Xuyên Không: Ta Sinh Con Cho Nam Phụ Phản Diện
Chương 8: Hoàng thành nhiệm vụ ẩn, hủy hôn
Lúc này cô không còn là Diệp Tinh ngốc của hắn nữa, lúc trước do cô mù quán mới yêu phải tên khốn này. Lúc đọc tiểu thuyết cô cũng đã cực kì ghét hắn. Giờ đây cô là Diệp Tinh nhưng là bản nâng cấp, chuyên trị mấy tên tra nam như hắn.
Nếu bây giờ cô mà có trong tay một cây gậy thôi cô sẽ đập bể đầu hắn cho mà xem.
Cung Trạch hắn nắm chặc tay, để lộ cơ trên cánh tay lộ rõ. Hắn tức giận mà cố vung nắm đấm về phía cô, tay vừa gần chạm đến cô.
"Rầm!" Tiếng đá cửa từ bên ngoài.
"Cung Trạch, anh làm gì đó!"
Đó là Diệp Thanh, anh ba của cô.
Cô nhân lúc anh ba mình đang phẫn nộ mà núp sau lưng anh ta, cô khẽ rơi lệ những giọt lệ thật giả trân. Cô kéo nhẹ áo của Diệp Thanh.
"Anh ba, hắn..!"
(Chương này hơi ngắn xíu nữa mình bù sau nha tại hết pin rồi còn có 3%. không kịp viết tiếp câu chuyện, mong mọi người thông cảm nha)
Diệp Thanh nhìn về phía Cung Trạch vung cho hắn một cú ngay bụng, Diệp Tinh nhìn hắn lòng đầy hả hê, chỉ trách tại hắn là thứ tra nam không đáng một xu. Trong tiểu thuyết gốc khi hắn bị Diệp Tinh phát hiện muốn ăn cắp cổ phần, hắn đã cho người tung tinh đồn thất thiệt về Diệp Gia, còn lấy mấy bằng chứng giả đưa cho nhà báo, tuy không có ảnh hưởng nhiều nhưng cũng khiến Diệp Gia bị rớt giá cổ phiếu mấy tiếng đồng hồ.
Sau đó hắn ta còn cưới con bạn thân của cô làm vợ nữa chứ, thật không thể nói.
"Diệp gia các người dám đánh tôi!" Cung Trạch bảo.
Cái nắm đấm lúc nãy của Diệp Thanh không làm cho hắn tỉnh ra. Mà ngược lại lại khiến hắn ngu ngốc thêm.
"Dựa vào cái gì không thể đánh!" Diệp Thanh hằng giọng. Che chở cho đứa em gái bé bổng của mình, lúc nãy hắn còn thấy tên khốn khiếp đó muốn đánh Diệp Tinh.
Cũng may Diệp Thanh nhanh tay đánh về phía hắn, hắn thực sự không dám nghĩ đến loại người khốn kiếp này, có thể đụng đến em gái mình như vậy.
"Vậy thì hôm nay hủy hôn đi!" Cung trạch nghiêm ghị. Ánh mắt lộ ra vài tia đắc ý.
Diệp Thanh nhìn về phía Diệp Tinh, nhìn đôi mắt ước lệ của em gái mình mà Diệp Thanh muốn bâm thằng ch* che* Cung Trạch ra làm trăm mảnh, phơi thây ngoài rừng cho sói ăn. Hắn ta thật chẳng xứng với tình yêu của Diệp Tinh giành cho hắn.
"M* kie* thằng ch*!"
Diệp Tinh thầm nghĩ, chắc do lúc trước chủ nhân thân thể này quá yêu Cung Trạch, một hai muốn lấy hắn. Nay hắn muốn hủy hôn thì chủ nhân cơ thể này sẽ phải đau khổ lắm, nên anh trai này của cô không dám ra quyết định.
"Không dám sao?" Cung Trạch hắn tự cao lộ ra nụ cười nham hiểm. Hắn nhẹ đi đến phía ghế mà ngồi xuống, tự coi mình là ông hoàng của nơi này.
Diệp Tinh từ phía sau Diệp Thanh cũng không thể chịu nổi nữa, cô bước đến trước mặt hắn giọng hùng hồ mà bảo, bây giờ mặt kệ có làm trái tình tiết hay không, thì cô cũng éo thể chịu nổi cái thằng tra nam chết tiệt này rồi.
Nhân lúc cô có thể nói mấy lời đàng hoàng với hắn, thì cô mong hắn không dùng cái miệng thối của mình thốt ra thêm những lời dơ bẩn nào nữa.
"Hủy thì hủy!" Diệp Tinh tiến bước cất cao giọng mà bảo với hắn. Loại người tự cao như hắn cô không cần.
Cô dù sao cũng là tiểu thư Diệp gia lại sợ một tên nhải ranh này sao. Lúc nước Diệp Tinh yêu hắn, giúp hắn từ một kẻ vô danh tiểu tốt đi lên đến danh vọng ngày hôm nay, thì cô cũng có thể giết hắn cho hắn ngã từ độ cao ngàn mét.
Chắc là Diệp Tinh nguyên chủ sẽ không thể tin được rằng mình bị lợi dụng như thế, thà nuôi một con chó trong nhà, nó còn tốt hơn hắn trăm lần.
Diệp Thanh nhìn dôi mắt của Diệp Tinh, đôi mắt đầy kiên định đó. "Diệp Tinh!" Diệp Thanh nói.
Diệp Tinh đưa tay về phía anh trai mình, cô tự tin mình có thể hạ được tên tra nam này. Dù sao cũng tán hắn mấy cú tát thì giờ cũng nhân tiện nói rõ luôn.
"Nhưng muốn hủy cũng phải là Diệp gia hủy. Ca, anh gọi cho ba báo về việc này đi, nhân tiện rút đầu tư luôn!" Cô vừa nói, vừa lấy ly nước lúc nãy cô rót chưa kịp uống tạt về phía Cung Trạch.
Cung Trạch đang ngồi trên ghế thì bị cô làn cho ướt cả, bộ âu phục đắc tiền của hắn. Hắn đứng lên vung tay mạnh về phía Diệp Tinh, nhưng may mắn là cô tránh được.
"Con nhỏ khốn kiếp!"
Rút đầu tư của tập đoàn Diệp gia ra khỏi tập đoàn nhà họ Cung. Trước đây nhà họ chỉ là một tiểu doanh nhân, nhờ cô cầu xin nhà họ Diệp giúp nâng đỡ mới có sự nghiệp ngày hôm nay. Nay cô rút đầu tư thì công ty đó cũng bị phá sản, kêu gọi thêm mấy người rút vốn nữa. Tìm thêm mấy thông tin nhà Cung gia ăn hối lộ, cắt xén tiền của công ty.
Cô không tin với bao nhiêu chuyện xấu của họ, nó không làm cho Cung gia lụi bại.
Nghe những lời này từ miệng em gái mình, Diệp Thanh không khỏi xúc động. Đây có phải là đứa em gái của anh không đây, em ấy đã trưởng thành rồi sao? Diệp Thanh nhanh tay rút điện thoại ra điện cho ba ba thân yêu của mình. Loại người như Cung Trạch em gái mình bỏ hắn ta quả đúng đắn.
Nếu bây giờ cô mà có trong tay một cây gậy thôi cô sẽ đập bể đầu hắn cho mà xem.
Cung Trạch hắn nắm chặc tay, để lộ cơ trên cánh tay lộ rõ. Hắn tức giận mà cố vung nắm đấm về phía cô, tay vừa gần chạm đến cô.
"Rầm!" Tiếng đá cửa từ bên ngoài.
"Cung Trạch, anh làm gì đó!"
Đó là Diệp Thanh, anh ba của cô.
Cô nhân lúc anh ba mình đang phẫn nộ mà núp sau lưng anh ta, cô khẽ rơi lệ những giọt lệ thật giả trân. Cô kéo nhẹ áo của Diệp Thanh.
"Anh ba, hắn..!"
(Chương này hơi ngắn xíu nữa mình bù sau nha tại hết pin rồi còn có 3%. không kịp viết tiếp câu chuyện, mong mọi người thông cảm nha)
Diệp Thanh nhìn về phía Cung Trạch vung cho hắn một cú ngay bụng, Diệp Tinh nhìn hắn lòng đầy hả hê, chỉ trách tại hắn là thứ tra nam không đáng một xu. Trong tiểu thuyết gốc khi hắn bị Diệp Tinh phát hiện muốn ăn cắp cổ phần, hắn đã cho người tung tinh đồn thất thiệt về Diệp Gia, còn lấy mấy bằng chứng giả đưa cho nhà báo, tuy không có ảnh hưởng nhiều nhưng cũng khiến Diệp Gia bị rớt giá cổ phiếu mấy tiếng đồng hồ.
Sau đó hắn ta còn cưới con bạn thân của cô làm vợ nữa chứ, thật không thể nói.
"Diệp gia các người dám đánh tôi!" Cung Trạch bảo.
Cái nắm đấm lúc nãy của Diệp Thanh không làm cho hắn tỉnh ra. Mà ngược lại lại khiến hắn ngu ngốc thêm.
"Dựa vào cái gì không thể đánh!" Diệp Thanh hằng giọng. Che chở cho đứa em gái bé bổng của mình, lúc nãy hắn còn thấy tên khốn khiếp đó muốn đánh Diệp Tinh.
Cũng may Diệp Thanh nhanh tay đánh về phía hắn, hắn thực sự không dám nghĩ đến loại người khốn kiếp này, có thể đụng đến em gái mình như vậy.
"Vậy thì hôm nay hủy hôn đi!" Cung trạch nghiêm ghị. Ánh mắt lộ ra vài tia đắc ý.
Diệp Thanh nhìn về phía Diệp Tinh, nhìn đôi mắt ước lệ của em gái mình mà Diệp Thanh muốn bâm thằng ch* che* Cung Trạch ra làm trăm mảnh, phơi thây ngoài rừng cho sói ăn. Hắn ta thật chẳng xứng với tình yêu của Diệp Tinh giành cho hắn.
"M* kie* thằng ch*!"
Diệp Tinh thầm nghĩ, chắc do lúc trước chủ nhân thân thể này quá yêu Cung Trạch, một hai muốn lấy hắn. Nay hắn muốn hủy hôn thì chủ nhân cơ thể này sẽ phải đau khổ lắm, nên anh trai này của cô không dám ra quyết định.
"Không dám sao?" Cung Trạch hắn tự cao lộ ra nụ cười nham hiểm. Hắn nhẹ đi đến phía ghế mà ngồi xuống, tự coi mình là ông hoàng của nơi này.
Diệp Tinh từ phía sau Diệp Thanh cũng không thể chịu nổi nữa, cô bước đến trước mặt hắn giọng hùng hồ mà bảo, bây giờ mặt kệ có làm trái tình tiết hay không, thì cô cũng éo thể chịu nổi cái thằng tra nam chết tiệt này rồi.
Nhân lúc cô có thể nói mấy lời đàng hoàng với hắn, thì cô mong hắn không dùng cái miệng thối của mình thốt ra thêm những lời dơ bẩn nào nữa.
"Hủy thì hủy!" Diệp Tinh tiến bước cất cao giọng mà bảo với hắn. Loại người tự cao như hắn cô không cần.
Cô dù sao cũng là tiểu thư Diệp gia lại sợ một tên nhải ranh này sao. Lúc nước Diệp Tinh yêu hắn, giúp hắn từ một kẻ vô danh tiểu tốt đi lên đến danh vọng ngày hôm nay, thì cô cũng có thể giết hắn cho hắn ngã từ độ cao ngàn mét.
Chắc là Diệp Tinh nguyên chủ sẽ không thể tin được rằng mình bị lợi dụng như thế, thà nuôi một con chó trong nhà, nó còn tốt hơn hắn trăm lần.
Diệp Thanh nhìn dôi mắt của Diệp Tinh, đôi mắt đầy kiên định đó. "Diệp Tinh!" Diệp Thanh nói.
Diệp Tinh đưa tay về phía anh trai mình, cô tự tin mình có thể hạ được tên tra nam này. Dù sao cũng tán hắn mấy cú tát thì giờ cũng nhân tiện nói rõ luôn.
"Nhưng muốn hủy cũng phải là Diệp gia hủy. Ca, anh gọi cho ba báo về việc này đi, nhân tiện rút đầu tư luôn!" Cô vừa nói, vừa lấy ly nước lúc nãy cô rót chưa kịp uống tạt về phía Cung Trạch.
Cung Trạch đang ngồi trên ghế thì bị cô làn cho ướt cả, bộ âu phục đắc tiền của hắn. Hắn đứng lên vung tay mạnh về phía Diệp Tinh, nhưng may mắn là cô tránh được.
"Con nhỏ khốn kiếp!"
Rút đầu tư của tập đoàn Diệp gia ra khỏi tập đoàn nhà họ Cung. Trước đây nhà họ chỉ là một tiểu doanh nhân, nhờ cô cầu xin nhà họ Diệp giúp nâng đỡ mới có sự nghiệp ngày hôm nay. Nay cô rút đầu tư thì công ty đó cũng bị phá sản, kêu gọi thêm mấy người rút vốn nữa. Tìm thêm mấy thông tin nhà Cung gia ăn hối lộ, cắt xén tiền của công ty.
Cô không tin với bao nhiêu chuyện xấu của họ, nó không làm cho Cung gia lụi bại.
Nghe những lời này từ miệng em gái mình, Diệp Thanh không khỏi xúc động. Đây có phải là đứa em gái của anh không đây, em ấy đã trưởng thành rồi sao? Diệp Thanh nhanh tay rút điện thoại ra điện cho ba ba thân yêu của mình. Loại người như Cung Trạch em gái mình bỏ hắn ta quả đúng đắn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương