Vợ Nhỏ Nhút Nhát, Chồng À! Anh Đừng Qua Đây
Chương 66: Chiếu cố thật tốt
Lẩm nhẩm xong lại trở về bộ dạng hậm hực
Nếu không phải do đi tìm cô cả buổi, thì hắn đã tắm rửa rồi
Con rùa nhỏ này ấy vậy mà chạy cũng nhanh phết
Tầm mắt hắn phát ra tia bực dọc, rất nhanh liền thu lại, trở về phòng làm việc
Tống Tư Duệ ngồi xử lí tài liệu, ánh mắt lơ đãng nhìn về phía Gray đang đứng bên cạnh, bộ dạng có chút nghĩ ngợi
''Gray''
'' Vâng?'' - anh đáp
Hắn một tay xoa cằm, tay còn lại đặt lên cái bàn bằng gỗ, ngón tay gõ gõ lên đó vài cái rồi hỏi anh
'' Vợ tôi năm nay bao nhiêu tuổi rồi?''
'' Thiếu phu nhân đã 20 rồi ạ''
'' Vậy à''
Gray suy nghĩ đôi chút, đẩy cặp kính đang đeo rồi nói
'' Tuy tuổi của ngài và thiếu phu nhân có cách biệt, nhưng không lớn lắm ạ''
'' Cậu đang nói nhảm gì vậy'' - Hắn lườm anh, bộ dạng như muốn ăn tươi nuốt sống
Tự dưng lại nói đến vấn đề tuổi tác
'' À, vâng'' - anh không nhiều chuyện nữa, tiếp tục xem xét giấy tờ
Bàn tay to của hắn đan vào nhau rồi tỳ cằm lên đó. Phòng làm việc tắt hết đèn nhưng không quá tối, cửa sổ sau lưng mở toang. Tấm rèm mỏng tanh lất phất, ánh nắng chiếu lên gương mặt hắn, mái tóc đen tuyền càng thêm nổi bật. Vài sợi không an phận rũ xuống cái trán cao
Đôi mắt Tống Tư Duệ không có chút sát khí nhưng vẫn toả ra nhiệt độ khiến người khác không dám đến gần. Chân mày nhíu lại đôi chút, cứ như ông cụ. Hàng mi dài khẽ chớp, sống mũi thẳng tắp lại thêm môi bạc lười biếng đóng chặt nhìn hắn lúc này hệt như yêu nghiệt hại nước hại dân, phong độ ngời ngời
Có một vài vấn đề hắn đến bây giờ nghĩ mãi vẫn không ra, liền hỏi
'' 20 thì đáng lý phải đi học đúng không?''
'' Vâng''
'' Vậy thì cô ấy tại sao suốt ngày đều ở nhà?''
Gray nghĩ ngợi đôi chút, chợt nhớ ra gì đó liền lấy điện thoại nằm trong túi quần nhấn nhấn vài cái rồi nhanh chóng đưa cho hắn
đón xem tập mới nhất trên Mangatoon
Tống thiếu tiếp nhận, càng xem nụ cười trào phúng trên gương mặt đẹp đó càng hiện lên rõ rệt
'' Ha, vì thể chất yếu cho nên không đi học ở trường cùng anh chị mà cùng gia sư học tại nhà?''
'' Đây là các tin tức mà tôi điều tra ạ. Vì thông tin về thiếu phu nhân thật sự rất ít ỏi''
'' Vô tích sự thế này thì còn cần cậu làm gì?'' - hắn xấu bụng móc mỉa
'' Xin lỗi ngài''
Tống Tư Duệ ném điện thoại lên bàn, đứng dậy nhàn hạ ra ngoài ban công khẽ châm điếu thuốc, hút một hơi dài rồi chầm chậm nhả ra
Khói thuốc phiêu tán trong không gian rộng, bay lên rồi tản ra, biến mất chỉ còn lưu lại chút mùi hương khó chịu
Gray nhớ đến gì đó, tiến lại gần rồi nói
'' Thiếu gia, lúc nãy phu nhân căn dặn tôi nói với ngài rằng bà phải đến Hàn một chuyến. Bảo tôi chuyển lời rằng... đừng có bắt nạt... thiếu phu nhân''
Hắn lười biếng, đảo mắt lườm anh rồi nói
'' Ra ngoài đi''
'' Vâng''
Căn phòng trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng nhả khói thuốc của người đàn ông
Tống Tư Duệ kẹp điếu thuốc, cười nhẹ gãi gãi đầu
'' Mẹ đúng là cưng sủng con dâu như bảo bối''
Hắn hút một hơi thật dài rồi ném điếu thuốc sang một bên, mặc cho tàn thuốc đang cháy
Dù sao cũng không gây hoả hoạn được
Trong lòng thầm nghĩ vài chuyện thú vị, khoé môi hắn nhếch lên. Đôi mắt thâm trầm mỗi ngày cong lên như trăng lưỡi liềm
'' Mẹ không ở đây cũng tốt. Xem như đứa con trai hiếu thảo là con sẽ ngoan ngoãn nghe lời, tận tâm tận lực chiếu cố đến cô vợ nhỏ của mình và cưng chìu thay phần của mẹ''
Hắn lấy điện thoại, ấn ấn vài từ
- Mẹ yên tâm
...
Cố Giai Lệ khi tỉnh giấc chỉ biết khóc, bụng đói cồn cào cô cũng không muốn ăn
Dung Dung đi vào nhìn thấy mắt cô sưng to như con gấu cũng bị doạ cho giật cả mình
'' Thiếu... thiếu phu nhân'' - Dạo gần đây cô rất hay khóc. Dung Dung đến gần mang theo cái khăn lạnh lau lau đôi mắt sưng to
Cố Giai Lệ không né tránh, Dung Dung thở dài thầm nghĩ chắc là do cô nhớ nhà
Chứ không nghĩ đến việc cô đang bị thiếu gia nhà này bắt nạt
Cô bọc mình trong chăn, sợ Dung Dung phát hiện ra những vết xanh đỏ trên cơ thể. Sau đó qua quích bịa một lý do rồi chạy vào phòng tắm, thay quần áo
Nếu không phải do đi tìm cô cả buổi, thì hắn đã tắm rửa rồi
Con rùa nhỏ này ấy vậy mà chạy cũng nhanh phết
Tầm mắt hắn phát ra tia bực dọc, rất nhanh liền thu lại, trở về phòng làm việc
Tống Tư Duệ ngồi xử lí tài liệu, ánh mắt lơ đãng nhìn về phía Gray đang đứng bên cạnh, bộ dạng có chút nghĩ ngợi
''Gray''
'' Vâng?'' - anh đáp
Hắn một tay xoa cằm, tay còn lại đặt lên cái bàn bằng gỗ, ngón tay gõ gõ lên đó vài cái rồi hỏi anh
'' Vợ tôi năm nay bao nhiêu tuổi rồi?''
'' Thiếu phu nhân đã 20 rồi ạ''
'' Vậy à''
Gray suy nghĩ đôi chút, đẩy cặp kính đang đeo rồi nói
'' Tuy tuổi của ngài và thiếu phu nhân có cách biệt, nhưng không lớn lắm ạ''
'' Cậu đang nói nhảm gì vậy'' - Hắn lườm anh, bộ dạng như muốn ăn tươi nuốt sống
Tự dưng lại nói đến vấn đề tuổi tác
'' À, vâng'' - anh không nhiều chuyện nữa, tiếp tục xem xét giấy tờ
Bàn tay to của hắn đan vào nhau rồi tỳ cằm lên đó. Phòng làm việc tắt hết đèn nhưng không quá tối, cửa sổ sau lưng mở toang. Tấm rèm mỏng tanh lất phất, ánh nắng chiếu lên gương mặt hắn, mái tóc đen tuyền càng thêm nổi bật. Vài sợi không an phận rũ xuống cái trán cao
Đôi mắt Tống Tư Duệ không có chút sát khí nhưng vẫn toả ra nhiệt độ khiến người khác không dám đến gần. Chân mày nhíu lại đôi chút, cứ như ông cụ. Hàng mi dài khẽ chớp, sống mũi thẳng tắp lại thêm môi bạc lười biếng đóng chặt nhìn hắn lúc này hệt như yêu nghiệt hại nước hại dân, phong độ ngời ngời
Có một vài vấn đề hắn đến bây giờ nghĩ mãi vẫn không ra, liền hỏi
'' 20 thì đáng lý phải đi học đúng không?''
'' Vâng''
'' Vậy thì cô ấy tại sao suốt ngày đều ở nhà?''
Gray nghĩ ngợi đôi chút, chợt nhớ ra gì đó liền lấy điện thoại nằm trong túi quần nhấn nhấn vài cái rồi nhanh chóng đưa cho hắn
đón xem tập mới nhất trên Mangatoon
Tống thiếu tiếp nhận, càng xem nụ cười trào phúng trên gương mặt đẹp đó càng hiện lên rõ rệt
'' Ha, vì thể chất yếu cho nên không đi học ở trường cùng anh chị mà cùng gia sư học tại nhà?''
'' Đây là các tin tức mà tôi điều tra ạ. Vì thông tin về thiếu phu nhân thật sự rất ít ỏi''
'' Vô tích sự thế này thì còn cần cậu làm gì?'' - hắn xấu bụng móc mỉa
'' Xin lỗi ngài''
Tống Tư Duệ ném điện thoại lên bàn, đứng dậy nhàn hạ ra ngoài ban công khẽ châm điếu thuốc, hút một hơi dài rồi chầm chậm nhả ra
Khói thuốc phiêu tán trong không gian rộng, bay lên rồi tản ra, biến mất chỉ còn lưu lại chút mùi hương khó chịu
Gray nhớ đến gì đó, tiến lại gần rồi nói
'' Thiếu gia, lúc nãy phu nhân căn dặn tôi nói với ngài rằng bà phải đến Hàn một chuyến. Bảo tôi chuyển lời rằng... đừng có bắt nạt... thiếu phu nhân''
Hắn lười biếng, đảo mắt lườm anh rồi nói
'' Ra ngoài đi''
'' Vâng''
Căn phòng trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng nhả khói thuốc của người đàn ông
Tống Tư Duệ kẹp điếu thuốc, cười nhẹ gãi gãi đầu
'' Mẹ đúng là cưng sủng con dâu như bảo bối''
Hắn hút một hơi thật dài rồi ném điếu thuốc sang một bên, mặc cho tàn thuốc đang cháy
Dù sao cũng không gây hoả hoạn được
Trong lòng thầm nghĩ vài chuyện thú vị, khoé môi hắn nhếch lên. Đôi mắt thâm trầm mỗi ngày cong lên như trăng lưỡi liềm
'' Mẹ không ở đây cũng tốt. Xem như đứa con trai hiếu thảo là con sẽ ngoan ngoãn nghe lời, tận tâm tận lực chiếu cố đến cô vợ nhỏ của mình và cưng chìu thay phần của mẹ''
Hắn lấy điện thoại, ấn ấn vài từ
- Mẹ yên tâm
...
Cố Giai Lệ khi tỉnh giấc chỉ biết khóc, bụng đói cồn cào cô cũng không muốn ăn
Dung Dung đi vào nhìn thấy mắt cô sưng to như con gấu cũng bị doạ cho giật cả mình
'' Thiếu... thiếu phu nhân'' - Dạo gần đây cô rất hay khóc. Dung Dung đến gần mang theo cái khăn lạnh lau lau đôi mắt sưng to
Cố Giai Lệ không né tránh, Dung Dung thở dài thầm nghĩ chắc là do cô nhớ nhà
Chứ không nghĩ đến việc cô đang bị thiếu gia nhà này bắt nạt
Cô bọc mình trong chăn, sợ Dung Dung phát hiện ra những vết xanh đỏ trên cơ thể. Sau đó qua quích bịa một lý do rồi chạy vào phòng tắm, thay quần áo
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương