Xấu Xí Lạnh Lùng
Chương 16: Dự tiệc (1)
Tối, 8h00 tuy còn lâu buổi tiệc mới bắt đầu nhưng không khí ở đây đã nhộn nhịp, đông đúc hay đúng hơn là...khó thở, đúng là bữa tiệc của người giàu, nó đã quá quen với không khí ngột ngạt, giả tạo như thế này lâu rồi nhưng nhỏ thì không thể tránh khỏi việc tròn xoe mắt, mồm há hốc vì quy mô bữa tiệc, cũng đúng, quá xa hoa, lãng phí, cũng là tiền hối lộ, ăn bớt cả thôi khiến nó nhìn nơi đây chỉ muốn buông ánh mắt khinh bỉ cho tầng lớp cao sang này thôi. Xung quanh nó và nhỏ được bao bọc bởi hàng trăm người không quen biết với bộ lớp mặt nạ ẩn giấu, nhỏ cảm thấy đói nên nói nó hãy đi ăn với mình đi, mục đích cũng chỉ vậy thôi mà, buông ánh mắt lơ đãng đi với nhỏ. Nhỏ thấy thích thú trước một bàn tiệc đầy thức ăn, đồ uống thơm ngon theo kiểu buffet, nhỏ lập tức lấy cho mình những món mình thích rồi chuyên tâm ăn uống, còn nó chỉ lấy một ly rượi sâm banh nhấp môi thôi, nhỏ thấy nó hớp thứ rượi ấy có vẻ ngon nên tò mò lấy một chút uống thử nhưng.-Á, trời ơi, ngon quá đi, mùi dịu mà vị ngòn ngọt nữa, sao mày không nói rằng nó ngon đến vậy cho tao uống với_nhỏ hớp một ngụm nữa rồi buông lời trách móc nó.-Dù ngon nhưng cũng là rượi không nên uống nhiều_nó thản nhiên trả lời nhỏ, môi 'lại' nhấm nháp ly rượi trong tay khiến nhỏ phụng phịu, nói nhỏ như thế nhưng nó vẫn uống là sao. Bỗng có một tiếng phì cười vang lên như có ý trêu chọc hai nó.-Cô bạn này thật dễ thương nha, tôi có thể mời cô nhảy một bài được không, tiểu thư_tên đó ra vẻ lịch thiệp mời nhỏ, nhỏ định lên tiếng từ chối vì một phần không biết nhảy, một phần vì không thích tên này, nói những câu nói bông đùa, tóc thì nhuộm nhiều màu đến khó chịu, nhìn sơ đã biết là một tên ăn chơi, đương nhiên là không thích nhưng lại có một giọng nói khác vang lên, lần này hình như là giúp cho nhỏ, nghe được giọng nói này, tâm trạng nhỏ vui lên hẳn - ai khác làm cho nhỏ như thế chứ - cậu chứ ai (haizz, nó của tui, màu tối, chìm vậy sao).-Thưa, cô gái này đã có bạn nhảy là người đẹp trai như tôi rồi, cảm phiền cậu đi ra_cậu lên tiếng 'đuổi' tên đó đi. Tên đó không ngu ngốc gì mà không biết đến cậu cả, nổi tiếng trong thương trường mà trong thế lực ngầm cũng không kém, liền biết điều mà cười xòa, xin lỗi mà bước đi thôi. Quay sang nhỏ, ánh mắt còn đang long lanh nhìn cậu khiến cậu khẽ bối rối.-Mình có thể mời cậu nhảy cùng một bài được không_cậu nói với nhỏ vừa làm ra động tác cúi người, một tay đưa ra trước nhỏ, một tay để trước ngực tỏ ý mời nhảy. Nhỏ lúng túng không biết làm thế nào, không biết nhảy là lí do chính rồi, nhìn sang nó cầu cứu, nó chỉ ác độc phun ra mấy chữ-Không biết, người ta mỏi kìa_nó nói xong lại hớp một ngụm rượi, ánh mắt nhìn xa xăm, cứ ngỡ là nhìn mọi người khiêu vũ như g nào ai có biết là nó đang nhìn vào một nơi, một bàn tiệc có ông chủ công ty nổi tiếng ND nhưng cũng dưới hình thức trá hình mà thôi, cứ chờ đi công ty đó sẽ sụp đỗ thôi.Nhỏ cuối cùng cũng chịu ra với cậu, tay chân cứ lúng túng, nói với cậu rằng mình không biết nhảy như cậu cứ khăng khăng đòi dạy cho nhỏ nên nhỏ đành buông xuôi, suốt qua trình nhảy, nhỏ cứ liên tục giẫm vào chân cậu khiến cậu tái mặt nhưng vì độ men của bản thân nên phải kiên cường trước nhỏ.-À, mà sao cậu biết mình, mình đeo mặt nạ rồi mà?._nhỏ thắc mắc hỏi, khi trình độn nhảy đã nâng lên.-Cậu trong mắt mình luôn nổi bật hơn với người khác_cậu nói với nhỏ, có chút ngọt ngào, chân thành, lại có chút trêu ghẹo, dù thế nào thì vẫn luôn khiến nhỏ rung động nên khi hết nhạc liền buông tay cậu ra mà chạy đi tránh cho cậu thấy khuôn mặt đỏ bừng của bản thân, còn cậu thì ngơ ngác không hiểu gì, liệu cậu làm cho nhỏ giận sao.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương