Xuyên Nhanh: Ta Là Dâm Đế
Chương 61: Kẻ đáng thương cũng có chỗ đáng trách
Ngoài cửa một toà đấu giá hội chật kín người ở lối đi vào, mỗi người trên tay ai cũng cầm theo một cái như lệnh bài có màu sắc thanh đồng và màu bạc giao cho người canh cổng rồi đi vào.Những người xếp hàng vừa đi vừa nhao nhao lên- haha, lần này không biết có bảo vật gì không đây, thật háo hức quá!- hừ, cho dù có bảo vật cũng không đến lượt nhị đản ngươi!- có gì đâu a? Ta đến đây cũng chỉ để đến chiêm ngưỡng thử thôi, giúp bản thân mở mang kiến thức đó mà~!Hai tên nam tử đi ở phía trước cầm cây quạt chỉ trỏ bàn cãi với nhau, mà ở phía sau bọn hắn Huy vẫn một mặt lạnh nhạt nhìn đánh giá xung quanh. Thu Vận ba người cũng là đi theo ở phía sau hắn ánh mắt hiếu kì vui vẻ.Huy đang quan sát nhìn xung quanh bỗng nhiên ánh mắt hắn liền ngừng lại tại một chỗ hẻm gần chỗ đấu giá hội. Trong tầm mắt là một ông lão tóc bạc phơ, quần áo rách rưới tay cầm lấy một cái quải trượng chống lưng, bên cạnh lão còn có một đứa bé tầm 5-6 tuổi mặc quần áo cũng là rách rưới một dạng đang lấp sau ông lão run rẩy nhìn về phía trước.Trước mặt hai ông cháu lúc này là hai tên nam tử một béo một gầy, bọn gắn tay cầm côn bổng, quần áo phất phơ, đầu tóc cắt kiểu tam mao giống như côn đồ vậy, mà có lẽ bọn hắn cũng chỉ là côn đồ cũng lên!Tên nam tử béo bỗng nhiên đi lên phía trước túm lấy bổ ông lão nhức lên tức giận nói gì đó, nhờ vào tuvi cao thâm Huy liền nghe được hết lời nói của bọn hắn vào trong tai- Hừ, lão già khốn kiếp! Ta đã nói là nơi này là địa bàn của nhóm " Hách Dịch " bọn ta! Lão già ngươi muốn ở nơi này thì phải nộp thuế, không nộp thì cút ngay đi cho ta!Nói xong hắn lại nhìn vào trong chiếc mũ rơm bên cạnh ông lão bên trong có mấy đồng xu lẻ liền cười lạnh, tay hắn nhanh chóng đến nỗi ông cháu kia không kịp phản ứng gì liền bị tên béo lấy mất, hắn nhìn về phía ông lão người lạnh nói- số xu lẻ này ta tịch thu vì cái tội các ngươi dám xâm lấn vào địa bàn của bọn ta! Hiện tại cút mau đi trước khi ta đổi ý!Ông lão nhìn thấy số tiền mình dành dụm bán vé mà kiếm được bị người cướp mất liền ho khan liên tục, chống tay xuống đất sắc mặt tái nhợt. Bên cạnh cậu bé thấy vậy liền tức giận nhảy về phía tên béo kia, bám lấy chân hắn hét lớn- Mau trả lại tiền cho A Ngư, ông ngoại bị bệnh nặng nếu không có tiền sẽ đi về trời mất...! Mau trả lại đây!!!Đứng nhìn một bên nãy giờ Huy liền nhíu mày lại, hắn vốn là cũng không muốn tham gia mấy cái vụ xô sát quần ẩu này đâu nhưng nhìn trước mắt ông già và trẻ con cũng bị ức hiếp khiến hắn nội tâm có chút khó chịu...Đang thất thần thì bên tai hắn vang lên tiếng gọi của một tên trung niên nam tử, trong giọng dường như có chút bất mãn gọi to- Người Tiếp Theo!!" Ừm? " Phản ứng lại được, Huy nhìn phía trước đã đến lượt mình đi vào hơi chút phân vân liền mỉm cười nhìn về phía sau Thu Vận ba nữ nói- Ba người các ngươi vào trước đi, ta có chuyện cần giải quyết xong việc sẽ quay lại ngay!Ba người ngơ ngác khỏ hiểu nhìn Huy thì hắn đã rời khỏi hàng đi mất rồi, Thu Vận có chút khó chịu nhìn hai đứa Nhu Nhi và Cố Hân ở phía sau nói- Kệ hắn đi, chúng ta vào trước!" Vâng " hai người đáp lời cũng không quan tâm đến hắn nữa liền theo sau Thu Vận giao nộp lệnh bài bước vào trong.Nhìn ba người đã đi vào trong, Huy liền nhanh chóng tách ra khỏi hàng đi về phía hai ông cháu kia" Bịch " bên kia, tên béo bỗng nhiên đưa chân ra một hồi loạn đá ông lão dưới đất một hồi thê thảm, bên canh đứa bé muốn đến cứu ông mình nhưng lại bị tên nam tử gần phía sau nhức lên mà không ngừng giãy giụa khóc lớn, nước mắt nước mũi tèm nhem- các ngươi thả ông ta ra!! Đừng đánh ông ta huhu....Nhìn trong tay mình đang giãy giụa thằng nhóc, tên gầy không khỏi nở nụ cười giễu cợt nhìn cậu bé nói- nhìn thấy chưa thằng nhóc? Đó là hậu quả của việc dám chống lại bọn ta đấy! Nhớ kĩ lần sau đừng có mà dại dột mà phản kháng haha..." Hức hức... " Nhìn trước mặt tên gầy trêy tức mình, đứa bé khuân mặt tỏ ra vô vọng hét lớn xung quanh- có ai không... Làm ơn cứu ông cháu với... làm ơn...Người đi qua không phải ít, chí ít cũng có mười mấy người, nhưng bọn hắn đi qua chỉ nhìn cảnh ông lão bị đánh đập mà khẽ lắc đầu bỏ đi, bọn hắn là cũng không muốn vì thể hiện anh hùng mà liên lụy phiền toái cho bản thân.Nhìn đám người không ai quan tâm mà đi qua, đứa bé cuối cùng cũng tuyệt vọng mà ngừng hô và giãy giụa. tên gần thấy vậy khuân mặt lại hiện lên sự đùa cợt nỉ non nói- Thâý chưa? Đây là sự thật của bọn hắn đấy! Bọn chúng sẽ không vì hai kẻ rẻ rách như các ngươi mà đối đầu vơai bọn ta đâu!...nghe tên gầy nói đứa bé liền im lặng, nước mắt nước mũi tèm nhem trên mặt nhìn về phiá ông lão rên rỉ" Rắc "- Aaaaa!!!!Một âm thanh thuần túy như tiếng cây gỗ gãy vang lên, theo đó là tiếng hét thảm khiến tên gầy đang trêu đùa đúa bé cũng liền giật nảy người mà quay đầu lại nhìn. Đối diện trước mặt hắn lúc này là ông lão đang ôm cơ thể run rẩy dưới đất. mà bên cạnh là tên béo đang nằm co quắc rên rỉ, hai chân của hắn liền bị trẹo giống như bị ai đó bỏ gãy vậy.- aaa... Đau chết ta rồi...!!!Tên béo vừa ôm chân vừa la hét, đứng một bên tên gần khoé miệng cũng khẽ run lên. Cái này cũng thật TM độc ác! Bẻ gẫy cả hai chân thế này chẳng khác nào đang tra tấn đau thấu đến tận não cả.Tên gầy khuân mặt cấp tốc trở lên vô cùng nghiêm túc, hắn đảo mắt liên hồi nhìn xung quanh hét lớn- Là kẻ nào lớn mật dám đánh lén bọn ta!? Mau đi ra đây!!!"..." Sau tiếng hét một hồi, xung quanh vẫn im lặng không ai đáp lại khiến hắn càng run sợ hơn, miệng không khỏi lắp bắp hô lại lần nữa- Kẻ...kẻ nào... Mau đi ra đây cho ta!!!!" Phiền Phức " đang căng thằn nhìn phía trước, tên gầy bỗng nhiên nghe được tiếng nói phía sau mình liền trợn tròn hai mắt. Hắn định quay lại phía sau nhưng đầu óc bỗng nhiên cảm thấy tối đen như mực, sau đó cơ thể mất tự chủ liềm đổ gục xuống đất ngất đi...Cơ thể tên gầy đổ xuống liền xuất hiện bóng người phía sau hắn, Huy đưa tay tay khẽ phủi nhẹ miệng lẩm bẩm- đúng là phiền phức mà, may cho ngươi ta tâm tình đang tốt nên bỏ qua, nếu không...Huy nhìn hai tên nam tử nằm dưới đất một mặt lạnh lùng, hắn vốn là người ghét những kẻ cậy mạnh ức hiếp người lương thiện, nhất là hai tên này còn ra tay đánh đập ông lão! May mà hiện tại Huy tâm tình đang vui vẻ, nếu không hai kẻ này sớm đã tắt hơi khí rồi, Hắn không phải người lương thiện vì vậy luôn làm theo sở thích của mình là chính, nói hắn là tà cũng không sai.Đang ngồi khoanh tay nhìn hai tên dưới đất Huy liền nghe được phía bên cạnh phát ra tiếng nỉ nọ, khóc sớm mướt. Khẽ quay đầu lại nhìn hắn thấy đứa bé lúc nãy đang ôm lấy ông lão khóc nức nở, ông lão khuân mặt bầm dập tím lịm, miệng chảy ra huyết dịch nóng hỏi, khí tức yếu ớt. Đây là biểu hiện của người sắp chết thường có, cho dù hiện tại có thầy y đến cứu cũng vô dụng... Nhưng nếu là hắn thì có thể!Khẽ bước nhẹ đến bên cạnh đứa bé Huy liền ngồi xuống đưa tay đến xoa nhẹ cổ ông lão xem động mạch, ngồi bên cạnh đứa bé thấy vậy liền cảnh giác sợ hãi kêu lên- ngươi.. ngươi định làm gì ông ta!!!?...Huy không trả lời mà lấy từ trong tay ra một viên đan dược màu xanh liền đưa vào miệng ông lão, miệng nói nhỏ " có duyên coi như ta phí một viên để cứu ngươi đi "Đứa nhóc thấy tên thiếu niên lạ mặt nhét thứ gì đó vào miệng ông mình liền càng hung hăng trợn mắt nhảy về phía Huy hét lớn- tên chết tiệt nhà ngươi cho ông ta ăn cái gì!!"..." Nhìn đứa bé 5-6 tuổi đang quát lớn Huy liền thấy rất buồn cười nha! Hắn Khẽ đưa tay ra với lấy hai má của đứa bé nhéo nhéo cười nói- Tiểu tử ngươi yên tâm, ta là đang cứu giúp ông của ngươiNghe hắn nói không có hại mà đang cưau ông mình, đứa bé ánh mắt liền dịu trở xuống nhưng vẫn trợn mắt kêu to, chân tay vung vẩy phản kháng- Ui da!! Tên khốn kiếp ngươi mau thả ta ra~!!! Đau lắm a..!Nhìn thấy tên tiểu tử này hai má thật sự đỏ lên Huy liền buông tay xuống cười nhẹ nhìn đứa bé, mà tên nhóc lại trừng mắt ôm lấy hai má đỏ tấy của mình rên rỉ- người xấu... Ông ta nói không sai... Mấy tên lớn tuổi đều là người xấu... Ta không muốn chơi với ngươi...Đang định lên tiếng trêu đùa tiếp thì phía sau hai người liền nhìn thấy ông lão kia đang ngồi bật người dậy, khí tức sinh long hổ bộ một dạng. Đứa bé thấy vậy liền nhanh chóng chạy đếm ôm lấy ổng hô lớn khóc sướt mướtHuy nhìn ông lão đã khoẻ và đoàn tụ với nhau hắn liền khẽ ngồi dậy, lẳng lặng trong vô thức mà bỏ đi, cái cảnh xúc động giữa hai ông cháu hắn là vẫn không nhìn thấy thì hơn.Đi trở lại trước của đấu giá hội, ánh mắt Huy khẽ liếc xung quanh không còn thấy một ai, có lẽ bọn hắn đã vào hết rồi. Nhìn về phía trước cửa đang ngồi trung niên nhân hắn liền nhạn chân bước tới.Trung niên nhân đang bận viết gì đó nhìn thấy Huy bước đến liền cúi đầu viết tiếp, tùy tiện nói- Xuất ra lệnh bài!Thấy tên trung niên trước mặt này có vẻ như không quan tâm mình Huy liền khẽ nhíu mày lại. Nghĩ đến không muốn gây phiền phức tại nơi này hắn liền thở dài đưa tay vào chiếc khố thắt bụng móc lấy lệnh bài"..." Hắn móc một lúc sau lưng áo mình nhưng vẫn không thấy cái lệnh bài đau cả... Đầu hơi chảy chút mồ hôi lạnh...Trong đầu cấp tốc suy nghĩ cái lệnh bài đánh rơi ở nơi nào rồi... Trước hắn xếp hàng vẫn thấy lệnh bài treo bên hông mình, lúc đi đến chỗ hai ông cháu kia hắn thấy vẫn còn, nhưng khi bỏ đi thì..."..." Chẳng lẽ là do đứa bé kia lấy? Không nên a... Hắn là giúp hai ông cháu nhà kia cơ mà...Nghĩ lại một hồi Huy liền chắc chắn là do đứa bé kia lấy lúc hắn không để ý rồi! Thật đúng là... Người đáng thương cũng có cái đáng trách... Thôi quên đi...Khẽ thở dài Huy liền nhìn về phía tên quản lí, hai tay xoa nhẹ mỉm cười nói- Đại gia a... Ta là làm rơi mất lệnh bài rồi...! Ngươi có tin không?Tên trung niên khẽ ngửng đầu nhìn Huy, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm khuân mặt Huy đang cười, miệng khẽ mở ra trả lời- Tin cái mả cha mày... "CÚT""..."....
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương