nào đó.
Darmil đã chẳng còn quan tâm đến chuyện Neh có theo mình hay không nữa rồi, vì dù gì thì nó cũng không thể khiến cô ta bỏ cuộc được. Tất cả những gì nó trông mong vào chỉ còn là trận tái đấu với cô ta, may ra có thể thay đổi được tình thế trớ trêu này.
Một dáng người quen thuộc bước tới từ phía đối diện, Darmil trông kỹ một chút thì nhận ra đó là Howlei – người mà nó đã gặp ở phòng chờ lúc giải đấu đang khai mạc.
– Howlei! – Darmil cất tiếng gọi.
Howlei nghe gọi, trông thấy là Darmil thì giật mình, quay phắt người đi. Thế nhưng cậu ta cũng rất nhanh quay trở lại, bước đến chỗ nó rồi bảo:
– Ha ha! Không ngờ lại gặp cậu ở đây.
Tiếng cười của Howlei có hơi miễn cưỡng, nhưng Darmil chẳng quan tâm mấy, nói:
– Đúng là không ngờ thật. Mà, chúng ta vẫn chưa có cơ hội đấu với nhau nhỉ?
Howlei nhăn mặt. Darmil chọc trúng ngay vấn đề mà cậu ta muốn lẩn tránh nhất.
– Ừ thì… có hơi ngoài ý muốn. Đây là…?
Howlei cất tiếng hỏi, cố tình đánh lảng sang chuyện khác.
Darmil quay qua nhìn Neh một chút, không biết nên giới thiệu thế nào. Trong lúc nó còn đang suy nghĩ thì cô ta đã bước lên trước, vênh mặt lên đáp:
– Ta là Neh, kì phùng địch thủ của tên này. Ngươi là ai, mau nói tên!
Howlei hơi ngớ người một hồi mới nhận ra được chuyện gì đang diễn ra, vội bảo:
– Tôi là Howlei. Từng định đấu một trận với Darmil nhưng tiếc là bỏ lỡ cơ hội rồi.
– Không sao, Howlei! – Darmil nói lớn – Chúng ta đấu một trận ngay sau giải đấu là được thôi mà!
Howlei méo mặt, trông khốn khổ thật sự. Cậu ta tất nhiên cũng đã theo dõi trận đấu của Darmil rồi, và tự thấy bản thân không có chút phần thắng nào cả. Với khả năng của Darmil thì có khi sẽ đấu lại được với cả Kayfeitian ấy chứ.
Nghĩ đến đây, Howlei mặt vui tươi hẳn lên, chồm đến nắm lấy hai vai của Darmil mà bảo:
– Darmil! Cậu nhất định phải đánh bại tên thiết nhân Kayfeitian đó!
Darmil có hơi bất ngờ với phản ứng của Howlei, hồi lâu mới cười đáp:
– Điều đó là tất nhiên rồi! Sau đó thì tới lượt cậu đấu với tôi đấy!
– Được. Tất cả đều được.
– Ngươi muốn đấu với hắn ta? – Neh thốt – Ngươi có hỏi qua ta chưa?
Howlei nhìn Neh, lại nhìn sang Darmil. Cậu ta lờ mờ đoán mối quan hệ giữa hai người, thắc mắc:
– Darmil, cô ta thật sự chỉ là đối thủ của cậu à…?
– Đừng nói nữa. – Darmil vội bảo – Tôi không quản được. Cũng không muốn quản.
– Này! Ngươi nói vậy là có ý gì!?
Neh gắt lên, chống hai tay bên hông vẻ bực tức.
Darmil tặc lưỡi, bước nhanh về phía trước, hướng thẳng tới phòng chờ thi đấu. Howlei nhìn qua cô nàng đang giậm chân đầy giận dữ một chút rồi cũng đi theo Darmil. Cậu ta thật không muốn bị kéo vào chuyện nhà của hai người này, nhưng bỏ qua người có thể đánh bại được Kayfeitian thì càng không nên.
Trận đấu kế tiếp của Darmil có đối thủ là thiết nhân Kayfeitian, cũng là mục tiêu chính của nó ở giải đấu lần này. Trận đấu sẽ bắt đầu sau khi trận của Natyr kết thúc cùng với một khoảng thời gian nghỉ nữa.
Darmil ngồi trên ghế, mắt dán chặt vào tấm màn hình trước mặt mình. Thứ nó đang quan sát không gì hơn là trận đấu của Natyr, với đối thủ là Folsier, một đấu sĩ chuyên dùng thương.
Bối cảnh của trận đấu là trên một con đường vắng rộng chỉ chừng bốn năm mét với hai bên là ruộng lúa nước. Ở khung cảnh thoáng đãng như thế này thì hai đối thủ không mất nhiều thời gian để tìm kiếm nhau, và thực tế thì Natyr bây giờ đang đối mặt với kẻ địch rồi.
Natyr hạ thấp người, nhìn chằm chằm lấy Folsier, bình tĩnh đánh giá đối thủ. Không giống như Darmil, Natyr đã tìm hiểu rất kỹ về đối thủ của mình, và biết rằng nếu mạo hiểm lao thẳng tới sẽ chỉ tự tìm thất bại mà thôi.
Folsier cầm thương bằng một tay, đứng chờ hồi lâu vẫn không thấy Natyr hành động thì cất bước tiến về trước. Hắn ta tiến từng bước một thật chậm rãi, ánh mắt khóa chặt lấy thân hình nhỏ nhắn của Natyr. Lợi thế về tầm tấn công của Folsier sẽ không cho cô ta một cơ hội tiếp cận nào.
Natyr biết trận đấu này không hề dễ dàng. Folsier thật sự là một con ngựa ô, đã lần lượt giành chiến thắng áp đảo trước các đối thủ khác mà tiến đến bán kết trong khi trước đây chưa từng có danh tiếng gì cả. Giải quán quân khung hạng Gravito vốn được cho là thuộc về thiết nhân Kayfeitian, hoặc bất ngờ lắm là Natyr với một phần nhỏ khả năng, giờ lại trở nên náo nhiệt hơn bao giờ hết.
– Tên thương đấu sĩ đó rất đáng sợ. Hắn ta đánh bại tất cả đối thủ ở vòng bảng mà không bị trúng đòn lần nào cả.
Là tiếng của Howlei. Cậu ta đang ngồi gác tay lên bàn cạnh Darmil, mắt láo liên trông chừng Neh ngồi ở phía bên kia. Cô ta tới giờ vẫn không nguôi cơn giận của mình, và vì không gây gổ được với Darmil nên dường như đã quyết định xả lên người của Howlei.
– Chiến thắng tuyệt đối à. Thật đáng học hỏi.
Darmil đáp. Nó quả thực không giỏi trong chuyện tránh đòn, nên đây có lẽ là cơ hội để nó bù đắp lại phần còn thiếu đó của mình.
– Học hỏi… – Howlei lẩm bẩm – Cậu có chắc là mình không nói nhầm gì đó chứ.
Darmil không hiểu lời Howlei, quay sang nhìn vẻ đầy thắc mắc.
– Ha ha! Tên đó làm gì xứng làm đối thủ của ngươi. Chỉ có ta thôi!
Neh cười bảo, vẻ tự tin cực kỳ.
– Nghe như thế, cô có thể đánh bại được hắn ta. – Darmil hỏi.
– À… cái đó thì không. – Neh đáp, giọng xìu hẳn xuống – Nhưng đấu với ngươi thì hắn ta quả thật không có cửa.
Darmil không đánh giá bản thân cao như vậy. Dù nó rất tự tin bản thân có thể đánh bại được Folsier, nhưng để có thể đạt được chiến thắng tuyệt đối, hay rằng Folsier không có cửa thì nó ngược lại không dám nghĩ đến.
– Đừng làm vẻ ngạc nhiên như thế chứ, Darmil. – Howlei cười bảo – Cách chiến đấu của cậu quả thật có hơi… đụt, nhưng mà ngoài thiết nhân Kayfeitian ra, những kẻ khác không có cơ hội với cậu chút nào cả.
– Quả là đụt thật.
Darmil nói, cười hề hề cho qua. Đối với nó, bàn luận hay đánh giá trước trận đấu luôn là vô nghĩa. Chỉ có khi đối chiến thật sự mới có thể xác định được ai mạnh ai yếu, ai thắng ai thua mà thôi.
Trên màn hình, khoảng cách giữa Natyr và Folsier dần bị rút ngắn lại, khi chỉ còn chưa đến năm mét thì cô ta đột nhiên phóng ra hai con dao găm vào Folsier, đồng thời lao chéo về trước.
Folsier không chút bất ngờ, nhanh chóng lách người tránh né và dùng thương đánh bật một con dao khác của Natyr. Hắn ta sau đó sải chân tránh khỏi nữ người thú trong khi dùng thương che chắn bản thân, sẵn sàng chống đỡ bất kỳ đòn tấn công nào.
Natyr thấy thế thì ngừng lại, không đuổi theo. Cô ta biết rõ lợi thế tấn công bất ngờ vừa rồi đã mất, cố lao tới sẽ chỉ tạo cơ hội để Folsier phản công. Mặt khác, phóng dao găm chỉ là đòn quấy rối mà thôi, không hề gây được nhiều sát thương. Nếu Folsier bị ép tới mức không thèm bảo vệ thành tích chiến thắng tuyệt đối của mình thì Natyr sẽ rơi vào thế yếu ngay.
Nhưng Natyr không tới, không có nghĩa là Folsier cũng không. Hắn ta xì một tiếng, không biết là bực tức hay thất vọng, rồi nhảy phốc tới đâm thẳng một thương vào Natyr.
Cú nhảy rút nhanh khoảng cách với tốc độ mà đến Natyr cũng không lường trước được, cùng với đòn đâm tới của Folsier khiến cô ta thật sự không kịp trở tay, chỉ có thể cố lách người, đồng thời dùng xích kéo lệch hướng của đòn tấn công.
Dù vậy, đòn đâm của Folsier rất có lực, trực tiếp đâm xuyên bả vai trái của Natyr, sau đó lại xoáy một vòng làm cô ta kêu lên một tiếng đau đớn.
– Thảm. – Howlei thốt – Tốc độ của tên này thật đáng sợ.
– Đấu chính diện với hắn là lựa chọn ngu ngốc. – Neh cất tiếng – Cô ta chắc đang muốn đọ xem ai nhanh hơn đây mà.
– Nhanh hơn cũng không có ý nghĩa gì nhiều đâu…
Howlei lẩm bẩm, liếc mắt nhìn Darmil một cái rồi nói tiếp:
– Như tên thiết nhân Kayfeitian, vào tầm đánh của hắn ta thì có nhanh đến đâu cũng vô dụng. Kỹ năng ‘Trảm sát’ khiến kẻ bị nhắm tới muốn lùi lại cũng không được.
– Không có ai so sánh tên này với hắn ta cả. – Neh gắt.
Darmil cười gượng gạo, không biết nói chi, chỉ là cảm thấy thật phiền phức. Lúc đầu chỉ có Neh, cô ta nói chán thì thôi, nhưng giờ có Howlei thì hai người đối đáp nhau không ngừng nghỉ khiến nó ở giữa chịu đựng đến phát mệt.
Giờ Darmil chỉ còn cách làm bộ không nghe thấy mà tập trung vào trận đấu vẫn đang diễn ra trên màn hình.
Darmil đã chẳng còn quan tâm đến chuyện Neh có theo mình hay không nữa rồi, vì dù gì thì nó cũng không thể khiến cô ta bỏ cuộc được. Tất cả những gì nó trông mong vào chỉ còn là trận tái đấu với cô ta, may ra có thể thay đổi được tình thế trớ trêu này.
Một dáng người quen thuộc bước tới từ phía đối diện, Darmil trông kỹ một chút thì nhận ra đó là Howlei – người mà nó đã gặp ở phòng chờ lúc giải đấu đang khai mạc.
– Howlei! – Darmil cất tiếng gọi.
Howlei nghe gọi, trông thấy là Darmil thì giật mình, quay phắt người đi. Thế nhưng cậu ta cũng rất nhanh quay trở lại, bước đến chỗ nó rồi bảo:
– Ha ha! Không ngờ lại gặp cậu ở đây.
Tiếng cười của Howlei có hơi miễn cưỡng, nhưng Darmil chẳng quan tâm mấy, nói:
– Đúng là không ngờ thật. Mà, chúng ta vẫn chưa có cơ hội đấu với nhau nhỉ?
Howlei nhăn mặt. Darmil chọc trúng ngay vấn đề mà cậu ta muốn lẩn tránh nhất.
– Ừ thì… có hơi ngoài ý muốn. Đây là…?
Howlei cất tiếng hỏi, cố tình đánh lảng sang chuyện khác.
Darmil quay qua nhìn Neh một chút, không biết nên giới thiệu thế nào. Trong lúc nó còn đang suy nghĩ thì cô ta đã bước lên trước, vênh mặt lên đáp:
– Ta là Neh, kì phùng địch thủ của tên này. Ngươi là ai, mau nói tên!
Howlei hơi ngớ người một hồi mới nhận ra được chuyện gì đang diễn ra, vội bảo:
– Tôi là Howlei. Từng định đấu một trận với Darmil nhưng tiếc là bỏ lỡ cơ hội rồi.
– Không sao, Howlei! – Darmil nói lớn – Chúng ta đấu một trận ngay sau giải đấu là được thôi mà!
Howlei méo mặt, trông khốn khổ thật sự. Cậu ta tất nhiên cũng đã theo dõi trận đấu của Darmil rồi, và tự thấy bản thân không có chút phần thắng nào cả. Với khả năng của Darmil thì có khi sẽ đấu lại được với cả Kayfeitian ấy chứ.
Nghĩ đến đây, Howlei mặt vui tươi hẳn lên, chồm đến nắm lấy hai vai của Darmil mà bảo:
– Darmil! Cậu nhất định phải đánh bại tên thiết nhân Kayfeitian đó!
Darmil có hơi bất ngờ với phản ứng của Howlei, hồi lâu mới cười đáp:
– Điều đó là tất nhiên rồi! Sau đó thì tới lượt cậu đấu với tôi đấy!
– Được. Tất cả đều được.
– Ngươi muốn đấu với hắn ta? – Neh thốt – Ngươi có hỏi qua ta chưa?
Howlei nhìn Neh, lại nhìn sang Darmil. Cậu ta lờ mờ đoán mối quan hệ giữa hai người, thắc mắc:
– Darmil, cô ta thật sự chỉ là đối thủ của cậu à…?
– Đừng nói nữa. – Darmil vội bảo – Tôi không quản được. Cũng không muốn quản.
– Này! Ngươi nói vậy là có ý gì!?
Neh gắt lên, chống hai tay bên hông vẻ bực tức.
Darmil tặc lưỡi, bước nhanh về phía trước, hướng thẳng tới phòng chờ thi đấu. Howlei nhìn qua cô nàng đang giậm chân đầy giận dữ một chút rồi cũng đi theo Darmil. Cậu ta thật không muốn bị kéo vào chuyện nhà của hai người này, nhưng bỏ qua người có thể đánh bại được Kayfeitian thì càng không nên.
Trận đấu kế tiếp của Darmil có đối thủ là thiết nhân Kayfeitian, cũng là mục tiêu chính của nó ở giải đấu lần này. Trận đấu sẽ bắt đầu sau khi trận của Natyr kết thúc cùng với một khoảng thời gian nghỉ nữa.
Darmil ngồi trên ghế, mắt dán chặt vào tấm màn hình trước mặt mình. Thứ nó đang quan sát không gì hơn là trận đấu của Natyr, với đối thủ là Folsier, một đấu sĩ chuyên dùng thương.
Bối cảnh của trận đấu là trên một con đường vắng rộng chỉ chừng bốn năm mét với hai bên là ruộng lúa nước. Ở khung cảnh thoáng đãng như thế này thì hai đối thủ không mất nhiều thời gian để tìm kiếm nhau, và thực tế thì Natyr bây giờ đang đối mặt với kẻ địch rồi.
Natyr hạ thấp người, nhìn chằm chằm lấy Folsier, bình tĩnh đánh giá đối thủ. Không giống như Darmil, Natyr đã tìm hiểu rất kỹ về đối thủ của mình, và biết rằng nếu mạo hiểm lao thẳng tới sẽ chỉ tự tìm thất bại mà thôi.
Folsier cầm thương bằng một tay, đứng chờ hồi lâu vẫn không thấy Natyr hành động thì cất bước tiến về trước. Hắn ta tiến từng bước một thật chậm rãi, ánh mắt khóa chặt lấy thân hình nhỏ nhắn của Natyr. Lợi thế về tầm tấn công của Folsier sẽ không cho cô ta một cơ hội tiếp cận nào.
Natyr biết trận đấu này không hề dễ dàng. Folsier thật sự là một con ngựa ô, đã lần lượt giành chiến thắng áp đảo trước các đối thủ khác mà tiến đến bán kết trong khi trước đây chưa từng có danh tiếng gì cả. Giải quán quân khung hạng Gravito vốn được cho là thuộc về thiết nhân Kayfeitian, hoặc bất ngờ lắm là Natyr với một phần nhỏ khả năng, giờ lại trở nên náo nhiệt hơn bao giờ hết.
– Tên thương đấu sĩ đó rất đáng sợ. Hắn ta đánh bại tất cả đối thủ ở vòng bảng mà không bị trúng đòn lần nào cả.
Là tiếng của Howlei. Cậu ta đang ngồi gác tay lên bàn cạnh Darmil, mắt láo liên trông chừng Neh ngồi ở phía bên kia. Cô ta tới giờ vẫn không nguôi cơn giận của mình, và vì không gây gổ được với Darmil nên dường như đã quyết định xả lên người của Howlei.
– Chiến thắng tuyệt đối à. Thật đáng học hỏi.
Darmil đáp. Nó quả thực không giỏi trong chuyện tránh đòn, nên đây có lẽ là cơ hội để nó bù đắp lại phần còn thiếu đó của mình.
– Học hỏi… – Howlei lẩm bẩm – Cậu có chắc là mình không nói nhầm gì đó chứ.
Darmil không hiểu lời Howlei, quay sang nhìn vẻ đầy thắc mắc.
– Ha ha! Tên đó làm gì xứng làm đối thủ của ngươi. Chỉ có ta thôi!
Neh cười bảo, vẻ tự tin cực kỳ.
– Nghe như thế, cô có thể đánh bại được hắn ta. – Darmil hỏi.
– À… cái đó thì không. – Neh đáp, giọng xìu hẳn xuống – Nhưng đấu với ngươi thì hắn ta quả thật không có cửa.
Darmil không đánh giá bản thân cao như vậy. Dù nó rất tự tin bản thân có thể đánh bại được Folsier, nhưng để có thể đạt được chiến thắng tuyệt đối, hay rằng Folsier không có cửa thì nó ngược lại không dám nghĩ đến.
– Đừng làm vẻ ngạc nhiên như thế chứ, Darmil. – Howlei cười bảo – Cách chiến đấu của cậu quả thật có hơi… đụt, nhưng mà ngoài thiết nhân Kayfeitian ra, những kẻ khác không có cơ hội với cậu chút nào cả.
– Quả là đụt thật.
Darmil nói, cười hề hề cho qua. Đối với nó, bàn luận hay đánh giá trước trận đấu luôn là vô nghĩa. Chỉ có khi đối chiến thật sự mới có thể xác định được ai mạnh ai yếu, ai thắng ai thua mà thôi.
Trên màn hình, khoảng cách giữa Natyr và Folsier dần bị rút ngắn lại, khi chỉ còn chưa đến năm mét thì cô ta đột nhiên phóng ra hai con dao găm vào Folsier, đồng thời lao chéo về trước.
Folsier không chút bất ngờ, nhanh chóng lách người tránh né và dùng thương đánh bật một con dao khác của Natyr. Hắn ta sau đó sải chân tránh khỏi nữ người thú trong khi dùng thương che chắn bản thân, sẵn sàng chống đỡ bất kỳ đòn tấn công nào.
Natyr thấy thế thì ngừng lại, không đuổi theo. Cô ta biết rõ lợi thế tấn công bất ngờ vừa rồi đã mất, cố lao tới sẽ chỉ tạo cơ hội để Folsier phản công. Mặt khác, phóng dao găm chỉ là đòn quấy rối mà thôi, không hề gây được nhiều sát thương. Nếu Folsier bị ép tới mức không thèm bảo vệ thành tích chiến thắng tuyệt đối của mình thì Natyr sẽ rơi vào thế yếu ngay.
Nhưng Natyr không tới, không có nghĩa là Folsier cũng không. Hắn ta xì một tiếng, không biết là bực tức hay thất vọng, rồi nhảy phốc tới đâm thẳng một thương vào Natyr.
Cú nhảy rút nhanh khoảng cách với tốc độ mà đến Natyr cũng không lường trước được, cùng với đòn đâm tới của Folsier khiến cô ta thật sự không kịp trở tay, chỉ có thể cố lách người, đồng thời dùng xích kéo lệch hướng của đòn tấn công.
Dù vậy, đòn đâm của Folsier rất có lực, trực tiếp đâm xuyên bả vai trái của Natyr, sau đó lại xoáy một vòng làm cô ta kêu lên một tiếng đau đớn.
– Thảm. – Howlei thốt – Tốc độ của tên này thật đáng sợ.
– Đấu chính diện với hắn là lựa chọn ngu ngốc. – Neh cất tiếng – Cô ta chắc đang muốn đọ xem ai nhanh hơn đây mà.
– Nhanh hơn cũng không có ý nghĩa gì nhiều đâu…
Howlei lẩm bẩm, liếc mắt nhìn Darmil một cái rồi nói tiếp:
– Như tên thiết nhân Kayfeitian, vào tầm đánh của hắn ta thì có nhanh đến đâu cũng vô dụng. Kỹ năng ‘Trảm sát’ khiến kẻ bị nhắm tới muốn lùi lại cũng không được.
– Không có ai so sánh tên này với hắn ta cả. – Neh gắt.
Darmil cười gượng gạo, không biết nói chi, chỉ là cảm thấy thật phiền phức. Lúc đầu chỉ có Neh, cô ta nói chán thì thôi, nhưng giờ có Howlei thì hai người đối đáp nhau không ngừng nghỉ khiến nó ở giữa chịu đựng đến phát mệt.
Giờ Darmil chỉ còn cách làm bộ không nghe thấy mà tập trung vào trận đấu vẫn đang diễn ra trên màn hình.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương