Thang Nguyên nhíu mày, muốn nói gì đó thì người trước mặt đã mở miệng:
"Thấy ác mộng?"
"Ừ."
"Mơ thấy hung thủ?"
"Ừ."
Bộ dạng của cô lúc này ngơ ngác ngây ngốc, nhìn thấy vừa đáng yêu vừa thương cảm, làm cho người khác nhịn không được muốn khi dễ.
Chúc Già nghĩ như vậy liền không khách khí trực tiếp ấn người xuống, hôn lên đôi môi non mềm của cô.
Có kinh nghiệm ngày hôm qua nên Thang Nguyên không còn kinh hoảng nhiều.
Chỉ là không biết tại sao, lưỡi của người đàn ông vừa mới xâm nhập vào miệng cô, khí lực toàn thân của cô trong nháy mắt bị rút đi, không có chút sức lực chống cự lại.
Cả người cô gái mang mùi hương sữa tắm thơm ngát, môi nhỏ vừa ngọt vừa mềm. Hai khỏa anh đào tựa đồ đã cứng rắn, nhô lên cao dưới lớp áo ngủ, lơ đãng cọ cọ vào lồng ngực Chúc Già.
Chân dài phía dưới cũng không an phận, uốn tới ẹo lui làm cho tính khí của anh cứng rắn sưng lớn lên một vòng.
"Để anh xem xem phía dưới đã ướt chưa."
Anh nói xong, một ngón tay nhanh nhẹn chen vào giữa hai đùi cô.
"A, đừng mà."
Thang Nguyên uốn éo người, xấu hổ tránh né.
"Bạn trai làm bạn gái thoải mái, đó là lẽ đương nhiên."
Dứt lời, bàn tay của anh đã xâm nhập vào quần ngủ của cô, cách qυầи ɭót xoa nắn huyệt nhỏ.
"Ư ..."
Thang Nguyên xấu hổ, nhắm chặt hai mắt lại.
Tất nhiên cô biết mình đã ướt. Từ lúc bị anh hôn, phía dưới đã không ngừng phun ra từng luồng nhiệt lượng.
Bên dưới một mảnh trơn trượt, Chúc Già sờ soạng vài cái lại bắt đầu sinh ra ý niệm khác trong đầu.
Lại nói anh chưa từng thấy nơi riêng tư của con gái bao giờ. Đêm qua chỉ sờ sờ thôi mà tối về anh đã mộng xuân, nếu có thể tận mắt nhìn thấy, lại được cắm vào, này thật sự là một loại mất hồn như thế nào đây?
Tâm niệm vừa chuyển, anh đã không nhịn được bắt đầu mò tay vào áo ngủ của cô.
Anh cảm giác được bên trong hẳn là cô không mặc thêm thứ gì.
Quả nhiên, đẩy áo ngủ lên, hai bầu ngực cực đại trắng nõn nhảy ra, run rẩy theo cơ thể cô gái, làm người khác trầm luân mê mẩn.
Đôi mắt Chúc Già xoay chuyển, bàn tay anh nắm lấy một bên bầu ngực, các ngón tay tùy ý nắn bóp.
"A ..."
"Kêu dễ nghe thật."
Tiếng cô gái rêи rỉ làm cho anh càng thêm hưng phấn, tăng thêm lực đạo trêи tay, ngón tay thỉnh thoảng vân vê núm иɦũ ɦσα, mang đến cho cô cực hạn kɧօáϊ cảm.
"Ư ... Đừng ..."
Tiếng "đừng" này so với tiếng "đừng" trong mơ lúc nãy của cô, quả nhiên khác nhau một trời một vật.
Với lại hoa huy*t của cô cũng không chút lưu tình bán đứng cô, càng ngày càng tiết ra nhiều mật dịch, rõ ràng biểu thị cô đang rất hưởng thụ..
Xoa nhẹ một cái, Chúc Già cúi xuống há miệng ngậm lấy một bên bầu ngực của cô.
"A ..."
Thang Nguyên lớn tiếng rêи rỉ.
Cả người cô đều đang run rẩy, hai chân theo bản năng khép lại, kẹp chặt lấy tay của Chúc Già.
Hành động này càng làm thuận tiện cho anh. Vì vậy phía trêи được anh dùng miệng bυ" ʍút̼ bầu ngực, đồng thời phía dưới được ngón tay của anh âm thầm vân vê, lên xuống có nhịp, đủ loại hình dạng khiêu chiến thần kinh nhạy cảm của cô.
"Chúc Già ... A ... Đừng ..."
Thang Nguyên bị kϊƈɦ thích rơi cả nước mắt, cơn buồn ngủ còn sót lại đều bị quét sạch. Cằm của cô khẽ ngẩng lên, tranh đấu kịch liệt với kɧօáϊ cảm đánh úp tới.
Rốt cuộc thì cô vẫn là một cô gái chưa có kinh nghiệm gì, thân thể ngây ngô mẫn cảm làm sao có thể chịu đựng kϊƈɦ thích như vậy được?
Rất nhanh cô cảm thấy giữa hai chân mình ngày càng trống rỗng, muốn đem cái gì đó nhét vào đấy.
"A ..."
Cơ thể cô run ngày càng lợi hại, mật dịch giữa hoa huy*t tràn ra làm ướt cả quần ngủ.
Chúc Già thấy vậy liền kéo thẳng quần cô xuống dưới, thuận tiện cởi luôn cả qυầи ɭót ném xuống dưới giường, lột sạch cô trần như nhộng.
Trêи người bỗng nhiên mát lạnh, Thang Nguyên phát hiện mình đang khỏa thân, ý thức của cô bắt đầu giằng co.
"Đừng ..."
Qúa nhanh.
Bọn họ chỉ mới quen biết hai ngày.
"Đừng cử động, anh không tiến vào, chỉ muốn nhìn thôi."
Chúc Già nói, thoải mái chế trụ người cô, sau đó tách hai chân cô ra, yên lặng nhìn chằm chằm vào nơi tư mật của cô.
Lông mao mê hoặc quyến rũ, nộn thịt béo mập bị mật dịch của huyệt nhỏ làm cho ướt đẫm, thật giống như trong tưởng tượng của anh nhưng nhìn tận mắt mới biết nó hương diễm gấp bội lần.
Lời nói lúc nãy, hiện tại đổi ý còn kịp không?
"Anh ... Xem đủ chưa?"
Phía trêи truyền đến giọng nói run rẩy của cô gái.
"Chưa."
Nói xong, ngón tay thon dài của anh nhanh chóng đẩy hai mép thịt ra, đụng vào nhụy châu ẩn sâu bên trong.. Sau đó, anh lè lưỡi, ɭϊếʍ nó.
Anh anh anh ... Điên rồi! Đúng là điên rồi!
"Chúc Già, anh làm gì ..."
Thanh âm này xen lẫn với âm thanh kiều mị bị ɭϊếʍ, một chút lực uy hϊế͙p͙ cũng không có.
Chúc Già bịt tai không nghe thấy, tiếp tục động tác của mình. Thậm chí anh còn không quên xoa bóp núm иɦũ ɦσα của cô, ý bảo cô ngoan một chút.
"A ..."
Thang Nguyên bị ɭϊếʍ, mười đầu ngón chân đều cuộn lại.
Trong cảm giác thẹn thùng, càng nhiều hơn là kɧօáϊ cảm mãnh liệt vui vẻ. Cảm giác này, giống như sắp chết vậy.
"Đừng cử động."
Người đàn ông đè chân của cô lại, môi lưỡi lại tiếp tục lưu luyến ở nơi riêng tư của cô.
Hạt châu kia tựa như một món đồ chơi của anh, bị đầu lưỡi của anh ɭϊếʍ đến sưng đỏ cũng không buông tha.
"A ....Ư ..."
Cô kéo tóc anh, giống như con cá đang giãy giụa trêи mặt thớt.
Đầu lưỡi của anh tựa như con dao, không chút lưu tình xông thẳng vào.
Một tấc, một tấc, làm cho cô đến cạnh bờ vực sinh tử.
"A ..."
Bụng dưới co giật, đùi co quắp lại, linh hồn rời khỏi thân thể, bay lượn tự do trong không trung, hưng phấn nhìn người đàn ông đang ɭϊếʍ huyệt nhỏ mình.
Xin Chào, Đối Tượng Xem Mắt - Thư Thư
Chương 7: (Cao H)
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương