Thiên Lý cúp máy với tâm trạng phức tạp, Vương Quyền đối diện vốn đã cười ngặt nghẽo, nhưng sau khi Thiên Lý cúp điện thoại mới dám cười: “Hahahahaha! Sư phụ nói cái gì?”
Thiên Lý liếc hắn một cái: “Sư phụ nói ngươi suốt ngày cà lơ phất phơ mà không quan tâm đến công việc.”
“Skrrr!”
Vương Quyền không khỏi đứng hình một phát, sau đó tức giận quay về nói: “Ngươi nói dối!”
Thiên Lý ngơ ngác nhìn anh: “Ừ.”
Vương Quyền là một Omega nhưng suốt ngày chỉ biết ngắm mỹ nữ Omega khác hoặc theo đuổi bọn họ, Thiên Lý thường cho rằng Vuơng Quyền không được sinh ra thành Alpha thì hơi phí, nhưng sở thích nhỏ bé vô thưởng vô phạt này trong mắt sư phụ của bọn họ cũng không ảnh hưởng lớn đến các vấn đề khác. Nói nôm na, đặc biệt là Thiên Lý, người nghiêm túc và thờ ơ trong công việc, so sánh Vương Quyền với sư phụ, tên này nói đùa với Thiên Lý nhưng thực ra cũng rất sợ hãi sư phụ, mỗi lần nhìn thấy mặt sư phụ là y như rằng cảm xúc bị đình trệ theo.
Nên anh ta chọn Bộ phận Khiếu nại để trốn tránh sự tiếp xúc với Sư phụ.
Vương Quyền nhướng mày, đặt lên bàn Thiên Lý một tập hồ sơ: “Vậy thì, anh có muốn em giúp gì không? Em đã đặc biệt trích xuất đoạn video giám sát trong phòng họp”
Thiên Lý liếc hắn một cái: “Vậy ngươi còn không mau cho ta xem video.”
Vương Quyền thở dài: “Ôi, em thật không giúp được anh, anh thả ta ra, em dùng máy vi tính cho anh xem.”
Cũng may Vương Quyền tuy hay đùa giỡn, nhưng lúc cần làm việc thì vẫn làm việc nghiêm túc, Thiên Lý vẫn tin tưởng hắn, góc máy quay video được quay từ bên cạnh, đã quay xong toàn bộ cuộc tranh chấp giữa Thiên Lý và Alpha.
Vương Quyền nhìn một hồi, sau đó đột nhiên hỏi: “Kỳ thật chỉ nhìn quá trình vẫn là có lợi cho ngươi, ta không nghĩ tới ngươi có hành động bất hợp pháp hay lời nói phi pháp, huống chi là Alpha này ác ý đả kích ngươi bằng pheromone trước. “
“Theo quy trình là đúng, nhưng theo lời của sư phụ, tôi không nên có xung đột với hắn ta.” Dù gì thì họ cũng làm việc trong chính phủ, và việc bị phàn nàn hai lần trong ba ngày sẽ để lại ấn tượng xấu cho sư phụ, và nó sẽ gây thêm một số điều rắc rối hơn
Vương Quyền nói một chút về đoạn băng quay được và nói: “Đương nhiên, sư phụ là lão tử trong triều chính, hắn nói cái gì đều đúng, ngươi cứ nghe đi. Ta nghĩ sư phụ muốn huấn luyện ngươi thành người kế nhiệm chức vụ của sư phụ, còn ta, sẽ dựa vào ngươi trong tương lai. “
“...” Thiên Lý nghĩ thầm: Nhưng ta không học được!
Thiên Lý khẽ thở dài - thực ra anh cũng muốn giao tiếp các mối quan hệ xã hội tinh tế như Lưu khoa trưởng, nhưng chẳng qua là Thiên Lý không thể hòa hợp tốt với đám Alpha đó, anh có vấn đề với suy nghĩ của bản thân, còn những con Alppha mà anh từng thấy thì đều có đức tính tốt, và những Alpha này không thể giúp Thiên Lý góp ý được về những vấn đề đó. Thiên Lý cố gắng không có thành kiến với những Alpha không được tốt tính khác.
Nhắc tới Alpha, Thiên Lý đột nhiên nhớ tới A Triệu đã từng gửi cho mình thư cảm ơn cùng cờ hiệu, không ngờ lại hiểu lầm hắn, đây là nhìn quý nhân giống như nhìn nhầm thành một kẻ xấu xa...
“Hahahahaha!”
Vương Quyền đột nhiên bật cười, cắt ngang suy nghĩ của Thiên Lý, quay đầu lại nhìn anh, Vương Quyền vỗ vỗ vai anh nói: “Lần đầu tiên tôi thấy một người nói rằng bản thân mình có vấn đề về thần kinh. Thiên Lý anh đúng là có một mong muốn mạnh mẽ để tồn tại. “
Thiên Lý nhìn đi chỗ khác: “Nghiêm túc làm việc được không, đừng lộn xộn.”
“Ta tại sao lại làm loạn? Sư phụ nói đúng. Ngươi, ngươi nên thoải mái đi. Lúc nào cũng trưng ra một khuôn mặt lạnh như băng. Chẳng trách người nhà của người ta muốn phàn nàn ngươi. Sao ngươi không cười được, sao lúc nào cũng vẻ mặt ủa rũ.”
hotȓuyëņ。cøm
Vương Quyền nói xong cúi đầu viết báo cáo lên giấy, dáng vẻ làm việc này của anh ta thường khiến Thiên Lý kinh ngạc - vừa nói chuyện phiếm với người khác, trên tay anh ta vẫn có thể viết một bản báo cáo. Đúng vậy, trong mỗi giây anh ta có thể chọn ra những thông tin hữu ích và viết một bản báo cáo không làm sai lệch sự thật và có lợi cho anh ta... Thiên Lý cảm thấy Vương Quyền ở một mức độ nào đó nhất định là một người có năng lực.
“Ta không có nói dối, ta sinh ra đã như thế này.”
Cổ học là thuật ngữ chung để chỉ những người có phong cách tư duy gần với thời đại “Bạch Tháp“. Hầu hết những người này đều là Alpha. Giới tính này cao quý hơn và được hưởng nhiều đặc quyền hơn. Alpha, người đến Trạm giám sát để làm cho rắc rối ngày nay, là một trường học cũ điển hình.
Thiên Lý nhướng mày: “Là năm 8012? Bất kể là trường cũ hay trường mới, ta đều là pháp trường. Nếu hắn nói Trạm giám sát là long mạch của nhà bọn họ, chúng ta nên tập thể dọn ra ngoài đi.”
“Hahahahaha! Anh thật là hung dữ!”
Vương Quyền cười xong, chỉ vào màn hình nói: “Theo quy định, ngươi quả nhiên là hành động đúng, còn người thân của nạn nhân, vị Alpha kia ngược lại ăn nói rất xấu xa, liên quan đến pháp luật, cố chấp hối lộ cho nhân viên trạm kiểm soát... Cho dù ngươi không có nhận tiền hối lộ nhưng nó cũng có thể là bằng chứng chống lại anh ta, và điều đó có khả năng được coi là hành vi hối lộ của người khiếu nại chứ không phải là một vụ trả đũa ác ý. “
Thiên Lý gật đầu - hắn ở Trạm giám sát lâu như vậy, vẫn biết tránh rủi ro.
Thực ra, Thiên Lý từ lâu đã biết thanh tra là một nghề có độ rủi ro cao, sư phụ đã nói khi cho họ bài học cuối cùng rằng những việc khác không quan trọng, quan trọng nhất là bảo vệ bản thân. Câu nói này khắc cốt ghi tâm, anh nghĩ mình là người không có lý tưởng cao đẹp, chỉ muốn trở thành một tay sai của xã hội như hàng ngàn Betas bình thường, góp phần bảo vệ an toàn công cộng xã hội.
Nhưng những hành động bẩn thỉu không thể được loại bỏ sớm, nghĩ về mọi quyền bảo hộ lúc này thì thật là vô ích.
“Ồ!”
Vương Quyền đột nhiên dừng đoạn video, đưa tay chạm vào màn hình máy tính, đặt ngón cái và ngón giữa vào nhau, làm động tác mở rộng ra xung quanh, khi bấm vào, một màn hình nhỏ hiện lên, bức ảnh được phóng to lên nhiều lần, các điểm ảnh không bị mờ chút nào.
Vương Quyền chỉ vào màn hình máy tính gõ gõ: “Sư phụ luôn nói ngươi không hiểu chuyện thế gian, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ không làm việc mờ ám này. Nhìn xem, ngươi đây là đang đè vào huyệt đạo của hắn sao? Ánh mắt nhìn lên đoạn video trên màn hình theo dõi.Nếu không phải vì nhìn thấy biểu hiện bất thường trên khuôn mặt của Alpha, ta cũng sẽ không nhận ra điều đó. “
“Huyệt đạo là như thế nào? Ta chưa nghe nói về nó.”
“Vô luận như thế nào, ngươi nhất định là có ra tay.”
Thiên Lý trầm mặc không nói, ngơ ngác nhìn Vương Quyền, sau này ậm ừ nói: “Ngươi đừng có mà giấu giếm với ta.”
“Ta không biết ngươi đang nói về điều gì. Nguơi phải có bằng chứng trong bài báo cáo của mình, nhưng ngươi vẫn ở trong Bộ phận Khiếu nại. Bạn đoán tại nơi làm việc như thế này?”
Trên cơ thể con người đương nhiên có điểm này, cũng là do sư phụ dạy, nhưng là không dạy cho Vương Quyền.
Khi Thiên Lý quyết định gia nhập đội hành động tiền tuyến, Sư phụ đã dạy cho Thiên Lý một bài học riêng, sư phụ đã nói về một số phương pháp chiến đấu đơn giản và hiệu quả, trong đó có “ấn huyệt Quan Âm“.
Không biết ai là người lần đầu tiên phát hiện ra huyệt đạo này, nghe nói là sư phụ nói cho hắn biết, hiện tại đang dạy lại cho Thiên Lý, Alpha có một cái nút thần kinh ở bên trong cổ tay, gọi là huyệt Guansu, huyệt đạo này chỉ được tìm thấy trên cơ thể của Alpha. Nếu bạn gặp nguy hiểm trong quá trình làm nhiệm vụ, hoặc bị đe dọa bởi một Alpha khác, việc chèn ép vị trí này rất hữu ích.
Nếu ngón tay đủ khỏe, hãy véo mạnh ngón tay xuống để Alpha cảm thấy tê liệt trong hai đến ba giây.
Đây đều là những kiến thức không có trong sách vở, hầu hết mọi người đều không biết, chính là bởi vì Beta vốn thể lực yếu hơn Alpha, bọn họ muốn dùng phương pháp phụ như vậy để bảo vệ bản thân..
Nhưng Thiên Lý thấy mình nên giữ bí mật nên không nói cho ai biết đến nữa.
(Nguồn Hố Truyện hotruyen.com)
Vương Quyền không có hứng thú hỏi Thiên Lý thêm nữa, đành phải tiếp tục công việc, xem kỹ đoạn phim hai lần, cúi đầu viết cái gì đó, hắn nói nhỏ: “Không sao, ngươi là làm việc này 1 cách bí mật và khéo léo, bọn họ có thể không thấy gì ngay cả khi xem Video, Chắc chắn không có vấn đề gì, đừng lo lắng. Nào, giờ hãy kí tên vào bản báo cáo này tại đây. “
Thiên Lý cầm bút viết tên của mình vào tài liệu mà Vuơng Quyền giao cho, không khỏi hơi nhíu mày - tuy nói như vậy, nhưng hẳn là không đơn giản như vậy.
Thiên Lý im lặng một lúc, bình tĩnh nói: “Nếu như ngươi gặp khó khăn, ngươi hãy làm theo quy củ.”
“Hừ, ngươi xem ta như là con nít sao, ta còn có thể Ko xử lí được việc này sao, còn nếu thật sự Ko xử lí được thì ngươi còn có sư phụ.”
Chân mày Thiên Lý nhíu chặt hơn.
“Tuy nhiên, ta nghĩ thái độ của nguơi đối với Alpha thực sự cần phải thay đổi. Không phải chúng ta không công bằng khi ngươi nói điều gì đó, mà là vì sự an toàn của chính bản thân mình. Thiên Lý, ngươi quá thẳng thắn và không thể hiện cảm xúc qua nét mặt nên ngươi cần phải thể hiện cảm xúc tích cực khi tiếp xúc với các Alpha hoặc Omega.
Thiên Lý im lặng lắng nghe, sau đó khẽ gật đầu - anh nên thay đổi một chút, không còn có thể làm phiền người khác.
Vương Quyền sắp xếp lại các báo cáo theo danh mục: “Giờ ta phải trở về và nhất định phải báo cáo với cấp trên.”
Thiên Lý yên lặng gật đầu, đứng dậy tiễn Vuơng Quyền ra ngoài, Thiên Lý nhìn Vương Quyền đi một đoạn đường dài, không khỏi hét vào sau lưng Vương Quyền: “Lần sau vào cửa gõ cửa!”
“Ầm ầm!”
Vương Quyền trượt chân suýt ngã, quay đầu lại và hét lên nói: “Này, câu ngươi cần nói lúc này là lần sau mời ta ăn cơm'!”
Thiên Lý ngơ ngác đóng cửa lại chặn giọng Vương Quyền, sau đó trở lại bàn làm việc ngồi xuống, dựa vào ghế khẽ thở dài.
Việc giúp đỡ cậu theo cách này luôn khiến Sư phụ và Vương Quyền làm sai một số qui tắc. Điều này khiến Thiên Lý cảm thấy rất khó chịu.
Bản thân mình đã bao nhiêu tuổi rồi mà khi gặp các vấn đề trong công việc vẫn phải nhờ đồng nghiệp giúp giải quyết.
Thiên Lý trầm tư hồi lâu, cầm điện thoại trên bàn bấm số phòng thí nghiệm.
—— Vì Thiên Lý vẫn có ý định tiếp tục công việc này, nên Thiên Lý cần làm việc chăm chỉ hơn.