Xuyên Không: Ta Sinh Con Cho Nam Phụ Phản Diện
Chương 31: Giả vờ không hay biết
Có điều, hắn chỉ không biết kẻ mặt danh gửi tin nhắn cho hắn lúc nãy là ai. Tại sao lại cảnh cáo về vấn đề này, một kẻ không quen biết lại muốn bảo vệ Diệp Gia hoàn toàn không có khả năng. Chuyện quan trọng trước mắt là bảo vệ em gái nhỏ của mình được an toàn.
Hắn không thể trực tiếp kêu đứa em gái của mình rời khỏi biệt thự vì có thể đã có người mai phục trước cửa, Lúc nãy hắn có thử vào hệ thống giám sát thì thấy camera ở khu nhà chính đang không ngừng đang quan sát Diệp Tinh. Có vẻ mục đích của đám người bọn họ là cô.
"Ting!...!" Am thanh của điện thoại truyền đến, Diệp Tiêu nhấc điện thoại, hắn lạnh lùng bảo "Mọi chuyện...?" Trong tay đang cầm một khẩu súng ngắn, có vẻ hắn đang sẵn sàng cho một kết cục tồi tệ sẽ diễn ra.
Diệp Đình, từ đầu dây bên kia chậm rãi nói. (Khung cảnh chuyển hướng) Diệp Đình, hắn đang lái xe hỏa tốc quay về nhà, trên xe còn đang trang bị một thiết bị kết nối với máy gián sát. Hắn muốn bảo đảm Diệp Tinh cô vẫn an toàn! "Là đám người sát thủ ở Lộc Châu, dường như hắn đã ra tay!" Hắn ta tiện tay, ngắt nguồn hệ thống dám sát phía sau nhà. Nếu bây giờ hắn ngắt điện tất cả hệ thống thì chắc hẳn đám người bọn họ sẽ nhận ra. Chỉ dám tắt một phần nhỏ không đáng kể, để chừa đường thoát thân
Diệp Tiêu quay người, không nói không rành đăng nhập vài một tài khoản mật. Hắn đăng nhập vào một trang web của tổ chức, nằm ở Lộc Châu. "Anh cả, có người muốn mua mạng của Diệp gia với cái giá cao!" Diệp Tiêu nói với Diệp Đình "Có vẻ như bọn họ muốn ra tay từ phía Diệp Tinh"
Diệp Đình hắn nhấn mạnh chân ga, "Đúng vậy!" Hắn không ngờ rằng lại có người muốn nhắm đến em gái nhỏ của mình. Nhưng sự tồn tại của Diệp Tinh, hoàn toàn không có nhiều người biết đến. người của Lộc Châu lại càng không thể. " Diệp Tiêu, em nên cẩn thận với người bên mình! Diệp Gia đang có nội gián!" Diệp Đình, bình thản nói.
Diệp Đình hắn dừng xe bên đường, giả vờ như không có chuyện gì mình bước xuống xe! Hắn từ từ bước vào nhà, giọng hô lớn "Diệp Tinh, em gái của anh về chưa?" Hắn muốn về tìm tài liệu mật đang được giấu trong phòng, Nếu không giả bình tĩnh, thì cả hắn và cô đều sẽ bị giết ngay tức khắc.
Đám người sát thủ không ra tay ngay, Hình như bọn chúng còn đang trông chờ một điều gì đó. Đúng hơn là đang tìm một thứ gì đó, nhưng lại không tiện động thủ.
Diệp Đình vừa gọi, vừa mong Diệp Tinh cô sẽ không chạy ra đây, hắn đang cố kéo dài thời gian để cho đứa em trai ngốc của mình tìm được kẻ phía bên kia màn hình giám sát. "Chắc có lẽ giờ này em ấy đã đi ngủ!" Hắn tiến bước đến căn bếp, nhìn ra phía cửa sổ bên ngoài. Quả thực đang có bốn năm người lẩn trốn.
Lúc này, Diệp Tinh Cô đang ở trong căn phòng, nhìn về phía camera giám sát. Cô thấy bóng lưng của anh trai mình và cả tiếng gọi của anh ấy lúc nãy. Cô nhớ rất rõ đoạn hội thoại vừa rồi, anh Tư cô có dặn dù nghe thấy bất cứ tiếng động nào, cũng không được lên tiếng. Càng không được đi ra ngoài, trừ phi thấy được tin nhắn.
Nếu thật sự là đám người sát thủ. Tại sao chúng lại chưa ra tay với cô?
Hệ thống hỏi cô một lần nữa "Ký chủ cô có cần giúp đỡ gì không?" Hệ thống căng thẳng mà hỏi cô, với tình hình hiện tại thì mọi chuyện dường như chúng ta đang ở thế bị động.
Lúc nãy căng thẳng cô quên mất là mình còn có sự trợ giúp của hệ thống. Diệp Tinh, Cô bước lại cầm một khẩu súng trên tay "Có thể cho cô biết người đã tấn công vào hệ thống giám sát không?" Cô lao khẩu súng trên tay, dáng vẻ hưng phấn. Cô bật sẵn chế độ chiến đấu.
Hệ thống khẽ đáp "Chuyện này tất nhiên có thể, nhưng phải đánh đổi một vài thứ!"
Diệp Tinh lạnh lùng, đã là lúc nào rồi mà còn bắt cô phải đánh đổi. Lúc nãy còn hỏi cô có cần sự giúp đỡ không bây giờ lại quay sang trao đổi "Nói đi cần trao đổi chuyện gì?".
Hệ thống đang lực cuốn tiểu thuyết tay kia đang tra dữ liệu " Nếu cô đồng ý thì nhiệm vụ tăng lên năm!" ý của hệ thống là từ một trăm nhiệm vụ lúc đầu tăng lên một trăm lẽ năm nhiệm vụ.
Lúc đầu khi xuyên vào của tiểu thuyết này hệ thống chỉ bắt cô làm một trăm nhiệm vụ, thì có thể quay về thế giới thật. Giờ đây lại bắt cô làm thêm năm nhiệm vụ. Cô suy nghĩ tới tình hình hiện tại, trời cũng đã sắp tới. Với các dáng vẻ căng thẳng, lo âu của hai người anh dành cho cô, thì có chuyện nhận ra chuyện này không đơn giản. "Được thôi" Diệp Tinh cô đồng ý.
Suy cho cùng mọi người ở thế giới này cũng rất quan tâm cô, giúp bọn họ cũng như giúp cô của hiện tại. Từ bên ngoài truyền đến tiếng nổ súng...
Trên màn hình camera, có một vài chỗ cũng đã không còn kết nối được hình ảnh nữa. Có chuyện rồi. Âm thanh càng ngày càng lớn
Hắn không thể trực tiếp kêu đứa em gái của mình rời khỏi biệt thự vì có thể đã có người mai phục trước cửa, Lúc nãy hắn có thử vào hệ thống giám sát thì thấy camera ở khu nhà chính đang không ngừng đang quan sát Diệp Tinh. Có vẻ mục đích của đám người bọn họ là cô.
"Ting!...!" Am thanh của điện thoại truyền đến, Diệp Tiêu nhấc điện thoại, hắn lạnh lùng bảo "Mọi chuyện...?" Trong tay đang cầm một khẩu súng ngắn, có vẻ hắn đang sẵn sàng cho một kết cục tồi tệ sẽ diễn ra.
Diệp Đình, từ đầu dây bên kia chậm rãi nói. (Khung cảnh chuyển hướng) Diệp Đình, hắn đang lái xe hỏa tốc quay về nhà, trên xe còn đang trang bị một thiết bị kết nối với máy gián sát. Hắn muốn bảo đảm Diệp Tinh cô vẫn an toàn! "Là đám người sát thủ ở Lộc Châu, dường như hắn đã ra tay!" Hắn ta tiện tay, ngắt nguồn hệ thống dám sát phía sau nhà. Nếu bây giờ hắn ngắt điện tất cả hệ thống thì chắc hẳn đám người bọn họ sẽ nhận ra. Chỉ dám tắt một phần nhỏ không đáng kể, để chừa đường thoát thân
Diệp Tiêu quay người, không nói không rành đăng nhập vài một tài khoản mật. Hắn đăng nhập vào một trang web của tổ chức, nằm ở Lộc Châu. "Anh cả, có người muốn mua mạng của Diệp gia với cái giá cao!" Diệp Tiêu nói với Diệp Đình "Có vẻ như bọn họ muốn ra tay từ phía Diệp Tinh"
Diệp Đình hắn nhấn mạnh chân ga, "Đúng vậy!" Hắn không ngờ rằng lại có người muốn nhắm đến em gái nhỏ của mình. Nhưng sự tồn tại của Diệp Tinh, hoàn toàn không có nhiều người biết đến. người của Lộc Châu lại càng không thể. " Diệp Tiêu, em nên cẩn thận với người bên mình! Diệp Gia đang có nội gián!" Diệp Đình, bình thản nói.
Diệp Đình hắn dừng xe bên đường, giả vờ như không có chuyện gì mình bước xuống xe! Hắn từ từ bước vào nhà, giọng hô lớn "Diệp Tinh, em gái của anh về chưa?" Hắn muốn về tìm tài liệu mật đang được giấu trong phòng, Nếu không giả bình tĩnh, thì cả hắn và cô đều sẽ bị giết ngay tức khắc.
Đám người sát thủ không ra tay ngay, Hình như bọn chúng còn đang trông chờ một điều gì đó. Đúng hơn là đang tìm một thứ gì đó, nhưng lại không tiện động thủ.
Diệp Đình vừa gọi, vừa mong Diệp Tinh cô sẽ không chạy ra đây, hắn đang cố kéo dài thời gian để cho đứa em trai ngốc của mình tìm được kẻ phía bên kia màn hình giám sát. "Chắc có lẽ giờ này em ấy đã đi ngủ!" Hắn tiến bước đến căn bếp, nhìn ra phía cửa sổ bên ngoài. Quả thực đang có bốn năm người lẩn trốn.
Lúc này, Diệp Tinh Cô đang ở trong căn phòng, nhìn về phía camera giám sát. Cô thấy bóng lưng của anh trai mình và cả tiếng gọi của anh ấy lúc nãy. Cô nhớ rất rõ đoạn hội thoại vừa rồi, anh Tư cô có dặn dù nghe thấy bất cứ tiếng động nào, cũng không được lên tiếng. Càng không được đi ra ngoài, trừ phi thấy được tin nhắn.
Nếu thật sự là đám người sát thủ. Tại sao chúng lại chưa ra tay với cô?
Hệ thống hỏi cô một lần nữa "Ký chủ cô có cần giúp đỡ gì không?" Hệ thống căng thẳng mà hỏi cô, với tình hình hiện tại thì mọi chuyện dường như chúng ta đang ở thế bị động.
Lúc nãy căng thẳng cô quên mất là mình còn có sự trợ giúp của hệ thống. Diệp Tinh, Cô bước lại cầm một khẩu súng trên tay "Có thể cho cô biết người đã tấn công vào hệ thống giám sát không?" Cô lao khẩu súng trên tay, dáng vẻ hưng phấn. Cô bật sẵn chế độ chiến đấu.
Hệ thống khẽ đáp "Chuyện này tất nhiên có thể, nhưng phải đánh đổi một vài thứ!"
Diệp Tinh lạnh lùng, đã là lúc nào rồi mà còn bắt cô phải đánh đổi. Lúc nãy còn hỏi cô có cần sự giúp đỡ không bây giờ lại quay sang trao đổi "Nói đi cần trao đổi chuyện gì?".
Hệ thống đang lực cuốn tiểu thuyết tay kia đang tra dữ liệu " Nếu cô đồng ý thì nhiệm vụ tăng lên năm!" ý của hệ thống là từ một trăm nhiệm vụ lúc đầu tăng lên một trăm lẽ năm nhiệm vụ.
Lúc đầu khi xuyên vào của tiểu thuyết này hệ thống chỉ bắt cô làm một trăm nhiệm vụ, thì có thể quay về thế giới thật. Giờ đây lại bắt cô làm thêm năm nhiệm vụ. Cô suy nghĩ tới tình hình hiện tại, trời cũng đã sắp tới. Với các dáng vẻ căng thẳng, lo âu của hai người anh dành cho cô, thì có chuyện nhận ra chuyện này không đơn giản. "Được thôi" Diệp Tinh cô đồng ý.
Suy cho cùng mọi người ở thế giới này cũng rất quan tâm cô, giúp bọn họ cũng như giúp cô của hiện tại. Từ bên ngoài truyền đến tiếng nổ súng...
Trên màn hình camera, có một vài chỗ cũng đã không còn kết nối được hình ảnh nữa. Có chuyện rồi. Âm thanh càng ngày càng lớn
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương