Xuyên Không Vào Tiểu Thuyết Tận Thế
Chương 22: Dạy dỗ Lục Sầm
Sau khi tiền trao cháo múc, Bạch Thuần đưa quả trứng cho Nam Trường Tư, kêu anh cất đi. Nam Trường cũng hơi hiếu kỳ, thầm nghĩ trong lòng ‘Cục cưng mua cục đá này chi vậy nhỉ’.
Bạch Thuần chờ lát nữa về nhà Nam Trường Tư rồi giải thích sau liền quay người lại dẫn theo Nam Trường Tư quay trở lại xe. Lúc này thì một đám người bỗng dưng chặn ở đầu hẻm, đứng đầu là tên béo trung niên Lục Sầm. Hắn ta đứng đó cười lưu manh với Bạch Thuần.
Lục Sầm:“Em trai có muốn vui vẻ cùng anh đây không, anh có thể cho cưng bất kỳ thứ gì nếu cưng phục vụ anh đây chu đáo”.Lục Sầm nói bằng chất giọng bỉ ổi cực kì. Lúc này không ai biết được biểu cảm trên mặt Bạch Thuần cả.
Bạch Thuần lúc này hơi bực bội nhưng cũng không để lộ thực lực mà núp sau lưng Nam Trường Tư. Làm ra vẻ mặt bị bắt nạt cực kì tội nghiệp. Khi thấy vẻ mặt này của cậu khiến Nam Trường Tư hơi cảm thấy đau lòng dù biết cậu chỉ đang diễn mà thôi.
Bạch Thuần:“Anh yêu, hắn ta muốn cơ thể em, hức, em sợ lắm”. Bạch Thuần nói giọng cực kì uất ức, như sắp khóc tới nơi nhưng có trời mới biết cậu đang thầm cầu nguyện cho lũ người ngu ngốc kia.
Nam Trường Tư:“Không sao, không ai có thể cướp em từ tay anh được cả”. Anh nhẹ nhàng ôm lấy lưng cậu an ủi. Cáo già nhân lúc này ăn đậu hủ khiến Bạch Thuần hơi khó đỡ thầm chửi 7749 câu văn trong lòng.
Lục Sầm khi thấy cảnh anh anh em em của 2 người liền muốn như điên tiết. Dám khi dễ hắn trước mặt bao nhiêu đàn em như vậy thật là chán sống.
Có tên đàn em của hắn liền manh động tấn công về phía bạch Thuần và Nam Trường Tư. Tên ngu ngốc đó tạo ra 1 mũi tên băng hướng về phía anh và cậu, nhưng mũi tên chưa kịp tới gần 2 người đã bị Na. Trường Tư một tay bóp nát mũi tên băng đó.
Tên đàn em đó ngây ngốc. Hắn ta là đàn em đắc lực của Lục Sầm hiện tại đã cấp 7 nhưng Nam Trường Tư dễ dàng bóp nát mũi tên của hắn. Khiến cho cả đám người Lục Sầm đều cảnh giác. Hiện tại bọn chúng lỡ chọc phải ổ kiến lửa rồi, ở căn cứ A thì có mấy người trên cấp 8 đâu cơ chứ?
Nhưng xuất phát từ thể diện, Lục Sầm dựa vào gia thế và uy nghiêm của kẻ kiêu ngạo nói với Nam Trường Tư:
“Mày khôn hồn mau giao tên nhóc kia cho ta, ta có thể tha cho ngươi đường sống ở căn cứ này, còn không sẽ khiến mày không còn cơ hội ở lại đây đâu”.
Hắn ta cứ tưởng hắn là kẻ đứng đầu căn cứ này mà nói ra mấy lời vô sỉ như vậy.
Nam Trường Tư:“Ồ, thế để tao xem mày sẽ làm gì tao”.Nam Trường Tư giọng khinh bỉ mà nói, mặt còn không chút biểu cảm khiến cho Lục Sầm cảm thấy như bị vả vào mặt liền tấn công về phía Nam Trường Tư.
Lục Sầm triệu hồi ra một đạo lôi trên trời đánh vào Nam Trường Tư, anh thì thản nhiên dùng lửa tạo ra một tấm khiên lửa che trên đầu mình. Khi thấy ngọn lửa màu xanh lam của Nam Trường Tư khiến cho Lục Sầm như rơi xuống hầm băng.
Ngọn lửa màu xanh tượng trưng cho ai ở căn cứ này? Không ai khác chính là tiến hoá giả mạnh nhất của căn cứ A. Lục Sầm chảy mồ hôi lạnh thầm than không xong rồi.
Nam Trường Tư cũng không muốn làm lớn chuyện vì vậy anh chỉ triệu hồi ra 2 lưỡi đao hoả lam như vòng bán nguyệt, không sắt bén nhưng có thể chém đứt bất kể vật gì cản đường nó. Anh cầm 2 lưỡi đao hoả lam như đồ chơi nhưng anh cầm nó chưa tới 2 giây liền phóng mạnh về phía một tay và một chân của Lục Sầm.
Một tên tiến hoá giả cấp 7 và một tiến hoá giả cấp 13 thì ai hơn nào? Tất nhiên đối với những kẻ kia thì động tác của Nam Trường Tư nhanh đến mức không nhìn được bằng mắt thường. Bọn họ chỉ thấy một tàn ảnh xanh lam xẹt qua tay và chân của Lục Sầm sau đó một cánh tay và một cánh chân của hắn bỗng tách rời khỏi thân thể.
Khi 2 lưỡi đao hoả lam quay về tay của Nam Trường Tư thì hẵn mới cảm thấy cơn đau từ tay và chân bị cắt lìa của mình. Cơn đau khiến hắn la hét vang trời, ngã khụy xuống đất. Cả đám đàn em phía sau quá sợ hãi người tiếp theo sẽ là mình vì vậy liền chạy trốn.
Nam Trường Tư cũng không rảnh truy đuổi bọn chúng làm gì, anh thu hồi 2 lưỡi đao lại rồi nhìn về phía Lục Sầm. Vết cắt của 2 lưỡi đao khiến cho chỗ bị cắt như thành thịt nướng, mùi thịt cháy khét bốc lên khắp con hẻm. Hiện tại chỉ còn 2 người Nam Trường Tư, Bạch Thuần và đối diện là người đang hấp hối dưới đất Lục Sầm.
Tên chủ tiệm gian hàng bán trứng thần thú cho Bạch Thuần khi thấy có chuyện đã chuồn đi trước. Còn đám đàn em thì bỏ chạy hết rồi. Những kẻ xung quanh khi thấy có chuyện liền tới hóng nhưng chỉ dám đứng từ xa.
Nam Trường Tư:“Tạm thời không lấy cái mạng chó của mày, mày nhắm cha mày có thể bảo vệ được mày mãi không, nếu còn dám bén mảng đến người yêu tao thì ngày đó sẽ là ngày giỗ của mày”. Nam Trường Tư gặng từng chữ như tử thần phán quyết số phận của những kẻ có tội vậy.
Bạch Thuần nãy giờ chứng kiến mọi việc, cảm thấy thật là một bộ phim máu chó kể về tên ngu xuẩn gặp phải top 1 sever trái đất.
Bạch Thuần chờ lát nữa về nhà Nam Trường Tư rồi giải thích sau liền quay người lại dẫn theo Nam Trường Tư quay trở lại xe. Lúc này thì một đám người bỗng dưng chặn ở đầu hẻm, đứng đầu là tên béo trung niên Lục Sầm. Hắn ta đứng đó cười lưu manh với Bạch Thuần.
Lục Sầm:“Em trai có muốn vui vẻ cùng anh đây không, anh có thể cho cưng bất kỳ thứ gì nếu cưng phục vụ anh đây chu đáo”.Lục Sầm nói bằng chất giọng bỉ ổi cực kì. Lúc này không ai biết được biểu cảm trên mặt Bạch Thuần cả.
Bạch Thuần lúc này hơi bực bội nhưng cũng không để lộ thực lực mà núp sau lưng Nam Trường Tư. Làm ra vẻ mặt bị bắt nạt cực kì tội nghiệp. Khi thấy vẻ mặt này của cậu khiến Nam Trường Tư hơi cảm thấy đau lòng dù biết cậu chỉ đang diễn mà thôi.
Bạch Thuần:“Anh yêu, hắn ta muốn cơ thể em, hức, em sợ lắm”. Bạch Thuần nói giọng cực kì uất ức, như sắp khóc tới nơi nhưng có trời mới biết cậu đang thầm cầu nguyện cho lũ người ngu ngốc kia.
Nam Trường Tư:“Không sao, không ai có thể cướp em từ tay anh được cả”. Anh nhẹ nhàng ôm lấy lưng cậu an ủi. Cáo già nhân lúc này ăn đậu hủ khiến Bạch Thuần hơi khó đỡ thầm chửi 7749 câu văn trong lòng.
Lục Sầm khi thấy cảnh anh anh em em của 2 người liền muốn như điên tiết. Dám khi dễ hắn trước mặt bao nhiêu đàn em như vậy thật là chán sống.
Có tên đàn em của hắn liền manh động tấn công về phía bạch Thuần và Nam Trường Tư. Tên ngu ngốc đó tạo ra 1 mũi tên băng hướng về phía anh và cậu, nhưng mũi tên chưa kịp tới gần 2 người đã bị Na. Trường Tư một tay bóp nát mũi tên băng đó.
Tên đàn em đó ngây ngốc. Hắn ta là đàn em đắc lực của Lục Sầm hiện tại đã cấp 7 nhưng Nam Trường Tư dễ dàng bóp nát mũi tên của hắn. Khiến cho cả đám người Lục Sầm đều cảnh giác. Hiện tại bọn chúng lỡ chọc phải ổ kiến lửa rồi, ở căn cứ A thì có mấy người trên cấp 8 đâu cơ chứ?
Nhưng xuất phát từ thể diện, Lục Sầm dựa vào gia thế và uy nghiêm của kẻ kiêu ngạo nói với Nam Trường Tư:
“Mày khôn hồn mau giao tên nhóc kia cho ta, ta có thể tha cho ngươi đường sống ở căn cứ này, còn không sẽ khiến mày không còn cơ hội ở lại đây đâu”.
Hắn ta cứ tưởng hắn là kẻ đứng đầu căn cứ này mà nói ra mấy lời vô sỉ như vậy.
Nam Trường Tư:“Ồ, thế để tao xem mày sẽ làm gì tao”.Nam Trường Tư giọng khinh bỉ mà nói, mặt còn không chút biểu cảm khiến cho Lục Sầm cảm thấy như bị vả vào mặt liền tấn công về phía Nam Trường Tư.
Lục Sầm triệu hồi ra một đạo lôi trên trời đánh vào Nam Trường Tư, anh thì thản nhiên dùng lửa tạo ra một tấm khiên lửa che trên đầu mình. Khi thấy ngọn lửa màu xanh lam của Nam Trường Tư khiến cho Lục Sầm như rơi xuống hầm băng.
Ngọn lửa màu xanh tượng trưng cho ai ở căn cứ này? Không ai khác chính là tiến hoá giả mạnh nhất của căn cứ A. Lục Sầm chảy mồ hôi lạnh thầm than không xong rồi.
Nam Trường Tư cũng không muốn làm lớn chuyện vì vậy anh chỉ triệu hồi ra 2 lưỡi đao hoả lam như vòng bán nguyệt, không sắt bén nhưng có thể chém đứt bất kể vật gì cản đường nó. Anh cầm 2 lưỡi đao hoả lam như đồ chơi nhưng anh cầm nó chưa tới 2 giây liền phóng mạnh về phía một tay và một chân của Lục Sầm.
Một tên tiến hoá giả cấp 7 và một tiến hoá giả cấp 13 thì ai hơn nào? Tất nhiên đối với những kẻ kia thì động tác của Nam Trường Tư nhanh đến mức không nhìn được bằng mắt thường. Bọn họ chỉ thấy một tàn ảnh xanh lam xẹt qua tay và chân của Lục Sầm sau đó một cánh tay và một cánh chân của hắn bỗng tách rời khỏi thân thể.
Khi 2 lưỡi đao hoả lam quay về tay của Nam Trường Tư thì hẵn mới cảm thấy cơn đau từ tay và chân bị cắt lìa của mình. Cơn đau khiến hắn la hét vang trời, ngã khụy xuống đất. Cả đám đàn em phía sau quá sợ hãi người tiếp theo sẽ là mình vì vậy liền chạy trốn.
Nam Trường Tư cũng không rảnh truy đuổi bọn chúng làm gì, anh thu hồi 2 lưỡi đao lại rồi nhìn về phía Lục Sầm. Vết cắt của 2 lưỡi đao khiến cho chỗ bị cắt như thành thịt nướng, mùi thịt cháy khét bốc lên khắp con hẻm. Hiện tại chỉ còn 2 người Nam Trường Tư, Bạch Thuần và đối diện là người đang hấp hối dưới đất Lục Sầm.
Tên chủ tiệm gian hàng bán trứng thần thú cho Bạch Thuần khi thấy có chuyện đã chuồn đi trước. Còn đám đàn em thì bỏ chạy hết rồi. Những kẻ xung quanh khi thấy có chuyện liền tới hóng nhưng chỉ dám đứng từ xa.
Nam Trường Tư:“Tạm thời không lấy cái mạng chó của mày, mày nhắm cha mày có thể bảo vệ được mày mãi không, nếu còn dám bén mảng đến người yêu tao thì ngày đó sẽ là ngày giỗ của mày”. Nam Trường Tư gặng từng chữ như tử thần phán quyết số phận của những kẻ có tội vậy.
Bạch Thuần nãy giờ chứng kiến mọi việc, cảm thấy thật là một bộ phim máu chó kể về tên ngu xuẩn gặp phải top 1 sever trái đất.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương