Vương Phi Trắng Nõn
Chương 68: Mau Tới Cứu Ta
“Ối… Ngươi buông ra, tên hỗn láo này!” Người này thật biến thái, hắn cắn người ta!Trà Long Tĩnh đối với tiếng hét của nàng mà mắt điếc tai ngơ, tiếp tục dùng răng nanh miết qua lại trên cổ nàng.“Buông ra, ngươi có nghe không !” Miên Miên giãy dụa mạnh mẽ, thân thể lại bị hắn ngăn lại." Bốp» một bàn tay đánh thẳng vào mặt hắn, tuy rằng thân thể bị chế trụ, nhưng tay còn có thể cử động, Miên Miên ta sao có thể bị một tên giả nữ khi dễ !Trà Long Tĩnh buông nàng ra, che mặt mình, một cái tát của bé cưng cũng mạnh phết.Hai mắt nguy hiểm nheo lại, ánh mắt dừng ở cổ của nàng, trên da thịt trắng nõn do hắn vừa mút xong đã để lại dấu vết ám muội.Khóe miệng gợi lên ý cười độc ác, lại gần nàng hơn chút nữa.Trong lòng Miên Miên thực sợ hãi, nhưng là người không biết lùi bước trước khó khăn, cho dù có sợ tới đâu đi nữa, khí thế cũng không thể thua, ngẩng cao đầu, không hề sợ hãi đối diện với hắn , nhìn thấy dấu vết bàn tay trên mặt hắn trong lòng mới dịu đi.Trong lòng Miên Miên thực sợ hãi, nhưng là người không biết lùi bước trước khó khăn, cho dù có sợ tới đâu đi nữa, khí thế cũng không thể thua, ngẩng cao đầu, không hề sợ hãi đối diện với hắn , nhìn thấy dấu vết bàn tay trên mặt hắn trong lòng mới dịu đi." Tên chết bầm kia, ta nói cho ngươi biết, loại bất nam bất nữ giống ngươi cả đời đều không cưới được vợ. "Tên chết bầm ? Mấy chữ này có ý gì ? Trà Long Tĩnh nhíu mày, bất quá trực giác nói cho hắn nhất định không phải từ gì tốt đẹp." Bé cưng, ngay cả từ dùng để mắng chửi người khác, nàng dùng cũng rất thú vị! "Trà Long Tĩnh đột nhiên nắm chặt cổ tay nàng, ép nàng xát vào trong lòng ngực mình, chuẩn bị hôn.Miên Miên căn đúng thời cơ, cong đầu gối, hướng tới bộ vị mấu chốt của hắn mà đá, nàng chính là đã luyện qua kỹ thuật phòng thủ lang sói.Ai ngờ, đầu gối còn chưa đụng đến bộ vị mấu chốt của hắn, dường như Trà Long Tĩnh đã sớm có chuẩn bị, bắt lấy cổ chân của nàng.Vì thế, nàng liền áp vào người hắn với một tư thế vô cùng mờ ám.Vì thế, nàng liền áp vào người hắn với một tư thế vô cùng mờ ám.Lực tay hắn rất lớn, nắm cổ chân của nàng tới đau nhói, tựa hồ là cố ý.Miên Miên quyết không chịu rơi một giọt nước mắt, hắn thật sự quá độc ác, nam nhân này nhìn thì mỹ mạo, kì thực tâm địa rắn rết, tuyệt không hiểu thế nào là thương hương tiếc ngọc.Trà Long Tĩnh đối với vẻ mặt thống khổ của nàng tuyệt không thương tiếc, nữ nhân này vừa rồi cư nhiên muốn đánh lén nơi đó của hắn !Cưỡng chế đặt trên giường, đầu gối chặn hai chân nàng, một bàn tay đem tay nàng kiềm chặt trên đỉnh đầu, tay kia…hướng tới áo của nàng." xoẹt " Cẩm bào bên ngoài bị hắn xé mở." A… ! " Miên Miên thét ra tiếng chói tai, " Tiêu Trì ! Ngươi ở đâu ! Mau tới cứu ta! "
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương