Vô Cực Ma Đạo
Chương 114: Nhất Ba Vị Bình 3
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑Có tiện nghi mà không chiếm tuyệt không phải phong cách hành sự của Đinh Hạo, trong lòng lạnh lùng cười, Đinh Hạo bắt đầu chậm rãi hướng đến một đám người của Huyết Sát tông.Chúng nhân vừa rồi đối với thủ đoạn tàn ác của Đinh Hạo lòng đã sớm phát lạnh, thấy hắn đi về hướng Huyết Sát tông mỗi người đều thở phào ra một hơi, nhưng sắc mặt của mấy người Huyết Sát tông lại khó coi dị thường. Vừa rồi chỉ trong chốc lát đám người Hắc Ma tông đã bị hắn giết sạch, do lúc trước Huyết Sát tông làm việc rõ rằng nhằm vào Đinh Hạo, lúc này không nghi ngờ gì Đinh Hạo lại tìm đến tông phái của chúng trước.- Đinh đạo hữu là có ý gì, tông phái chúng ta vẫn chưa từng đụng chạm với ngươi, ngược lại là ngươi đả thương sư muội ta trước, tông môn chúng ta đã không muốn cùng ngươi tranh chấp, chẳng lẽ đạo hữu còn muốn đuổi tận giết tuyệt hay sao ?Tên Cát Thiên Tinh của Huyết Sát tông kia mắt thấy Đinh Hạo không có ý tốt, liên tục lên tiếng nói, do trong lúc cố gắng lại đột nhiên mở miệng, chân khí khiến cho khuôn mặt tên này đột nhiên đỏ bừng.- Cát đạo hữu nghiêm trọng rồi, vừa mới rồi đạo hữu còn chỉ đích danh muốn cùng tại hạ so tài một trận, ta làm thế không phải chính là bản ý của đạo hữu sao ? Mấy từ đuổi tận giết tuyệt này càng là từ đâu mà nói thế !Đinh Hạo cười lạnh nói, thân hình không dừng lại chút nào.Mắt thấy Đinh Hạo ngày càng gần, Cát Thiên Tinh lại mở miệng nói, lời nói có chút cay đắng:- Tuy không biết Đinh đạo hữu có bí pháp gì có thể chống đỡ lốc xoáy này, nhưng hôm nay bọn tại hạ chỉ có thể toàn lực chống đỡ hấp lực của lốc xoáy, căn bản không năng lực hoàn thủ, cho dù đạo hữu giết hết bọn tại hạ cũng là thắng mà không vẻ vang mà thôi !- Đạo hữu nói đùa rồi, vừa rồi Hắc Ma tông ba người giáp công một mình ta, cũng không nghe thấy đạo hữu nói cái gì thắng mà không vẻ vang. Huống chi tu vi đạo hữu là tâm động hậu kì muốn cùng tranh đấu với thực lực dung hợp kì của ta, chẳng phải theo lời ngươi nói chính là thắng mà không vẻ vang sao! Thật sự là khiến cho tại hạ mở rộng tầm mắt rồi !Đinh Hạo cười khẩy nói. Tiếng cười vừa dứt, kiếm quang đã xuyên vào cơ thể tên kia.Trong lúc đàm tiếu Đinh Hạo liên tục giết mấy người, quả nhiên thống khoái vô cùng, vừa quay đầu nhìn, bên kia Lục Tuyết Vân đang dùng ánh mắt sợ hãi cừu hận xem lẫn cả giận dữ nhìn mình. Đinh Hạo hừ lạnh quát :- Lục Tuyết Vân ngươi hôm nay nhất định phải chết. Lần trước đã nói với nguơi rằng lần sau gặp mặt đúng là ngày chết của ngươi, hắc hắc, thế nhưng lại còn muốn mượn đao giết người, ngươi tính toán thật là giỏi !- Nếu hôm nay không chết, ta nhất định khiến tông chủ diệt môn Vô Cực Ma Tông của ngươi !Lục Tuyết Vân băng lãnh nhìn Đinh Hạo nói.- Sợ là ngươi không có cơ hội này rồi !Đinh Hạo trầm giọng nói.Đang muốn ra tay, sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, nguyên lai lúc này lực hút của lốc xoáy giảm mạnh, chỉ một lát sau hấp lực đã biến mất không còn, mà lốc xoáy vốn phiêu phù trong hư không đột nhiên tan ra, trong nháy mắt không thấy tung tích, tựa hồ vừa rồi sự tình gì cũng chưa từng phát sinh qua !Thần sắc sợ hãi của Lục Tuyết Vân lập tức biến mất, mà lúc này Huyết Sát tông ngoại trừ Lục Tuyết Vân ra vẫn còn có hai người tâm động sơ kì khác may mắn còn sống, như thế xem ra tính toán vừa rồi của Đinh hạo không dùng được nữa rồi.Mất đi sự uy hiếp của lốc xoáy, tất cả mọi người lập tức nhẹ nhõm hẳn. Qua cửa ải này, Luyện Ngục Ma Tông thực lực vẫn như cũ mạnh mẽ nhất, ba người tâm động hậu kì không hề bị tổn hại, còn có hai người tâm động trung kì khác nữa.Âm Dương Hòa Hợp tông ngoại trừ một người tâm động hậu kì, còn có hai người tâm động trung kỳ, một người tâm động sơ kỳ.Thị Hồn tông còn hai người tâm động trung kỳ, mà Phù Chú tông chỉ có một người tâm động trung kỳ, ngoài ra còn có một người tâm động sơ kỳ nữa.Khiến người khác không ngờ và sợ hãi nhất chính là Hắc Ma tông, trong lúc lốc xoáy hút vào đã bị Đinh Hạo nhân cợ hội giết đi toàn bộ, không có khả năng phản kháng, chết vô cùng oan uổng, quả nhiên là ngoài ý liệu của mọi người.Mắt thấy một sóng vừa êm thì một cơn sóng khác lại nổi lên! Tất cả mọi người đều chỉ mong mấy người kia lại tái chiến một tràng, thêm một người chết đi thì sẽ bớt được một đối thủ cạnh tranh, tỷ lệ chính mình rời động trước lại lớn hơn một phần, sao mà lại không mong cơ chứ!Tình thế đột nhiên nghịch chuyển, Đinh Hạo cũng không chuẩn bị kịp, trong lòng lẳng lặng tự phán đoán, nếu muốn giết hết người của tông phái Lục Tuyết Vân cũng không phải là không thể, nhưng xem công lực nàng đã hồi phục lại khá nhiều, mà lại còn có hai người nữa giúp đỡ, cho dù có giết được bọn họ thì chính mình khẳng định cũng sẽ bị tổn thương, ngược lại thành tiện nghi lại cho những kẻ đứng xem.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương