Xuân Lai Triêu Triêu
Chương 35
Dường như ta bị Triệu Gia Nam lừa rồi.
Hôm đó hắn cõng ta g i ế t vào hầu phủ, quân vệ kinh đô đều ở trong thành nhưng sau khi chúng ta g i ế t Trung Dũng hầu mới chậm chạp đến muộn.
Bọn người hắn dẫn vào thành, trên danh nghĩa là quy thuận triều đình nhưng thực tế vẫn đứng cùng một chỗ với hắn.
Ta liền biết, ta và hắn từ đầu đến cuối không phải là đơn độc chiến đấu.
Còn có Tào Quỳnh Hoa, Mã Kỳ Sơn...
Khai Châu phản rồi!
Gia đình thái thú đều bị trói.
Giao thông của bốn tỉnh, chiếm được thời cơ địa lợi.
Nơi đó chưa bao giờ là vùng đất thái bình, thảo khấu đông đúc, triều đình chưa từng thực sự quản lý thành công.
Chính vì thế, khi biết Triệu Gia Nam g i ế t c h ế t Lại Văn Canh và những người khác, nguyện quy thuận triều đình, hoàng đế mới vui mừng đứng dậy, liên tục nói ba chữ "Tốt."
Anh hùng thường xuất thân từ thảo dân, kêu gọi được trăm người hưởng ứng.
Ta sớm nên biết, Triệu Gia Nam không phải là hạng người tầm thường.
Nhưng hắn đến thời điểm này mới phản, chỉ có thể nói lên một điều.
Hắn vẫn luôn cho triều đình cơ hội, cho hoàng đế cơ hội, nếu không đến lúc bất đắc dĩ, hắn không muốn đi con đường đó.
Ta không biết, hóa ra mình lại hiểu hắn đến vậy.
Chúng ta đều là vật hi sinh dưới thời loạn, gia đình tan nát.
Cùng triều đình liều mạng, không phải là mục đích của hắn.
Tệ nạn ở Khai Châu vừa mới được dẹp trừ, bách tính mới vừa có được cuộc sống tốt đẹp, nếu một khi khai chiến, mọi nỗ lực của hắn đều đổ sông đổ bể.
Hắn không phải là hoàng đế nhưng hắn xuất thân từ gian khổ, càng hiểu ý nghĩa của sự ổn định.
Vì vậy mục đích phản loạn của Khai Châu chỉ có một——để Triệu Gia Nam được sống.
Triệu Gia Nam còn sống, Khai Châu vẫn quy thuận triều đình, là Khai Châu của hoàng đế.
Triệu Gia Nam c h ế t, Khai Châu tạo phản, thiên hạ đại loạn.
Có lẽ bọn họ không phải là đối thủ của triều đình, cuối cùng sẽ bị tiêu diệt nhưng những điều đó không quan trọng.
Bọn họ phải để hoàng đế biết rằng, những người như Tôn Vân Xuân và Triệu Gia Nam còn rất nhiều.
Không thử làm sao biết được, cây cắm rễ không thể cao hơn ngói trên mái nhà.
Đây chính là những gì Triệu Gia Nam nói: "Vậy thì ép hắn công nhận."
Ta không c h ế t, chỉ bị giam giữ.
Hoàng đế triệu kiến Triệu Gia Nam.
Hoàng đế từng cực kỳ yêu mến Triệu Gia Nam, lúc đó hắn vẫn là Triệu đô úy của thiên tử.
Ta nghĩ hắn hẳn hiểu rõ vị thiên tử đó hơn ta.
Ta thực sự đánh giá thấp hắn rồi, xuất thân từ thảo dân nhưng hắn lại hiểu biết rất nhiều.
Hắn hiểu lòng người, thậm chí hiểu cả tâm tư của hoàng đế.
Hắn không chỉ muốn hoàng đế công nhận mà còn muốn thiên hạ công nhận.
Hóa ra khi hắn còn làm Triệu đô úy, hắn lại có nhiều mối quan hệ tốt đến vậy.
Luôn có người kính trọng hảo hán trong rừng xanh, quân tử kính trọng anh hùng.
Một số triều thần do Trương Vân Hoài dẫn đầu đã quỳ ngoài điện Cần Chính.
Ngày đó, trong đại điển tế trời của hoàng gia, Triệu Gia Nam dâng sớ lên hoàng đế, từng lời đều đ.â.m vào tim, văn võ bá quan đều đã nghe thấy.
Chúng ta đã thắng.
Hoàng đế ra lệnh, điều tra kỹ lưỡng vụ án trấn Thanh Thạch năm xưa, nghiêm trị không tha.
Hôm đó hắn cõng ta g i ế t vào hầu phủ, quân vệ kinh đô đều ở trong thành nhưng sau khi chúng ta g i ế t Trung Dũng hầu mới chậm chạp đến muộn.
Bọn người hắn dẫn vào thành, trên danh nghĩa là quy thuận triều đình nhưng thực tế vẫn đứng cùng một chỗ với hắn.
Ta liền biết, ta và hắn từ đầu đến cuối không phải là đơn độc chiến đấu.
Còn có Tào Quỳnh Hoa, Mã Kỳ Sơn...
Khai Châu phản rồi!
Gia đình thái thú đều bị trói.
Giao thông của bốn tỉnh, chiếm được thời cơ địa lợi.
Nơi đó chưa bao giờ là vùng đất thái bình, thảo khấu đông đúc, triều đình chưa từng thực sự quản lý thành công.
Chính vì thế, khi biết Triệu Gia Nam g i ế t c h ế t Lại Văn Canh và những người khác, nguyện quy thuận triều đình, hoàng đế mới vui mừng đứng dậy, liên tục nói ba chữ "Tốt."
Anh hùng thường xuất thân từ thảo dân, kêu gọi được trăm người hưởng ứng.
Ta sớm nên biết, Triệu Gia Nam không phải là hạng người tầm thường.
Nhưng hắn đến thời điểm này mới phản, chỉ có thể nói lên một điều.
Hắn vẫn luôn cho triều đình cơ hội, cho hoàng đế cơ hội, nếu không đến lúc bất đắc dĩ, hắn không muốn đi con đường đó.
Ta không biết, hóa ra mình lại hiểu hắn đến vậy.
Chúng ta đều là vật hi sinh dưới thời loạn, gia đình tan nát.
Cùng triều đình liều mạng, không phải là mục đích của hắn.
Tệ nạn ở Khai Châu vừa mới được dẹp trừ, bách tính mới vừa có được cuộc sống tốt đẹp, nếu một khi khai chiến, mọi nỗ lực của hắn đều đổ sông đổ bể.
Hắn không phải là hoàng đế nhưng hắn xuất thân từ gian khổ, càng hiểu ý nghĩa của sự ổn định.
Vì vậy mục đích phản loạn của Khai Châu chỉ có một——để Triệu Gia Nam được sống.
Triệu Gia Nam còn sống, Khai Châu vẫn quy thuận triều đình, là Khai Châu của hoàng đế.
Triệu Gia Nam c h ế t, Khai Châu tạo phản, thiên hạ đại loạn.
Có lẽ bọn họ không phải là đối thủ của triều đình, cuối cùng sẽ bị tiêu diệt nhưng những điều đó không quan trọng.
Bọn họ phải để hoàng đế biết rằng, những người như Tôn Vân Xuân và Triệu Gia Nam còn rất nhiều.
Không thử làm sao biết được, cây cắm rễ không thể cao hơn ngói trên mái nhà.
Đây chính là những gì Triệu Gia Nam nói: "Vậy thì ép hắn công nhận."
Ta không c h ế t, chỉ bị giam giữ.
Hoàng đế triệu kiến Triệu Gia Nam.
Hoàng đế từng cực kỳ yêu mến Triệu Gia Nam, lúc đó hắn vẫn là Triệu đô úy của thiên tử.
Ta nghĩ hắn hẳn hiểu rõ vị thiên tử đó hơn ta.
Ta thực sự đánh giá thấp hắn rồi, xuất thân từ thảo dân nhưng hắn lại hiểu biết rất nhiều.
Hắn hiểu lòng người, thậm chí hiểu cả tâm tư của hoàng đế.
Hắn không chỉ muốn hoàng đế công nhận mà còn muốn thiên hạ công nhận.
Hóa ra khi hắn còn làm Triệu đô úy, hắn lại có nhiều mối quan hệ tốt đến vậy.
Luôn có người kính trọng hảo hán trong rừng xanh, quân tử kính trọng anh hùng.
Một số triều thần do Trương Vân Hoài dẫn đầu đã quỳ ngoài điện Cần Chính.
Ngày đó, trong đại điển tế trời của hoàng gia, Triệu Gia Nam dâng sớ lên hoàng đế, từng lời đều đ.â.m vào tim, văn võ bá quan đều đã nghe thấy.
Chúng ta đã thắng.
Hoàng đế ra lệnh, điều tra kỹ lưỡng vụ án trấn Thanh Thạch năm xưa, nghiêm trị không tha.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương