Vợ Nhỏ Nhút Nhát, Chồng À! Anh Đừng Qua Đây
Chương 83: Nguy hiểm (H+)
Dứt câu, hắn buông tay
Không nói gì, cô tức tốc chạy đi. Cũng chẳng hề xoay đầu quan sát biểu cảm của hắn
Tống Tư Duệ ở bên ngoài, tắt đèn. Cả một mảng bóng tối bao trùm thân thể to lớn
Đó là hình ảnh cô nhìn thấy lúc đóng cửa phòng tắm, làm cho cô có chút sởn gai óc
Thân thể cô trượt dài xuống cánh cửa lạnh lẽo, khắp người run bần bật
Đôi chân không còn sức cố gắng bám trụ vách tường rồi bàn trang điểm... dùng tốc độ nhanh mở chiếc tủ, ngón tay nhỏ lục lọi bên trong tìm kiếm lọ thuốc
Không khống chế được biểu tình, chiếc lọ chứa đầy thuốc kêu lên tanh tách
Cố Giai Lệ nuốt nước bọt, cô lấy một viên cho vào miệng
Nhớ đến lời hắn nói mà sợ hãi không thôi. Đêm nay hắn sẽ làm đến tận sáng
Sợ quá đi
Nếu chỉ một lần thì cô còn miễn cưỡng chấp nhận được. Nhưng đến sáng thì xương cốt cô sẽ chẳng còn mất
Không dùng thuốc, thật sự không chịu được đến hôm sau đâu
Cộc cộc...
'' Em vẫn chưa xong à? Nếu quá lâu thì tôi sẽ vào đấy''
Bên ngoài là tiếng thúc giục của hắn, cô khẩn trương đáp lại
'' Không... không cần...''
'' Không cần mặc quần áo, cứ thế ra ngoài đi'' - hắn chen ngang
Cách một cánh cửa, cô có thể cảm nhận được sự nguy hiểm chết người mà hắn toả ra
Cố Giai Lệ tắm rửa, đi ra ngoài. Cơ thể được bao bọc cẩn thận
Bên ngoài tối tăm như khu rừng về đêm, mang theo chút gió lạnh mùa đông
Cô không nhìn rõ cho lắm, nhưng có thể thấy một bóng đen đang ngồi trên giường
Bóng lưng to chẳng khác con gấu là bao. Nếu gặp hắn trong rừng buổi tối, có lẽ cô cũng chẳng phân biệt được hắn với mãnh thú
Cố Giai Lệ nhích từng bước nhỏ, tay giơ lên huơ khoảng không trước mắt. Mọi thứ đều mờ ảo
'' Xong rồi sao?''
Âm thanh chợt vang lên làm cho cô bất giác lui lại, nhỏ tiếng trả lời
'' Ừm''
Chỉ vừa dứt câu, đã thấy thân ảnh to lớn lao đến ôm lấy mình. Không nhịn được cô khẽ thét lên
Cả cơ thể như bay lên không trung, sau đó ngã xuống giường
Oa, cô còn nghĩ mình sẽ té xuống đất cơ
đón xem tập mới nhất trên Mangatoon
Tiếp theo sau đó, hắn thượng trên người cô
Trong đêm tối chẳng thể nhìn thấy thứ gì, cô lại có thể cảm nhận được đôi mắt hắn như đang phát ra tia sáng, gắt gao bắn thẳng về phía mình
Hơi thở nóng cực tiến đến ngày càng gần. Khắp nơi đều tối tăm khiến cô sợ hãi
Cô thật sự rất sợ bóng tối, trong quá khứ cô luôn bị nhốt vào củi rất nhiều ngày không cho ăn uống xem như trừng phạt
Cố Giai Lệ thút thít, bàn tay nhỏ khẽ run đặt lên vai hắn
'' Xin anh... mở đèn đi... tôi... tôi sợ...''
Tống Tư Duệ cúi đầu ngậm lấy môi cô, lưỡi dài di chuyển chặn đứng câu nói của người dưới thân
Bàn tay hắn di chuyển, cởi bỏ từng lớp quần áo vướng víu. Giọng điệu có chút không vừa lòng vang lên lọt vào tai cô gái, hơi thở gấp rút phiêu tán trên giương mặt khiến từng sợi lông tơ của cô cũng phải dựng lên . Cop qua cop lại, t𝒓ở lại t𝒓a𝑛g chí𝑛h [ T𝒓Um T𝒓uy𝐞𝑛.𝐕𝐍 ]
'' Đã nói em không cần mặc áo quần cơ mà''
'' Ư...'' - Cố Giai Lệ căng thẳng quên cả thở, hắn để cả 2 tay lên nơi đẫy đà nhào nặng
Đôi môi cong lên đầy quyến rũ, hắn nhẹ nhàng ngậm lấy bờ vai mảnh khảnh kia. Cô không chịu đựng được, cơ thể giật lên liên hồi, bên dưới tuôn trào một dòng nước ấm. Thân thể rã rời, nằm bất động ở giường mà thở dốc. Nghiêng người sang một bên, cô cố quay lưng lại với hắn. Dù đã cố gắng mạnh mẽ nhưng hai dòng nước mắt không ngừng lăn dài
Hắn bá đạo xoay cô lại, ép buộc người con gái đang nằm bên dưới phải đối diện với mình
Giây phút này hắn đương nhiên biết cô đang khóc, cơ thể cứ run rẩy như vật nhỏ bị ức hiếp
Nhưng như vậy thì có làm sao? Hắn sẽ không vì thế mà ngừng
Tống Tư Duệ hôn lên những giọt nước mắt lăn dài trên đôi má. Hắn dùng cơ thể cứng rắn cùng sức nặng cơ bắp đè lên
Cô không thể xoay người trốn đi đâu được nữa, nằm đó để cho hắn mặc sức làm loạn trên cơ thể mình
Hõm cổ trắng như tuyết bị người đàn ông gặm cắn, gò bồng căng mịn bị ma trảo bấu chặt không buông, biến dạng đến đáng thương
Không nói gì, cô tức tốc chạy đi. Cũng chẳng hề xoay đầu quan sát biểu cảm của hắn
Tống Tư Duệ ở bên ngoài, tắt đèn. Cả một mảng bóng tối bao trùm thân thể to lớn
Đó là hình ảnh cô nhìn thấy lúc đóng cửa phòng tắm, làm cho cô có chút sởn gai óc
Thân thể cô trượt dài xuống cánh cửa lạnh lẽo, khắp người run bần bật
Đôi chân không còn sức cố gắng bám trụ vách tường rồi bàn trang điểm... dùng tốc độ nhanh mở chiếc tủ, ngón tay nhỏ lục lọi bên trong tìm kiếm lọ thuốc
Không khống chế được biểu tình, chiếc lọ chứa đầy thuốc kêu lên tanh tách
Cố Giai Lệ nuốt nước bọt, cô lấy một viên cho vào miệng
Nhớ đến lời hắn nói mà sợ hãi không thôi. Đêm nay hắn sẽ làm đến tận sáng
Sợ quá đi
Nếu chỉ một lần thì cô còn miễn cưỡng chấp nhận được. Nhưng đến sáng thì xương cốt cô sẽ chẳng còn mất
Không dùng thuốc, thật sự không chịu được đến hôm sau đâu
Cộc cộc...
'' Em vẫn chưa xong à? Nếu quá lâu thì tôi sẽ vào đấy''
Bên ngoài là tiếng thúc giục của hắn, cô khẩn trương đáp lại
'' Không... không cần...''
'' Không cần mặc quần áo, cứ thế ra ngoài đi'' - hắn chen ngang
Cách một cánh cửa, cô có thể cảm nhận được sự nguy hiểm chết người mà hắn toả ra
Cố Giai Lệ tắm rửa, đi ra ngoài. Cơ thể được bao bọc cẩn thận
Bên ngoài tối tăm như khu rừng về đêm, mang theo chút gió lạnh mùa đông
Cô không nhìn rõ cho lắm, nhưng có thể thấy một bóng đen đang ngồi trên giường
Bóng lưng to chẳng khác con gấu là bao. Nếu gặp hắn trong rừng buổi tối, có lẽ cô cũng chẳng phân biệt được hắn với mãnh thú
Cố Giai Lệ nhích từng bước nhỏ, tay giơ lên huơ khoảng không trước mắt. Mọi thứ đều mờ ảo
'' Xong rồi sao?''
Âm thanh chợt vang lên làm cho cô bất giác lui lại, nhỏ tiếng trả lời
'' Ừm''
Chỉ vừa dứt câu, đã thấy thân ảnh to lớn lao đến ôm lấy mình. Không nhịn được cô khẽ thét lên
Cả cơ thể như bay lên không trung, sau đó ngã xuống giường
Oa, cô còn nghĩ mình sẽ té xuống đất cơ
đón xem tập mới nhất trên Mangatoon
Tiếp theo sau đó, hắn thượng trên người cô
Trong đêm tối chẳng thể nhìn thấy thứ gì, cô lại có thể cảm nhận được đôi mắt hắn như đang phát ra tia sáng, gắt gao bắn thẳng về phía mình
Hơi thở nóng cực tiến đến ngày càng gần. Khắp nơi đều tối tăm khiến cô sợ hãi
Cô thật sự rất sợ bóng tối, trong quá khứ cô luôn bị nhốt vào củi rất nhiều ngày không cho ăn uống xem như trừng phạt
Cố Giai Lệ thút thít, bàn tay nhỏ khẽ run đặt lên vai hắn
'' Xin anh... mở đèn đi... tôi... tôi sợ...''
Tống Tư Duệ cúi đầu ngậm lấy môi cô, lưỡi dài di chuyển chặn đứng câu nói của người dưới thân
Bàn tay hắn di chuyển, cởi bỏ từng lớp quần áo vướng víu. Giọng điệu có chút không vừa lòng vang lên lọt vào tai cô gái, hơi thở gấp rút phiêu tán trên giương mặt khiến từng sợi lông tơ của cô cũng phải dựng lên . Cop qua cop lại, t𝒓ở lại t𝒓a𝑛g chí𝑛h [ T𝒓Um T𝒓uy𝐞𝑛.𝐕𝐍 ]
'' Đã nói em không cần mặc áo quần cơ mà''
'' Ư...'' - Cố Giai Lệ căng thẳng quên cả thở, hắn để cả 2 tay lên nơi đẫy đà nhào nặng
Đôi môi cong lên đầy quyến rũ, hắn nhẹ nhàng ngậm lấy bờ vai mảnh khảnh kia. Cô không chịu đựng được, cơ thể giật lên liên hồi, bên dưới tuôn trào một dòng nước ấm. Thân thể rã rời, nằm bất động ở giường mà thở dốc. Nghiêng người sang một bên, cô cố quay lưng lại với hắn. Dù đã cố gắng mạnh mẽ nhưng hai dòng nước mắt không ngừng lăn dài
Hắn bá đạo xoay cô lại, ép buộc người con gái đang nằm bên dưới phải đối diện với mình
Giây phút này hắn đương nhiên biết cô đang khóc, cơ thể cứ run rẩy như vật nhỏ bị ức hiếp
Nhưng như vậy thì có làm sao? Hắn sẽ không vì thế mà ngừng
Tống Tư Duệ hôn lên những giọt nước mắt lăn dài trên đôi má. Hắn dùng cơ thể cứng rắn cùng sức nặng cơ bắp đè lên
Cô không thể xoay người trốn đi đâu được nữa, nằm đó để cho hắn mặc sức làm loạn trên cơ thể mình
Hõm cổ trắng như tuyết bị người đàn ông gặm cắn, gò bồng căng mịn bị ma trảo bấu chặt không buông, biến dạng đến đáng thương
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương