Vĩ Lam
Chương 27: Trốn chạy (4)
Lúc này, trên cơ thể xinh đẹp của các thiếu nữ chỉ còn nội y, các cô không khác vật phẩm bày ra cho người khác tùy tiện dòm ngó, đánh giá.
Kiều tỷ nheo đuôi mắt gian xảo, liếc nhìn từng người một,không khí vô cùng căng thẳng, yên tĩnh đến mức một cây kim nhỏ rơi xuống cũng có thể nghe thấy.
Khi nhìn đến Hạ Lam, tầm mắt bà ta dừng lại trên cô vài giây, mày nhíu lại.
Vóc dáng Hạ Lam rất đẹp không hề thua kém các cô gái trong phòng, thân hình mềm mại trắng nõn, cơ thể đã phát dục đầy đủ, bộ ngực đẫy đà, vòng eo nhỏ nhắn, cặp mông vểnh lên trông rất quyến rũ và nóng bỏng. Khiến người ta không khỏi muốn nhìn thêm vài cái.
Tuy nhiên, trên làn da trắng như sứ lại có không ít vết sẹo lớn nhỏ in hằn, nằm rải rác khắp nơi.
"Mặc quần áo vào."
Cái nhìn bất hảo của Kiều tỷ tất nhiên Hạ Lam cảm nhận được, biết bà ta không có ấn tượng tốt với mình nhưng cô vẫn ngoan ngoãn làm theo lời bà ta nói.
Kiều tỷ liếc nhìn thuộc hạ đứng bên cạnh, ra lệnh "Mau đem nó đến khu tam phẩm."
"Dạ"Tên thuộc hạ cúi đầu, sau đó tiến đến chỗ Hạ Lam mang cô đi.
Ngay khi Hạ Lam sắp đi đến cửa thì giọng nói ồm ồm của bà ta lại vang lên "Khoan đã, đưa nó đến khu nhị phẩm với lũ này."bà ta nói tiếp"Ba ngày sau tụi nó sẽ được khai bao, bảo Cố Ngọc dạy dỗ tụi nó một chút đi."
"Dạ"
Sau khi dặn dò xong bà ta đứng dậy, rời đi.
Ngữ khí của Kiều tỷ vô cùng bình thản nhưng lại như một cái búa giáng mạnh vào lòng những cô gái còn đứng ở đây, nhất là khi họ nghe được hai chữ 'khai bao'.
Các cô được thủ hạ đưa đến một căn phòng nhỏ có một màn hình lớn, để các cô vào trong sau đó gã ta khóa cửa, bỏ đi.
Bây giờ, các cô gái ôm nhau khóc, nước mắt tràn ra như vỡ đê, có cô thì mạnh mẽ hơn một chút, không rơi một giọt nước mắt nhưng hốc mắt đã sớm ửng đỏ. Họ đều là những thiếu nữ còn non trẻ được cha mẹ bảo bọc nuông chiều, chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng khủng khiếp như lúc nãy nên nhất thời bọn họ khó có thể chấp nhận được.
Tô Dao thấy Hạ Lam không khóc sướt mướt mà vẫn còn trầm tĩnh, đôi mắt không một tia gợn sóng liền ngạc nhiên, trong lòng thầm khen cô bé này cũng thật ngoan cường.
Tầm 15 phút sau, tiếng mở cửa vang lên, một người phụ nữ xinh đẹp mặt đồ bó sát bước vào trong. Gương mặt được trang điểm tinh xảo, đôi môi đỏ mọng, cùng mái tóc uốn xoăn thành những gợn sóng thu hút lòng người.
Người phụ nữ nhìn thấy đám người mới khóc lóc, cô ta cười nhạo "Ở nơi này những người hay khóc thường chết rất sớm."
Cả đám bị lời cô ta nói làm cho kinh hãi, liền lau nước mắt, không khóc nữa.
Lời cô ta nói rất tàn khốc nhưng đó lại là sự thật. Một khi đã đặt chân vào Thám Hoa thì cách duy nhất để tồn tại chính là phục vụ lũ đàn ông ngoài kia cho tốt.
Thám Hoa là một tổ chức tội phạm quy mô lớn, cách thức hoạt động của chúng rất tinh vi và kín cẩn nên đến giờ vẫn chưa bị cảnh sát bắt thóp, nó đã an toàn hoạt động được 10 năm trời. Nó không mua bán vũ khí, thuốc phiện như những tổ chức khác mà nguồn lợi của nó được lấy trên thân thể của những cô gái. Những thiếu nữ lọt vào tay chúng đa phần là mua lại từ bọn buôn người.
Thám Hoa chia phụ nữ thành 3 dạng: nhất phẩm, nhị phẩm và nhất phẩm. Phụ nữ nhất phẩm thường có phúc lợi rất cao từ việc phục vụ những ông lớn máu mặt, giàu có. Phụ nữ nhị phẩm tiếp những người đàn ông bình thường, là công cụ giải quyết nhu cầu sinh lí cho họ. Phụ nữ thuộc dạng còn lại sẽ phải ngày đêm đối mặt với tử thần, bởi vì khách của họ đều là những người biến thái,bệnh hoạn và có thú tính cực cao. Nếu như chẳng may bị hành hạ đến chết thì xác sẽ tùy tiện bị vứt ở chỗ nào đó xa xôi, hẻo lánh, không người đến gần.
Người phụ nữ nhìn thấy đám gà tơ ôm lấy nhau dáng vẻ sợ sệt, cô ta cười trừ. Còn thời gian ôm thì cứ ôm sau này lại đâu vào đấy thôi.
Cô ta cũng không muốn phí thời gian nữa, bèn chỉ tay vào màn hình trên tường: "Các cô hãy nhìn cho rõ để 3 ngày nữa phục vụ khách hàng cho tốt."
Nói xong, mặc cho các cô có nghe lời mình nói hay không cô ta đóng sầm cửa lại.
Tầm một lát sau, màn hình còn đang tối đen bỗng phát lên, hiện ra một cặp nam nữ đang quấn quýt lấy nhau trên ghế sofa, bên trong chính là người phụ nữ mới vừa nói chuyện với bọn họ.Người đàn ông đang ôm chầm lấy cô ta khoảng chừng 40 tuổi, sở hữu tướng mạo khó coi đến cực điểm, đôi mắt xếch lên, mũi bẹt, bụng bia rất to lộ ra.
Chất lượng âm thanh và hình ảnh tốt đến mức bọn họ có thể nhìn rõ, nghe từng câu từng chữ họ đang nói.
....
Cảnh báo: Chương sau sẽ có H nhưng H sẽ không sắc nét đâu.
Kiều tỷ nheo đuôi mắt gian xảo, liếc nhìn từng người một,không khí vô cùng căng thẳng, yên tĩnh đến mức một cây kim nhỏ rơi xuống cũng có thể nghe thấy.
Khi nhìn đến Hạ Lam, tầm mắt bà ta dừng lại trên cô vài giây, mày nhíu lại.
Vóc dáng Hạ Lam rất đẹp không hề thua kém các cô gái trong phòng, thân hình mềm mại trắng nõn, cơ thể đã phát dục đầy đủ, bộ ngực đẫy đà, vòng eo nhỏ nhắn, cặp mông vểnh lên trông rất quyến rũ và nóng bỏng. Khiến người ta không khỏi muốn nhìn thêm vài cái.
Tuy nhiên, trên làn da trắng như sứ lại có không ít vết sẹo lớn nhỏ in hằn, nằm rải rác khắp nơi.
"Mặc quần áo vào."
Cái nhìn bất hảo của Kiều tỷ tất nhiên Hạ Lam cảm nhận được, biết bà ta không có ấn tượng tốt với mình nhưng cô vẫn ngoan ngoãn làm theo lời bà ta nói.
Kiều tỷ liếc nhìn thuộc hạ đứng bên cạnh, ra lệnh "Mau đem nó đến khu tam phẩm."
"Dạ"Tên thuộc hạ cúi đầu, sau đó tiến đến chỗ Hạ Lam mang cô đi.
Ngay khi Hạ Lam sắp đi đến cửa thì giọng nói ồm ồm của bà ta lại vang lên "Khoan đã, đưa nó đến khu nhị phẩm với lũ này."bà ta nói tiếp"Ba ngày sau tụi nó sẽ được khai bao, bảo Cố Ngọc dạy dỗ tụi nó một chút đi."
"Dạ"
Sau khi dặn dò xong bà ta đứng dậy, rời đi.
Ngữ khí của Kiều tỷ vô cùng bình thản nhưng lại như một cái búa giáng mạnh vào lòng những cô gái còn đứng ở đây, nhất là khi họ nghe được hai chữ 'khai bao'.
Các cô được thủ hạ đưa đến một căn phòng nhỏ có một màn hình lớn, để các cô vào trong sau đó gã ta khóa cửa, bỏ đi.
Bây giờ, các cô gái ôm nhau khóc, nước mắt tràn ra như vỡ đê, có cô thì mạnh mẽ hơn một chút, không rơi một giọt nước mắt nhưng hốc mắt đã sớm ửng đỏ. Họ đều là những thiếu nữ còn non trẻ được cha mẹ bảo bọc nuông chiều, chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng khủng khiếp như lúc nãy nên nhất thời bọn họ khó có thể chấp nhận được.
Tô Dao thấy Hạ Lam không khóc sướt mướt mà vẫn còn trầm tĩnh, đôi mắt không một tia gợn sóng liền ngạc nhiên, trong lòng thầm khen cô bé này cũng thật ngoan cường.
Tầm 15 phút sau, tiếng mở cửa vang lên, một người phụ nữ xinh đẹp mặt đồ bó sát bước vào trong. Gương mặt được trang điểm tinh xảo, đôi môi đỏ mọng, cùng mái tóc uốn xoăn thành những gợn sóng thu hút lòng người.
Người phụ nữ nhìn thấy đám người mới khóc lóc, cô ta cười nhạo "Ở nơi này những người hay khóc thường chết rất sớm."
Cả đám bị lời cô ta nói làm cho kinh hãi, liền lau nước mắt, không khóc nữa.
Lời cô ta nói rất tàn khốc nhưng đó lại là sự thật. Một khi đã đặt chân vào Thám Hoa thì cách duy nhất để tồn tại chính là phục vụ lũ đàn ông ngoài kia cho tốt.
Thám Hoa là một tổ chức tội phạm quy mô lớn, cách thức hoạt động của chúng rất tinh vi và kín cẩn nên đến giờ vẫn chưa bị cảnh sát bắt thóp, nó đã an toàn hoạt động được 10 năm trời. Nó không mua bán vũ khí, thuốc phiện như những tổ chức khác mà nguồn lợi của nó được lấy trên thân thể của những cô gái. Những thiếu nữ lọt vào tay chúng đa phần là mua lại từ bọn buôn người.
Thám Hoa chia phụ nữ thành 3 dạng: nhất phẩm, nhị phẩm và nhất phẩm. Phụ nữ nhất phẩm thường có phúc lợi rất cao từ việc phục vụ những ông lớn máu mặt, giàu có. Phụ nữ nhị phẩm tiếp những người đàn ông bình thường, là công cụ giải quyết nhu cầu sinh lí cho họ. Phụ nữ thuộc dạng còn lại sẽ phải ngày đêm đối mặt với tử thần, bởi vì khách của họ đều là những người biến thái,bệnh hoạn và có thú tính cực cao. Nếu như chẳng may bị hành hạ đến chết thì xác sẽ tùy tiện bị vứt ở chỗ nào đó xa xôi, hẻo lánh, không người đến gần.
Người phụ nữ nhìn thấy đám gà tơ ôm lấy nhau dáng vẻ sợ sệt, cô ta cười trừ. Còn thời gian ôm thì cứ ôm sau này lại đâu vào đấy thôi.
Cô ta cũng không muốn phí thời gian nữa, bèn chỉ tay vào màn hình trên tường: "Các cô hãy nhìn cho rõ để 3 ngày nữa phục vụ khách hàng cho tốt."
Nói xong, mặc cho các cô có nghe lời mình nói hay không cô ta đóng sầm cửa lại.
Tầm một lát sau, màn hình còn đang tối đen bỗng phát lên, hiện ra một cặp nam nữ đang quấn quýt lấy nhau trên ghế sofa, bên trong chính là người phụ nữ mới vừa nói chuyện với bọn họ.Người đàn ông đang ôm chầm lấy cô ta khoảng chừng 40 tuổi, sở hữu tướng mạo khó coi đến cực điểm, đôi mắt xếch lên, mũi bẹt, bụng bia rất to lộ ra.
Chất lượng âm thanh và hình ảnh tốt đến mức bọn họ có thể nhìn rõ, nghe từng câu từng chữ họ đang nói.
....
Cảnh báo: Chương sau sẽ có H nhưng H sẽ không sắc nét đâu.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương