Xuyên Qua Niên Đại Cô Vợ Bưu Hãn
Chương 17:
Những lời khuyên giải này khiến những bà ta nghe xong muốn hét lên.Bà ta dọc đường còn luyến tiếc ăn uống, đói bụng chỉ có thể gặm bánh bột ngô.Kết quả, vừa mới mua được vài đồ tốt, còn chưa được vào miệng, trong lòng sắp nghẹn đến chết rồi.Nếu thực sự là hài tử nhà mình ăn, nó không quan trọng, nhưng mấu chốt không phải.Ngay khi bà ta không thể chịu đựng được nữa, một người đàn ông lao ra."Tú Phân, sao ngươi lại ở đây? Ta đã đợi ngươi ở ga xe lửa lâu rồi."Người đàn ông kéo Tú Phân, hắn nháy mắt với bà ta, bảo mọi chuyện tạm thời cứ từ từ không nên nóng nảy."cũng không còn sớm, ăn hai miếng rồi về đi, trời tối rồi lộ, nó không thể chạy."Người phụ nữ đã hiểu.Cũng không dây dưa nữa.Nhìn nửa bát miến cải trắng còn lại.Mụ Lưu lấy hộp cơm từ tay hắn rồi gói lại, gói cả màn thầu trắng.Lần này là một nụ cười gượng gạo trên khuôn mặt."Nha đầu, ăn xong rồi, chúng ta về đi, đây người nhà chúng ta tới đón. Ngươi cứ kêu hắn là Lý thúc. Lão Lý xe đến chưa?"Người đàn ông gật đầu.“Đã sớm ở bên ngoài chờ. Nha đầu đi thôi.”Vừa nói, hắn vừa với lấy hành lý Noãn Noãn.Noãn Noãn nhanh chóng đặt tay nải trên lưng." Không cần đại thúc hỗ trợ, tay nải ta tự cõng là được, không nặng ""Đi thôi."Sau khi rời khỏi tiệm cơm quốc doanh, trên đường hoàn toàn không có cái xe ngựa nào.Người đàn ông chỉ vào một con hẻm nhỏ cách đó không xa." Bên này người đến người đi, xe ngựa ngừng ở nơi này không tiện, ta đem xe dừng ở cái trong hẻm kia, đi."Nhìn Noãn Noãn với mặt đầy ý cười.Noãn Noãn cũng sủng ái lại hắn một nụ cười."Đi."Theo chân người đàn ông cùng người phụ nữ vào con hẻm.Ban đầu vẫn có thể nhìn thấy người trong hẻm.Chờ càng đi sâu hơn vào bên trong, rẽ phải ba hoặc bốn vòng, sau đó đến một cái cổng.Có hai con sư tử đá ngồi xổm trước cánh cửa gỗ sẫm màu.Người đàn ông bước tới đập nhẹ ba tiếng.Sau đó nở nụ cười trên môi, hắn quay lại giải thích với Noãn Noãn: "Tất cả chúng ta đều sẽ ở lại đây, xe ngựa đậu trong sân, trời cũng đã muộn, chúng ta nghỉ ngơi ở đây một đêm rồi rời đi."Đang nói chuyện thì cửa bên trong mở ra.Cánh cửa được mở ra bởi một người đàn ông cao gầy.Hắn nháy mắt ra hiệu với tên đàn ông cao gầy kia.Sau đó hắn ta nồng nhiệt mời họ vào.đôi chân Noãn Noãn vừa bước vào cửa một giây.Người cô bất ngờ bị kéo vào bên trong, sau đó cửa đóng lại.Vừa nhìn lên, cô thấy đại nương béo trên tàu lúc trước đang ngồi trên ghế thái sư giữa đại đường.Vẻ mặt âm hiểm nhìn Noãn Noãn." Tiểu nha đầu, thiên đàng có đường ngươi không đi, địa ngục không cửa lại tự chui vào. Chính mình đưa mình tới cửa, còn ở trên xe lửa phá hỏng chuyện tốt của ta. Hôm nay ta phải tính hết cả gốc lẫn lãi với ngươi."Bà ta vừa nói xong.Người phụ nữ tên Tú Phân liền chạy đến bên người bà ta cáo trạng."Chị Mai, không chỉ như vậy. Con nhỏ này là thực tặc*, vừa rồi nó lừa em đặt rất nhiều thứ ở tiệm cơm quốc doanh, em phải trả mười mấy đồng tiền, chị phải lấy lại giúp em với. "*trộm, cướp thức ănNgười phụ nữ đã bỏ tiền của mình vào đó, rất đau lòng.Đại nương béo kêu là chị Mai kia gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.Sau đó nhìn Noãn Noãn trong sân."Lão Lý, trước đem cô ta dẫn đi, đừng làm thương mặt nó."Chị Mai đã tung hoành giang hồ vài chục năm, chỉ cần liếc mắt là có thể thấy được lớp ngụy trang Noãn Noãn.Mỹ nhân cốt không ở trên da, cho dù là họa trên mặt quá xấu xí, nhưng là cố tình dấu đi vẻ đẹp, rõ ràng chính là đẹp từ phôi thai.Cái thủ đoạn nhỏ này mà còn tưởng dấu diếm được bà ta chắc."Tiểu mỹ nhân như vậy nhất định sẽ bán được giá tốt, chờ bán được tiền, ta sẽ thưởng cho các ngươi một ít."Những người khác nghe được lời này, hoan hô nhảy nhót vỗ mông ngựa chị Mai.Tú Phân có nhiệm vụ canh giữ cô, bắt Noãn Noãn ở phía sau.Ngay khi tay cô sắp chạm vào Noãn Noãn.Thân thể Noãn Noãn lóe lên.Một chân đá thật mạng vào bụng cô ta.Không hiểu sao sau khi đến đây, sức lực của cô dường như đã tăng lên rất nhiều.cú đá này làm sắc mặt nữ nhân kia đều thay đổi.Những người khác nhìn thấy thế cùng nhau đi lên.Hai người đàn ông lớn tấn công từ trái qua phải.Thời điểm bọn họ lao lên.Noãn Noãn búng tay, hai chiếc dùi cui điện liền xuất hiện trên tay.Mỗi người ăn một nhát giật.Dòng điện cao áp trực tiếp làm họ ngất đi. Nằm dưới đất vẫn co giật.Chị Mai bị cô dọa sợ.Kinh hãi nhìn cây dùi cui điện trên tay cô.“Ngươi ngươi ngươi… Ngươi sử dụng cái yêu pháp gì?”(Hết chương này)
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương