Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!
Chương 686
Chương 686 Từ Minh gật đầu nửa hiểu nửa không: “Anh Triệu, anh nói Tôn Chí Bình giỏi như vậy, cho dù Khương Bích Kiều có thực sự trở mặt với anh ta thì thật sư có thể giải quyết được anh ta sao? Tôi có nghe nói là đội an ninh của công ty Vật Nghiệp có không ít người là của anh ta.” “Tôi không biết, nhưng tôi nghĩ người phụ nữ Khương Bích Kiều này không đơn giản, cứ chờ đến lúc đó thì biết.” Khi đang nói chuyện, Từ Minh nhận ra một bóng xe quen thuộc. Cậu ta vội nhắc: “Anh Triệu, người tới rồi, là xe của Tôn mập!” Triệu Nam Thiên vứt tàn thuốc, vặn ổ khóa. Một lúc sau vẫn không thấy động tĩnh gì. Từ Minh lo lắng quá: “Anh Triệu, anh làm sao vậy? Nhanh lên, không người chạy mất bây giờ!” Triệu Nam Thiên chửi bới: “Còn nói à, cậu thuê phải cái xe cùi bắp nào vậy?” Anh đã thử thêm vài lần nữa, nhưng vẫn không có phản hồi. Từ Minh cũng ngẩn ra: “Như anh nói, có bảo hiểm, tiền sửa xe rẻ!” Triệu Nam Thiên cười khổ: “Cậu thật cũng biết chọn. Trường hợp này, đừng nói là sửa chữa, cho dù có đâm hỏng thì ông chủ cũng sẽ không cảm thấy xót.” Từ Minh hối hận: “Thế giờ làm thế nào?” Triệu Nam Thiên không nói câu gì, còn có thể làm gì nữa? Ra khỏi xe và mở mui xe một lúc. Khi trở lại xe, Từ Minh căng thẳng hỏi: “Thế nào, được không?” Triệu Nam Thiên cố gắng vặn công tắc, và sau một hồi rung lắc, cuối cùng chiếc xe đã khởi động thành công. Từ Minh nịnh nọt nói: “Anh Triệu, anh thật tuyệt vời, còn có thể sửa xe.” Triệu Nam Thiên mặc kệ cậu ta, vừa đạp ga vừa hỏi: “Tiểu Ngũ, nhìn xem, Tôn mập ở đâu? Sau đó tìm đường tắt đuổi kịp!” Hai mươi phút sau, chiếc BMW của Tôn mập cuối cùng cũng xuất hiện trở lại trong tầm mắt. Kỹ năng lái xe và kỹ năng theo dõi của Triệu Nam Thiên đều được tôi luyện trong quá trình làm nhiệm vụ, và việc đối phó với Tôn mập đương nhiên là rất dễ dàng. Dù có theo dõi không rời cả quảng đường, nhưng cũng không khiến chiếc xe trước mặt nghi ngờ. Theo kế hoạch ban đầu, có thể gây ra cho Tôn mập một chút rắc rối giữa chừng, tốt nhất là hôm nay khiến gã không đến được. Bằng cách này, một mình Tôn Chí Bình không thể làm được trò gì, và Khương Bích Kiều sẽ có thể thoát ra. Nhưng làm như thế nào mới là một bài toán khó. Khương Bích Kiều thông báo quá muộn, thậm chí có cách cũng không có thời gian thực hiện, đành phải trực tiếp xông vào. Trực tiếp xông đến thì lại dễ dàng rồi, Triệu Nam Thiên thậm chí không cần động tay, chỉ tính Từ Minh đã nén cơn giận trong lòng. Không phải anh ngăn cản, thì Từ Minh đã đến tìm Tôn mập gây chuyện rồi. Nhưng quãng đường còn lại nhiều xe cộ và người, tạm thời chưa thấy có cơ hội phù hợp để ra tay.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương