Võ Thánh Diệp Hi Hòa
Chương 48: Tự Rạch Ư?
"Với tư cách là bạn học cũ, anh đúng là vẫn chưa hiểu rõ về tôi nhỉ, uống mất tình cảm sâu đậm mà tôi dành cho anh vào năm đó” Trương Câm Dao tự cười nhạo chính mình: "Tôi là môn chủ của Dạ Xoa Môn, ba năm trước cũng chỉ có anh không biết chuyện này đúng không? Nói cách khác, cho dù biết, anh cũng. không có hứng thú, cũng sẽ không để trong lòng." Diệp Hi Hòa vuốt mũi, hẳn biết cô ấy đang oán trách nên cũng không nói gì. "Tôi học võ thuật từ lúc nhỏ. Nếu không, anh nghĩ tại sao. tôi là chị cả trong trường, đứng đầu đám nữ sinh du côn hả?" "Chẳng qua tôi vốn không muốn chăm chỉ tập luyện, vẫn luôn nửa vời. Cho đến ba năm trước... Sau khi chuyện đó xảy ra, tôi mới hạ quyết tâm, tự mình cố gắng chăm chỉ luyện tập, cuối cùng mới được như ngày hôm nay! Tông sư 7 sao có thể không đáng nhắc đến trước mặt anh, nhưng cũng đủ để tôi tự bảo vệ minh, hỗ trợ cha tôi.. còn mặt của tôi... " Vừa nói đến đây, Trương Cầm Dao lại cười giễu cợt: "Là tôi tự rạch." “Tự rạch ư?” Diệp Hi Hòa nhíu mày. "Ừm, anh biết đấy, phụ nữ quá xinh đẹp không phải là điều tốt, sẽ dễ bị người khác thèm muốn. Bây giờ tôi hủy dung rồi, chẳng ai còn quan tâm đ ến tôi nữa. Dù có thèm muốn cơ thể của tôi thì khi nhìn khuôn mặt này của tôi cũng chẳng còn hứng thú nữa” Cô ấy làm vậy để tự bảo vệ mình, Diệp Hi Hòa hiểu ý nghĩa trong lời nói của cô ấy, cố tình hủy dung để bảo vệ bản thân. “Nhưng khuôn mặt của em vốn là một món quà trời ban, em hủy nó đi là không công bãng với thế giới này, có biết không?" Diệp Hi Hòa nhẹ nhàng nói: "Câm Dao, nói cho tôi biết ai đã đe dọa buộc em phải hủy dung? Còn có nhà họ Trương ba năm trước, thật sự suýt nữa bị xóa sổ khỏi Khô Lâu Đường sao? "Diệp Hi Hòa, chuyện đã qua rồi nhắc lại làm gì, tôi biết bây giờ anh nôn nóng muốn báo thù, nhưng —-" "Trương Cầm Dao" Diệp Hi Hòa bỗng nhiên lạnh lùng nói “Tôi hỏi những điều này, hy vọng em thành thật trả lời tôi. Diệp Hi Hòa tôi không phải chỉ nói suông, em chịu đựng nhiều năm như vậy, bao nhiêu sỉ nhục, tôi sẽ giúp em đòi lại gấp ngàn lần. Chưa kế đến Khô Lâu Đường cũng liên quan đến việc nhà họ Diệp bị diệt môn. Cho dù không phải chuyện của em, tôi cũng sẽ giết hết bọn chúng, không chừa một ai" Trương Cầm Dao nhìn chằm chẩm vào Diệp Hi Hòa. Bây giờ cô ấy thật sự không thế hiếu nối người bạn học cữ của mình nữa rồi Ba năm trước, Diệp Hi Hòa chỉ là một người bình thường, tuy xuất thân từ nhà họ Diệp huy hoàng, nhưng ngoài đẹp trai ra thì không có gì đặc biệt, chính khuôn mặt tuấn tú ấy đã khiến cô ấy mê mẩn, rồi đảm chìm trong tình yêu đầu đời Nhưng bây giờ, trực giác của cô ấy cảm thấy Diệp Hi Hòa rất khó đoán, hẳn có thêm vẻ nam tính vô song, khiến người ta cảm thấy chỉ có hän là nhất trong cả thế giới này "Người khiến tôi bị hủy dung chính là đường chủ của Khô. Lâu Đường, Lý Nhất Đao! Đúng như tên gọi, Lý Nhất Đao là một kiếm sĩ hùng mạnh! Ba năm trước, hắn ta đã dẫn người gi cha tôi, còn bắt giữ tôi. Khi hần muốn làm nhục tôi, tôi thà chết cũng không nghe theo. Trong lúc hản lơ là, tôi đã giật lấy con dao trên tay hẳn ta và tự rạch mạnh vào mặt” “Lúc đó mặt tôi hoàn toàn bị hủy hoại, máu chảy thành sông, cuối cùng hắn ta mới không còn hứng thú với tôi và tức giận rời đi" "Diệp Hi Hòa, tôi không biết thực lực của anh bây giờ thế. nào, nhưng Lý Nhất Đao thật sự rất mạnh. Ba năm trước, hẳn đã là một Tông sư 8 sao rồi, cũng là thủ lĩnh của Khô Lâu Đường, đó là lý do tại sao hần ta trở thành thế lực ngầm số. một ở Tân Hải! Có lời đồn còn có một người sư phụ chống lưng cho hẳn ta, là người của môn phái nào đó nên thực lực càng tăng mạnh hơn, nhưng ông ta chỉ chịu trách nhiệm bảo vệ đồ đệ của mình, ăn uống và vui chơi” "Tôi biết rồi" Sau khi nghe xong, Diệp Hi Hòa chỉ nhẹ nhàng gật đầu, rồi nói với Trương Cầm Dao: "Cầm Dao, bỏ. mạng che mặt ra đi." "Cái gì?" "Bỏ ra đi, tôi chữa mặt cho em." "Anh nói gì cơ?" Trương Cầm Dao nghe thấy lời này thì sững Sở, Ba năm qua, mặc dù mang danh tiếng Mẫu Dạ Xoa nhưng sao cô ấy có thể chưa từng nghĩ đến việc chữa lành được. khuôn mặt của mình chứ? Cô ấy đã có năng lực tự bảo vệ mình, cô cũng không sợ Lý Nhất Đao lại đến sỉ nhục mình. Nhưng đáng tiếc, cô ấy đã thứ vô số cách, đến gặp các. bác sĩ nổi tiếng, thậm chí còn đến Hàn Quốc đế tìm bác sĩ phâu thuật thẩm mỹ nhưng đều vô ích! Chỉ vì cô đã cất sâu đến mức gãy sống mũi, vết sẹo sâu không thấy đáy, da thịt rách nát! "Diệp Hi Hòa, anh đang đùa à? Bây giờ tôi là một con quái vật xấu xí, đừng chọc ghẹo tôi!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương