VAN's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần
Chương 648: Quan sát trận đánh
Tình huống này có lẽ nằm ngoài dự đoán của đám du hành giả, nhưng họ không bị bất ngờ. Du hành giả vượt trên Thần cấp 10 đã sớm phải đối mặt với những kẻ địch sở hữu sức mạnh vượt trội như thế, đặc biệt là quái như tinh anh, thống lĩnh hay trùm. Chỉ là, xem đối phương vốn là du hành giả như một con quái mạnh mẽ thì thật không được bình thường lắm.
– Khống chế địa hình!
Tên đại diện đã lấy lại tinh thần, hô lên. Hắn ta sẵn sàng tham chiến một lần nữa, nhưng còn chưa vội nhào vào mà chờ đợi thời cơ thích hợp. Kỹ năng ‘Nhát chém lạnh băng’ rất có thể là giải pháp duy nhất vào lúc này.
Ma pháp sư nghe lệnh, bắt đầu vận phép. Xạ thủ lập tức cảnh giác lấy xung quanh, nữ sát thủ còn lại cũng lùi về, chuẩn bị đón đỡ và hóa giải bất kì đòn gây rối nào.
Nhưng Turan hay cả Kull đều không định ra tay. Còn chưa cần thiết.
Ma pháp địa hình không dễ thi triển, có thời gian vận tương đối lâu, cũng tiêu hao không ít ma năng. Trong hầu hết các tình huống, một tấm bùa với phép tương tự sẽ là thích hợp hơn.
Có lẽ đối phương không sở hữu một tấm bùa như vậy, hoặc là họ đánh giá cao đối thủ của mình. Bùa chú được kích hoạt không bởi một thuật sư thường có hiệu quả kém, và nếu địa hình được khống chế không đủ sẽ chẳng thể nào đạt tới tác dụng mong muốn. Đơn giản như một chiếc hố sụp chỉ chừng vài mét, du hành giả có thể dễ dàng bật nhảy thoát ra.
Lúc này, tên cầm kiếm nên lùi lại sau khi chứng kiến sức mạnh khổng lồ của Darmil. Thế nhưng hắn ta lại quyết định đối mặt. Hắn ta cần phải câu kéo càng nhiều thời gian càng tốt. Một kẻ sở hữu đòn tấn công có thể lập tức giải quyết người có sức phòng thủ cao nhất đội, khó mà nói được tên võ sư sẽ có thể cầm cự được bao lâu.
Rồi trước khi Darmil lao đến ra đòn tấn công lần nữa, tên cầm kiếm hạ thấp trọng tâm, nâng cao kiếm trên tay, đưa sang ngang. Hắn đã không thể tránh né thì chỉ có thể cố gây sát thương nhiều nhất có thể. Hơn nữa, hắn ta không chỉ có một mình.
Hai mũi tên đồng thời bắn ra từ hai bên của Darmil. Cậu ta có thể bắt lấy một, nhưng cùng lúc bắt lấy cả hai, đồng thời còn phải đối mặt với nhát kiếm sắp tới là không thể nào. Đây quả thật là một thế tấn công vô cùng hiểm ác.
Một điều có thể chắc chắn rằng là Darmil sẽ bị thương. Và có lẽ không quá khó đoán, cậu ta quả quyết tiếp tục hành động của bản thân, bất chấp bất kì khả năng nào có thể xảy ra.
Một cú đập chùy thật mạnh từ trên xuống, mặc kệ rằng nhát kiếm của đối phương đang đến từ chính diện. Sức lực khủng khiếp được tung ra, lần nữa được đè ép lên kèm theo hàng đống kỹ năng khiến cho đòn tấn công như được gia tốc, trong khoảnh khắc xông thẳng tới trước mặt tên cầm kiếm.
Nhát kiếm của hắn ta chém qua, đi cùng với với đó cũng là ý thức của bản thân. Hắn ta có lẽ cũng không rõ đòn tấn công của mình có chạm tới đối phương chưa, chính mình đã sớm không còn cảm giác được gì nữa, cơ thể thì dần tan biến thành vô vàn đốm sáng li ti.
Một đòn tấn công mạnh mẽ đúng vào vị trí hiểm yếu chắc chắn là chí mạng. Kể cả là quái với sức sống ương ngạnh cũng khó mà vượt qua nổi.
Hai mũi tên không bị ngăn cản cắm thẳng vào bên vai phải và bắp đùi trái của Darmil. Cậu ta có mang giáp, nhưng hai mũi tên vốn là mang theo hiệu quả xuyên giáp, nên không mấy khó khăn xuyên thấu qua. Vết thương có lẽ không sâu, nhưng là đủ để độc tẩm trên đầu mũi tên xâm nhập vào cơ thể.
Chỉ là, càng như vậy, Darmil lại càng có lý do để đẩy mạnh, nhanh chóng kết thúc cuộc chiến này. Cậu ta dậm mạnh chân, nhảy bổ một phát, hướng thẳng tới vị trí của tên võ sư đang đứng chắn ngang đường đi tới chỗ tên ma pháp sư.
Tên võ sư đã đoán trước, không hề hoảng hốt vào thế đón đỡ. Một cú đập chùy từ trên xuống có sức lực rất lớn, nhưng lại không khó để tránh né. Tên võ sư sải chân di chuyển sang bên, đồng thời vung tay cố tình làm chệch hướng đòn đánh để Darmil mất đi thế công của mình.
Khác với vẻ ngoài cục mịch, tên võ sư hiểu rõ nhiệm vụ của bản thân lúc này: cần giành lấy càng nhiều thời gian càng tốt. Một khi đòn tấn công ma pháp của ma pháp sư hoàn thành, chiến thắng sẽ nằm là trong tầm tay. Hơn nữa, không giống tên kiếm sư vừa nãy, hắn ta có thể giằng co.
Darmil đáp đất một cách khó khăn, suýt nữa còn bị đạp ngã bởi tên võ sư nếu không kịp dậm chân giữ vững tư thế. Sức mạnh quá lớn cũng sẽ mang lại bất lợi cho bản thân, không dễ khống chế.
Turan quan sát, mơ hồ bắt được một khoảnh khắc nào đấy mà Darmil nổi giận. Điều đó chỉ như đốm sáng lóe qua, nhanh chóng bị dập tắt. Có lẽ là kỹ năng ‘Cuồng nộ’ đang tích lũy nộ, hoặc vừa định trực tiếp kích hoạt luôn.
Bất kể là gì, Turan cũng có thể nhận định rằng trạng thái của Darmil đang không quá tốt. Đó không phải đám du hành giả đang gây khó khăn gì cho cậu ta, mà là đến từ chính lượng thuộc tính sức mạnh quá nhiều, tạo nên sự chênh lệch lớn. Cậu ta đã có sức mạnh, và đang muốn nhiều hơn nữa.
Turan không rõ ràng, nhưng đó hẳn là cảm giác rất mê hoặc, khó mà từ chối. Chỉ mong Darmil sẽ không dễ dàng chịu thua. Thua chính bản thân mình.
Kull lùi về đứng ở bên cạnh, không có vẻ gì là lo lắng, nhưng vẫn hỏi:
– Như vậy ổn chứ? Tôi thấy cậu ta nhất quyết định xử lý chuyện này một mình, bất kể chuyện gì xảy ra.
Turan muốn đáp là ổn, lại thấy không thỏa đáng lắm. Darmil sẽ không thua, cũng sẽ không bị thương nặng, nhưng về lâu dài mà nói thì cách chiến đấu như thế rất khó để áp dụng vào cho tổ đội. Cho đến giờ, Kull là người du hành cùng Darmil nhiều nhất, nên cậu ta hẳn là hiểu rõ khó khăn mà mình gặp phải.
Tuy nhiên, dẫu là không ổn, Turan lại đâu thể làm gì hơn vào lúc này. Nó có muốn cải thiện điều gì thì cũng nên là sau vụ việc. Bây giờ xen vào trận đánh của Darmil sẽ chỉ khiến tình hình càng thêm tệ thôi.
– Trước mắt cứ quan sát đã.
Turan tỏ vẻ hời hợt thốt ra một câu. Kull nghe thế thì nhướn mày, gật gù làm vẻ hiểu ý. Nom rằng, rắc rối là có, nhưng đội trưởng đã chuẩn bị xong phương án giải quyết rồi.
Darmil sau khi giữ vững trọng tâm cơ thể, lập tức vung chùy đập sang ngang, hướng thẳng vào bên ngực tên võ sư. Hắn ta nhanh chóng di chuyển tiến về trước hòng tránh khỏi vùng uy lực lớn nhất của đòn tấn công, đồng thời đưa tay lên đón đỡ.
Chiếc găng tay mà tên võ sư đang mang có phẩm chất và cấp độ không tệ, giúp hắn giảm bớt không ít áp lực, lại nhờ vào kỹ năng mà hắn ta có thể gánh chịu toàn bộ đòn tấn công của Darmil. Thế nhưng tên võ sư không thể nào ngờ tới rằng cậu ta lại có thể trong lúc đòn tấn công trước đó còn chưa kết thúc đã liền áp người về trước, giơ tay bên cạnh lên mà đập tới một chưởng.
Tên võ sư tránh không kịp, đành chặn lấy. Dù vậy, ở khoảng cách gần thế này, muốn hoàn toàn loại bỏ sức sát thương chỉ có trong mơ mà thôi.
Hắn ta bị đẩy lùi về sau một đoạn ngắn, trên ngực cảm thấy một lực chấn động khủng khiếp đang điên cuồng tàn phá cơ thể. Nguyên khí trong cơ thể dâng trào, như muốn loạn hết cả lên, mà khí huyết thì bắt đầu sôi sục.
Turan nhíu mày. Kỹ năng của Darmil vốn là dùng để áp dụng lên các đòn tấn công, hiệu quả nhất khi có một vật trung gian dùng làm vũ khí. Nắm đấm hay bàn tay của cậu ta cũng có thể sử dụng được các kỹ năng ấy, nhưng sẽ rất khó, đặc biệt là kỹ năng ‘Xung chấn’. Để làm được như vậy, khả năng vận dụng nguyên khí và chuyển động của cơ thể phải đạt đến trình độ vô cùng cao. Chính là Turan đây cũng rất khó mà tưởng tượng nổi mình có thể làm được nếu không ở trong thế giới giả lập.
Phát linh, nên là điều kiện tiên quyết để có thể làm được như Darmil. Theo đó, giữa mỗi người, phát linh cũng sẽ tồn tại sự khác biệt. Hoàn toàn phát linh, lại không có ý nghĩa rằng mọi người đều giống nhau.
Mức giới hạn và điểm dị biệt của mỗi cá nhân là ở đâu, Turan lại khó mà nắm bắt ngay được. Nó không hề xem nhẹ Linh cảnh, nhưng rõ ràng là bản thân vẫn còn thiếu hiểu biết rất nhiều về cảnh giới này. Chắc chắn là có không ít điểm mà nó có thể cải thiện, mài giũa thêm.
Vấn đề là giờ Turan đã đạt Thần cấp 15, không cần cố gắng thêm bao lâu nữa là sẽ đột phá giới hạn Thần cấp, đặt chân lên cảnh giới mới. Nó chẳng biết có thể gầy dựng lại được hay không, và như thế nào. Nói đến, phải chăng cố giữ chính mình ở giới hạn Thần cấp 15 như các thành viên đội Khiên xám đã làm lại là điều đúng đắn.
Các nàng thề, nếu như nhìn thấy Diệp Vân Thành, chắc chắn đem hắn đưa vào ngục giam!.
Diệp Vân Thành cười khổ đem tất cả thống khổ cùng nói xấu nuốt vào.
Thế nhưng là khán giả lại gầm thét thay hắn không đáng!
– Khống chế địa hình!
Tên đại diện đã lấy lại tinh thần, hô lên. Hắn ta sẵn sàng tham chiến một lần nữa, nhưng còn chưa vội nhào vào mà chờ đợi thời cơ thích hợp. Kỹ năng ‘Nhát chém lạnh băng’ rất có thể là giải pháp duy nhất vào lúc này.
Ma pháp sư nghe lệnh, bắt đầu vận phép. Xạ thủ lập tức cảnh giác lấy xung quanh, nữ sát thủ còn lại cũng lùi về, chuẩn bị đón đỡ và hóa giải bất kì đòn gây rối nào.
Nhưng Turan hay cả Kull đều không định ra tay. Còn chưa cần thiết.
Ma pháp địa hình không dễ thi triển, có thời gian vận tương đối lâu, cũng tiêu hao không ít ma năng. Trong hầu hết các tình huống, một tấm bùa với phép tương tự sẽ là thích hợp hơn.
Có lẽ đối phương không sở hữu một tấm bùa như vậy, hoặc là họ đánh giá cao đối thủ của mình. Bùa chú được kích hoạt không bởi một thuật sư thường có hiệu quả kém, và nếu địa hình được khống chế không đủ sẽ chẳng thể nào đạt tới tác dụng mong muốn. Đơn giản như một chiếc hố sụp chỉ chừng vài mét, du hành giả có thể dễ dàng bật nhảy thoát ra.
Lúc này, tên cầm kiếm nên lùi lại sau khi chứng kiến sức mạnh khổng lồ của Darmil. Thế nhưng hắn ta lại quyết định đối mặt. Hắn ta cần phải câu kéo càng nhiều thời gian càng tốt. Một kẻ sở hữu đòn tấn công có thể lập tức giải quyết người có sức phòng thủ cao nhất đội, khó mà nói được tên võ sư sẽ có thể cầm cự được bao lâu.
Rồi trước khi Darmil lao đến ra đòn tấn công lần nữa, tên cầm kiếm hạ thấp trọng tâm, nâng cao kiếm trên tay, đưa sang ngang. Hắn đã không thể tránh né thì chỉ có thể cố gây sát thương nhiều nhất có thể. Hơn nữa, hắn ta không chỉ có một mình.
Hai mũi tên đồng thời bắn ra từ hai bên của Darmil. Cậu ta có thể bắt lấy một, nhưng cùng lúc bắt lấy cả hai, đồng thời còn phải đối mặt với nhát kiếm sắp tới là không thể nào. Đây quả thật là một thế tấn công vô cùng hiểm ác.
Một điều có thể chắc chắn rằng là Darmil sẽ bị thương. Và có lẽ không quá khó đoán, cậu ta quả quyết tiếp tục hành động của bản thân, bất chấp bất kì khả năng nào có thể xảy ra.
Một cú đập chùy thật mạnh từ trên xuống, mặc kệ rằng nhát kiếm của đối phương đang đến từ chính diện. Sức lực khủng khiếp được tung ra, lần nữa được đè ép lên kèm theo hàng đống kỹ năng khiến cho đòn tấn công như được gia tốc, trong khoảnh khắc xông thẳng tới trước mặt tên cầm kiếm.
Nhát kiếm của hắn ta chém qua, đi cùng với với đó cũng là ý thức của bản thân. Hắn ta có lẽ cũng không rõ đòn tấn công của mình có chạm tới đối phương chưa, chính mình đã sớm không còn cảm giác được gì nữa, cơ thể thì dần tan biến thành vô vàn đốm sáng li ti.
Một đòn tấn công mạnh mẽ đúng vào vị trí hiểm yếu chắc chắn là chí mạng. Kể cả là quái với sức sống ương ngạnh cũng khó mà vượt qua nổi.
Hai mũi tên không bị ngăn cản cắm thẳng vào bên vai phải và bắp đùi trái của Darmil. Cậu ta có mang giáp, nhưng hai mũi tên vốn là mang theo hiệu quả xuyên giáp, nên không mấy khó khăn xuyên thấu qua. Vết thương có lẽ không sâu, nhưng là đủ để độc tẩm trên đầu mũi tên xâm nhập vào cơ thể.
Chỉ là, càng như vậy, Darmil lại càng có lý do để đẩy mạnh, nhanh chóng kết thúc cuộc chiến này. Cậu ta dậm mạnh chân, nhảy bổ một phát, hướng thẳng tới vị trí của tên võ sư đang đứng chắn ngang đường đi tới chỗ tên ma pháp sư.
Tên võ sư đã đoán trước, không hề hoảng hốt vào thế đón đỡ. Một cú đập chùy từ trên xuống có sức lực rất lớn, nhưng lại không khó để tránh né. Tên võ sư sải chân di chuyển sang bên, đồng thời vung tay cố tình làm chệch hướng đòn đánh để Darmil mất đi thế công của mình.
Khác với vẻ ngoài cục mịch, tên võ sư hiểu rõ nhiệm vụ của bản thân lúc này: cần giành lấy càng nhiều thời gian càng tốt. Một khi đòn tấn công ma pháp của ma pháp sư hoàn thành, chiến thắng sẽ nằm là trong tầm tay. Hơn nữa, không giống tên kiếm sư vừa nãy, hắn ta có thể giằng co.
Darmil đáp đất một cách khó khăn, suýt nữa còn bị đạp ngã bởi tên võ sư nếu không kịp dậm chân giữ vững tư thế. Sức mạnh quá lớn cũng sẽ mang lại bất lợi cho bản thân, không dễ khống chế.
Turan quan sát, mơ hồ bắt được một khoảnh khắc nào đấy mà Darmil nổi giận. Điều đó chỉ như đốm sáng lóe qua, nhanh chóng bị dập tắt. Có lẽ là kỹ năng ‘Cuồng nộ’ đang tích lũy nộ, hoặc vừa định trực tiếp kích hoạt luôn.
Bất kể là gì, Turan cũng có thể nhận định rằng trạng thái của Darmil đang không quá tốt. Đó không phải đám du hành giả đang gây khó khăn gì cho cậu ta, mà là đến từ chính lượng thuộc tính sức mạnh quá nhiều, tạo nên sự chênh lệch lớn. Cậu ta đã có sức mạnh, và đang muốn nhiều hơn nữa.
Turan không rõ ràng, nhưng đó hẳn là cảm giác rất mê hoặc, khó mà từ chối. Chỉ mong Darmil sẽ không dễ dàng chịu thua. Thua chính bản thân mình.
Kull lùi về đứng ở bên cạnh, không có vẻ gì là lo lắng, nhưng vẫn hỏi:
– Như vậy ổn chứ? Tôi thấy cậu ta nhất quyết định xử lý chuyện này một mình, bất kể chuyện gì xảy ra.
Turan muốn đáp là ổn, lại thấy không thỏa đáng lắm. Darmil sẽ không thua, cũng sẽ không bị thương nặng, nhưng về lâu dài mà nói thì cách chiến đấu như thế rất khó để áp dụng vào cho tổ đội. Cho đến giờ, Kull là người du hành cùng Darmil nhiều nhất, nên cậu ta hẳn là hiểu rõ khó khăn mà mình gặp phải.
Tuy nhiên, dẫu là không ổn, Turan lại đâu thể làm gì hơn vào lúc này. Nó có muốn cải thiện điều gì thì cũng nên là sau vụ việc. Bây giờ xen vào trận đánh của Darmil sẽ chỉ khiến tình hình càng thêm tệ thôi.
– Trước mắt cứ quan sát đã.
Turan tỏ vẻ hời hợt thốt ra một câu. Kull nghe thế thì nhướn mày, gật gù làm vẻ hiểu ý. Nom rằng, rắc rối là có, nhưng đội trưởng đã chuẩn bị xong phương án giải quyết rồi.
Darmil sau khi giữ vững trọng tâm cơ thể, lập tức vung chùy đập sang ngang, hướng thẳng vào bên ngực tên võ sư. Hắn ta nhanh chóng di chuyển tiến về trước hòng tránh khỏi vùng uy lực lớn nhất của đòn tấn công, đồng thời đưa tay lên đón đỡ.
Chiếc găng tay mà tên võ sư đang mang có phẩm chất và cấp độ không tệ, giúp hắn giảm bớt không ít áp lực, lại nhờ vào kỹ năng mà hắn ta có thể gánh chịu toàn bộ đòn tấn công của Darmil. Thế nhưng tên võ sư không thể nào ngờ tới rằng cậu ta lại có thể trong lúc đòn tấn công trước đó còn chưa kết thúc đã liền áp người về trước, giơ tay bên cạnh lên mà đập tới một chưởng.
Tên võ sư tránh không kịp, đành chặn lấy. Dù vậy, ở khoảng cách gần thế này, muốn hoàn toàn loại bỏ sức sát thương chỉ có trong mơ mà thôi.
Hắn ta bị đẩy lùi về sau một đoạn ngắn, trên ngực cảm thấy một lực chấn động khủng khiếp đang điên cuồng tàn phá cơ thể. Nguyên khí trong cơ thể dâng trào, như muốn loạn hết cả lên, mà khí huyết thì bắt đầu sôi sục.
Turan nhíu mày. Kỹ năng của Darmil vốn là dùng để áp dụng lên các đòn tấn công, hiệu quả nhất khi có một vật trung gian dùng làm vũ khí. Nắm đấm hay bàn tay của cậu ta cũng có thể sử dụng được các kỹ năng ấy, nhưng sẽ rất khó, đặc biệt là kỹ năng ‘Xung chấn’. Để làm được như vậy, khả năng vận dụng nguyên khí và chuyển động của cơ thể phải đạt đến trình độ vô cùng cao. Chính là Turan đây cũng rất khó mà tưởng tượng nổi mình có thể làm được nếu không ở trong thế giới giả lập.
Phát linh, nên là điều kiện tiên quyết để có thể làm được như Darmil. Theo đó, giữa mỗi người, phát linh cũng sẽ tồn tại sự khác biệt. Hoàn toàn phát linh, lại không có ý nghĩa rằng mọi người đều giống nhau.
Mức giới hạn và điểm dị biệt của mỗi cá nhân là ở đâu, Turan lại khó mà nắm bắt ngay được. Nó không hề xem nhẹ Linh cảnh, nhưng rõ ràng là bản thân vẫn còn thiếu hiểu biết rất nhiều về cảnh giới này. Chắc chắn là có không ít điểm mà nó có thể cải thiện, mài giũa thêm.
Vấn đề là giờ Turan đã đạt Thần cấp 15, không cần cố gắng thêm bao lâu nữa là sẽ đột phá giới hạn Thần cấp, đặt chân lên cảnh giới mới. Nó chẳng biết có thể gầy dựng lại được hay không, và như thế nào. Nói đến, phải chăng cố giữ chính mình ở giới hạn Thần cấp 15 như các thành viên đội Khiên xám đã làm lại là điều đúng đắn.
Các nàng thề, nếu như nhìn thấy Diệp Vân Thành, chắc chắn đem hắn đưa vào ngục giam!.
Diệp Vân Thành cười khổ đem tất cả thống khổ cùng nói xấu nuốt vào.
Thế nhưng là khán giả lại gầm thét thay hắn không đáng!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương