Xuyên Không, Ta Bất Ngờ Mang Con Tái Hôn
Chương 51
Ngũ quan của Từ Sơn Tùng tuấn tú, dáng người cao ráo đẹp trai, khí chất nghiêm túc lại uy nghiêm, không khỏi làm người khác hoài nghi anh có phải là bộ đội xuất ngũ hay không.
Trong lòng mấy người nhà Kiều gia đều đang suy nghĩ lung tung, đồng chí nam này lớn lên rất tốt, đẹp trai cao ráo, mấu chốt người ta là người thành phố!
Kiều Hoa mang theo con của chồng trước có thể gả đi, người Kiều gia đương nhiên không phản đối. Bọn họ không những không phản đối mà còn nghe hai người lãnh chứng thì nhanh chóng đem sổ hộ khẩu ra đưa.
Người nhà họ Kiều tiếp tục lôi kéo Từ Sơn Tùng để hỏi thăm tình huống của anh. Sau khi hỏi không sai biệt lắm thì Kiều Quốc Bân mới dẫn hai người đi lấy giấy giới thiệu.
Trên đường đi gặp không ít người trong thôn, Kiều Quốc Bân không dễ gì buông tha cơ hội này, anh ấy gặp ai cũng khoe, “Đây là em gái Kiều Hoa của tôi, con bé trên thành phố mới về. Còn đây là em rể, là người thành phố!”
“Nha, đối tượng Kiều Hoa sao? Còn là người thành phố? Người thành phố Lê An sao?”
Kiều Quốc Bân đắc ý cười rộ lên, “Đúng vậy, đây là người mà Kiều Yên giới thiệu cho con bé.”
“Em của anh động tác nhanh thật, không phải cô ấy mang theo con trai sao, nhà trai cũng là kết hôn lần hai?”
“Không phải, là lần đầu tiên kết hôn!” Kiều Quốc Bân càng đắc ý.
“Đồng chí nam nhà người ta không thèm để ý chuyện này, vẫn thích em gái tôi!”
“Được, là người tốt đó!”
Không bao lâu, tin tức đã lan truyền nhanh chóng. Toàn bộ thôn Kỳ Thủy đều đã biết, cô con gái út nhà họ Kiều mang theo con trai vào thành phố tìm được đối tượng. Đồng chí nam này không những lớn lên cao to đẹp trai mà điều kiện cũng không tồi. Kiều Hoa là gả vào thành hưởng phúc!
~~~~~~~~~~~~
Buổi cơm ngày hôm nay của nhà Kiều Hoa là do Lữ Tú Hoa nấu. Bà đang chưng món chính trong nồi, Lữ Tú Hoa cố gắng đem những món ngon nhất của nhà mình ra đãi. Nào là bánh bao hấp, măng núi xào, trong nhà còn mấy củ khoai tây bà cũng lấy ra hầm. Vốn định đem thịt heo mà Kiều Hoa cầm về mang ra hầm chung, nhưng Ngưu Xảo Lệ không chịu, chị ta nói thịt này để ướp muối phơi khô rồi tết lấy ra dùng, chị ta nói sợ tết không mua được thịt.
Trên thực tế, tiền trong tay chị ta không hề ít, không đến nổi không có tiền mua thịt ăn tết.
Cuối cùng, mẹ Kiều chỉ đành lấy thịt treo trên bếp xuống, không biết thịt này đã xông khói được mấy năm. Đem miếng thịt này xuống, rửa sạch để đó buổi trưa xé ra ăn kèm.
Đây là lần đầu tiên đối tượng của Kiều Hoa đến nhà, dù thế nào cũng phải đãi một hai món thịt, bằng không, thật sự không có gì để ăn.
Đương nhiên, chủ yếu là do Lữ Tú Hoa sợ Từ Sơn Tùng cảm thấy nhà họ Kiều không coi trọng anh, không xem anh là con rể. Vạn nhất, Từ Sơn Tùng đối xử không tốt với con gái bà thì sao…..
Tóm lại, là phải chiêu đã cho thật tốt.
Kiều Hoa thì không nghĩ nhiều như vậy, cô thấy ăn mấy cái bánh ngô là được rồi.
“Mẹ, con nghe chị hai nói mỗi tháng đều gửi cho mẹ năm đồng mà, sao mà nhà mình so với trước đây còn….”
Năm đồng mua lương thực tinh hoàn toàn không có vấn đề, nhưng chất lượng đồ ăn của nhà cô. Chán không phải nói.
Lữ Tú Hoa nhỏ giọng nói: “Lời này đừng nói trước mặt chị dâu con.”
“Chị ta còn như vậy?” Cái này đương nhiên là cô nói Ngưu Xảo Lệ.
Cô còn tưởng rằng, mình và Kiều Minh đi rồi, nhà bớt hai miệng ăn thì chị dâu có thể đối xử với ba mẹ chồng tốt hơn một chút, không nghĩ chị ta vẫn như vậy, không có gì cải thiện!
Anh cô cũng thật là, một chút cũng không thèm quản vợ mình, cũng không biết đẻ con trai như vậy thì được cái ích gì!
Kiều Hoa tức muốn nổ phổi, “Mẹ, chuyện này không thể không nói được. Năm đồng là tiền chị hai cho ba mẹ, không phải cho chị dâu! Chị cùng anh rễ ở trong thành phố đi làm vất vả, tích góp chút tiền mới gửi về a. Sau này, ba mẹ vẫn còn như vậy nữa, anh chị hai sẽ không gửi tiền về!”
Lữ Tú Hoa bị con gái trách cứ thì chân tay bà cũng luống cuống cả lên, “Này, việc này…Ai!”
Trong lòng mấy người nhà Kiều gia đều đang suy nghĩ lung tung, đồng chí nam này lớn lên rất tốt, đẹp trai cao ráo, mấu chốt người ta là người thành phố!
Kiều Hoa mang theo con của chồng trước có thể gả đi, người Kiều gia đương nhiên không phản đối. Bọn họ không những không phản đối mà còn nghe hai người lãnh chứng thì nhanh chóng đem sổ hộ khẩu ra đưa.
Người nhà họ Kiều tiếp tục lôi kéo Từ Sơn Tùng để hỏi thăm tình huống của anh. Sau khi hỏi không sai biệt lắm thì Kiều Quốc Bân mới dẫn hai người đi lấy giấy giới thiệu.
Trên đường đi gặp không ít người trong thôn, Kiều Quốc Bân không dễ gì buông tha cơ hội này, anh ấy gặp ai cũng khoe, “Đây là em gái Kiều Hoa của tôi, con bé trên thành phố mới về. Còn đây là em rể, là người thành phố!”
“Nha, đối tượng Kiều Hoa sao? Còn là người thành phố? Người thành phố Lê An sao?”
Kiều Quốc Bân đắc ý cười rộ lên, “Đúng vậy, đây là người mà Kiều Yên giới thiệu cho con bé.”
“Em của anh động tác nhanh thật, không phải cô ấy mang theo con trai sao, nhà trai cũng là kết hôn lần hai?”
“Không phải, là lần đầu tiên kết hôn!” Kiều Quốc Bân càng đắc ý.
“Đồng chí nam nhà người ta không thèm để ý chuyện này, vẫn thích em gái tôi!”
“Được, là người tốt đó!”
Không bao lâu, tin tức đã lan truyền nhanh chóng. Toàn bộ thôn Kỳ Thủy đều đã biết, cô con gái út nhà họ Kiều mang theo con trai vào thành phố tìm được đối tượng. Đồng chí nam này không những lớn lên cao to đẹp trai mà điều kiện cũng không tồi. Kiều Hoa là gả vào thành hưởng phúc!
~~~~~~~~~~~~
Buổi cơm ngày hôm nay của nhà Kiều Hoa là do Lữ Tú Hoa nấu. Bà đang chưng món chính trong nồi, Lữ Tú Hoa cố gắng đem những món ngon nhất của nhà mình ra đãi. Nào là bánh bao hấp, măng núi xào, trong nhà còn mấy củ khoai tây bà cũng lấy ra hầm. Vốn định đem thịt heo mà Kiều Hoa cầm về mang ra hầm chung, nhưng Ngưu Xảo Lệ không chịu, chị ta nói thịt này để ướp muối phơi khô rồi tết lấy ra dùng, chị ta nói sợ tết không mua được thịt.
Trên thực tế, tiền trong tay chị ta không hề ít, không đến nổi không có tiền mua thịt ăn tết.
Cuối cùng, mẹ Kiều chỉ đành lấy thịt treo trên bếp xuống, không biết thịt này đã xông khói được mấy năm. Đem miếng thịt này xuống, rửa sạch để đó buổi trưa xé ra ăn kèm.
Đây là lần đầu tiên đối tượng của Kiều Hoa đến nhà, dù thế nào cũng phải đãi một hai món thịt, bằng không, thật sự không có gì để ăn.
Đương nhiên, chủ yếu là do Lữ Tú Hoa sợ Từ Sơn Tùng cảm thấy nhà họ Kiều không coi trọng anh, không xem anh là con rể. Vạn nhất, Từ Sơn Tùng đối xử không tốt với con gái bà thì sao…..
Tóm lại, là phải chiêu đã cho thật tốt.
Kiều Hoa thì không nghĩ nhiều như vậy, cô thấy ăn mấy cái bánh ngô là được rồi.
“Mẹ, con nghe chị hai nói mỗi tháng đều gửi cho mẹ năm đồng mà, sao mà nhà mình so với trước đây còn….”
Năm đồng mua lương thực tinh hoàn toàn không có vấn đề, nhưng chất lượng đồ ăn của nhà cô. Chán không phải nói.
Lữ Tú Hoa nhỏ giọng nói: “Lời này đừng nói trước mặt chị dâu con.”
“Chị ta còn như vậy?” Cái này đương nhiên là cô nói Ngưu Xảo Lệ.
Cô còn tưởng rằng, mình và Kiều Minh đi rồi, nhà bớt hai miệng ăn thì chị dâu có thể đối xử với ba mẹ chồng tốt hơn một chút, không nghĩ chị ta vẫn như vậy, không có gì cải thiện!
Anh cô cũng thật là, một chút cũng không thèm quản vợ mình, cũng không biết đẻ con trai như vậy thì được cái ích gì!
Kiều Hoa tức muốn nổ phổi, “Mẹ, chuyện này không thể không nói được. Năm đồng là tiền chị hai cho ba mẹ, không phải cho chị dâu! Chị cùng anh rễ ở trong thành phố đi làm vất vả, tích góp chút tiền mới gửi về a. Sau này, ba mẹ vẫn còn như vậy nữa, anh chị hai sẽ không gửi tiền về!”
Lữ Tú Hoa bị con gái trách cứ thì chân tay bà cũng luống cuống cả lên, “Này, việc này…Ai!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương