Xuyên Qua Chi Thú Nhân Cũng Trung khuyển
Chương 1: Cái gì? Xuyên qua rồi?
‐------------------
Lúc Trương Phàm tỉnh dậy thì phát hiện mình vậy mà đang nằm trong một cái hang động rất lớn, bên trong hang động trống không chỉ có một chiếc giường đá lớn rộng bốn năm mét vuông. Trên giường đá có rất nhiều cỏ khô, bên trên cỏ khô còn có một ít lông của dã thú, chiếc giường nằm ở một vị trí hẻo lánh, có chỗ có một số viên đá nhỏ cao nửa mét, giống như mấy cái ghế vậy.
Trương Phàm tròn mắt khi nhìn thấy mọi thứ trước mắt! 'Không phải mình không cẩn thận băng qua đường liền bị xe chạy quá tốc độ đâm vào sao? Làm sao bây giờ đều không có cảm giác đau a? Mà trên người còn không có dấu vết của tai nạn xe cộ, quan trọng nhất là! Đây là nơi nào?!'
Vốn dĩ cậu còn tưởng rằng khi tỉnh lại sẽ thấy trần nhà và bức tường quét vôi trắng tinh của bệnh viện, nghe thấy mùi thuốc khử trùng trong bệnh viện, nghe được cô y tá xinh đẹp dịu dàng dùng một giọng nói, hỏi: "Em tỉnh rồi?" Trương Phàm kinh ngạc đến ngây người khi nhìn thấy mọi thứ trong sơn động.
Chẳng lẽ mình bị xe đâm chết rồi? Nghĩ tới đây, Trương Phàm không nhịn được lấy tay véo đùi. Nhưng rất nhanh từ bắp đùi truyền đến cơn đau khiến hắn từ bỏ ý nghĩ này.
Đột nhiên, một từ khó tin chợt lóe lên trong đầu! Hắn cực nhanh mà nhận lấy từ này "Xuyên qua" phải! Xuyên qua! Bây giờ, trừ cái từ này thì hắn không thể nào nghĩ đến từ khác phù hợp với hoàn cảnh của mình hơn hết thảy.
Nhắc tới xuyên qua, người hắn cảm thấy rất khó tin nổi, vẫn là cậu nghe được đám nữ sinh trong lớp nói, lúc đầu cậu cũng không biết có có ý nghĩa gì, về sau hắn lên mạng tra mới biết được.
Trương Phàm lúc đầu còn không tin có loại chuyện này thật sự xảy ra, nhưng hiện tại, đột nhiên xuất hiện ở đây, Trương Phàm không thể không tin nguyên lai xuyên qua thời không là điều có khả năng! Dù sao hắn chính là một cái ví dụ sống sờ sờ.
Nghĩ đến mình có thể xuyên qua, tâm tình Trương Phàm rất phức tạp, nhất là khi tỉnh lại liền thấy trên tay mình có một túi đồ.
Sau đó, hắn bắt đầu hoảng sợ, dù sao bên trong cái hang động này có lông tóc không giống con người, nếu là dã thú thì quá nguy hiểm, mà hắn còn không biết ở trong động có mấy con dã thú sống, quan trọng nhất là hắn không biết khi nào chủ nhân của hang động này sẽ trở lại.
Sau khi trở về sẽ không công kích mình? Trương Phàm không khỏi ở trong lòng thầm cầu nguyện chủ nhân của cái hang động này không cần phải trở về sớm! Dù có trở lại thì cũng đợi mình đi rồi mới được trở lại a! Nếu không, hắn không muốn mình bị công kích đâu!!
Giờ khắc này, trong lòng Trương Phàm đã chậm rãi chấp nhận sự thật mình xuyên qua rồi. Hiện tại hắn chỉ không ngờ rằng mình có thể bị một chiếc xe đâm đến xuyên qua thời không! Hắn thậm chí không nghĩ tới mình chỉ băng qua đường liền xuyên qua! Thảm nhất chính là hắn không những không xuyên đến chợ cổ đại phồn hoa, mà lại xuyên đến cái hang động lạc hậu này! Nghĩ lại thật sự cảm thấy đau lòng a!
'Ai, này không thể nào thống khổ hơn, thời gian vẫn phải trôi qua, vẫn là đi ra ngoài xem trước một chút đã! Nói không chừng sẽ phát hiện cái gì mới!' nghĩ đến lạc quan, Trương Phàm liền đứng dậy đi đến phía cửa hang.
Lúc Trương Phàm tỉnh dậy thì phát hiện mình vậy mà đang nằm trong một cái hang động rất lớn, bên trong hang động trống không chỉ có một chiếc giường đá lớn rộng bốn năm mét vuông. Trên giường đá có rất nhiều cỏ khô, bên trên cỏ khô còn có một ít lông của dã thú, chiếc giường nằm ở một vị trí hẻo lánh, có chỗ có một số viên đá nhỏ cao nửa mét, giống như mấy cái ghế vậy.
Trương Phàm tròn mắt khi nhìn thấy mọi thứ trước mắt! 'Không phải mình không cẩn thận băng qua đường liền bị xe chạy quá tốc độ đâm vào sao? Làm sao bây giờ đều không có cảm giác đau a? Mà trên người còn không có dấu vết của tai nạn xe cộ, quan trọng nhất là! Đây là nơi nào?!'
Vốn dĩ cậu còn tưởng rằng khi tỉnh lại sẽ thấy trần nhà và bức tường quét vôi trắng tinh của bệnh viện, nghe thấy mùi thuốc khử trùng trong bệnh viện, nghe được cô y tá xinh đẹp dịu dàng dùng một giọng nói, hỏi: "Em tỉnh rồi?" Trương Phàm kinh ngạc đến ngây người khi nhìn thấy mọi thứ trong sơn động.
Chẳng lẽ mình bị xe đâm chết rồi? Nghĩ tới đây, Trương Phàm không nhịn được lấy tay véo đùi. Nhưng rất nhanh từ bắp đùi truyền đến cơn đau khiến hắn từ bỏ ý nghĩ này.
Đột nhiên, một từ khó tin chợt lóe lên trong đầu! Hắn cực nhanh mà nhận lấy từ này "Xuyên qua" phải! Xuyên qua! Bây giờ, trừ cái từ này thì hắn không thể nào nghĩ đến từ khác phù hợp với hoàn cảnh của mình hơn hết thảy.
Nhắc tới xuyên qua, người hắn cảm thấy rất khó tin nổi, vẫn là cậu nghe được đám nữ sinh trong lớp nói, lúc đầu cậu cũng không biết có có ý nghĩa gì, về sau hắn lên mạng tra mới biết được.
Trương Phàm lúc đầu còn không tin có loại chuyện này thật sự xảy ra, nhưng hiện tại, đột nhiên xuất hiện ở đây, Trương Phàm không thể không tin nguyên lai xuyên qua thời không là điều có khả năng! Dù sao hắn chính là một cái ví dụ sống sờ sờ.
Nghĩ đến mình có thể xuyên qua, tâm tình Trương Phàm rất phức tạp, nhất là khi tỉnh lại liền thấy trên tay mình có một túi đồ.
Sau đó, hắn bắt đầu hoảng sợ, dù sao bên trong cái hang động này có lông tóc không giống con người, nếu là dã thú thì quá nguy hiểm, mà hắn còn không biết ở trong động có mấy con dã thú sống, quan trọng nhất là hắn không biết khi nào chủ nhân của hang động này sẽ trở lại.
Sau khi trở về sẽ không công kích mình? Trương Phàm không khỏi ở trong lòng thầm cầu nguyện chủ nhân của cái hang động này không cần phải trở về sớm! Dù có trở lại thì cũng đợi mình đi rồi mới được trở lại a! Nếu không, hắn không muốn mình bị công kích đâu!!
Giờ khắc này, trong lòng Trương Phàm đã chậm rãi chấp nhận sự thật mình xuyên qua rồi. Hiện tại hắn chỉ không ngờ rằng mình có thể bị một chiếc xe đâm đến xuyên qua thời không! Hắn thậm chí không nghĩ tới mình chỉ băng qua đường liền xuyên qua! Thảm nhất chính là hắn không những không xuyên đến chợ cổ đại phồn hoa, mà lại xuyên đến cái hang động lạc hậu này! Nghĩ lại thật sự cảm thấy đau lòng a!
'Ai, này không thể nào thống khổ hơn, thời gian vẫn phải trôi qua, vẫn là đi ra ngoài xem trước một chút đã! Nói không chừng sẽ phát hiện cái gì mới!' nghĩ đến lạc quan, Trương Phàm liền đứng dậy đi đến phía cửa hang.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương